[Dịch] Ngã Chân Thị Đại Minh Tinh

Chương 6 : [ Giặt quần áo cho chủ nhà mỹ nữ!]

Người đăng: thienthu0402

Chủ nhật. Hơn bảy giờ sáng. Trương Diệp quá hưng phấn, cả đêm cũng không ngủ được, lăn qua lộn lại trên giường, ảo tưởng về tương lai tốt đẹp. Sau đó, chợt nghe tiếng mở cửa, chìa khóa phòng mình chỉ có mình cùng chủ nhà có, ba mẹ đều không có, không cần hỏi cũng biết là chủ nhà lại tới. Phòng nhỏ, mở cửa chính là giường. Chỉ nghe tiếng nói thành thục của Nhiêu Ái Mẫn bay tới: " Tiểu tử, đang ngủ sao?" Trương Diệp vuốt vuốt mũi, nghiêng người nói: " Dậy rồi, ngài tìm ta?" Nhiêu Ái Mẫn đặt cái mông đầy đặn vào bên giường, mỉm cười nói:" Người đã trúng tuyển vào Đài radio, ngày mai liền đi làm, có phải cũng nên trả tiền nhà cho đại tỷ?" Nói xong, liền như làm ảo thuật, không biết thế nào lấy ra máy tính, bụp bụp vài cái: "Tiền mạng tháng này cũng nên trả, người phải trả nhiều thêm 80." Trương Diệp vừa ngáp nói: " Ngài nói cái gì?" Nhiêu Ái Mẫn lặp lại:" Không nghe rõ? Ta nói tiền nhà bây giờ của ngươi, tổng cộng là 2662" Trương Diệp nói: " Không phải, câu đầu tiên cơ ?" Nhiêu Ái Mẫn trợn mắt :" Câu đầu tiên? Tiểu tử, đang ngủ sao?" Trương Diệp đột nhiên kéo chăn qua đầu, " Đang ngủ!" " Hắc, ngươi cái đồ ranh con!" Nhiêu Ái Mẫn giờ mới rõ, vung lên cánh tay, nhắm ngay phần đùi liền vỗ một cái: " Mún ăn đòn hả? Đứng lên! Đừng giả chết với lão nương! Nhanh chóng rời giường! Trả không được tiền nhà, liền làm vệ sinh, làm việc nhà trả nợ." Trương Diệp chơi xấu nói: " Ta ngủ thêm một lát thôi." " Cho ngươi nửa tiếng! Ta chờ ngươi dưới nhà đến 8h!" Nhiêu Ái Mẫn quay mặt đi rồi. Gặp chủ thuê nhà, xem tiền nặng hơn xem người, Trương Diệp cùng đành có khổ không nói nên lời, bất quá, ai bảo hắn, tháng này không có tiền đây, đành phải gian nan đứng lên, đánh răng rửa mặt. Đúng rồi, xem thử nhẫn trò chơi thế nào rồi, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn sau này. Vừa mở màn hình xem, hắn phát hiện Danh vọng của mình vậy mà tăng lên rồi, ngày hôm qua Rút thưởng tốn mất 10 vạn, còn lại 99983 Danh vọng điểm, bây giờ lại tăng lên đến 99999, không cần hỏi cũng biết là ai, khẳng định liên quan tới cuộc phỏng vấn ngày hôm qua, chính mình phát huy quá tốt, còn mang bài thơ [Hải Yến] nổi tiếng của Maxim Gorky đọc ra, thêm Danh vọng là tất nhiên, hiện tại chỉ cần một điểm Danh vọng liền có thể tiếp tục rút thưởng. Danh vọng - theo lý mà nói thì đó là một khái niệm không rõ ràng, theo góc độ của trò chơi, đó cũng là một từ ngữ mơ hồ. Ân, vừa lúc còn không rõ ràng điểm Danh vọng là như thế nào tăng lên, giúp chủ nhà a di làm việc nhà đi, xem có thể đạt được Danh vọng không, một điểm là đủ rồi ! Bỗng nhiên, ngoài hành lang một giọng nói vang lên: " Tiểu Trương!" Trương Diệp nhìn lại, đã 8h, hắn vội vàng mang dép lê hướng về nhà của chủ cho thuê a di. Hành lang dùng chung cho hai dãy nhà trọ, một đoạn đường dài này đều là tài sản của Nhiêu Ái Mẫn, hai mươi mấy phòng trọ, đối với kinh thành, tấc đất tấc vàng, thì nghĩ qua là biết, nàng chính là hàng thật giá thật tiểu phú bà, nhưng kỳ quái là, Trương Diệp cùng các khách thuê cũng ở thật lâu lại chưa bao giờ nghe qua Nhiêu đại tỷ có thân thích, bằng hữu cũng chưa từng thấy, cũng chưa kết hôn, không có con cái, và cũng chưa nhìn thấy Nhiêu đại tỷ đi làm bao giờ. Cho nên, trong mắt mọi người, vị mỹ nữ chủ nhà này quả là thần bí, ai cũng không biết, tiền của nàng là ở đâu ra. Nhà của Nhiêu Ái Mẫn cũng ở tại tầng này, là tầng này lớn nhất phòng, phòng có 2 tầng, cả trên lẫn dưới đều có diện tích hơn một trăm mét vuông. Cửa mở ra, Trương Diệp trực tiếp đi vào : " Chủ cho thuê a di, ta đã đến." Nhiêu Ái Mẫn châm chọc nói: " Đời trước, ngươi là heo hả? Rời giường còn chậm chạp như vậy!" Trương Diệp giải thích nói:" Ngày hôm qua quá cao hứng, một đêm không ngủ, bây giờ còn buồn ngủ đây." " Không phải là đi làm người dẫn chương trình phát thanh sao, còn hưng phấn?" Nhiêu Ái Mẫn đả kích hắn : " Ngành radio hiện tại đã không phải là hai mươi năm trước, bây giờ có TV, có mạng, còn có ai nghe radio." Trương Diệp cũng hiểu được, ngành radio không còn tốt như xưa, thổn thức nói:" aiz, nếu mẹ ta sinh ta sớm năm mươi năm thì tốt rồi, như vậy mới đuổi kịp thời điểm." Nhiêu Ái Mẫn cười khẩy nói: " Mẹ ngươi mới 50 tuổi, làm sao mà sinh ngươi sớm năm mươi năm? Người cho rằng Mẹ ngươi là xà tinh hả!" Trương Diệp: " ........ " Giờ thì mọi người đã biết miệng nàng độc bao nhiêu rồi đó! Nhiêu Ái Mẫn ra lệnh: " Đừng nhiều lời, nhanh chóng làm việc!" Trương Diệp sắn tay áo lên: " Đi đi, ngài nói lau dọn chỗ nào, hôm nay ta bao hết." " Lau cửa kính, quét nhà, giặt sạch ga giường, còn có quần áo của ta, cũng giao cho ngươi." Nhiêu Ái Mẫn vừa cho mình rót trà, vừa đặt mông ngồi vào sô pha, suy nghĩ bắt chéo chân như địa chủ hồi xưa. Nàng hôm nay mặc một bộ quần áo thực mốt, áo sơ mi dài hơn váy, dưới chân là đôi dày đen, ăn mặc có vẻ ra dáng người lớn, bất quá, khí chất thành thục xinh đẹp lại là từ trong khung xông ra. Nữ nhân xinh đẹp, mặc cái gì mà chả đẹp. Trương Diệp chịu không nổi sắc đẹp của Nhiêu đại tỷ, không khỏi nhìn lén đôi chân khêu gợi vài lần, tầm mắt cuối cùng lại rơi xuống bộ ngực của Nhiêu đại tỷ, dưới lớp áo sơ mi màu xám, thực đã mắt. Ai, làm việc thôi. Quét rác, lau nhà, Trương Diệp bắt đầu công việc. Nhiêu Ái Mẫn ngồi một chỗ cũng không ngồi yên, rảnh một chút lại nói Trương Diệp vài câu: " Ngươi lau cái gì đó, ta nói cho ngươi, đừng hòng qua loa cho xong!" " Không dám qua loa." " Được rồi, được rồi, giặt quần áo đi!" Đi buồng vệ sinh, Trương Diệp thở dài, kéo ghế ngồi xuống, quần áo nào có thể dùng máy giặt, quần áo nào bị phai màu, hoặc không thể giặt máy. Phân loại xong, hắn đành phải ngồi xuống giặt tay, từng chiếc từng chiếc một. Một buổi sáng này, Trương Diệp sẽ không có thời gian rãnh rổi. Bất quá, giặt đến mấy cái cuối cùng, hắn liền ra mồ hôi, đặt ở dưới cùng lại là mấy cái tất chân cùng hai bộ nội y, một cái mang theo đường viền màu da nội y, một cái còn lại có màu hoa cà phê. Cái này ta cũng phải giặt ? Trương Diệp đấu tranh tư tưởng hồi lâu, mới bất đắc dĩ đem tất chân giặt tiếp, nhẹ nhàng chà vài cái, lại chộp tới quần lót của Nhiêu đại tỷ, vải dệt thực mềm, bên trong còn có dấu vết màu trắng, gãi gãi đầu, Trương Diệp cắn răng, giặt thì giặt, không có cách nào, kẻ thiếu nợ không có nhân quyền. Bất quá, một bên giặt, một bên Trương Diệp cũng có chút tâm ngứa, hắn đã hơn hai mươi tuổi, nhưng chưa bao giờ yêu đương, càng không nói trường hợp này, Trương Diệp cảm thấy mũi có điểm nóng, thật sự thì đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc quần áo của nữ nhân, ân, còn là quần áo bẩn. Giữa trưa. Trương Diệp hoàn thành xong nhiệm vụ, thất lưng cột sống đã đau cực. " Đều giặt xong rồi?" Nhiêu Ái Mẫn nhìn quần áo phơi trên ban công, khó được không có độc mồm, vừa lòng nói: " Ân, cũng không tệ lắm, giữa trưa lưu lại ăn cơm đi." Buông xuống quyển sách cổ [ sơn hải kinh] trong tay, nàng đi đến phòng bếp nấu ăn. [ Sơn hải kinh] tồn tại không bị trò chơi thay đổi, thế giới này có vài thứ không có bị thay đổi, điều này cũng cần Trương Diệp chậm rãi tiếp nhận thành thói quen. Trương Diệp vui vẻ, nhiều ngày ăn mì ăn liền, cuối cùng cũng có thể ăn một lần cơm nóng. Hắn ngồi nghỉ ngơi trên ghế, sau khi thở hổn hển mấy hơi, lại tùy tay mở ra màn hình trò chơi, phát hiện Danh vọng điểm thật sự tăng lên một điểm, đã muốn biến thành mười vạn điểm! Đây là chủ thuê nhà a di cho hắn tăng lên? Xem ra ý nghĩ của mình là đúng! Chiếc nhẫn trò chơi đối với Danh vọng giải thích là : Danh vọng tăng lên cùng sự nổi tiếng, thành tựu, tôn kính, tín nhiệm, thanh danh của hắn, các nhân tố có liên quan lẫn nhau. Nói cách khác, chỉ cần một người tín nhiệm hắn, bội phục hắn, hoặc là nhận đồng hắn, hắn danh vọng sẽ tăn lên một điểm, hơn nữa mỗi người danh vọng có thể lặp lại. Vì sao lại phán đoán như thế? Theo lần trước phỏng vấn là có thể nhìn ra, tổng cộng có 8 vị giám khảo, nhưng Trương Diệp Danh vọng lại từ 99983 tăng lên 99999, tăng lên 16 điểm Danh vọng, như vậy, khi Trương Diệp đọc xong một ngàn chữ, mỗi người cho hắn tăng một điểm, là 8 điểm, sau đó, Trương Diệp đọc [ Hải Yến] lại tăng 8 điểm, con số vừa đúng ! Đã hiểu rõ Danh vọng điểm từ đâu đến, tiếp theo là nên [ rút thưởng] , nhìn xem lần này đạt được cái gì! Trương Diệp rất mong muốn có thể đạt được vật phẩm có thể khiến hắn biến thành siêu nhân, được toàn thế giới cúng bái, như vậy thì hạnh phúc bao nhiêu. Nhưng nghĩ lại liền không phải sự thật, có người bị con nhện cắn một phát, độc tố làm người đó thành người nhện, có người bị cát chui vào cơ thể, liền thành người cát, có người cùng dơi làm bạn, thành người dơi. Ân, nếu mấy thứ này có căn cứ khoa học, Trương Diệp liền có cảm giác ..... kỳ thật, chính mình có khả năng lớn biến thành mỳ ăn liền ! Nhấn vào [ Rút thưởng ], tiêu tốn 100000 Danh vọng điểm, còn thừa 0! Đĩa quay thưởng lại xuất hiện, Trương Diệp cố ý mở ra lòng bàn tay hà hơi, chà xát hai tay, lúc này mới điểm vào cái nút ! Bắt đầu ! Kim đồng hồ quay tròn trên đĩa ! " Đặc thù ! Rút ra một cái đặc thù thưởng!" Trương Diệp lầm bà lầm bầm, xem các khu vực trên đĩa quay, kẻ ngốc cũng biết, đặc thù nhỏ nhất, là khó khăn nhất, tuy rằng không biết lần trước giới thiệu nói " Gia tăng quyền hạn mua thương phẩm " là có ý gì, nhưng vật lấy ít làm quý, câu này khẳng định đúng. Nhưng mà chỉ có 2% vận may không có rơi xuống đầu Trương Diệp, kim đồng hồ dừng lại, giống như lần trước, ở vào khu vực lớn nhất, vật phẩm loại Tiêu hao. Bảo rương [ nhỏ ] rơi xuống ! Mở ra bảo rương, một đoàn ánh sáng chói mắt! Bên trong nằm một thiếp mời có hình cái miệng vết thương! [ Thiệp xui xẻo ] : Thiệp đưa ai sẽ sinh ra hiệu quả, người đó sẽ bị vận đen quấn thân, thời gian liên tục 5 phút.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang