[Dịch]Tà Đế, Yêu Hậu: Tuyệt Đế Lãnh Thê - Sưu tầm
Chương 50 : Nguyên lai là đầu heo
                                            .
                                    
             Liễu Thần Phong tìm  một góc không chọc người chú ý ngồi xuống, nhìn bóng dáng hai cung nữ đi  của mình chưa thấy đâu thì cười lạnh nhạt, nàng vẫn như trước quan sát  vẻ mặt biến hóa của từng người trong yến tiệc. Giống như kiếp trước,  Khúc Yêu Nhi thường ngồi ở một góc trong quán bar, nhìn đủ loại người  qua lại, giống như một mình xem diễn, tất cả đều không thoát được hai  mắt nàng.
“Hoàng thượng giá lâm…Hoàng hậu nương nương giá  lâm…Hoàng quý phi giá lâm.. Theo âm thanh bén nhọn vang lên, mọi tiếng  động ở Ngự hoa viên lập tức đình chỉ, mọi tầm mắt đều nhất tề tụ lại một  chỗ, chính là một đội danh dự hoàng im óng ánh chậm rãi tới gần đây.
“Hoàng  thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, hoàng hậu nương nương thiên tuế  thiên tuế thiên thiên tuế, Hoàng quý phi nương nương kim an.” Mọi người  đều cúi người hành lễ, tiếng hô đinh tai nhức óc không dứt bên tai.
Sau  thời gian nửa ly trà nhỏ, Liễu Thần Phong tùy ý đứng dật, nhìn ở trên  đài cao, trực tiếp bị bóng dáng to như trái bom sắp nổ kia làm cho trong  đầu nở hoa, Liễu Thần Phong trừng mắt, cơ bắp khóe miệng không nhịn  được run rẩy, không thể tin cảnh tượng trước mắt làm mình dở khóc dở  cười.
Trên đài không phải ai khác chính là một khối thân người  ngồi trên một cỗ kiệu mười sau người nâng, nói là cỗ kiệu có chút khoa  trương, không bằng nói là cái giường thì đúng hơn một chút. Bất quá đây  cũng không phải trọng điểm, cần quan tâm chính là khối người nằm ở trên  giường kia. Liễu Thần Phong dừng sức xoa xoa mắt, sợ mình nhìn lầm, thật  lâu mới xác định cái khối thịt ục ịch kia là một người. Trên đỉnh thân  thể kia nguyên lai không phải cái đầu lợn, cũng may nàng cũng nhìn ra là  đầu người a! Nhìn cái bụng phình ra kia xem…..
Liễu Thần Phong  suýt chút nữa không kiềm chế được mà cười phá ra, đây chính là hoàng đế  Đông Việt quốc Kim Bồi? Đùa giỡn cái gì vậy, đây so với con lợn cũng  không khác là bao a! Không đúng, phải nói là so sánh với con lợn cũng  không bằng.
Cái đầu tròn như quả cầu kia nổi bật một đôi mắt  chuột, cơ hồ bị núi thịt che lấp còn một khe nhỏ để nhìn, người khác  nhìn vào còn không thấy rõ tròng mắt hắn lớn nhỏ ra sao, cái mũi phồng ở  giữa khuôn mặt, theo nhịp thở nặng nề của hắn kịch liệt phập phồng.  Dưới cái mũi xộc xệch là một đôi môi rất dầy, Liễu Thần Phong không thể  nào tưởng tượng được trước mặt nàng là một con người, như thế kia có thể  sinh ra Kim Ngạn cùng Kim Kì, đây có nên gọi là vận c*t chó không?
Chính  là làn da hắn có chút vàng như nến, cả người đều không có tinh thần,  đôi mắt chuột thi thoảng lại ánh ra ánh sáng đục ngầu vô thần, đây rõ  ràng là miệt mài quá độ chuyện phòng the đây mà. Nghe đồn Đông Việt  hoàng đế hoang dâm vô độ, xem ra cũng không phải vô căn cứ.
Liễu  Thần Phong nheo lại ánh mắt, trực giác nói cho nàng biết, hoàng đế tuy  rằng đang híp mắt nhưng là tầm mắt của hắn đang chú ý một chỗ khác,  nghiêng đầu nhìn lại, đúng là vị trí của Sở Mộng Hà. Sở Mộng Hà đến Đông  Việt đã được mấy tháng, nghe đồn cũng chỉ được hoàng đế triệu kiến một  lần rồi thôi, ai cũng biết Sở Mộng Hà tới Đông Việt hòa thân, nhưng là  việc hôn nhân của nàng ta đều bị gác lại không một ai đề cập tới…
Đối  với một cái vưu vật như thế này, nếu là hoàng đế hoang dâm vô độ làm  sao có thể thờ ơ như vậy? Liễu Thần Phong âm thầm líu lưỡi, nghĩ đến cái  tên đầu heo này cũng không phải thực sự ngu xuẩn, nhìn tình hình Đông  Việt ở trong tay hắn liền biết, đầu heo này xem ra cũng không phải vô  năng như bề ngoài thể hiện.
Liễu Thần Phong lập tức cảnh giác,  càng nghĩ càng cảm thấy không đơn giản, Đông Việt quốc này không khác gì  một cái đầm lầy, một khi tiến vào liền làm cho nạn nhân ngày càng lún  sâu, đừng mong toàn thân trở ra.
Ngồi ở hai sườn Kim Bồi là Hoàng  hậu cùng Hoàng quý phi, Hoàng hậu một thân cung trang đỏ thẫm, thẳng  lưng mà ngồi, trong người tự nhiên lưu động khí chất uy nghiêm cao quý  của bậc mẫu nghi thiên hạ, một bên khác Hoàng quý phi một thân hồng y,  vạt áo dài kéo xuống tận bậc thềm, dưới y phục mỏng manh như ẩn như hiện  dáng người lung linh, kiềm diễm mê người, hai má lúm đồng tiền hé ra  trên gương mặt thỉnh thoảng lại khiêu khích cười cười với đế vương, cử  chỉ tùy ý nhưng không mất đi thân phận của mình. Quả thực là xứng đáng  làm đối thủ truyền kiếp của Hoàng hậu nơi đó a.
Rất nhanh, mọi  ngời đều trở về vị trí của mình, từ xa nhìn lại tựa hồ xếp thành hình  bán nguyệt. hoàng đế ngồi ở trung tâm, hai bên trái phải hắn lần lượt là  phi tần hậu cung hoàng tử, hoàng tộc, quý nhân, thế gia thứ nữ…. 
Cấp  bậc phi thường rõ ràng. Mà ở sau hình bán nguyệt này chính là một hàng  riêng rẽ, chỉ dành cho các hạt nhân cùng với sứ thần các quốc gia khác  ngồi.
Sau một đạo thanh âm sáo trúc, từng loại âm thanh nhạc khí  nhất thời vang lên, phiêu trong không khí, ở trên đài cao cách mọi người  mười thước, ca vũ không ngừng….
Liễu Thần Phong ngồi một mình  một góc, giống như một sinh vật hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên  ngoài, im lặng. Nàng vô tình liếc qua cảnh ca múa trên đài, lại quan sát  thật kĩ đầu heo Kim Bồi, cuối cùng ở khoảnh khắc tiếng đàn thay đổi  nàng bắt được nhất tình nhất dục ở trong mắt hắn.
Liễu Thần Phong  bỗng nhiên nở nụ cười quỷ bí, ngón tay nhẹ nhàng gõ trên đùi, nàng bí  mật lẻn giữa đám người, tựa như độc xà quan sát địch nhân, chỉ chờ đúng  thời cơ liền xuất kích, một kích mất mạng. 
Ca múa kết thúc, dâng hạ lễ. Mỹ nữ Tây Sở, châu báu Bắc Tề.nhất nhất đều bị Đông Việt nhận lấy.
“Ái phi, điệu múa kia quả không sai, nhưng trẫm vẫn nhớ thương ngươi…”
Kim Bồi đọt nhiên vươn bàn tay to chộp tới cánh tay hoàng quý phi.
Hoàng  quý phi khiếu khích liếc mắt nhìn Hoàng hậu một cái, oanh thanh cười,  “Hôm nay là đại thọ của Hoàng thượng, chuyện này là tỷ tỷ giao cho nô tỳ  lo liệu, làm sao có thể qua loa được?” Hoàng quý phi bỗng nhiên cười  đến thanh thúy, thân mình vặn vẹo tới gần hoàng đế, lời nói nhỏ nhẹ,  “Hoàng thượng thích là tốt rồi.” 
Thần sắc hoàng hậu lập tức trầm  xuống, cắn cắn cánh môi, bà ta nheo lại ánh mắt cứng ngắc nhìn về phía  trước, đối với chuyện phát sinh bên cạnh mình coi như không thấy. Kim  Bồi nhìn thấy, trên mặt đột nhiên cười tươi như nở hoa: “Ý tốt của mọi  người, trẫm tự nhiên nhận thức!” 
Mâu sắc hoàng quý phi chợt lóe,  lập tức nghĩ rèn sắt khi còn nóng: “Hoàng thượng, nô tỳ từ lâu đã muốn  gặp Tích công chúa một lần, nghe nói nàng vừa tìm được đường sống trong  chỗ chết, là đứa nhỏ đang thương a..”
Nghe được ba chữ Tích công  chúa, Liễu Thần Phong đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở to mắt, ám  nhọn vi thiểm. Ở trước ánh mắt bao người, bóng dáng gầy yếu của nàng  chậm rãi đi về phía trước. Nàng hiện tại đã muốn mười hai tuổi, nhưng vì  bệnh tình tra tấn triền miên, cơ thể phát triển không được tốt lắm, mặc  dù mấy tháng nay vẫn chú ý tĩnh dưỡng nhưng người ngoài nhìn qua vẫn là  một nữ oa chín tuổi  thiếu dinh dưỡng trầm trọng. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện