[Dịch] Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh
Chương 203 : Hồi Thiên Tiên Đan
.
Dịch giả: rolland
Yến Triệu Ca nhìn Nguyên Chính Phong, trên mặt cũng lộ ra nụ cười:
– Là ta càn rở, xin sư tổ trách phạt.
Nguyên Chính Phong mỉm cười khoát tay:
– Không sao, lần này tại Thanh Già Hồ đột biến để lộ ra vấn đề, quả thật thấy mà giật mình.
Lão giả ngửa mặt lên thở dài:
– Cửu U xâm nhập, lợi dụng mọi cơ hội ẩn núp, khó mà đề phòng. Thật ra trước đây đã bắt được một ít gian tế, nhưng tu vi thấp, không giống như lần này, Vương sư huynh là cao tầng.
Yến Triệu Ca gật đầu không lên tiếng, tình huống này, hắn nói gì cũng không thích hợp.
Vương trưởng lão là túc lão đồng bối phận với Nguyên Chính Phong, cùng Nguyên Chính Phong trải qua năm tháng tối tăm nhất khiêm tốn giấu tài của Quảng Thừa Sơn, cùng nhau phấn đấu, mắt thấy Quảng Thừa Sơn dần dần khôi phục nguyên khí.
Phía dưới Nguyên Chính Phong, hai vị Thái Thượng trưởng lão cũng ảm đạm, bọn họ cũng giống như Vương trưởng lão, cùng một thế hệ, giao tình nhiều năm.
Bây giờ Vương trưởng lão như thế nào, Yến Triệu Ca cũng không hỏi nhiều.
Hắn (Vương trưởng lão) còn chưa đi ra Quảng Thừa Sơn thì bị khống chế rồi, không có cơ hội tiếp xúc với ma khí sâu trong Địa Vực, hẳn là chưa đoạ ma.
Nhưng nếu ma niệm trong lòng quá nặng, thì không thể quay đầu, không phải ngoài miệng nói một câu hối cải là có thể xong chuyện.
Ma niệm trong lòng của một người lớn mạnh đến thời điểm nhất định, cho dù không đọa ma, cho dù nhìn bên ngoài không khác người thường, nhưng đã lạc đường, không có khả năng trở về.
Cái này giống như một thùng thuốc súng tuỳ thời có thể nổ, nổ thì nhất định sẽ nổi, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Nhìn biểu tình của đám người Nguyên Chính Phong cùng Hà trưởng lão, cùng với việc không đề cập đến kết quả xử lý Vương trưởng lão, Yến Triệu Ca cũng biết tình huống của Vương trưởng lão khẳng định là không lạc quan, hơn phân nửa là không thể quay đầu.
Tình huống như thế này, chỉ có một kết cục đang chờ hắn đó chính là giam trong Toả Thiên Hạp.
Nếu nhìn một góc độ khác mà nói, thật ra là quyết định có chút mềm lòng, ôm hy vọng mong manh, hy vọng Vương trưởng lão có thể lạc đường trở về.
Mặc dù địa vị bây giờ của Yến Triệu Ca cũng không phải vãn bối đệ tử, đám người Nguyên Chính Phong đều xem trọng ý kiến của hắn, nhưng đối với việc xử lý Vương trưởng lão như thế nào, Yến Triệu Ca lựa chọn không xen vào.
Từ trong đại điện đi ra, Yến Triệu Ca theo sau lưng phụ thân của mình, dùng Cương khí truyền âm hỏi:
– Bây giờ ngài đã nắm chắc đan phương đó chưa?
Yến Địch đáp:
– Nhận được đan phương mà người truyền về, trong mấy ngày này, ta một mực tính toán, đã có chín thành nắm chắc.
Yến Triệu Ca gật đầu, luyện chế Hồi Thiên Tiên Đan không dễ, lấy trình độ đan đạo của hắn cùng với tu vi trước mắt cũng không nắm chắc được mười thành.
Nhưng thời gian không đợi người, bất kể là Đại Nhật Thánh Tông hay Cửu U Tuyệt Uyên, Viêm Ma Đại Thế Giới, đều mang đến áp lực cực lớn cho Quảng Thừa Sơn và Nguyên Chính Phong.
Lúc này Yến Triệu Ca coi trọng Hồi Thiên Tiên Đan, càng coi trọng công hiệu của nó, mà không phải công lao mà phụ thân nhà mình lấy được sau khi luyện xong.
Tổ nghiêng thì sao trứng lành được, sư tổ Nguyên Chính Phong đột phá bình chướng, siêu phàm nhập thánh, bước vào Thánh cảnh, đối với toàn bộ Quảng Thừa Sơn mà nói, có ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Đến nổi, những ích lợi tương ứng khác, đều phụ thuộc vào đều này.
Luyện đan, càng sớm càng tốt, bởi vì phương pháp luyện chế Hồi Thiên Tiên Đan vô cùng đặc thù, cần chín lần luyện lại.
Mỗi lần luyện lại cần không ít thời gian, nửa đường thất bại phải luyện lại từ đầu.
Cho nên luyện chế Hồi Thiên Tiên Đan, là một chuyện hao tốn rất nhiều thời gian và tinh lực.
Vận khí không tốt, thủ pháp luyện chế không thoả đáng, cho dù dược liệu đầy đủ hết, dày vò mười mấy năm cũng là chuyện thường.
Mà thế cục hôm này, thời gian cho Quảng Thừa Sơn cùng Nguyên Chính Phong không còn nhiều.
Yến Địch nhìn về phía Yến Triệu Ca:
”
– Trong những ngày kế tiếp, tinh lực của ta sẽ tập trung trên việc luyện đan, ngươi tu luyện phải chăm chỉ.
Yến Triệu Ca gật đầu:
– Ngài yên tâm, ta sẽ không lười biếng.
Yến Địch ngửa đầu suy nghĩ một chút rồi nói:
– Trước kia tông môn thưởng cho ngươi quyền tự do ra vào Vũ Khố Kinh Lâu tầng ba, đồng thời còn thưởng cho ngươi một cơ hội đi vào tầng bốn.
– Đây chính là cho phép ngươi sớm tiếp xúc với nửa bộ dưới của Thái Thanh Khí Công.
– Còn ba tuyệt học của bổn môn, ngươi có dự tính sao?
Thái Thanh Khí Công là căn cơ của Quảng Thừa Sơn, trở thành đệ tử đích truyền hạch tâm mới tu luyện được nửa bộ trên, bằng không thì phải đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư mới được.
Mà nửa bộ dưới, chính là trọng yếu nhất, điều kiện hạn chế càng nghiêm khắc.
Cho đến hiện tại, ở cảnh giới Tông Sư có thể tiếp xúc với nó chỉ có Triển Đông Các, Yến Địch cùng Yến Triệu Ca.
Còn ba tuyệt học của Quảng Thừa Sơn chính là tuyệt học chí cao Quảng Thừa Sơn truyền thừa, đại biểu thành tựu Võ đạo cao nhất hiện tại của Quảng Thừa Sơn, càng ở phía trên Thái Thượng Bát Cực.
Đồng thời, cũng là một trong những thành tựu cao nhất của văn minh Võ đạo sau Đại Phá Diệt.
Yến Triệu Ca cười hắc hắc:
– Ngài đừng để ý, nếu cho ta lựa chọn, ta định học Quảng Thừa Thiên Chưởng.
Quảng Thừa Tam Tuyệt, theo thứ tự là Quảng Thừa Thiên Chưởng, Vô Lượng Thiên Đao, Vô Ngân Thiên Kiếm.
Ba tuyệt học này, cao thâm khó dò, uy lực mạnh mẽ, chỉ có Võ giả xuất sắc nhất Quảng Thừa Sơn mới được tu luyện.
Điều kiện còn nghiêm khắc hơn nửa bộ dưới của Thái Thanh Khí Công, chính là Phó Ân Thư mà Nguyên Chính Phong thương yêu nhất, khi trở thành Đại Tông Sư, trải qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp, đến khi Nguyên Chính Phong hài lòng, mới cho phép nàng tu luyện.
Thạch Thiết là ngoại lệ, cho tới bây giờ cũng không có tu luyện ba tuyệt học này, mà nghiền ngẫm Kim Cương Thân thêm một bước nữa, đem tiềm lực đào hết.
Đây là do tính cách của hắn, thuộc về tình huống đặc biệt, không thể xếp vào.
Mà Yến Địch cùng Phương Chuẩn, Yến Địch tu luyện chính là Vô Lượng Thiên Đao, Phương Chuẩn thì tu luyện Vô Ngân Thiên Kiếm.
Nghe Yến Triệu Ca lựa chọn, Yến Địch cười nói:
– Lựa chọn tuyệt học tu luyện, muốn chọn cái thích hợp bản thân nhất, cũng không phải là lão tử học đao, nhi tử phải theo, nhưng mà, ta còn tưởng ngươi chon Vô Ngân Thiên Kiếm chứ.
Yến Triệu Ca cười nói:
– Thật ra thì, ta đều có hứng thú với ba tuyệt học, như hứng thú nhất vẫn là Quảng Thừa Thiên Chưởng.
Yến Địch nói:
– Nếu cho ngươi lên tầng bốn, thì chính bản thân ngươi tự chọn.
Phụ tử hai người trở lại nơi ở của Yến Địch, sau khi trò chuyện một chút, Yến Triệu Ca mới cáo từ, Yến Địch thì tiếp tục suy ngẫm đan phương Hồi Thiên Tiên Đan.
Sau khi ra nơi ở của Yến Địch, Yến Triệu Ca hít sâu một hơi, từ trong lòng ngực lấy ra một khối tinh thạch, trong đó có hình ảnh cột đá Thần Cung trongTây Cực Đại Mạc.
A Hổ chờ ở bên ngoài, thấy Yến Triệu Ca đi ra, vội vàng đuổi theo, trừ hắn ra, còn có Phán Phán to lớn thân thiết xông lại, làm một bộ phải đem Yến Triệu Ca đè xuống.
Đại gia hoả này, thân hình hôm này có thể so với con voi trưởng thành, thậm chí lớn hơn một chút…
Yến Triệu Ca tự nhiên tức giận ngăn cản nó, vỗ cái đầu của Phán Phán:
– Bây giờ ngươi có thể khống chế thân hình của mình, thân hình lớn như vậy rất chiếm chỗ, xông ngang trong sơn môn, đụng phải cái gì, bản thân ngươi cũng không biết.
Phán Phán nháy mắt mấy cái, xung quanh thân thể xuất hiện từng đạo linh khí, hoá thành Bạch Hoả Hắc Thuỷ bao quanh.
Sau một lúc, thuỷ hoả tản đi, hình thể nhỏ hơn một ít.
Yến Triệu Ca hài lòng gật đầu, sau đó dẫn đầu đi tới Vũ Khố Kinh Lâu.
Vũ Khố Kinh Lâu tầng bốn làm hắn một mực hứng thú, bây giờ có thể lên tìm hiểu một chút.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện