[Dịch] Sĩ Đồ Phong Lưu

Chương 11 : Phát hiện cạm bẫy

Người đăng: 

.
Việc hôm nay là do A Hồng giới thiệu cho, trước tiên cầm lấy hai trăm đồng rồi mới làm, mục đích là hầu hạ Dương Phàm cho tốt. A Ngọc quả thật là sinh viên nghệ thuật, tính ra thì cũng có thể miễn cưỡng coi là con nhà lành. Tuyệt đại đa số đàn bà đều có lòng hư vinh, muốn ăn ngon mặc đẹp, đàn bà lại vô cùng thích so sánh nhau, A Ngọc gia thế bình thường thỉnh thoảng ra đường bán chút da thịt, dường như cũng là biện pháp duy nhất để mau làm giàu. Loại việc này trong đại học thời nay vô cùng bình thường, các sinh viên đi làm gái đều hi vọng gặp được khách trẻ tuổi đẹp trai. A Ngọc cảm thấy hôm nay vận khí không tồi, gặp phải một anh đẹp giai còn trinh, lúc trước vừa nhìn là đã phát hỏa rồi, trong bóng tối tự nhiên là càng dũng cảm hơn. A Ngọc bình thường không có hôn nhau với khách, hôm nay chủ động hôn khách là do xuất phát từ nội tâm, A Ngọc thậm chí còn có chút hi vọng rằng người đàn ông bên cạnh sau khi trải qua việc này có thể nhớ tới mình, sau này thường xuyên liên hệ, không ngờ trực tiếp quá lại hóa biên khéo thành vụng. Bị một đôi tay ôm lấy cổ, trong bóng đêm Dương Phàm cảm thấy bực mình, sau khi thở dài một cái, khe khẽ gỡ tay A Ngọc ra nói:" Xin lỗi, anh quả thật không quen làm ở nơi này, hay chúng ta nói chuyện đi vậy." Người A Ngọc đờ ra, rồi khẽ than thở, ngồi ngay ngắn lại nói:" Chúng ta nói chuyện gì bây giờ?" Dương Phàm cũng ngây ra đó một lúc, nhất thời không tìm ra đề tài nào. Lúc này cũng đã quen với bóng tối, lờ mờ có thể thấy được bên đối diện A Hồng đang ngồi trên đùi Trầm Ninh, quần áo đã cởi để lộ ra nửa người, Trầm Ninh thì đang ghì đầu vào ngực A Hồng, tiếng nhớp nhớp cứ thế vang lên. Dương Phàm vội nhìn ra chỗ khác, nói bừa:" Nói gì đây? À, em nói xem đèn đã tắt sao nhạc vẫn mở?" “Gái tiếp rượu trong quán này không ít, sắp đặt như vậy là để thỏa mãn yêu cầu của khách, cũng không ít quán làm theo kiểu này." A Ngọc nói rồi dựa đầu vào vai Dương Phàm, có lẽ là cảm thấy được sự lạnh nhạt của Dương Phàm nên không có đùa Dương Phàm nữa. Dương Phàm lúc này không biết nên làm thế nào, chỉ đành ngồi im bất động, nhìn thân hình của A Hồng đang chuyển động trong bóng tối, trong miệng thỉnh thoảng lại nói:" Nhẹ một tí, đau mà, anh là chó sao?" Thời gian trôi trong màn đêm có vẻ chậm, cuối cùng nghe thấy có người nói:" Thưa các vị, đèn sắp sửa được bật lên lại, 10, 9, 8... ." Sau khi đèn bật lên, A Hồng đã đứng dậy chỉnh quần áo, Trầm Ninh còn chưa đành rút tay từ trong quần A Hồng ra. A Hồng sửa quần áo xong bèn cầm tay Trầm Ninh nói:" Có người nhìn kìa, về phòng rồi làm cũng được." Trầm Ninh thấy Dương Phàm đang cười mình, không khỏi đỏ mặt nói:" Ha ha, mày ơi, tao nhịn không được rồi, không uống nữa nhé, về khách sạn thôi." Dương Phàm tự nhiên không thể làm mất hứng, gật đầu nói:" Vậy thì tính tiền rồi đi." Khách sạn ở cách quán rượu khoảng hơn chục mét, bốn người đi bộ từ quán rượu tới, trên đường Trầm Ninh bước đi như chạy, còn luôn luôn giục:" Đi nhanh lên đi!" Dương Phàm bèn chửi:" Bố mày, mày chơi bời bao lần rồi sao mà như trai tơ nóng vội thế, chưa thấy qua đàn bà à?" Trầm Ninh cười ha ha nói:" Mày chả có tí chuyên môn mẹ gì cả, mỗi người đàn bà một vị, khoái nhất là đổi món." Phòng nằm ở tầng 17, mọi người lên thang máy, Dương Phàm và Trầm Ninh nói chuyện với nhau còn hai em chỉ đứng đó mà không nói gì, lúc vô ý Dương Phàm liếc qua A Hồng một cái, vừa đúng lúc gặp ngay ánh mắt của A Hồng, kết quả A Hồng có chút hoảng loạn quay đi. Dương Phàm cảm thấy kỳ quái, theo lý A Hồng làm nghề này kiếm sống, sao liếc mắt với khách mà cũng hoảng loạn? Dương Phàm bất giác nhìn A Hồng thêm một cái nữa, lại vừa lúc nhìn thấy A Hồng và A Ngọc có mang theo túi, túi của A Hồng rõ ràng là nhìn hơi nặng chứ không nhẹ như túi của A Ngọc. "Không phải là đang giở trò chứ?" Dương Phàm nghĩ mãi đều cảm thấy hoang đường, song thừa lúc ra khỏi thang máy mà khẽ dùng tay sờ túi của A Hồng, cảm thấy bên trong có thứ gì đấy. Sau khi Trầm Ninh mở cửa phòng, Dương Phàm phát hiện bên trong có hai phòng ngủ. Dương Phàm không khỏi nhíu mày nói:" Hay là đi thuê thêm một phòng nữa." Trầm Ninh lại gần nói nhỏ:" Mẹ thằng nhà quê, trong tin nhắn của lão Đông có nói rồi, hai em này có thể thay nhau chơi, cho nên mới an bài như vậy. Mày không muốn đổi cũng được. Phòng nào cũng có nhà vệ sinh, dụng cụ đầy đủ, lại có giường đôi. Ha ha, tí nữa cố mà làm, mới lại đừng đóng cửa, để tao nghe với. Nếu mà mày còn muốn thêm tính kích thích thì anh em chiến chung một phòng luôn." Dương Phàm nghe mà ức không tả nổi, giơ tay như muốn tát người nói:" Cút mẹ mày đi, thằng mất dạy." Trầm Ninh đắc ý cười lớn, bế lấy A Hồng đi thẳng vào phòng, đến cửa cũng không đóng đã nghe thấy tiếng cười của A Hồng:" Đừng vội, đừng xé quần áo em." "Cầm thú mà!" Dương Phàm mắng một tiếng, không ngờ A Ngọc ở bên cạnh lại nghe thấy, không khỏi bật cười rồi nói:" Anh không muốn làm cầm thú một lần sao?" Dương Phàm trợn mắt há mồm, lúc này mới thấy bản thân mình cũng chả tốt đẹp gì, đưa cả gái về phòng rồi, từ chiều tới nay, hưởng thụ quả thật rất là sướng. Dương Phàm cười khổ đi vào phòng, phát hiện thấy hơi say say, người mềm nhũn nên liền nằm ra giường, thoải mãi duỗi tay chân. A Ngọc đi tới đặt túi ở đầu giường rồi nói:" Đi tắm trước không?" Dương Phàm nhích người dậy nghĩ tới túi của A Hồng, không có trả lời mà còn hỏi ngược lại:" Trong túi của em là đồ gì thế?" "Còn gì nữa? Đồ hóa trang, khăn tay, còn có... cái đó đó, đàn ông các anh ra ngoài chơi thường chẳng chuẩn bị gì cả." A Ngọc nói tới đây thì ngừng, mặt ửng hồng nói:" Cái đó, anh không muốn dùng cũng được, em vừa mới kiểm tra sức khỏe." Dương Phàm lập tức rõ ràng vấn đề, lại nhớ tới lúc chiều làm Du Nhã Ny hình như cũng không dùng. "Đợi tí rồi nói, anh nằm nghỉ chút đã, em đi tắm trước đi." "Không tắm chung sao?" A Ngọc nói, trong ánh mắt mang theo vẻ đùa giỡn. Dương Phàm trong lòng đang có suy nghĩ tự nhiên muốn làm rõ hoài nghi của mình, vẫy tay nói:" Em cứ tắm trước đi, anh đợi tí nữa." Thấy Dương Phàm từ chối, A Ngọc không nói gì thêm, tụt sạch bách trước mặt Dương Phàm, sau đó nhìn Dương Phàm đang há to mồm cười nói:" Nếu muốn tắm chung thì mau vào đó." Nói xong lắc mông đi vào nhà tắm. Thân hình của con bé này quả thật rất tuyệt, cần tròn thì tròn, cần chắc thì chắc, cần cong thì cong, da dẻ thì trắng như trứng gà bóc. Dương Phàm nuốt nước bọt, đợi A Ngọc vào nhà tắm xong, lập tức ngồi dậy cầm lấy túi A Ngọc xem xét một hồi, phát hiện không có thứ gì nặng cả. "Có vấn đề!" Trong đầu nảy sinh một ý nghĩ, Dương Phàm lập tức nối lại chuỗi phát hiện lúc trước, liên tưởng tới cái món đồ trong túi A Hồng, cảm thấy hình như hiểu rõ được điều gì đó, nhưng nhất thời vẫn chưa nghĩ thông. Nghĩ một lát thì A Ngọc đã đi ra, buộc khăn đi tới trước TV, lấy điểu khiển bật TV lên, rồi cười với Dương Phàm:" Khách sạn này có truyền hình cáp, anh có thể học hỏi vài điều đó." Trên TV xuất hiện hình ảnh một đôi nam nữ đang làm tình, đèn ở phòng bên lại lờ mờ, thấy vậy đầu Dương Phàm như thể bị sét đánh, vội vàng từ trên giường đứng dậy nắm lấy tay A Ngọc rồi đi. "Anh làm gì thế? Nhẹ thôi." A Ngọc lúng ta lúng túng, chân nam đá chân chiêu theo ra khỏi phòng. Dương Phàm quay đầu lại, khuôn mặt điển trai lộ vẻ hung dữ nói:" Đừng nói nhiều nữa, đi theo là được rồi." Cửa phòng Trầm Ninh không có đóng, tiếng cười khanh khách ở bên trong nghe rất rõ ràng, Dương Phàm đẩy cửa vào, vừa nhìn là thấy túi sách của A Hồng đang để trên TV đối diện giường, đi tới phía trước thì thấy miệng túi đóng nhưng còn chừa một lỗ. Tất cả đều như Dương Phàm nghĩ, việc còn lại chính là tìm chứng cứ. Lúc này A Hồng đang nhún trên người Trầm Ninh, hai người thấy Dương Phàm kéo A Ngọc vào cũng ngừng luôn, Trầm Ninh lại không hề quan tâm mà cười nói:" Sao, nghĩ thông rồi à? Anh em mình chơi tập thể nhé?" Nói xong Trầm Ninh vẫn cố nhún thêm vài cái. Thấy Dương Phàm nhìn chằm chằm vào túi của mình, sắc mặt A Hồng lập tức trở nên trắng bệch, sau khi đã xác nhận Dương Phàm liền cười lạnh lùng, lấy tay mở túi, bên trong là một máy quay loại nhỏ. Dương Phàm cầm máy quay ra, mặt tái lại rồi cười lạnh nhìn A Hồng và A Ngọc, sau đó nói:" Không ngờ bọn mày còn làm trò này? Quay trộm phim người ta hả?" Lúc này Trầm Ninh cũng đã phản ứng, vội đẩy A Hồng ra, thân hình to béo vô cùng lại mau lẹ nhảy dựng lên, sau khi cầm lấy máy quay xem xét, nhìn thấy nội dung bên trong thì không khỏi mặt đỏ phừng phừng. Trầm Ninh đưa máy quay vào tay Dương Phàm, rồi tiến tới hung hăng nắm tóc A Hồng, A Hồng liền kêu đau rồi năm bò ra đất. "Con **, dám chơi ông mày!" Trầm Ninh giơ chân muốn đạp, Dương Phàm lại lạnh lùng quát:" Đừng đánh nữa, thằng đầu lợn kia, còn không nghĩ ra người ta đánh mà chỉ là phụ, đánh ông già mày mới là chính sao?" Sắc mặt Trầm Ninh đột nhiên tái mét, hắn không có ngu, Dương Phàm nói là hiểu ngay, hắn là phó đồn trưởng đồn công an, bị người ta bắt được thì cùng lắm là thôi việc, chỉ cần ông già còn chức còn quyền thì mọi việc lại đâu vào đấy ngay. "Chim lợn, mày nhiều chủ ý, nói xem nên làm thế nào?" Trầm Ninh hơi hoảng loạn rồi, lo lắng ắt loạn mà. Ông già là chỗ dựa lớn nhất, nếu thật sự bị người ta quay được phim AV cha con họ Trầm làm diễn viên chính thì đó mới gọi là tai họa ngập đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang