[Dịch]Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu - Sưu tầm
Chương 9 : vương gia là cái gì ?
.
- Khương tỷ tỷ . Tỷ sao ko nói cho ta xem Phong ca ca thế nào mãi chưa về ? - Thiên Mỹ nhỏ giọng nói . Ngón tay nàng ngày càng lành lặn . Khúc " lạc hoa " đó thật hay , nàng muốn đàn cho Phong ca ca nghe đầu tiên , thế nhưng .... huynh ấy nửa tháng nay vẫn ko thấy đâu . Trên người nàng lại thêm 1 vài vết thương do bị bọn hạ nhân và các huynh đệ tỷ muội khi dễ .
Khương Uyển Uyển mỉm cười nhẹ nhàng . Nha đầu này xinh đẹp như vậy , nhưng số mệnh cho nàng thật thảm . Nàng càng ngày càng thích nha đầu Thiên Mỹ này . Người này ko hẳn phế vật vô năng , khuôn mặt đáng yêu , giọng nói trong veo ,da thịt mềm mại , ba ngàn tóc đen dài mềm mại quyến rũ , trí nhớ tốt mà cũng rất thông minh . Khương Uyển Uyển nàng nhiều lúc trên cây ngồi với Thiên Mỹ , thường bất giác thốt ra 1 vài câu thơ . Thiên Mỹ nhanh chóng đối lại , làm nàng ko khỏi kinh ngạc , đối vừa nhanh , chuẩn xác còn hay hơn vạn lần
- muội đừng lo , hắn là tháng này có việc nên sẽ về muộn . - nha đầu này thật là , chỉ mới nửa tháng đã cuống lên . Nàng nhiều lúc tự hỏi , đây có thật là tiểu thí hài 5 tuổi ko vậy ?
- À , Phong ca ca làm việc gì vậy Khương tỷ tỷ ?
Ế ế ế ế ....? Chẳng lẽ hắn ko nói gì sao ? Khương Uyển Uyển thầm hét .
- Ừm .... vương gia .
Thiên Mỹ đơ người 1 lúc
Choáng rồi ! Khương Uyển Uyển thầm nghĩ .
- vương gia giống với sát thủ sao tỷ ?
- hở ? Sao lại giống ?
- bởi vì lúc muội gặp huynh ấy lần đầu vào tháng trước , huynh ấy thân thế rất nặng , Nhu nhi nói còn mặc dạ hành phục nữa , ko phải sao ?
Chắc chắn hôm đó là hôm vô sỉ thái tử cùng mấy thối nát vương gia bày liên hoàn kế ám sát hắn . Thì ra lạc vô phòng của Thiên Mỹ , ai ngờ đâu , trong cái rủi có cái may .
A ha , thảo nào , hắn chắc chắn là trả ơn tiểu cô nương này nên mới giúp đỡ như vậy !
- Ừm , có thể coi như vậy
- nhưng Khương tỷ tỷ , tỷ cũng là sát nhân sao ? Thiên .. Mỹ ko thích sát thủ , ko thích giết người vô cớ như vậy - Thiên Mỹ cúi đầu , nhẹ giọng nói
- ko có đâu , tỷ tỷ và hắn có lý do giết người đấy . Nước sông ko phạm nước giếng , hà cớ phải như vậy ?
Hoàng cung
- Phong nhi , ngươi tại sao lại muốn làm ? Ngươi vẫn là trẻ con chưa hiểu chuyện - Hoàng thượng trên long ỷ khẽ vuốt râu , phía Hàn Bảo Phong ôn nhu nói .
- phụ thân , Phong nhi chỉ muốn phòng thôi , ta sợ có người phỗng tay trên ! - hắn vẫn vẻ mặt lạnh tanh như ngày nào .
( Hắc Kim : ta yêu đời quá .....!!! Ta là kẻ đầu tiên thấy hắn có nhiều cảm xúc như vậy !!!! )
- vậy ngươi chưa gì đã định đưa nàng vào vương phủ sao ?
- phụ thân , ta muốn người giúp ta làm ấn hoa hồng xanh dương 6 cánh . Còn lại ta có thể tự làm - thật sự ko kiêng nể gì cả , nói xong chưa gì đã chạy biến .
Hoàng thượng trên long ỷ thở dài thườn thượt , đứa con này , thực sự .... rất giống mẫu phi của hắn .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện