[Dịch]Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu - Sưu tầm
Chương 27 : tiếng ca ở đông viện
.
- tại sao ngươi biết rõ chuyện của nàng như vậy ? - Hàn Bảo Phong nhíu my tâm
- ta sớm đã tìm được người sau 3 năm khi người mất , ta đã từng đến thăm nàng .- Lăng Phi Trần đáp
- tại sao ngươi ko đem nàng đi ? Để nàng chịu khổ như vậy , ngươi biết khi ta mới nhìn nàng , nàng đã bị biết thành dạng gì ko ? - hắn kích động , cố gắng kiềm chế để ko đem Thiên Mỹ trong lòng rơi xuống đất .
Im lặng ...
Im lặng ......
Im lặng ………
- ta biết , nhưng nàng đã bị gán mác " thiên hạ đệ nhất phế vật " , đưa nàng về , uy danh của Thanh đảo sẽ mất đi vì nàng ! - Lăng Phi Trần cười nhạt , hắn làm vậy vì danh thế của quốc gia có thể sụp đổ vì nàng .
- danh thế ? Ngay khi mang nàng đi , nàng chỉ được coi là 1 vương phi vô danh , ai cũng dị nghị nàng , ta biết điều đó , ta cư nhiên ko cho nàng chịu khổ ! - hắn khóe miệng câu lên thành nụ cười chế nhạo , Lăng Phi Trần , ngươi ko đủ tư cách làm người thân của nàng !
- nàng 15 tuổi được đưa tới đây , ta trao cho nàng chức vị quận chúa , cho nàng kẻ hầu người hạ chẳng lẽ còn ko đủ ư ? - Lăng Phi Trần đáp lại , hắn trả lại 15 năm cực khổ như vậy là ko đủ sao ?
Sau khi Thiên Mỹ ngủ 1 giấc ngon tỉnh dậy thì trông tình trạng trong chánh điện cực khủng bố , cực ảo não . Ngay cả Hàn Bảo Phong luôn tự tin cho nàng làm chỗ dựa cũng đang cực kỳ uể oải .
Lăng Phi Trần thì đã chạy đi đâu đó , hoặc đi sử lý chính sách , hoặc đi ôm mỹ nữ của mình .
Thiên Mỹ khẽ thở dài , chắc dân chúng đã xây xong tòa mộ cho hắn rồi . Trước kia còn là sinh viên nàng biết hoàng đế thường chết trẻ vì mất sinh lý nhiều quá , có tận ba ngàn giai nhân cơ mà , 365 ngày ko ngừng tích cực " tạo ra sản phẩm " , yếu sinh lý cũng phải , mà cũng có thể trên người giai nhân đó có HIV , AIDS , ... nữa chứ ?
Chắc nàng sẽ dành thời gian để nghĩ ra món quà cho vị hoàng đế này mang theo để khi nào gặp mẫu thân nàng còn chào hỏi .
Tự nghĩ may mắn cho Hàn Bảo Phong có mỗi mình nàng , thật may mắn đấy !
Ngay cả Khương Uyển Uyển cũng 1 thân trầm lặng , ko nói ko rằng , chỉ bạch y tự tại lại bị ngăn ở 1 chỗ .
Thiên Y vốn đã trầm lặng ít nói , giờ như bình thường như nàng cảm thấy sắc mặt Thiên Y , ... ko tốt lắm . Ma Y thì vẫn tươi cười như bình thường , chỉ là ko chọc Thiên Y mà đi chọc Thiên Mỹ nàng , chẳng lẽ nghĩ nàng có tâm sự ư ?
Hắc Kim im lặng như vậy ngay từ khi nàng chưa ngủ , có lẽ vì chuyện Nhu nhi ...
Nghĩ tới đấy mãng cầu của nàng mở ta ra , đúng vậy , Nhu nhi . Nàng phải tìm Nhu nhi , dù gì đó cũng là tri kỷ của nàng .Nhu nhi là người của Lăng Phi Trần , chắc là ở trong hoàng cung .
- Phong , ta đi chơi được ko ? - Nàng đáng yêu chu môi nũng nịu , tỏ ý muốn làm nũng đây mà .
Hàn Bảo Phong ngước mắt lên nhìn tiểu cô nương đang ra sức quyến rũ hắn để được ... trốn . Hắn bất giác giơ tay kéo đầu của nàng lại ngực rắn chắc của mình .
- ko !
- hả ? Tại sao ? - Thiên Mỹ đem cái khóe miệng mình giật giật đến độ khuôn mặt như chập chừng muốn hét lên . Nhưng mà nàng đúng ngốc nghếch. Tại sao lại xin xỏ hắn cho đi chơi chứ ?
- muốn đi mang theo Tam sát tinh ám vệ của Huyết tinh môn đi .
- cũng được ! - Thiên Mỹ vui vẻ gật đầu .
1 lúc sau ...
- gia , hoàng hậu đã đánh thuốc mê chúng ta và bỏ chạy - hắc y nhân kính cẩn lên tiếng
Hàn Bảo Phong nhìn 3 hắc y nhân trước mắt . Huyết tinh môn do chính tay hắn tạo ra , là đệ nhất ám sát lâu , đây là tam sát tinh môn , chủ trì 3 khía cạnh mạnh tương đương nhau trong đó , nói cách khác , 3 người này là thiên hạ đệ nhất ám vệ mà lại bị trúng kế của nàng . Hắn dám chắc 9 phần là Thiên Mỹ nàng giở khuôn mặt thiên sứ ngây thơ vô hại rồi gạt người .
Khóe môi hắn bỗng chốc cong lên , quả là nữ nhân của hắn , cực mưu mô xảo quyệt .
Ở 1 góc nào đó trong hoàng cung Thanh đảo
Thiên Mỹ cố hết sức tìm ra mọi manh mối của Nhu nhi , ko biết hiện giờ nàng đang làm gì ?
Hoa nở chính là thời khắc trân quý
Hoa rơi xuống sẽ úa tàn
Trách ai lỡ mất thời hoa khoe sắc
Hoa cũng cần người an ủi
( lạc hoa )
………………
1 tiếng hát trong trẻo vọng tới tai nàng . Thiên Mỹ giương mắt về phía đông viện . Nơi này vốn bị bỏ hoang , thế nào 1 giai nhân hát ca nơi đó ?
Thiên Mỹ tò mò nâng váy chạy về phía đông viện .
Là 1 nữ tử , à ko , nhìn đã tầm gần 30 hay hơn gì đó , nhưng vẫn nhìn rất trẻ đẹp . Thân vận lục y , trên tay nâng cây cổ cầm . Khuôn mặt này sao lại như vậy quen thuộc , nàng cảm tưởng đã thấy ở đâu đó . Khuôn mặt đó , đôi mắt đó , hàng my đó , cái mũi tinh tế cao thẳng , bờ môi hồng đào , quen ko tả được . Hiển nhiên , nàng từng thấy người này ở ... trong gương đồng ?
- mẫu .... mẫu thân ? - Nàng hơi che miệng , bật ra tiếng nói . Là mẫu thân nàng , Lăng Thanh Tâm ư ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện