[Dịch]Sủng Phi Của Vua - Sưu tầm
Chương 2 : Xuyên không
.
Gia Hảo từ từ mở mắt ra nàng thấy mình đang nằm trên giường có treo màn, lướt mắt 1 vòng quanh phòng nàng nhìn thấy những vật dụng đồ cổ nàng đang tự nghĩ có phải nàng đang ở thiên đường ko?
Nàng nhìn kĩ hơn thì nàng đang ở trong một gian phòng cổ cùng với một người phụ nữ và một cô nương. Nàng hỏi người phụ nữ
'' Người là ai ? Đây là đâu? Tại sao tôi lại ở đây?''
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên
'' Ta họ Giai tên Huệ Mẫn, đứa hồi nãy là con gái ta tên Huệ Như. Con cứ gọi ta là lão nương. Nơi đây là nhà của ta. Ta tìm thấy con dưới chân núi, lúc đó con bị thương nặng nên ta đã đem con về đây.''
''Muội cứ gọi ta là Như tỷ tỷ đc rồi!!''
'' Vậy sao? Cảm ơn lão nương, cảm ơn Như tỷ''
HẢ ?tỷ tỷ ,lão nương ta không nghe nhầm chứ!!!
Lúc đầu nàng nhìn ko kĩ trang phục mà lão nương và Như tỷ mặc khi nhìn kĩ lại Gia Hảo mới phát hiện 2 ng` họ mặc trang phục cổ trang. Nàng chợt tỉnh ngộ và hỏi lão nương
'' Đây là thời nào? Vua là ai?''
''Cô nương, cô ko biết sao? Đây là Đại An Quốc, Vua là An Phúc Long''
Nàng nghĩ thôi tiêu rồi, sao mình lại về thời ko có trong lịch sử thế này??
''Ta quên hỏi cô nương, cô nương quý danh là gì?''
'
'Ta tên Gia Hảo bà có thể gọi ta là Tiểu Hảo''
Nàng nghĩ xuyên không nhập hồn vào thân thể này ko biết trước đây nàng là ai và ở đâu? Làm sao sống qua ngày đc. Nàng muốn giống Nhược Hi trong Bộ bộ kinh tâm là em gái của một người nào đó cưới vương gia . Nào ngờ nàng lại đến nơi ko có trong lịch sử.
'' Thôi con nằm nghỉ đi!! Có gì cứ nói với ta.'' Lão nương ân cần lên tiếng
''Con..con muốn đi tắm ạ!!''
'' Được rồi để tỷ đi chuẩn bị cho muội'' Nói rồi Như tỷ bc ra nhanh ra ngoài
Tiểu Hảo định nằm xuống thì nàng làm rơi miếng ngọc bội trên ng`, lão nương gần đó nhặt đưa lên cho Tiểu Hảo nhưng khi bà lướt mắt nhìn ngọc bội mặt bà hốt hoảng. Vội vàng đưa lại cho Tiểu Hảo và ra ngoài.
Nàng nằm xuống và nhắm mắt lại. Nàng mơ thấy mình đang ở trong 1 không gian huyền ảo. Phía xa có 1 người đi tới. Đó là một chàng trai mặt mày thanh tú, rất đẹp trai mà sao mắt màu đỏ. Chợt người đó lên tiếng
'' Chào cô Gia Hảo ta là thần chết''
''HẢ''
Gia Hảo từ từ mở mắt ra nàng thấy mình đang nằm trên có treo màn, lướt mắt 1 vòng quanh phòng nàng nhìn thấy những vật dụng đồ cổ nàng đang tự nghĩ có phải nàng đang ở thiên đường ko?
Nàng nhìn kĩ hơn thì nàng đang ở trong một gian phòng cổ cùng với một người phụ nữ và một cô nương. Nàng hỏi người phụ nữ
'' Người là ai ? Đây là đâu? Tại sao tôi lại ở đây?''
Giọng nói nhẹ nhàng vang lên
'' Ta họ Giai tên Huệ Mẫn, đứa hồi nãy là con gái ta tên Huệ Như. Con cứ gọi ta là lão nương. Nơi đây là nhà của ta. Ta tìm thấy con dưới chân núi, lúc đó con bị thương nặng nên ta đã đem con về đây.''
''Muội cứ gọi ta là Như tỷ tỷ đc rồi!!''
'' Vậy sao? Cảm ơn lão nương, cảm ơn Như tỷ''
HẢ ?tỷ tỷ ,lão nương ta không nghe nhầm chứ!!!
Lúc đầu nàng nhìn ko kĩ trang phục mà lão nương và Như tỷ mặc khi nhìn kĩ lại Gia Hảo mới phát hiện 2 ng` họ mặc trang phục cổ trang. Nàng chợt tỉnh ngộ và hỏi lão nương
'' Đây là thời nào? Vua là ai?''
''Cô nương, cô ko biết sao? Đây là An Quốc, Vua là An Phúc Long''
Nàng nghĩ thôi tiêu rồi, sao mình lại về thời ko có trong lịch sử thế này??
''Ta quên hỏi cô nương, cô nương quý danh là gì?''
'
'Ta tên Gia Hảo bà có thể gọi ta là Tiểu Hảo''
Nàng nghĩ xuyên không nhập hồn vào thân thể này ko biết trước đây nàng là ai và ở đâu? Làm sao sống qua ngày đc. Nàng muốn giống Nhược Hi trong Bộ bộ kinh tâm là em gái của một người nào đó cưới vương gia . Nào ngờ nàng lại đến nơi ko có trong lịch sử.
'' Thôi con nằm nghỉ đi!! Có gì cứ nói với ta.'' Lão nương ân cần lên tiếng
''Con..con muốn đi tắm ạ!!''
'' Được rồi để tỷ đi chuẩn bị cho muội'' Nói rồi Như tỷ bc ra nhanh ra ngoài
Tiểu Hảo định nằm xuống thì nàng làm rơi miếng ngọc bội trên ng`, lão nương gần đó nhặt đưa lên cho Tiểu Hảo nhưng khi bà lướt mắt nhìn ngọc bội mặt bà hốt hoảng. Vội vàng đưa lại cho Tiểu Hảo và ra ngoài.
Nàng nằm xuống và nhắm mắt lại. Nàng mơ thấy mình đang ở trong 1 không gian huyền ảo. Phía xa có 1 người đi tới. Đó là một chàng trai mặt mày thanh tú, rất đẹp trai mà sao mắt màu đỏ. Chợt người đó lên tiếng
'' Chào cô Gia Hảo ta là thần chết''
''HẢ''
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện