[Dịch]Sủng Phi Của Pharaoh - Sưu tầm
Chương 6 : Chương 2: ( tiếp )
.
Con ngươi màu lam giống như trời xanh, có thể nhìn thấu tất cả mọi chuyên, tóc vàng óng ánh giống như ánh mặt trời buông xuống trước ngực, làn da trắng noãn tinh tế qua tấm lụa bạc như ẩn như hiện, tựa như chi ngọc, quả thực giống như tiên tử hạ phàm. Tất cả tầm mắt của mọi người đều dừng lại trên người Ngải Vi, khó có thể dời, ngay cả Mạnh Đồ Tư cũng sợ hãi than một chút “Không nghĩ tới nha đầu kia thực sự có sức quyến rũ”
Đột nhiên, một thanh âm thô bỉ, dâm tà vang lên “Cô nương này rất thích hợp với khẩu vị của hạ thần, nàng sẽ bồi rượu cho thần”’
Thanh âm vang lên đó là đại tướng quân Tatar rất có thế lực, Tatar thân hình cao lớn, ánh mắt hung ác, dưới cằm râu mịc lởm chởm, mở miệng ra là thấy răng vàng xiêu xiêu vẹo vẹo. Người nào vừa thấy sẽ sinh ra cảm giác chán ghét hắn. Ngải Vi không khỏi lùi về sau mấy bước, cô không muốn bồi hắn uống rượu!
Thấy Ngải Vi lùi về phía sau, Tatar rất nhanh tiến lên, một tay nắm lấy người cô. Ngải Vi đang định trốn, thế nên khi bị nắm thân hình không tự chủ được ngã về phía sau
A~
Cô nhắm hai mắt lại, đợi cơn đau truyền đến.Nhưng không hiểu tại sai lại có cảm giác được một cánh tay ấm áp lực lưỡng đỡ lấy. Cô từ từ mở mắt nhìn thì ra là vương tử đem nàng đỡ lấy.
“Tatar, nóng vội cái gì, bổn vương tử còn chưa có nữ nhân bồi mà. Ngươi vội cái gì?” Con ngươi hổ phách không chút gì để ý nhìn Tatar, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Tatar bất mãn nhìn hắn một cái nhưng không nói gì.
“Lễ Tháp Hách, mau gọi mỹ nữ bên cạnh ngươi bồi tướng quân Tatar. Đừng làm ngài ấy mất hứng”
“Vâng, điện hạ” Lễ Tháp Hách vẫn như trước mỉm cười, liếc nhìn cô gái bên cạnh, ý bảo cô nghe theo.
Cô gái ngồi bên cạnh Lễ Tháp Hách từ nội tâm phát ra một tia đố kị, nhưng nàng đã che dấu nó rất nhanh,cô hướng tới vị tướng quân vô cùng nhỏ nhẹ. Tatar cảm thấy không phục, nói một tiếng, để cô gái đứng bên cạnh bồi rượu. Ngải Vi sợ hãi còn chưa kịp đứng vững, hơi hơi xoay người muốn đi. Nhưng kết quả lại bị tên ăn chơi trác táng kia lập tức kéo lại, ngã ngay vào trong lòng hắn “Đi đâu, bổn vương tử đã nói còn chưa có nữ nhân bồi rượu kia mà”
“Tôi sẽ không uống” Tên nam nhân đáng ghét kia, muốn uống thì tự đi mà uống, liên quan gì đến cô cơ chứ.
“Đã nói là bồi rượu, ai nói ngươi uống đâu?”
Vương Tử cười tủm tỉm, tay cầm lấy một ly, nâng chén nhìn mọi người trong phòng, lời nói mang theo men say “Nào, mọi người lại cùng nhau uống một chén”
Ngải Vi thừa dịp hắn đang uống rượu mà thầm đánh giá hắn một chút. Nam nhân này thực sự rất đẹp, cặp mắt màu hổ phách mang theo vài phần sức quyến rũ khiến người khác phải say mê nhưng đáng tiếc là tính cách lại quá yếu đuối. Vừa rồi nhìn sắc mặt của Tatar là biết vương tử này tám phần ở trong cung chắc chắn không có địa vị, chỉ sợ suốt ngày uống rượu đánh nhau.
Haizzz!!! Địa vị của hắn chắc cũng không ít người mơ ước.
Hôm này tổ chức đại yến chắc là do Mạnh Đồ Tư cùng Hách Tháp Lế bày ra. Bọn họ tột cùng là có mục đích gì, người cổ đại đúng là rất thích đánh đấm nhau nha~, bản thân cô lại gặp cảnh tượng này, không biết là may mắn hay xui xẻo nữa.
Ngải Vi đang ngẩn người nhìn chằm chằm vào vị vương tử trẻ tuổi, chợt một tầm mắt lạnh lùng quét lấy cô. Cô có chút giật mình, tập trung nhìn lại thì chỉ thấy hai tròng mắt màu hổ phách mang theo men say đang nhìn cô cười tủm tỉm.
“Cô nương….ngươi tên gì?”
Ngữ khí này rõ ràng chính là của một tên lưu manh ngoài đường. Ngải Vi trừng mắt nhìn hắn “Hỏi tên người khác hẳn là trước tiên phải giới thiệu về bản thân mình một chút chứ, đây mới là lễ phép”
Vương tử sửng sốt, trong mắt xuất hiện một tia khó hiểu, nhiều hơn là vài phần không thể tin được nhìn cô “Ngươi hỏi tên ta?”
“Đúng, tên của ngươi. Tên mẹ ngươi đặt cho ngươi” Ngải Vi gật gù nói.
“Ngươi hỏi…tên mẫu hậu đặt cho ta” Hắn có chút trầm mặc đăm chiêu, một lát sau, tia trầm mặc liền biến mất, hắn nhẹ nhàng nói “ Bi....Bifitu….” ( bên bản cv kêu là Bỉ Phi Đồ, nhưng mjk thấy tên này hay hơn nên lấy)
Bifitu? Ôi ôi, Mạnh Đồ Tư, Lễ Tháp Hách, Bifitu…Tên này, quả thực muốn ép nàng nói dối, quên đi, cái này gọi là nhập gia tùy tục a~ “ Như vậy, tôi tên là Nefertari”
“Nefertari” Bifitu thì thào trong miệng một lần
Lát sau, hắn nhẹ nhàng kêu cô ngối qua bên cạnh. Ngải Vi có chút ngượng ngùng, thiếu chút nữa là quên, vừa rồi cô vẫn đang còn ngồi trong lòng Vương tử, Cô liền nhích người sang bên cạnh, đột nhiên tay chạm vào một vật cứng rắn. Là cái gì………?
“Đứng ở bên người ta” Bifitu đi đến, nhẹ nhàng nói bên tai cô, Ngải Vi im lặng ngầm đồng ý, hắn liền đứng lên, đối diện với mọi người trong đại sảnh mà nói “Hôm nay triệu tập các vị lại đây. Kỳ thực là có chuyện muốn nói với mọi người”
Các tân khách mắt lờ đờ say nâng chén ra chúc mừng vương tử, lơ đễnh nghe hắn nói chuyện.
Dù sao đang uống vui vẻ nên biết tận hưởng một chút, mặc kệ lời nói của Vương tử là gì đi nữa.
Ngải Vi đưa tay lấy vật dưới đệm ra, cư nhiên đó là một bảo kiếm lạnh như băng.
Cô đang hết sức ngẩn ngơ, chỉ thấy tay phải Bifitu nhẹ nhàng buông lỏng, cái chén trong tay động tác chậm hơn bình thường, chậm rãi, chậm rãi rơi xuống nền thạch.
Một tiếng thanh túy vang lên.
Ách….Cảnh tượng này hình như rất quen thuộc nha.
Không nhanh không chậm, không để kẻ nào phản ứng lại, một bóng dáng nhanh như chớp tiến đến trung tâm đại sảnh.
Tập trung nhìn vào, đó chính là Tướng quân Tatar thô lỗ.
Trầm mặc một chút, toàn bộ người trong đại sảnh đang bình thường chợt ồn ào hẳn lên. Tiếng các nữ nhân thét lên chói tai chạy tán loạn, chúng đại thần đang say men rượu giờ đây đã bừng tỉnh, bối rối đứng lên, cảnh tượng như thế làm sao lại có thể đứng yên một chỗ.
Một tiếng leng keng cùng tiếng hét chói tai vang lên, đến từ phía Mạnh Đồ Tư, giờ phút này, trong tay hắn đang cầm Bảo kiếm nhiễm máu. Vừa rồi đầu của Tatar do hắn tự tay chặt bỏ. Ra lệnh một tiếng, bên ngoài những tiếng bước chân chỉnh tề cùng tiếng binh khí vang lên, một lát sau, mấy người thân thể cường tráng tiến vào, có thêm binh lính Ai Cập uy vũ chạy vào điện, đem các đại thần cùng mỹ nữ bao vây xung quanh.
Có nhiều cô gái nhát gan, lập tức té xỉu.
“Tướng quân Tatar lợi dụng chức quyền sát hại dân chúng vô tội, đoạt lấy tài sản, cũng có chứng cứ cấu kết với địch quốc Hittile. Cách chức tướng quân và trả lại binh quyền cho Pharaong” Thanh âm lạnh như băng ra lệnh, ngẩng đầu vừa thấy, cư nhiên chính là tên cà lơ phất phơ Bifitu, nhưng mặt hắn giờ hoàn toàn không có ý cười yếu đuối mà hai tròng mắt màu hổ phách đang tỏa ra vài phần sát khí “ Những người có tội thì giết”
“Tướng Lí Khắc đứng về phía quân đội Li-bi bán vũ khí, quân mã, tội phản nghịch. Giết”
“Quan thần Tháp Phổ cấu kết thế lực, giấu diếm Vua. Giết”
“Võ tướng Cork tư dùng binh lính quốc gia, làm giả mệnh lệnh Pharaong. Giết”
“Còn lại mười người, điều tra cách chức”
Vừa dứt, chỉ thấy trong sảnh mấy vị đại thần mặt lúc trắng lúc xanh, Bifitu hướng binh lính gật đầu, chỉ thấy bọn họ rất nhanh liền chế trụ các vị thần tử, đem áp giải đến giữa sảnh.
“Vương tử! Ngươi, ngươi cư nhiên lại làm như vậy với chúng ta! Nếu muốn xử phạt, phải đợi bệ hạ trở về! Bằng ngươi cũng dám làm càn…” Lão Lí Khắc kích động nổi giận đùng đùng nói, Bifitu nhẹ nhàng khoát tay chặn lại, binh sĩ giơ tay chém xuống, máu tươi bắn ra tứ phía. Giữa sân lúc này lại là một mảnh hỗn độn, tiếng hoảng sợ liên tiếp vang lên.
“Ta là con của pharaong” Bifitu trên mặt hiện ra vài tia lãnh khốc, thầm sắc tối lại.
“ Vương pháp của Ai Cập, ai đối với Pharaong và quốc gia bất trung thì sẽ phải chết, cái này gọi là tiền trảm hậu tấu”
Lúc này, tướng võ Cork đang quỳ trước đầu của Lí Khắc đột nhiên giãy dụa đứng dậy, rút từ trong người vũ khí phòng thân thoát khỏi hai tên lính nhằm hướng Bifitu xông tới.
“Điện hạ” Mạnh Đồ Tư cùng Lễ Tháp Hách lo lắng kêu to.
Bifitu quay sang nắm lấy bảo kiếm trong tay Ngải Vi, rút kiếm ra thoải mái đỡ công kích của Cork. Chưa quá hai chiêu hắn đã đâm kiếm thẳng vào ngực Cork, chỉ thấy gương mặt Cork nhăn nhúm, vặn vẹo, thân thể không ngừng run rẩy. Các thần tử trong điện không khỏi che miệng nôn khan.
Người này chắc chắn là biến thái! Tuyệt đối biến thái! Ngải Vi ức chế, tiến lên nắm lấy cánh tay cầm kiếm rồi kêu lên “Đủ rồi! Hắn đã rất thống khổ rồi”
Nghe được thanh âm của cô, Bifitu liếc cô một cái, ngay sau đó đem kiếm trên người Cork rút ra, một ngụm máu tươi mạnh mẽ văng vào chân váy của cô. Hắn nhấc chân đá, Cork liền lăn xuống điện, binh lính đi lên cho hắn một đao chết ngay lập tức.
“Giơ kiếm về người hoàng thất, tội thêm nặng” Ngải Vi ngơ ngác nhìn nam nhân bên cạnh tay cầm kiếm nhiễm huyết, ai cũng tưởng hắn rất nhu nhược nhưng thực ra là vô cùng lãnh khốc, đúng là khủng bố. Bifitu thản nhiên liếc mắt quét lên thi thể của Cork “Chu di cửu tộc. Nếu là nữ đồng ngoài mười tuổi hay nam đồng ngoài bảy tuổi thì đưa đày ra biên ải, chi viện cho biên cương”
“Dẫn đi đi” Lời nói vừa xong một phen làm cho người ta phải run sợ, Bifitu vung tay thản nhiên kéo Ngải Vi ngồi lại bên cạnh, một lần nữa cầm lấy ly rượu “Các vị có muốn hay không uống thêm chút rượu”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện