[Việt Nam] Ta Là Đấng Không Toàn Năng
Chương 47 : Trung thành
Ngày đăng: 19:31 01-12-2018
.
Thời gian trong một trận chiến giữa hai thực thể quyền năng nhất Thế giới đối với người ngoài chẳng qua là vài phút ngắn ngủi, nhưng chỉ có những Ma pháp sư trực tiếp tham gia, hay ở khu vực giằng co giữa hai luồng uy áp và sức mạnh cường đại… mới thật sự thấu hiểu, một giây dài đến chừng nào.
Cảm giác bị khoảng cách tầng Ma pháp và khí thế bá đạo áp đảo, khiến cho gần mười ngàn Hải Quân tinh nhuệ trên Chiến Hạm Alline, dù bản thân đạt Ma pháp tầng 3 hay 4… cũng không thể đứng vững, đa số đều bất tỉnh, những ai tinh thần mạnh mẽ, ý chí cực kỳ kiên định thì run rẩy nằm rạp trên mặt đất. Bọn họ trơ mắt nhìn ngọn lửa hung tợn dần lan đến nơi mình… và bao trùm lên hy vọng một cái chết đau đớn nhất.
Chiến Hạm Alline sẽ không thể bị đánh chìm. “Pháo Đài Trên Biển” ngạo nghễ, không bao giờ sụp đổ - Ít nhất, đó là điều họ luôn tin tưởng. Nhưng giờ phút này, khi vô tình bị cuốn vào chuộc chiến thuộc cấp bậc Thần linh kia… Họ không thể tỉnh táo, không còn niềm tin, chỉ có sợ hãi.
“Không cần tiếp tục đánh, Thống Lĩnh Macroff. Ngươi thật sự muốn mười ngàn binh lính bên dưới cùng với Chiến Hạm Alline chìm xuống đáy Đại Dương?” – Hội Trưởng Delago dùng [Quang Thuẫn] bảo vệ bản thân khỏi hàng triệu “sợi tơ” vô hình nhưng sắc bén khủng khiếp đang điên cuồng công kích ông, đồng thời huy động [Kiếm Vũ] phá tan [Kén Bóng Tối] của đối phương, không che giấu phẫn nộ trong lời nói.
Nhận ra thái độ của Delago đã trở nên nghiêm túc, Macroff khẽ hừ lạnh. Lại trưng ra cái đạo đức giả dối? Không muốn liên lụy kẻ yếu, không chút lực chống cự? Vậy thì từ đầu, đừng đánh lén lên Chiến Hạm bọn họ! Cần gì khóc than, tiếc nuối cho người không đủ năng lực tự bảo vệ bản thân? Nếu đủ mạnh, chúng sẽ sống sót. Bằng không, bị đào thải là vấn đề sớm muộn. Hiện thực ở Thế giới này tàn khốc vậy đấy.
[Kén Bóng Tối] – Sau 30 giây, nếu khối cầu đường kính 10cm tượng trưng cho “kén” không bị phá hủy, sẽ nở ra bảy tỷ [Ong Đêm], tùy ý chủ nhân điều khiển bằng ý niệm. Duy trì trong 6 giờ. Phạm vi không giới hạn, miễn nhiễm với mọi tấn công và Ma pháp bẫy, bó buộc, kiềm giữ… trừ Nguyên tố Ánh Sáng.
Macroff cố ý giấu nó sau lưng mình, thậm chí dùng [Bóng Tối Đói Khát] bao lấy nhằm che giấu, nhưng xem ra y đã đánh giá thấp Chiến Binh Cao cấp kia. Là do kinh nghiệm chiến đấu? Hay khả năng quan sát quá mức tinh tế, trực giác nhạy bén? Có lẽ là cả hai…
Nếu thành công tạo ra [Ong Đêm], Macroff khẳng định thành công truyền tin đến Thung Lũng Rồng cầu viện Bá Tước, đó là trách nhiệm giới Quý tộc phải gánh vác trong trường hợp “an nguy Vương Quốc bị đe dọa bởi thế lực ngoại xâm”, thậm chí báo lại với người của Quốc Vương. Khi đó, dù thêm một hay hai Ma pháp sư Cao cấp dám xâm phạm Vương Quốc, y cũng không lo lắng.
Đồng thời dùng [Hư Vô] không ngừng tấn công kẻ địch, hy vọng dời lực chú ý của đối thủ khỏi [Tơ Hắc Ám] cấp 7 – Ma pháp cho phép chủ nhân se nhỏ bóng tối đến mức vô hình, tuy hy sinh lực nghiền ép, năng lực [Hắc Hóa] cắn nuốt và tốc độ của đòn đánh, nhưng bù lại bằng khả năng cắt xuyên mọi thứ - dĩ nhiên trừ Nguyên tố Ánh Sáng ngang hay trên cấp.
Vậy mà lần nữa, kế hoạch của y bị tên Hội Trưởng chết tiệt đến từ Đế Quốc nhìn thấu.
Tuy Công nghệ thời đại này đã đạt đến trình độ phát triển vượt bậc, nhưng trừ khi ở cự ly không quá xa, Ngài Thống Lĩnh luôn căm ghét kỹ thuật Công Nghệ Ma pháp sẽ không cho phép bản thân và cấp dưới truyền tin, liên lạc vì sợ bị kẻ địch trong bóng tối âm thầm thu được tin tức tình báo. Macroff đơn giản không thích dựa vào Công Nghệ, cho rằng điều đó sẽ khiến Ma pháp sư dần trở nên yếu đuối, nếu muốn truyền tin, y chọn dùng [Ong Đêm] do chính mình thao túng. Thế nên Đô Đốc Elerick – người chưa bước qua ngưỡng cửa dẫn vào Ma pháp Cao cấp nên không thể dùng [Ong Đêm], ở tận rìa lãnh hải Đông Nam Vương Quốc không thể kịp thời cập nhật tình hình căn cứ chỉ huy, cũng như báo cáo khó khăn trong nhiệm vụ. Chỉ biết nhìn dị biến trên trời: Cực quang huyền ảo và sóng biển cuồn cuộn chấn động… không ngừng suy đoán nguyên nhân.
“Dừng lại đi, Thống Lĩnh Macroff. Ngài không muốn ta phải dùng vũ khí đâu. Hôm nay ta đến là muốn hỏi một số vấn đề, sau đó rời đi ngay” – Delago hiểu mình đang trên lãnh thổ một trong bốn Siêu cường chi phối Thế giới, không thể ở lâu. Nếu để viện quân Vương Quốc đến, ông không có khả năng toàn vẹn thoát đi. Chưa kể, lần này là ông và… hai người kia tự chủ trương, nếu làm lớn chuyện sẽ khiến cả hội… bất an, thậm chí tan rã! Vấn đề bọn họ phải giải quyết quá hệ trọng để đem ra đặt cược, nhưng ông cũng không thể bỏ mặc vị Cửu Hoàng tử kia.
Quả nhiên, khi nghe đến “dùng vũ khí”, Macroff hơi khựng lại. Nhưng chỉ đến lúc đối phương đảm bảo hỏi xong sẽ rời đi, Ngài Thống Lĩnh mới thật sự dừng tay.
Năng lực của món vũ khí kia… Không phải thứ Ma pháp sư tầng 7 như y có thể thách thức. Tổn hại của Vương Quốc là cực lớn nếu y tiếp tục cố chấp liều chết tấn công.
“Hỏi đi, rồi rời khỏi Vương Quốc ngay! Nhưng đừng nghĩ ta sẽ cho qua chuyện này, Ngài Hội Trưởng. Chúng ta nhất định đòi Đế Quốc lời giải thích thỏa đáng” – Macroff gằn từng chữ, năng lượng Ma pháp của y cũng không còn nhiều, nếu có thể đuổi tên Chiến Binh thực lực đáng sợ này chỉ bằng vài câu trả lời thì quá tốt. Nhưng nếu là vấn đề thuộc bí mật quốc gia, y đành miễn cưỡng kéo dài thời gian chờ viện binh.
“Ngài Thống Lĩnh, Ngài trung thành với Vương Quốc này, hay người cai trị tối cao của nó?” – Dứt khoát đi vào trọng điểm, Delago khẽ nheo lại đôi mắt hoàng kim rực rỡ.
Trong nháy mắt, Macroff ngẩn người… Câu hỏi này là sao chứ? Âm mưu ly gián?
“Ta là người dân Vương Quốc Baranotine, cũng là Thống Lĩnh Quân Đội Hoàng Gia. Nghĩa vụ của ta là bảo vệ cả đất nước và Hoàng tộc…” – Macroff thận trọng đáp lời. Y không rõ đối phương có âm mưu gì, nhưng cảnh giác không bao giờ thừa.
“Nếu bắt buộc phải chọn một trong hai, Ngài Thống Lĩnh có sẵn sàng từ bỏ danh vọng, nếu cần thiết… phải chống lại Hoàng gia vì an nguy Vương Quốc, hay thậm chí cả Thế giới?” – Âm thanh trầm thấp, từng từ được truyền vào uy áp cường giả Ma pháp cấp 8, không mang lực sát thương nhưng đánh vào tâm trí, đi vào lòng người.
Macroff định giễu cợt cách gây mâu thuẫn nội bộ non nớt này của đối phương, nhưng không hiểu sao, khi nhìn vào ánh sáng loé lên nơi đáy mắt vị Chiến Binh ngay cả trong chiến đấu sinh tử cũng trấn định, thong dong trêu chọc kẻ thù… lại không thể cất lời. Vì y cảm nhận, ngoài nghiêm túc, dường như… có sợ hãi?
Nhíu chặt mày, Thống Lĩnh trầm mặc trong chốc lát. Điều gì khiến cho người đạt đến trình độ tiệm cận “Á Thần” phải sợ hãi? Hay hắn ta đang giả vờ?
Nhưng trước khi hai người tiếp tục đối thoại, không gian lần nữa xuất hiện dị biến…
Áp lực từ năng lượng Ma pháp cuồn cuộn pha lẫn sự lạnh lẽo, âm trầm, nhấn chìm mọi giác quan của tất cả sinh vật từ bờ biển Đông Nam đến khu vực Chiến Hạm Alline. Bản năng nguyên thuỷ của chúng gào thét, “Hãy chạy đi! Vì Thần Chết đã giáng lâm” - Tâm trí như bị đâm bởi ngàn vạn kim nhọn. Không chỉ vì quyền năng kia quá lớn, mà là trong khoảnh khắc nó toả ra, trong trí óc chúng hiển hiện hình ảnh huyết tinh tràn ngập, điên cuồng tàn sát, khát máu đến cực điểm… Một sức mạnh tà ác.
Loại áp lực này, chỉ có ở Ma pháp sư Cao cấp, ít nhất là tầng 7! Và nó đang hướng đến chỗ hai bọn họ bằng một tốc độ phi thường.
Delago nhìn về phương hướng sức mạnh kia, nở nụ cười đầy ẩn ý. Mà Macroff chỉ bàng hoàng trong chốc lát, sau khi nghĩ lại, y liền hiểu đây hẳn là người của Quốc Vương Bệ Hạ phái đến. Nhưng… vì sao y không nhớ trong “Thập Đại Ma Pháp Sư” có người nào mang loại khí chất ác độc đến mức khủng bố như vậy nhỉ?
“Hãy nhớ những lời của ta, Ngài Thủ Lĩnh. Hy vọng lần sau gặp lại, ta có cơ hội hợp lực cùng Ngài…” – Để lại những lời ấy, Delago khẽ gật đầu tỏ ý tạm biệt.
Mà phản ánh trong đôi mắt sâu thẳm như hố đen vũ trụ có thể bắt giữ tất cả ánh sáng kia… là sóng gợn mãnh liệt. Y có thể tấn công, giữ chân Hội Trưởng Delago cho đến khi Ma pháp sư cấp 7 phe mình tới, nhưng không rõ xuất phát từ nguyên nhân gì… Y quyết định để mặc đối phương chậm rãi bóp vỡ Ma pháp khí Cao cấp và biến mất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện