[Dịch]Tà Băng Ngạo Thiên - Sưu tầm
Chương 10 : Vận mệnh gặp nhau
.
Tà Băng nghe thấy thanh âm, nhất thời một trận buồn bực, năm năm đến đây luôn luôn ở trong nhà nên không có ai để đánh, hôm nay may mắn có cơ hội lại bị người khác ngăn cản , tuy rằng người này là giúp mình.
Đang suy tư Tà Băng đột nhiên phát hiện thân ảnh hồng trước mắt hiện lên, không đợi Tà Băng phản ứng, thân thể đã bị ôm trong vòng tay ấm áp hữu lực, bên tai truyền đến một tiếng:
_ “Ai dám động nàng? “
Oa ! Tà Băng đang được ôm trong lòng nam tử hé mắt khuôn mặt tuyệt mỹ non nớt ra đánh giá nam tử trước mắt . Cho dù Tà Băng luôn sống trong nhà có đầy mỹ nhân vây quanh cũng tránh không khỏi nhất thời tim đập nhanh!
Nam tử, không nên gọi là thiếu niên thì thích hợp hơn.Thiếu niên này có một khuôn mặt tuyệt mỹ có thể nói là hoàn mỹ, lông mi dày hơi nhếch thoáng hướng về phía trước giơ lên, lông mi dài hơi hạ, một đôi con ngươi đen thâm thúy, mũi thẳng thắn, làn da trắng. ..
Quần áo y bào màu lửa đỏ, mặc trên người thiếu niên nhưng không hiện lên một chút nữ khí, sợi tóc đen như mực theo gió mà bay, khắp người thiếu niên thoát ra khí chất cuồng dã không kềm chế . Thiếu niên thoạt nhìn bộ dáng chỉ mới 11,12 tuổi, nhưng cả người lộ ra một cỗ mị lực tà mị khêu gợi. Nếu thiếu niên sau khi lớn lên hẳn sẽ rất họa thủy a!
_”Ngài… Ngài là Hoa gia thiếu chủ, Hoa Thần Dật ? “. Thị vệ hồn Tông nhìn thiếu niên hồng y bỗng nhiên xuất hiện trước mắt, không xác định hỏi. Trong lòng một trận hoảng sợ, gia chủ trước khi xuất môn đã căn dặn nếu là gặp thành viên Hoa gia cùng Quân gia, nhất định phải tôn sùng là thượng tân, không thể trở mặt.
Hoa Thần Dật hừ lạnh một tiếng, không để ý tới hồn Tông vừa mở miệng kia, cúi đầu nhìn Tà Băng trong lòng, ôn nhu nói:
_”Đừng sợ, đã có ta ở đây.Ta sẽ không làm cho bất luận kẻ nào thương tổn ngươi!”
Nghe thiếu niên hồng y nói như thế, Tà Băng không khỏi ném cho hắn ánh mắt xem thường, hắn nhìn như thế nào mà bảo ta sợ hãi.
_”Hoa thiếu chủ, ta là Tây Môn gia đại tiểu thư Tây Môn Lỵ, tiểu tiện nhân này hôm nay đắc tội ta, mong Hoa thiếu chủ không cần xen vào việc của người khác!” .Cô gái khổng tước kia thấy Hoa Thần Dật bộ dáng tuyệt mỹ không kềm chế được mở miệng nói cũng không xem chính mình, khuôn mặt xinh đẹp giờ phút này bởi vì ghen tị mà trở nên nhăn nhó rất khó coi .
Mà thị vệ hồn Tông kia nghe thấy lời nói của Tây Môn Lỵ , nhất thời tâm lý muốn đi tìm chết, ngươi cũng không nhìn xem thái độ người ta Hoa thiếu chủ đối với nữ đồng này như thế nào, lại còn mở miệng nhục mạ, thậm chí còn ra mệnh lệnh cho người ta. Đây chẳng khác nào là đi tìm cái chết ! Chỉ là đại tiểu thư Tây Môn gia thì có cái tư cách gì cùng thiếu chủ Hoa gia so sánh đây?
_”Ngươi đây là ra lệnh cho ta sao ? “. Hoa Thần Dật ánh mắt nguy hiểm nhìn về phía Tây Môn Lỵ, nữ nhân này là chán sống sao? Dám chửi tiểu nhân nhi trong lòng mình sao ?
_“Hoa thiếu chủ đừng nóng giận, tiểu thư không hiểu chuyện, tại hạ thay nàng nhận lỗi . Xin ngài đừng để ở trong lòng!” . Hồn Tong thị vệ kia bất đắc dĩ nghiêm mặt tiến lên phía trước kéo Tây Môn Ly về sau lưng, khom người hướng Hoa Thần Dật nhận lỗi .
_”Vị này là Tây Môn gia đại tiểu thư sao, ngài muốn ta như thế nào a?” Tà Băng nhảy ra khỏi ôm ấp của Hoa Thần Dật, một lần nữa ngồi xuống ghế, ung dung vì chính mình và Hoa Thần Dật dót trà, mắt nhìn về phía Tây Môn Lỵ, thản nhiên nói. Người của Tây Môn gia thật rất kiêu ngạo , việc của Tây Môn Thanh lúc trước nàng còn chưa tính , giờ lại đến Tây Môn Lỵ!
Hoa Thần Dật nhìn vòng tay mình trống rỗng, trong lòng nổi lên một trận mất mát, thật muốn vĩnh viễn ôm tiểu nhân nhi này trong người ! Mới vừa rồi hắn chuẩn bị đến lầu hai dùng cơm, lại ngoài ý muốn nghe thấy thanh âm thanh thúy của tiểu nhân nhi này rất thú vị, liền tìm nơi xem diễn, nhưng vừa nhìn thấy tiểu nhân nhi này, nháy mắt trái tim liền chịu không được nhảy lên ! Cho đến khi nghe được có người muốn đem tiểu nhân nhi này ném ra, ngay lập tức phản ứng đem tiểu nhân nhi ôm vào lòng.
Ngoái đầu nhìn lại Tà Băng bộ dáng nhàn nhã, lại nghe thanh âm thanh thúy vang lên, Hoa Thần Dật khẽ cười một tiếng tiến đến ngồi đối diện với Tà Băng , cầm chén nước trà lên uống .
_”Ngươi… Các ngươi! Ngươi chờ đó cho ta. Chúng ta đi!” Tây Môn Lỵ nhìn ánh mắt Hoa Thần Dật như chứa đao, sau lưng một trận mồ hôi lạnh, oán hận hướng Tà Băng uy hiếp một câu, xoay người đi xuống lầu. Tiểu tiện nhân, tốt nhất đừng để ta gặp mặt ngươi lần nữa, nếu không ta nhất định lột da của ngươi ra.
Tà Băng khinh thường liếc Tây Môn Lỵ một cái, nếu là ngươi cố ý muốn tìm chết, vậy đừng trách ta hạ thủ vô tình .
_”Hoa Thần Dật? Thiếu chủ Hoa gia, đệ nhất thiên tài đại lục?” Tà Băng uống nước trà, tà nghễ nhìn Hoa Thần Dật, thản nhiên mở miệng nói.
_”Đệ nhất thiên tài thì không dám nhận, ta nghĩ vừa rồi nếu ta không ra tay, ngươi cũng nhất định có thể toàn thân trở ra “. Hoa Thần Dật hạ long mi, thay đổi cái tư thế thoải mái, mỉm cười.
_”Nếu biết, vì sao còn muốn ra tay?” Nhìn bộ dáng Hoa Thần Dật, Tà Băng không khỏi trong lòng thầm mắng một tiếng yêu nghiệt.
_”Nếu nói là thân thể không chịu khống chế tự ý lao tới , ngươi tin tưởng sao?” Hoa Thần Dật dùng loại ngữ khí nói giỡn , cười hồi đáp.
_”Quân Tà Băng, tên của ta.” Nghe lời nói vui đùa lộ ra sự thật, nhìn ánh mắt chân thành tha thiết của Hoa Thần Dật, Tà Băng âm thầm nhìn kĩ, đem hình ảnh người này nhớ ở trong lòng.
Nghe đượclời nói của Tà Băng , Hoa Thần Dật nở nụ cười, Quân Tà Băng, nguyên lai ngươi chính là người mà lần này ta muốn gặp nhất _ Quân gia thiên tài tiểu công chúa! Đây chính là cái gọi là … Duyên phận?
_”Băng nhi, lần này ta xuất môn là vì đi gặp ngươi _ tiểu thiên tài mới của Quân gia, sau đó đi Tử Kim Sơn hái Tử Dương quả, ngươi có muốn đi cùng ta không?” Hoa Thần Dật nhớ tới mục đích của mình việc, mở miệng hỏi.
_”Tử Dương quả, dùng để tăng tiến cấp? Được, chúng ta cùng đi!” .Tử Dương quả đối Tà Băng không có gì hấp dẫn, nhưng có lẽ có thể đến Tử Kim Sơn tìm mấy hồn thú lập khế ước .
_”Vậy…”
_”Vậy ngươi hãy chờ ta một khắc là được, sau đó đến nơi nào tìm ngươi?” Tà Băng đánh gãy lời Hoa Thần Dật , mở miệng hỏi, nàng chỉ một chút thời gian thì tốt rồi.
_”Gặp ở nơi nay rồi chúng ta cùng nhau đi, đi cùng ta còn có mấy vị bằng hữu!” .Hoa Thần Dật vừa nghe nàng đáp ứng, nhất thời tâm hoa nộ phóng, có lẽ ngay cả chính hắn cũng không biết mình vui vẻ cái gì.
Tà Băng gật gật đầu đứng dậy rời đi, đi đến một chỗ không người, ngẩng đầu nhìn bầu trời không người, mở miệng nói:
_”Trở về nói cho gia gia cùng cha nương ta biết, ta cùng thiếu chủ Hoa gia đi Tử Kim Sơn, bọn họ không cần lo lắng!”
Sau một chút trầm mặc, trong không khí truyền đến một tiếng khàn khàn thanh âm:
_”Dạ!”
Xong Tà Băng đem ngọc giới ra gọi Lăng Tiêu đang tu luyện ra, nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mắt, lộ ra một cái mỉm cười:
_ “Lăng Tiêu, hôm nay ta đã mua bốn mươi chín hài đồng giờ giao cho ngươi , đây là Trúc Cơ đan cùng công pháp. Muốn huấn luyện, sàng chọn như thế nào, ngươi hãy tự mình làm “.
Nghe xong lời nói của Tà Băng , Lăng Tiêu cả người chấn động. Sau lập tức vui sướng tràn đầy trên mặt, hắn làm sao có thể không rõ tín nhiệm Tà Băng đối với hắn:
_”Tà Băng, yên tâm đi. Ta sẽ không để ngươi thất vọng !”
_”Đúng rồi, trong đám bọn họ có một thiếu niên cao ngạo, ngươi hãy chú ý nhiều một chút. Ta đi Tử Kim Sơn không biết khi nào mới trở lại , ngươi hãy chăm sóc bản thân cho tốt!” .Tà Băng trong đầu thoáng hiện lên thân ảnh thiếu niên cao ngạo kia, liền hướng Lăng Tiêu dặn dò.
_”Được, ta đã biết. Ngươi phải bảo vệ mình cho tốt !” Nàng vẫn luôn quan tâm chính mình. Tà Băng, ta sẽ cố gắng.
Nói xong, Tà Băng xoay người rời đi, lưu lại một câu:
_ “Quân gia ta đã sắp xếp ổn thỏa, ngươi chỉ cần huấn luyện bọn họ cho tốt là được . Ta sẽ bảo hộ tốt chính mình”
Lăng Tiêu nhìn theo bóng dáng Tà Băng, thật lâu cũng không nhích người, mãi cho đến khi thân ảnh màu trắng biến mất, Lăng Tiêu mới đứng dậy hướng Quân gia đi tới . Nếu Tà Băng tin tưởng ta như vậy, ta đây sao có thể làm nàng thất vọng được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện