[Dịch]Tà Hoàng - Dạ Đế - Sưu tầm
Chương 5 : Chương 5
.
Sau khi nhận ra tình cảm của bản thân đối với Y Lam, Mạc Kỳ Tuyên bắt đầu tổ chức tấn công một cách dữ dội nhằm chiếm được hảo cảm của nàng, đồng thời cũng ngăn cản tất cả các sinh vật giống đực khác đến gần nàng. Rất hiển nhiên, Vệ Minh cùng các ám vệ cũng nằm trong số đó.
Lúc vừa cùng Y Lam trở về nhà trọ, Mạc Kỳ Tuyên nhanh chóng triển khai kế hoạch của mình. Hắn mặc kệ ánh mắt khinh bỉ của Vệ Minh cùng các ám vệ, nhìn nàng nở một nụ cười ôn nhu nhất có thể, ân cần nói: “Y Lam, chắc ngươi cũng mệt rồi. Về phòng tắm rửa đi, sau đó xuống đây ăn tối với ta, được chứ?”. Nếu các thiên kim tiểu thư ở kinh thành thấy được nụ cười này của hắn, hẳn sẽ phát cuồng lên rồi bắt đầu ảo tưởng về tương lai trở thành Chiến vương phi của mình. Nhưng Y Lam một chút phản ứng cũng không có, chỉ hơi mỉm cười một chút rồi gật đầu rồi quay đầu đi thẳng về phòng. Mạc Kỳ Tuyên mặc dù có hơi thất vọng về thái độ không mặn không lạt của nàng, nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần suy nghĩ xem tối nay nên gọi món gì. Theo hắn được biết, nữ tử đều thích làm đẹp, giữ dáng, thích ăn đồ ngọt. Ừm, hẳn là như vậy. Thế là Mạc Kỳ Tuyên không chút do dự đi tìm tiểu nhị chuẩn bị thức ăn.
Một lát sau, Y Lam sau khi tắm xong liền đi xuống lầu dưới ăn tối. Lúc nhìn thấy những món ăn trên bàn, sắc mặt Y Lam lập tức đen lại, trong lòng không ngừng ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông tên nào đã soạn ra cái thực đơn chết tiệt này. Mạc Kỳ Tuyên trông thấy vẻ mặt khó coi của Y Lam trong bụng không khỏi giật thót một cái. Chẳng lẽ những món này không hợp khẩu vị của nàng? Nghĩ thế, hắn khẽ ho một tiếng, hỏi: “Ngươi không thích những món này?”. Y Lam gật đầu, trong lòng đã đem Mạc Kỳ Tuyên ra mắng xối xả một trận. Nghe hắn hỏi thế thì có dùng đầu ngón chân cũng biết được cái thực đơn chết tiệt này là do ai soạn ra. Hắn nghĩ nàng là thầy chùa ni cô hay sao mà trên bàn toàn rau với đậu phụ thế này. Lại còn mấy món bánh ngọt mà nàng ghét nhất trên đời nữa chứ. Thật lòng mà nói nàng chẳng hảo mấy món đồ ngọt tí nào. Ăn ngấy chết đi được.
Mà trong lúc này, Mạc Kỳ Tuyên trong lòng đang ảo não không thôi. Vốn muốn giúp nàng chọn mấy món thật ngon, không ngờ lại chọn toàn những món mà nàng ghét. Hắn đành phải mặt dày hướng nàng hỏi: “Vậy ta kêu người đem mấy món này đi. Ngươi thích ăn món gì?”. Y Lam không chút suy nghĩ trả lời: “Ta muốn ăn thịt!!!”. Mạc Kỳ Tuyên lập tức gật đầu đi tìm tiểu nhị đổi món. Chỉ một khắc sau, một bàn đồ ăn thơm ngon hấp dẫn liền bày ra trước mặt. Y Lam chảy nước miếng nhìn đồ ăn trên bàn, nhanh như chớp gắp ngay một miếng gà quay vàng ruộm trên bàn, ăn một cách ngon lành. Mạc Kỳ Tuyên thì không ăn gì, chỉ ngồi nhìn nàng ăn, tủm tỉm cười. Trong lòng đồng thời cũng âm thầm ghi nhớ những món nàng thích ăn, tránh sau này gặp lại tình huống như hôm nay.
Y Lam thấy Mạc Kỳ Tuyên không ăn gì thì cảm thấy rất khó hiểu, nhìn hắn hỏi: “Tiểu Kỳ, sao ngươi không ăn gì? Không hợp khẩu vị sao?”. Mạc Kỳ Tuyên giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ, ngượng ngùng cười, đáp: “Ta không có đói, ngươi ăn đi.”. Y Lam lắc đầu: “Ngươi ăn cùng ta đi. Ăn một mình không vui.” Dứt lời, liền lấy đũa gắp một miếng cá phỉ thúy bỏ vào chén hắn. Mạc Kỳ Tuyên vẻ mặt vô cùng vui vẻ gắp miếng cá đó bỏ vào miệng, trong đầu không quên suy diễn lung tung. Miếng cá này là nàng gắp cho hắn, hơn nữa đôi đũa kia nàng cũng đã dùng qua. Đây có tính là hôn gián tiếp không nhỉ? Nếu như Y Lam biết được suy nghĩ của Mạc Kỳ Tuyên bây giờ, chắc chắn nàng sẽ ko do dự đá bay hắn ra ngoài đồng thời sau này cũng không bao giờ gắp thức ăn cho hắn nữa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện