[Việt Nam] Ta Là Đấng Không Toàn Năng
Chương 15 : Chương 15: Đồng đội!
Ngày đăng: 19:25 18-10-2018
.
Quay trở lại vách đá, sau khi hai người Janica và Elain rơi xuống vực, cả nhóm “Thiết Hoa” đều kinh hoảng. Nhưng không kịp làm gì đã phải toàn lực chống trả đám quái vật liều chết xông lên. Klen thiên về ám sát, Elisa lại tập trung vào mảng Trị Liệu, chỉ còn mỗi Hiệp sĩ Adein là có năng lực chống đỡ theo kiểu chiến đấu trực diện như thế này.
Nhưng anh có mạnh mẽ đến đâu, kẻ thù cũng quá đông và hung hãn, khiến vị Đội trưởng xưa nay trầm ổn bắt đầu lúng túng. Dần dần cả nhóm rơi vào thế yếu. Chỉ sợ không cầm cự được bao lâu nữa!
Ở đằng xa, con Kriekan tân thủ lĩnh dường như đang nở nụ cười. Dù vậy, gương mặt dã nhân cùng với hàm răng nhọn chi chít như kim khiến nó trông như đang muốn há miệng nuốt chửng con mồi. Nước dãi chảy ra đầy đất, tiếng rít the thé từng đợt vang lên.
Ngay trước khi ba người nhóm “Thiết Hoa” đến cực hạn, bọn họ bỗng cảm thấy cả người nhẹ nhõm, như thể có một dòng nước mát chảy qua từng sợi cơ mỏi mệt của mình, xoa dịu toàn thân. Sức mạnh lập tức hồi phục, cả ba người liền hiểu đây là người tộc Kruid đã trở lại!
Thủ lĩnh Krieka cũng cảm nhận được không ổn, nhưng quá muộn rồi. Thứ cuối cùng nó thấy là một tia sét sáng loá cả bầu trời bổ thẳng xuống nơi nó đứng. Một đòn [Sét đánh] cấp 5!
Lũ Kriekas lần nữa chấn động. Nhưng lần này không may cho chúng, ba người trong nhóm “Thiết Hoa” đang rất tức giận vì Cửu Hoàng tử và nữ Chiến Binh – át chủ bài của họ, hiện tại sống chết không rõ, giờ đây bọn họ được hồi phục đầy đủ năng lượng, sao có thể dễ dàng tha cho chúng?
Vậy là, cả đàn Kriekas bị diệt hết bảy tám phần. Số còn lại may mắn trốn thoát, nhưng khắc sâu nỗi sợ hãi với những con người mạnh mẽ này.
Adein cũng không quan tâm tới lễ tiết gì nữa, ngay khi bức màng mỏng bao bọc cầu treo biến mất, anh lập tức lao đến vị tiền bối Kruid. Ông lúc này nhìn thấy cả nhóm bị lũ Kriekas tấn công điên cuồng, lại thiếu mất hai người, liền hiểu đã có chuyện không hay.
Quả nhiên sau khi nghe Adein trình bày, ông nhíu chặt hàng mày bạc phơ. Trong đôi mắt mờ đục hiện lên tia áy náy. Chỉ có thể nói xin lỗi bọn họ vì chậm trễ, mời họ trước tiên vào Làng gặp Tộc trưởng và các vị Trưởng lão. Việc cứu người từ Vực Lãng Quên vượt quá quyền hạn cũng như năng lực của ông.
Phải biết, Vực Lãng Quên đã năm nghìn năm nay là lớp tường phòng hộ đầu tiên cho Làng Kruid, không thể sử dụng bất cứ Ma pháp nào dưới tầng 7 để qua nó. Chỉ có thể bước qua cầu treo.
Vực Lãng Quên còn có thể chặn mọi Ma pháp liên lạc với bên ngoài, thế nên đã rất lâu như vậy rồi mà chưa từng có tiền lệ người rơi xuống còn trở lên được, hoặc liên hệ với người ở trên. Đây chính là do vị Ma pháp sư tầng 9, “Á Thần” duy nhất của tộc Kruid: Islaga Mahol, Nhà Thông Thái, Người giữ Rừng, năm nghìn năm trước đã thiết lập nên.
Ba người nghe vậy, cũng đành theo vào Làng. Trên đường, họ bắt gặp những ánh mắt săm soi của người Kruids, nhìn những bà mẹ bồng con, đeo sọt đựng khoai, ngô,… đàn ông dừng uống rượu hoặc công việc đang làm mà đánh giá họ. Tuy không tới mức thù địch, nhưng là ánh mắt lạnh nhạt. Không chán ghét, cũng chẳng niềm nở đón chào.
Elisa nhịn không được mà len lén liếc đôi tai có chóp nhọn của họ một chút. Ừm, màu mắt đen, tóc đen, da ngâm đen… ngoài tai nhọn ra quả thật ngoại hình không khác gì con người nhỉ?
Suy nghĩ của cô bị cắt đứt, khi ba người đến trước một căn nhà sâu nhất trong làng. Không khí trang nghiêm và quyền lực toát ra khiến cô chắc chắn, đây là nơi làm việc và nghỉ ngơi của Tộc trưởng – người nắm giữ quyền hành tối cao trong Làng Kruids, người mà Đức Vua của một siêu cường kiểm soát một phần tư Thế Giới cũng phải kính nể, nhường nhịn ba phần.
Azalibre – Thủ hộ tộc Kruid dẫn đường cho họ đẩy cửa, làm một tư thế mời vào, sau đó chắp tay đứng ở một bên. Ba người nhìn Ma pháp sư Trung cấp tầng 5 lại cung kính như vậy đều có chút không biết nói sao - chúng ta chỉ là cấp 4 thôi! Còn nói đến bảo vệ họ, chẳng phải sỉ nhục họ sao? – nghĩ gì trong lòng đi nữa, cũng cùng tiến vào một lượt.
Vừa vào phòng, Elisa đã nhịn không được mà giật thót. Ngay cả Klen và Adein cũng hoá đá một chút. Bọn họ đang đứng giữa hai mươi hai con mắt… à không… hai mươi mốt thôi, hai mươi mốt con mắt nhìn chằm chằm! Người nào cũng già nua đến cực điểm, nếp nhăn nhiều đến mức gần như lấp kín gương mặt các vị Trưởng lão, và đôi mắt ai cũng mờ đục vì thời gian. Duy vị Tộc trưởng ngồi chính giữa kia, nhìn bề ngoài giống một người mới ba mươi tuổi, gương mặt góc cạnh mạnh mẽ, râu quai nón rậm rạp. Kết hợp với vết sẹo dài từ trán xuống má phải khiến ông càng thêm dữ tợn. Ông mở lời, tiếng nói mạnh mẽ:
- Xin chào, các vị Mạo hiểm giả! Chào mừng đến Làng Kruid, ta là Tộc trưởng Monol của Làng. Các vị ngồi đây là Trưởng Lão của bộ tộc.
Ông dừng một chút. Hai người Elisa và Klen lập tức lúng túng. Đây là vì lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc với những người quyền lực của một cộng đồng gần như vậy, trừ vị Cửu Hoàng tử thiếu niên thân thiện vui vẻ lạc quan kia. Adein dù sao cũn là Hiệp sĩ, được đích thân Hoàng Đế của Đế Quốc Terahemoth dự lễ sắc phong, nên ít nhiều thành thục hơn, tiến lên trước, đặt nắm tay phải lên ngực trái, khẽ khom mình:
- Vinh hạnh được diện kiến Ngài, Tộc trưởng Làng Kruid và các vị Trưởng lão tộc Kruid. Tôi là Hiệp sĩ Meratte Adein của Đế Quốc Terahemoth Vĩ Đại, đồng thời là Đội trưởng nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa”, hai người này là thành viên của nhóm, Trinh sát Robert Klen và Ma pháp sư Linzie Elisa. Chúng tôi được Hội trưởng của Công Hội Mạo Hiểm Giả, Ngài Erand Delago giao nhiệm vụ đến đây bảo vệ an nguy của Làng Kruid. Cho đến khi nào Tộc trưởng Ngài đánh giá Làng không còn nguy hiểm, chúng tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ và trở về Đế Quốc.
Anh lặp lại nhiệm vụ của mình cho những người ở đây đều nghe, hy vọng họ tin tưởng. Vì nhìn thái độ của Thủ hộ Kruid đã dẫn đường cho họ lúc nãy, anh sợ là Hội trưởng của bọn họ lại tự ý quyết định rồi! Người Kruids căn bản không biết gì về chuyện họ sẽ đến hết!
Tộc trưởng nhẹ gật đầu, tiếp lời:
- Tuy ta không biết vì sao Ngài Hội trưởng lại biết chuyện tộc Kruid đang gặp khó khăn. Nhưng là một Chiến Binh Cao cấp tầng 8, ta nghĩ Ngài có những cách thức riêng. Và ta tin tưởng quyết định của Ngài. Vậy thì, mong ba vị… à khoan đã, ta nhớ được báo cáo có năm thành viên kia mà?
Đây là bản chất của Thế giới này. Kẻ mạnh làm việc gì, những người yếu ớt như họ tiếp thu là được. Không thể hiểu mà cũng không cần hiểu. Dù sao, chắc chắn Salamon Vĩ Đại đã biết có người ngoài vào Làng, vì không có chuyện gì trong Rừng Hoang Dã thoát khỏi tầm mắt ông. Cho nên, nếu ông không phản đối, họ sẽ tận dụng mọi sự trợ giúp có thể.
Chỉ hai ngày nữa, có thể ông sẽ rời bỏ bọn họ mà trở về với Đất Mẹ… khi đó, “Bình Minh Máu” – Quốc Vương chắc chắn sẽ tìm đến.
Thấy vẻ mặt Adein ngưng trọng, ông khẽ nhíu mày. Nghe anh thuật lại sự việc, biểu tình của mọi người trong phòng trừ anh, Elisa và Klen đều trầm xuống.
Adein gấp gáp hỏi:
- Thưa Tộc trưởng, rốt cuộc có thể cứu bọn họ lên không? Thực lực hai người rất được, tuy có một người chỉ là Ma pháp sư tầng 3, nhưng trong thực chiến tuyệt đối không thua kém cấp 4 thông thường! Người kia còn là công kích chủ lực của nhóm chúng tôi, Chiến Binh cấp 5, “Cuồng Kiếm” Agatha Elain…
Anh đang cố hết sức chứng minh sự ích lợi của họ. Vì anh lo lắng tộc Kruid sẽ không mạo hiểm cứu những người họ cho là vô dụng. Thầm cười tự giễu, nếu anh nói ra thân phận Cửu Hoàng tử, chắc chắn Tộc trưởng phải cho người bằng mọi giá đưa y lên. Nhưng Hoàng tử đã đích thân dặn anh khoan hãy vội vàng tiết lộ thân phận của cậu, sao anh có thể làm khác chứ?
Tộc trưởng nhìn anh bằng ánh mắt áy náy, trả lời:
- Việc này… thật sự là không ai được phép xuống Vực Lãng Quên cả, trừ khi là người đã đột phá tầng 7 Ma pháp hoặc cao hơn. Đây là quy tắc từ năm ngàn năm trước của tộc Kruid. Ta… quả thật cũng không có cách.
- Vì sao? Tại sao Ma pháp sư Cao cấp có thể còn chúng ta thì không? Nếu nói sợ không thể dùng phép bay lên được, chỉ cần buộc dây thật dài đu xuống là được! Tôi đã thử kiểm tra trọng lực phía trên vực thẳm đó, không có gì khác biệt với trọng lực nơi khác – Adein nhịn không được thốt lên.
- Không thể, chính Salamon Vĩ Đại đang ngự trị nơi đó. Và người cấm chúng ta chủ động đi xuống. Trừ khi ngươi muốn hứng chịu cơn thịnh nộ của Người? – nhẹ lắc đầu, Monol hiểu sự gắn kết giữa các đồng đội là rất đáng quý, nhưng chọc giận một Ma pháp sư Cao cấp, đừng nói bọn họ, chỉ sợ cả Vương Quốc sẽ gánh chịu thiệt hại nặng nề… ông tin Adein vẫn còn lý trí.
Quả nhiên, Adein nhăn chặt mày. Gương mặt xưa nay luôn trấn định lại đỏ bừng vì tức giận. Anh hận bản thân bất lực trước an nguy của đồng đội, hận Thế giới này thật bất công… vì cái gì, một triệu người sử dụng Ma pháp, cũng không giá trị bằng mười vị Ma pháp sư Cao cấp kia? Bọn họ ngồi chiễm chệ ở ngôi cao, nhìn xuống sáu tỷ sinh linh như những con kiến vô hại, nhỏ bé. Họ có tư cách gì? Là do số phận ban cho tư chất tốt sao? Vì sao chứ? Anh siết chặt nắm tay.
- Không phải Ngài – Monol Thông Thái, được xưng tụng là đệ tử duy nhất của Salamon Vĩ Đại sao? Nếu vậy, Ngài có thể xin phép Ngài ấy cho chúng tôi cứu đồng đội mình lên không? – Elisa, người vẫn luôn trầm mặc từ đầu đến giờ, đánh vỡ không khí ngưng trọng bằng chất giọng trẻ con của mình.
- Phải! Cô ấy nói đúng, xin Ngài hãy giúp chúng tôi dâng lời cầu xin cho Salamon Tiền Bối, sau đó chỉ cần các vị giúp bện dây thừng, phần còn lại sẽ do chúng tôi tự chịu trách nhiệm. Tôi sẽ viết tín thư cho Hội trưởng, nếu tôi bỏ mạng dưới vực, sẽ không gây liên luỵ đến tộc Kruid.
Klen cũng vội vàng chen vào. Anh tuy ngày thường luôn tỏ ra cà lơ phất phơ, nhưng đối với cô gái Chiến Binh Elain, quả thực rất có cảm tình. Dù cô ta luôn lãnh đạm, trầm mặc, nhưng anh biết cô là người tốt. Mà vị Cửu Hoàng tử kia thì khỏi phải bàn, anh sẵn sàng hy sinh cái mạng không ai cần này để giải cứu hai đứa trẻ chưa tới mười sáu tuổi kia!
Đúng đó, đây là trách nhiệm của người lớn bọn anh, sao có thể để hai đứa nhóc tâm hồn ba mươi nhưng thân xác mười sáu kia uổng mạng được? Đôi lúc, phong thái chững chạc, cao quý của Hoàng tử và sự trầm mặc, lúc chiến đấu thì đầy sát khí của nữ Chiến Binh tóc đỏ khiến người ta quên đi một sự thật: Hai người đó đều mới mười lăm tuổi thôi! Anh có thể làm cha chúng đó!
Hai người còn lại cũng thi nhau đòi viết tín thư bảo đảm cho tộc Kruid. Vị Tộc trưởng gần trăm tuổi khẽ thở dài. Ông thật sự cảm động.
Ở cái Thế giới mà vì một lọ thuốc phép, cha có thể bán con, vợ có thể bỏ chồng, anh em có thể giết nhau… thậm chí gia đình, huyết thống cũng bị quyền năng chà đạp, vậy mà bọn họ, những con người xa lạ, lại chỉ vì hai chữ “đồng đội” mà sẵn sàng hy sinh tính mạng cho nhau.
Liệu hai người kia có biết hay không?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện