[Dịch] Sư Sĩ Truyền Thuyết - Tàng Thư Viện
Chương 38 : Chương thứ ba mươi tám
.
Tàu hải tặc này không biết là do nguyên liệu nào tạo thành, mặc dù sử dụng kiếm laser, Diệp Trùng cũng khá tốn sức, mồ hôi trên trán Diệp Trùng không kiềm chế được chảy ròng ròng, ánh sáng chói mắt do kiếm laser phát ra, trong trời đêm tối tăm cực dễ làm người khác chú ý, nếu mà không nhanh lên, bị người khác phát hiện thì việc lớn không xong rồi!
Tay còn lại của Diệp Trùng nắm dây thừng hợp kim của vòi hút đuôi bò cạp, để tìm chỗ mượn lực. Diệp Trùng bây giờ chỉ hy vọng lực hút của vòi hút đủ lớn, ngàn vạn lần đừng làm cho mình bị kéo xuống dưới.
Kiếm laser từng chút một đâm vào phía dưới tàu hải tặc. Vỏ dày thật! Kiếm laser đâm ngập tới chuôi mà vẫn không có cảm giác đâm xuyên, hết cách, Diệp Trùng chỉ đào từng chút một. Kiếm laser làm việc này thật không tốt, nếu có một cái xẻng laser thì tốt hơn nhiều. Lúc này đây Diệp Trùng cũng không quên nói đùa với mình, thả lỏng một chút thần kinh đang căng thẳng. Bởi vì hắn mẫn cảm phát hiện ra mình vì quá khẩn trương, cơ bắp đã trở nên có chút căng cứng.
Trên hành tinh rác, vô số lần ở giữa lằn ranh sống và chết, Diệp Trùng chính là dùng cách này để mang lại may mắn cho bản thân.
Hình dáng bây giờ của Diệp Trùng cực giống một con nanobot (robo cực nhỏ, thậm chí có thể hoạt động trong mạch máu con người) đang hoạt động trong vũ trụ, mà bọn chúng thường là dùng để lao động rất khổ cực.
Đột nhiên, kiếm laser trong tay nhẹ hẫng, Diệp Trùng không khỏi vui mừng, cuối cùng cũng đục thủng rồi! Cẩn thận dùng kiếm laser khoét một lỗ nhỏ đủ lớn cho một người, sau đó Diệp Trùng thu Phong Sa Trùng vào không gian thứ nguyên, sứ mệnh của nó đã hoàn thành!
Diệp Trùng cẩn thận chui vào tàu hải tặc, vừa chui vào, Diệp Trùng liền cảm thấy thân thể nặng nề, hơi loạng choạng một cái, kiếm laser trên tay suýt rơi xuống. Diệp Trùng mới nghĩ ra là nơi này đã nằm trong phạm vi của hệ thống lực hấp dẫn ở trong tàu.
Nhờ vào ánh sáng của kiếm laser, Diệp Trùng cẩn thận đánh giá xung quanh.
-----------------------------------
Trong phòng điều khiển chính, lão đại 1 mắt rít một hơi xì gà, lười biếng ngồi trên khế điều khiển mềm mại, rất là thoải mái! Quân sư que củi kính cẩn nghiêm túc đứng sau lưng hắn.
Lão đại 1 mắt cười ha hả: "Đám nhóc này đánh cũng không tồi, thật là có chút bản lãnh! Chậc chậc, tên Thiết tử này thật là dũng mãnh, không hổ là một hổ tướng của lão tử! Nhưng, con dê lần này cũng thật là có chút khó gặm a, đáng tiếc, lại gặp phải chúng ta, hì hì, lần này chúng ta phát tài rồi..." Lão đại 1 mắt tham lam nhìn tàu buôn to lớn, trong mắt vô số vàng, kim cương bay lượn.
Quân sư que củi không khỏi gật gật đầu, đồng ý, gương mặt trắng bệch không có thịt đỏ gay như uống rượu say, rõ ràng lần này vô tình gặp được một con dê mập hiếm thấy vượt xa tưởng tượng cũng làm cho người vốn âm trầm như hắn cao hứng đến không biết đông tây nam bắc.
Cũng may, trong tình trạng này mà hắn vẫn không quên vuốt mông ngựa lão đại: “Đây đều là lão đại anh minh a, lão đại, lần này có thể đủ cho chúng ta ăn no uống say mấy tháng rồi! Nhưng, lão đại, nghe tin tức truyền ra từ Hắc giác, nghe nói gần đây các loại hàng hóa trong Hắc giác đặc biết thiếu hụt, những tên đó đã thông báo rằng, nếu như ai có thể mang hàng hóa tới, không chỉ mua giá cao, mà còn có thể được không ít điểm Hắc giác. Em tính thế này, người xem, chúng ta hay là mang hàng hóa này tới Hắc giác, bán cho mấy tên đó, một là không thua lỗ bao nhiêu, hai là mấy điểm Hắc giác này đối với chúng ta có nhiều chỗ tốt lắm!”
Khi lão đại 1 mắt vừa nghe hai chữ Hắc giác, cả người không khỏi run một cái, tới khi nghe tới điểm Hắc giác, con mắt duy nhất lập tức sáng rực lên.
Hắc giác, một nơi thần bí, là trung tâm tuyệt đối của thế lực hắc ám. Đồng thời cũng là thiên đường mua sắm, mỹ nữ đẹp nhất, rượu thơm ngon nhất, quần áo lộng lẫy nhất, phục vụ chu đáo nhất, quang giáp tiên tiến nhất… chỉ cần thứ ngươi nghĩ tới, nơi đây đều có tuốt, ngay cả ngươi nghĩ không ra, nơi đây cũng có, dã thú ngươi chưa từng nhìn thấy, đủ loại những thứ kỳ lạ, quý hiếm tuyệt đối có thể làm ngươi mở rộng tầm nhìn.
Tiền tệ của 5 thiên hà lớn đều có thể sử dụng ở đây, nhưng đây chỉ là những dịch vụ ở khu bên ngoài. Nếu như ngươi muốn tiếp xúc với khu trong thần bí nhất, đặc biệt nhất của Hắc giác, vậy thì ngươi cần phải sử dụng tiền tệ do Hắc giác tự mình phát hành – điểm Hắc giác. Tiền tệ của 5 thiên hà lớn tuyệt không thể đổi được điểm Hắc giác, trừ phi có người nguyện ý dùng điểm Hắc giác có được đổi với ngươi. Trên thị trường, giá trị một điểm Hắc giác đã là giá trên trời, nhưng vẫn không có ai mang điểm Hắc giác có được bán ra. Đối với hải tặc giống như lão đại 1 mắt này, mỗi một điểm Hắc giác đều rất quý giá.
Cứ một khoảng thời gian ngắn, Hội trưởng lão Hắc giác sẽ công bố một loạt các ủy thác, nếu như hoàn thành một hạng mục trong đó thì có thể thu được phần thưởng tương ứng, chính là điểm Hắc giác. Ngoài ra, người làm việc ở khu trong, phần thưởng và tiền lương của họ cũng là điểm Hắc giác. Song, mặc kệ là ủy thác của hội trưởng lão Hắc giác hay là muốn vào khu trong làm việc đều không phải là một việc dễ dàng gì.
Ủy thác của hội trưởng lão có độ khó rất lớn, ngay cả lão đại 1 mắt này có vô số thủ hạ, thực lực bản thân cũng bất phàm cũng chỉ trơ mắt ra nhìn. Nếu như ngươi có thể vào khu trong của Hắc giác làm việc, vậy thì chúc mừng ngươi, ngươi tại phương diện này tuyệt đối đã đạt tới trình độ cấp đại sư. Chỉ cần trình độ ngươi đủ cao, mặc kệ thân phận ngươi có vấn đề gì, đều sẽ không trở thành rào cản để ngươi tiến vào khu trong, ở nơi đây, thực lực quyết định tất cả.
Đồng thời, vẫn còn một cách khác để có được điểm Hắc giác – dùng tin tức hoặc tình báo có giá trị để đổi, sẽ có chuyên viên đánh giá tin tức do ngươi cung cấp, rồi cho ngươi điểm Hắc giác tương ứng.
Lão đại 1 mắt vội vàng hỏi: “Tin tức này của ngươi chính xác chứ?”
Que củi cung kính nói: “Em từ Jason mà biết được, cũng loáng thoáng nghe mấy người khác nói tới việc này!”
- Jason! Lão đại 1 mắt trầm ngâm, Jason là một nhân vật tài ba trong giới hải tặc, không giống với đoàn hải tặc Hồng Kỳ Ưng người đông thế mạnh, Jason trước giờ luôn độc lai độc vãng, nhưng trong đám hải tặc không có ai dám vì hắn chỉ có một mình mà coi thường, hàng của hắn trước giờ không ai dám cướp. Nhưng tất cả mọi người đều không nói ra được tại sao không thể đụng tới con người này, nhưng không ai không tuân thủ cái quy luật như là quy luật ngầm trong nghề này.
- Nếu như là Jason, vậy 80, 90% là thật rồi! Lão đại 1 mắt nói: “Chỉ là chỗ này cách Hắc giác xa quá, chúng ta mang theo đống hàng hóa lớn vậy, trên đường không ít kẻ dòm ngó, muốn chia một ít canh!”
Quân sư que củi khuyến khích: “Nhưng, lão đại, cơ hội kiếm điểm Hắc giác này khó gặp lắm a, em cảm thấy, lần mạo hiểm này đáng làm! Hơn nữa, cho dù có người dọc đường muốn có ý đồ với chúng ta, chúng ta cũng không phải là ăn kiêng, hơn nữa lão đại người tự mình tọa trấn, có cho bọn chúng cũng không dám vuốt râu hùm đâu. Nếu như lần này chúng ta thành công, vậy về sau chúng mà gặp chúng ta thì chỉ có thể vắt giò mà chạy thôi.”
Lão đại 1 mắt quyết đoán nói: “Không sai, ngươi nói đúng, cơ hội tốt như vậy thế nào cũng không thể bỏ qua! Mạo hiểm một tí cũng đáng! Điểm Hắc giác chính là thứ mà lão tử ta mơ cũng thấy! Lão tử hãy còn thiếu vài điểm Hắc giác nữa là đủ để đem đổi đống đồng nát này của chúng ta, hì hì, tới lúc đó, bên ngoài không phải là tùy ý lão tử ta tung hoành sao!”
Quân sư que củi nịnh bợ nói: “Lão đại thánh minh!”
Lão đại 1 mắt đắc ý vỗ vỗ vai quân sư que củi: “Ha ha, yên tâm, lão tử ăn thịt, cũng sẽ không quên cho ngươi uống canh đâu!”
Sắc mặt quân sư que củi như nở hoa, không khỏi gật đầu, khom lưng.
Hai người đang đắm chìm trong mộng ảo vô cùng không phát hiện một bóng người xẹt qua trên màn hình!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện