[Dịch]Sự Hồi Sinh Của Cẩm Tú - Sưu tầm

Chương 12 : Kinh sợ

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:24 23-04-2018

.
Đối mặt với những nghi ngờ này, Thập Bát Nương cũng không có nói thêm cái gì, việc duy nhất nàng có thể làm, chính là dùng y thuật của chính mình chứng minh với bọn họ, nàng có thể cứu được Đại Bảo. Giống như đời trước, trước khi nàng bắt đầu giải phẫu cũng bị người nhà của bệnh nhân nghi ngờ như vậy. Nàng tin tưởng y thuật của mình có thể đem người bệnh chữa khỏi, như vậy chính là lời nói tốt nhất. Không hề để ý tới bọn họ, Cố Thập Bát Nương bắt đầu dùng nước vệ sinh xung quanh miệng vết thương.Vương tẩu tử sắc mặt tái nhợt vội vàng đun nước sôi, đưa nước sạch qua. Đại phu ở bên cạnh đã bị mọi người lãng quên chăm chú nhìn phương pháp xử lý vết thương lớn kia, không biết vì sao lại như vậy, phương pháp chữa trị này quả thật là hắn chưa từng nhìn qua, dường như so với sư phụ của hắn còn lợi hại hơn. ” Đây là cái gì? ” Thanh âm của đại phu kia lại vang lên bên tai, nhìn thấy Ma phí tán (bột gây mê ) ở giữa hòm thuốc tự chế của Thập Bát Nương. ” Chẳng biết cái quái gì.” Thập Bát Nương than thở xong câu kia, lúc sau cũng không để ý tới hắn nữa. Nàng đối với đại phu này vốn không có cảm giác tốt đẹp gì, cho nên việc giảng giải một chút hay dẫn dắt cho hậu bối nhiệt tình muốn học hỏi nàng đều không làm. Nhưng đại phu kia nhìn thấy Đại Bảo vẫn như bình thường, chẳng những không để bụng việc Cố Thập Bát Nương thái độ với hắn, ngược lại vây quanh cái hòm thuốc kia của Thập Bát Nương hỏi ríu rít, có thật nhiều đồ vật này nọ hắn đều chưa thấy qua nha! Cố Thập Bát Nương chỉ liếc mắt nhìn hắn, mặc kệ ánh mắt khao khát của hắn, cũng không tính toán nói cho hắn biết. Thuốc trong hộp này vốn là vì Quyên nhi hoặc Phong bà bà lên núi đi kiểm củi mà chuẩn bị, Thập Bát Nương lo lắng các nàng không cẩn thận bị thương cho nên lúc nhàn rỗi đã chuẩn bị mấy thứ này.Tuy rằng không được so được với các loại thuốc tiên tiến của hiện đại nhưng cũng có thể dùng được, ít nhất thời điểm cần cấp cứu không cần nôn nóng. Cho nên lúc người trong nhà lên núi bị thương, trên cơ bản đều là do Thập Bát Nương xử lý đích miệng vết thương. Vì thế Phong bà bà cùng Quyên nhi còn không dám tin Thập Bát Nương lại có tay nghề như vậy, các nàng từ nhỏ đã đi theo bên người Thập Bát Nương, Vậy mà lại không biết Thập Bát Nương tinh thông y thuật như vậy ! Rơi vào đường cùng Thập Bát Nương chỉ có thể cầm lấy sách thuốc để cho các nàng tự mình xem, nói mình đều là học được ở trong sách. Quả thật những năm gần đây thời điểm nhàn rỗi, Thập Bát Nương cũng cầm sách thuốc nhìn qua rồi tổng hợp lại. Thời gian lâu dài, Quyên nhi cũng chỉ có thể tin tưởng rằng tiểu thư vì muốn tự trị chứng bệnh thiếu máu trên người mới tự học thành y thuật cao siêu, cũng tin cách nói bệnh lâu ngày thành lương y. Xử lý tốt miệng vết thương, Thập Bát Nương nhìn đám người đang vây bốn phía nhẹ cười nói : ” Lát nữa sẽ càng đau, các người hãy giữ chắc nó.” ” Ngươi đã dùng nước rửa vài lần. . .” Phụ nhân bên cạnh nhìn thấy Đại Bảo cắn chặt khớp hàm thật sự là thấy không nỡ. ” Đúng vậy, phương pháp chữa trị này của ngươi rốt cuộc làm cho người ta hoài nghi. . .” Lại một phụ nhân không đành lòng khi chính mắt nhìn thấy Đại Bảo như vậy. ” Như thế này khác gì tra tấn Đại Bảo mà không biết có thể trị được hay không, nếu không được thì. . . . . .” Cha Đại Bảo đánh gãy lời của nàng hét lên thanh : ” Cố nương tử nói được thì nhất định là có thể chữa được. ” Bên cạnh thân thích đứng nhìn, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không dám phủ nhận. Cố Thập Bát Nương đối với nghi ngờ của các nàng cũng không để ở trong lòng, hướng về phía cha Đại Bảo khẽ cười nói, ” Vương đại ca,Vương tẩu tử, các người đến đè Đại Bảo lại đi.” Nàng nói xong, cha mẹ Đại Bảo liền vội qua đây, dựa theo chỉ thị của Cố Thập Bát Nương đè đứa nhỏ lại. Hiện tại, người vợ chồng hắn có thể tin tưởng cũng chỉ có duy nhất Cố Thập Bát Nương. Qua nhiều năm như vậy, hàng xóm xung quanh quả thật cũng được Thập Bát Nương chữa trị cho không ít người. Bọn họ biết phương pháp trị liệu đặc biệt của nàng, cho nên không quan tâm người khác nói như thế nào, chỉ cần có thể cứu đứa con của bọn họ là được. Khi Thập Bát Nương khoét sâu xuống, Đại Bảo đã đau đến phát điên. Nhìn thấy phương pháp chữa trị như vậy. Người ở bốn phía xung quanh và vị đại phu kia đang đứng ở bên trong đều kinh sợ không ít, Thập Bát Nương cũng không nói nhiều, vẫn làm từng bước.Rất nhanh cũng đã rửa sạch hoàn toàn miệng vết thương, Chắc chắn không còn lưu lại vật gì bên trong, Thập Bát Nương lúc này mới thật sự nhẹ nhàng thở ra. Quyên nhi mồ hôi như mưa nhìn Thập Bát Nương lo lắng nói : ” Tiểu thư, nghỉ tạm một chút đi.” Để Quyên nhi lau mồ hôi cho nàng, cười cười ý bảo ta còn có thể kiên trì, rắc ma phí tán ( bột gây mê ) lên vết thương của Đại Bảo, bắt đầu chuẩn bị khâu lại miệng vết thương. Khi chuẩn bị khâu giải phẫu, mọi người nhìn thấy Thập Bát Nương cầm con dao nhỏ bằng bạc trắng ý muốn cắt vào thịt đứa nhỏ, đều trừng mắt thật to. ” Phụ nhân này, ngươi muốn giết người sao?” Một bá thúc của Đại Bảo thật sự nhịn không được la lớn. Bên cạnh đại phu cũng không có ngăn cản, chỉ là nhìn thấy thịt thối bị cắt ra nên quá sợ hãi, đại phu kia đầu tiên là lo lắng nhìn về phía đứa nhỏ, thấy đứa nhỏ không có việc gì mới rướn người nhìn về phía Cố Thập Bát Nương. Thủ pháp y thuật vừa rồi chính là? Đại phu kia không dám nói gì, chỉ trừng mắt thật to nhìn nhất cử nhất động của Cố Thập Bát Nương, sợ bỏ lỡ bất cứ việc gì. Thập Bát Nương thân mình hơi lay động, đầu óc có chút mơ hồ, thân là bác sĩ ngoại khoa chủ trị, một tiểu phẫu làm sao có thể làm khó được nàng? Uống xong nước Phong bà bà đưa tới, lấy lại bình tĩnh mới nói : ” Không phải giết người, mà là cứu người, các người không thấy ở chỗ này da thịt đã thối rữa hay sao? Thịt đã thối rữa thì không thể để lại trong cơ thể, phải cắt bỏ nó đi, nếu không sẽ làm tổn thương tới Đại Bảo .” Nhìn đại phu kia giống như lải nhải cái gì đó, Thập Bát Nương bật người dơ tay ngăn lại. ” Biển học là vô biên, ngươi nếu như muốn theo ta học hỏi chút bản lĩnh y thuật của ta thì được rồi, nếu còn nói thêm nữa thì ta cái gì cũng sẽ không nói cho ngươi .” Đại phu kia hừ một tiếng, âm thầm oán trách, ta chẳng qua chỉ muốn hỏi một chút nguyên nhân tại sao đứa bé kia bị ngươi cắt thịt ra, vậy mà cũng không thấy đau thôi mà. Đại phu kia bĩu môi nhưng cũng không nói nhiều lời nữa, chỉ là nhìn Cố Thập Bát Nương bằng ánh mắt tràn ngập tìm tòi nghiên cứu. Để cho mình có thể nhanh chóng giải phẫu thành công, Thập Bát Nương liền tung ra liều thuốc mạnh, nhìn bọn họ nghiêm túc nói : “Nếu như các người tiếp tục trì hoãn để lỡ thời gian chữa trị, Đại Bảo có thể thật sự sẽ sảy ra nguy hiểm, đến lúc đó thật sự sẽ không kịp.” Đây là cổ đại, thủ thuật của nàng đã bị nghi ngờ rất nhiều, nhưng mà nàng không hy vọng ở thời điểm nàng giải phẫu, những người này từng người …từng người …lại đến quấy rầy nàng. “Muội tử, muội tử cứ chữa trị thật tốt, ta. . Chúng ta sẽ không quấy rầy muội .” Vương tẩu tử vừa nghe xong lại quỳ xuống trước mặt Thập Bát Nương . Thập Bát Nương liếc nhìn nàng một cũng không nói thêm điều gì, bắt đầu khâu lại miệng vết thương của Đại Bảo.Trong lúc này, những người ở bên cạnh không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, kinh sợ không thôi . Nhưng trước khi bắt đầu đã bị Cố Thập Bát Nương cảnh cáo, rốt cục bọn họ và tên đại phu kia đều không có dám ở lại quấy rầy đến nàng, khiến cho nàng có thể chăm chú hết sức khâu lại miệng vết thương. Thời điểm khâu mũi khâu cuối cùng, Thập Bát Nương nhẹ nhàng thở ra : ” Tốt rồi, Đại Bảo không có việc gì !” Bốn phía xung quanh đều yên tĩnh, Thập Bát Nương cười nhìn bọn họ, cũng không để ý tới nhiều, quay sang dặn dò cha mẹ Đại Bảo những việc cần chú ý sau khi giải phẫu, cũng nói qua bảy ngày nữa sẽ tới cắt chỉ cho Đại Bảo, lời nàng vừa nói ra lại làm cho những người ở chung quanh toát ra một thân mồ hôi lạnh, khâu như vậy đã xuyên thủng thịt còn muốn rút chỉ nhổ ra thật sự là rất sợ hãi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang