[Dịch]Sủng Phi Của Pharaoh - Sưu tầm

Chương 9 : Chương 4: Hiến tế!

Người đăng: 

.
Sông Nile, hỡi đức mẹ cao quý của ta. Tạo cho ta đất nước Ai Cập phồn thịnh. Tạo cho ta sức sống vô hạn trên lãnh thổ. Ta ở trong này thờ phụng người, ta trong này cầu khẩn người. Làm cho Ai Cập của ta luôn luôn phồn thịnh, làm cho Ramsser ta rạng ngời sử xanh. ******* “Hiến tế?” “Đúng vậy, hiến tế.... ngày kia là bắt đầu rồi” “Hiến tế cái gì?” “………” Litah ( từ nay gọi Lễ Tháp Hách Litah nha) hơi sửng sốt một chút. Một cô gái nghĩ ra được lợi dụng những nông dân nhàn rỗi mà tu sửa công trình lại cư nhiên không biết vì sông Nile sắp dâng cao nên sắp tiến hành hiến tế, rất kỳ quái. “Vì sao hiến tế?” Ngải Vi thấy hắn không nói liền không khách khí lớn tiếng thêm một lần nữa. Litah không khỏi cười khổ, thân là nhà tiên tri trẻ tuổi nhất vương quốc Ai Cập, lại là người mang huyết mạch hoàng thất, chỉ sợ là có một mình Ngải Vi dám lớn tiếng, áp bức hắn như vậy. “Nước sông Nile dâng cao” Hắn điều chỉnh một chút cảm xúc, ôn hòa đáp “Ước chừng 20 ngày nữa nước sông Nile sẽ đang cao rồi tự bồi đắp phù sa màu mỡ cho chúng ta, phù hộ Ai Cập ta trong tương lai vẫn cường thịnh như cũ, nông nghiệp được mùa. Sợ rằng, nhà tiên tri đứng đầu, bệ hạ cùng các vương tử đều đã trình diện, lễ tế xa hoa sẽ được tiến hành liên tục mấy ngày” Nha……..Nói đến các vương tử, kì thực cô cũng mới chỉ biết mỗi tên Bifitu. Giống như là nhìn thấu được suy nghĩ của cô, Litah bổ sung đáp “Điện hạ thân là con của Quốc Vương Ai Cập, lại là nhiếp chính vương tử, hơn nữa hiến tế lần này còn là nhân vật quan trọng.” Điện hạ sớm hay muộn cũng kế thừa vương vị, điểm này Litah tin tưởng nắm chắc không thể nghi ngờ. “Hắn là niềm hãnh của nhân dân Ai Cập chúng ta, là niềm hi vọng của tương lai Ai Cập. Ta tin tưởng Ai Cập nằm trong tay hắn sẽ ngày càng lớn mạnh hơn” Vừa dứt, đột nhiên cảm thấy lời nói của chính mình không ổn, hắn nhìn thoáng qua Ngải Vi, nhưng là cô giống như hoàn toàn không chú ý tới, ngược lại còn tự nhiên hỏi “Pharaong hiện tại là ai?” Sao tự nhiên lại nói ra một câu vô lễ như vậy? Litah không nghĩ đến điểm này, nhưng là đối với hắn lễ giáo không quan trọng nên vẫn trả lời vấn đề của cô: “Thánh danh bệ hạ là...Seti ” “Seti….Đệ Nhất?” Ngải Vi thì thào đọc, đọc lên nghe rất quen, không biết là nghe được ở đâu rồi……. Sớm biết rằng đây là nơi rất tốt trong lịch sử, nói không chừng đến đây cũng có thể làm một Nữ thần nha~!. Nhà tiên tri đứng đầu “Litah”, Ngải Vi chợt quay đầu, hai con mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Litah. Litah sớm đã quen những biểu hiện như thế của cô nên vẫn cười âm thầm mà nhìn. “Litah, các ngươi…..lợi dụng sức nổi của sông Nile……ách, nước sông để xây dựng công trình sao? Giống như vận chuyển những khối đá hình vuông rất lớn ấy? “……..Đương nhiên” “Nga~……” Cứ như vậy, nếu có thể trở lại hiện đại, cô chắc chắn sẽ đến thư viện tra ra tên Hoàng đế Bifitu trong lịch sử rốt cuộc là loại người gì, nếu hắn có thể thừa kế vương vị như mọi người nói. Mới như vậy mà đã biết lợi dụng sức nước để tạo những công trình lớn, phụ thân lại là Seti đệ nhất……đáng chết, không biết gì về lịch sử, thật đáng buồn! Nếu có thể nhớ một chút thông tin về thời đại này thì thật tốt, cô có thể tìm được phương pháp tồn tại ở cái thế giới này mà không cần lo lắng đứng đây để chịu cái tên vương tử ấy sắp xếp. Litah nhìn Ngải Vi biểu tình thay đổi liên tục, trong lòng âm thầm suy nghĩ, nữ nhân này còn biết được nguyên lí vận chuyển những khối đá lớn nhờ sức nước. Lời Tây Mạn nói không phải không có lí, nữ nhân bình thường làm sao có thể biết mấy thứ này. Nàng không lẽ…….thật sự là nội gián, nếu là vậy thì từ bây giờ nhất định là đối với điện hạ thật sự có nhiều bất lợi. Hoàn toàn có thể thấy được, điện hạ đối với nàng thập phần hứng thú. Lúc trước Mạnh Đồ Tư cùng hắn phụng mệnh tìm cô gái xinh đẹp có tướng mạo kì lạ là để đối phó với tướng quân Tatar vốn rất thích các cô gái ngoại quốc. Bữa tiệc tối hôm đó, rất thuận lợi là Tatar đã mắc câu nhưng chính điện hạ lại đem kéo nàng đến bên cạnh, thậm chí vì thế mà quá sớm đã chọc giận tên phản đồ kia. Đã như vậy còn muốn lưu giữ nàng lại bên cạnh hầu hạ. Thời điểm Lão thần Tiền triều Tây Mạn nghi ngờ nàng, hắn lại nhảy vào ra tay che chở cho nàng. Như vậy, thực sự không ổn. Vì tương lai điện hạ, có lẽ hắn nên……Litah ánh mắt trở nên lạnh như băng, đưa tay hơi hơi về phía cổ tay áo. “Nefertari!” Thanh âm quen thuộc đánh vỡ sát khí đang dần hình thành xung quanh Ngải Vi. Nhìn lại, đúng là tên Bifitu. Ngải Vi lúc này mới nhớ đến hình như mấy ngày nay không nhìn thấy hắn. Hắn sải bước đi tới, hoàn toàn xem nhẹ việc các thị vệ cùng thị nữ đang liên tiếp hướng mình hành lễ mà trực tiếp đi hướng Ngải Vi, một tay túm lấy nàng kéo vào trong lòng, hai mắt hơi ẩn ẩn vài phần ngoan độc cùng hơi thở âm trầm nhìn Litah. Litah không khỏi cười khổ một phen. Đi theo điện hạ mấy năm nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn sắc mặt lãnh khốc như thế nhìn mình. Nếu như vừa rồi động thủ nhanh một chút làm tổn thương đến Nefertari thì không biết giờ bản thân mình trở thành cái dạng gì. Chỉ sợ chính mình khó mà thoát khỏi cái chết. Nghĩ đến đây, hắn liền cung kính thối lui sang một bên, hơi cúi đầu, cái gì cũng không nói. Bây giờ tên Bifitu mới đem tầm mắt chú ý đến người Ngải Vi, nhìn cô đang thập phần không tự nhiên, cố gắng muốn đẩy chính mình ra xa. “Nefertari, ta rời đi mười ngày, ngươi có nhớ ta không?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang