[Dịch]Sống Cùng Biểu Tỷ- Sưu tầm
Chương 31 : Lâm Hiểu Di quyến rũ
.
- Tần Thiên, mau buông ra, cậu muốn làm gì, cậu làm vậy là phạm pháp đo.
Lâm Hiêu Di hoảng sợ nhìn Tần Thiên, bụng bị Tần Thiên sờ soạng cực kỳ khó chịu.
- Lâm lão sư, nàng muốn hô cho tất cả mọi người đến, rồi ngồi nhìn chúng ta vỗ về an ủi nhau sao.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di cười đểu nói.
- Ngươi vô sỉ….Ngươi… Ngươi là đồ súc sinh, không phải là người!
Lâm Hiểu Di giận dữ mắng mỏ Tần Thiên, cả người cũng run rẩy.
- Đừng kích động, Lâm lão sư, không tốt với nàng đâu.
Tần Thiên say mê nhìn Lâm Hiểu Di, trong lòng thầm cười lạnh, nghĩ đến ngày đó, lão tử chỉ nhìn trộm nàng không thấy rõ lắm, hôm nay nàng lại nhắm vào lão tử, mà trên tay lão tử đã nắm được nhược điểm của nàng, không chơi đùa nàng sao được.
- Ngươi muốn làm gì?
Lâm Hiểu Di tỉnh táo lại nhòn Tần Thiên nói.
- Ta muốn nàng!
Tần Thiên nhìn Tần Thiên Di cười dâm nói.
- Cầm thú,buông ta ra, nếu ngươi dám làm loạn ta sẽ hô lên.
Lâm Hiểu Di nghe lời Tần Thiên nói mà nhất thời kinh hãi, sắc mặt biến đổi
- Thật sao, vậy nàng hô thử đi để ta nghe chút.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di nói, đột nhiên hắn đưa tay xuống, mạnh mẽ cho tay vào trong quần Lâm Hiểu Di sờ soạng.
A!
Lâm Hiểu Di nhất thời kêu lớn, cả người giãy dụa, khuân mặt đỏ bừng, ngón tay của Tần Thiên chỉ cách chỗ đó của nàng bất quá chỉ một chút mà thôi, động tác hắn thuần thục càn quấy ở đó, một loại cảm giác tê tê dễ chịu không ngừng truyền đến, khiến cả thân nàng đều chấn động, trong lòng nàng dâng lên một dục vọng mãnh liệt, lại hy vọng, mong muốn Tần Thiên mạnh lên chút
- Sao rồi lão sư, cảm giác như thế nào?
Tần Thiền nhìn Lâm Hiểu Di nói, lực đạo trên tay tăng lên một chút, nhất thời khiến cả người Lâm Hiểu Di run rẩy, đôi mắt mê ly, trên mặt cũng cực kỳ ngượng ngùng.
- Ngươi…Ngươi mau… Ngươi mau buông tay… Buông tay.
Lâm Hiểu Di nhìn Tần Thiên run rẩy nói, phía dười truyền đến từng đợt khoái cảm làm cho nàng rất sướng, nhưng nàng lại nghĩ đến mình lại bị học sinh làm như vậy, nhất thờ khiến nàng hổ thẹn trong lòng.
- Buông tay ra ư, nàng xác định muốn thả tay ra chứ, ta cảm giác lão sư lại rất thích a.
Tần Thiên tiếp tục đùa giỡn. Lâm Hiểu Di không nhịn được bắt đầu rên hừ hừ, ánh mắt cũng dần dần nhắm lại, trên mặt không ngừng ửng hồng, bộ dạng có vẻ rất hưởng thụ. Trong miệng phát ra những tiếng kêu nhẹ nhàng, từng hơi thở thơm tho không ngừng phả vào mặt, vào mũi Tần Thiên, làm cho Tần Thiên cực kỳ kích động, hạ thân Lâm Hiểu Di chảy ra một thứ chất lỏng, nó khiến cả ngón tay hắn lẫn quần nàng đều bị ướt hết.
- Sao rồi, lão sư thỏa mái chứ.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di noi.
- Phù…phù, dừng… Ngươi mau buông tay ra.
Lâm Hiểu Di mơ màng nói, nàng hiện tại không biết rốt cuộc mình nói cái gì nữa, trong lòng rất mâu thuẫn, một bên hy vọng Tần thiên đừng ngừng lại, lực đạo mạnh hơn chút nữa, một bên lại hy vọng Tần Thiên mau dừng lại, nàng thực sự đang cảm thấy rất xấu hổ.
- Tốt thôi, nếu nàng đã không cần, ta đây cũng dừng lại.
Tần Thiên nói, ngón tay đang kích thích mãnh liệt cũng dừng lại, Lâm Hiểu Di liền cảm thấy trống không, nàng không nhịn được đung đưa người để đụng vào ngón tay Tần Thiên, muốn kiếm lại cảm giác này lần nữa, nhưng đã không cảm thấy nón tay Tần Thiên đâu nữa rồi, mặc dù nàng có hy vọng Tần Thiên bỏ qua cho nàng, nhưng bị Tần Thiên làm lâu như vậy rồi, hiện tại nàng lại hy vọng Tần Thiên có thể tiếp tục.
Tần Thiên nhìn thần sắc lo lắng của Lâm Hiểu Di, tay mạnh mẽ lột quần nàng ra, nhất thời một thứ màu đen lộ ra, nó khá mỏng dạng lưới, dây nhỏ, đó chính là chiếc quần chữ T, chùm lông thấp thó sau chiếc quần khiến Tần Thiên thầm hô đã quá.
- Ngươi…muốn làm gì, mau buông ra… A!
Lâm Hiểu Di còn chưa nói hết, thân thể nhất thời chấn động, Tần Thiên lại dùng ngón tay cho vào đó náo loạn, khiến nàng bắt đầu rỉ nước liên tục.
"Mẹ kiếp, ta mặc kệ. "Tần Thiên thầm nghĩ, mạnh mẽ đem Lam Hiểu Di đặt lên chiếc bàn công tác, sau đó thả tiểu đệ đệ ra, đồng thời loại bỏ đi những thứ vướng vúi, sau đó tiểu đệ bắt đầu dựa theo những dóng nước tiến thẳng tới bí động.
A..!
Phút chốc, một tiếng thét vang lên, hai tay Lâm Hiểu Di mạnh mẽ nắm lấy cánh tay Tần Thiên, trực tiếp dùng móng tay đâm vào cào xé khiến Tần Thiên cực kỳ đau.
- Súc sinh, mau buông ra….ô ô….
Lâm Hiểu Di còn chưa nói hết lời, Tần Thiên đã dùng môi khóa đôi môi nàng lại, tránh để nàng la to làm người khác đến.
Bất quá Lâm Hiểu Di vẫn liều mạng giãy dụa, nước mắt chảy ào ào xuống, nhưng lúc này Tần Thiên cũng không cố kỵ nhiều như vậy, cả người đã bị dục vọng chi phối, trực tiếp lột nốt áo Lâm Hiểu Di ra, đưa tay sờ lên bộ ngực trằng mềm mại của nàng, mạnh mẽ xoa nắn.
Rất nhanh, bên trong phòng vang lên những tiếng rên hừ hừ phập phùng…
...
Hơn ba mươi phút sau, bên trong phòng làm việc truyền đến một tiếng hô to của một đôi nam nữ.
Tần Thiên gục trên người Lâm Hiểu Di, hai người đều đầy mồ hôi, thở gấp, tựa hồ như cực kỳ mệt mỏi.
- Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thanh một nhiệm vụ B, nhận được chín mươi chín điểm tích lũy, còn thiếu một điểm nữa là ngài mở được dị năng thứ hai. (DG: ax, nhiệm vụ B mới vãi chứ :D)
Lúc này âm thanh của Ba Ba Ca vang lên trong đầu Tần Thiên, Tần Thiên đang vô cùng mệt mỏi nghe được âm thành này tinh thần nhất thời chấn động.
- Móa, sao ngươi không cho nhiều hơn một chút chứ, Ba Ba Ca, ngươi cố ý à?
Tần Thiên buồn bực, chỉ, chỉ thiếu một điểm nữa mà mở được dị năng thứ hai rồi vậy mà Ba Ba Tập lại không cho nốt.
- Báo cáo chủ nhân, đây là do hệ thống đã đặt ra hạn chế cấp bậc, Ba Ba Ca không có quyền can thiệp, hết thảy đều là do hệ thống làm chủ.
Ba Ba Ca nói.
- Sao, còn có hệ thống nữa à, Ba Ba Ca ngươi không phải chính là hệ thống sao.
Tần Thiên buồn bực nói.
- Báo cáo chủ nhân, Ba Ba Ca chẳng qua cũng chỉ là một phần của hệ thống mà thôi, không phải là cả hệ thống.
Ba Ba Ca nói, Tần Thiên nghe thấy nhất thời không biết phải nói gì cho phải, lúc phía dưới Lâm Hiểu Di bỗng nhúc nhích, đánh thức Tần Thiên lại.
Lâm Hiểu Di nhìn nam nhân đã cưỡng đoạt mình, hận không thể một đao đâm chết đối phương, nàng là loại nữ nhân rất truyền thống, tự nhiên muốn lưu lại cái lần đầu tiên chon nam nhân của mình, không nghĩ rằng bây giờ lại bị Tần Thiên đoạt lấy.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiêu Di mặt đầy nước mắt, trong long không khỏi cảm thấy áy náy, lúc này đầu óc của hắn đã rất thanh tĩnh, phát hiện tiểu đệ vẫn an giấc trong người Lâm Hiểu Di, hắn liền vội vàng lấy ra, nhất thời làm cho Lam Hiểu Di la lên một tiếng, Tần Thiên lại thấy một dòng máu tươi từ từ chảy ra, trong long giật mình, Lâm Hiểu Di thực sự là xử nữ.
- Cái kia….ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng.
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di, vội vàng mặc qần áo vào, cầm lấy điện thoại di động, nhanh chóng rời khỏi, may mà không ai phát hiện ra.
Lâm Hiêu Di nhìn Tần Thiên rời đi, trong long đột nhiên sinh ra cảm giác mất mát, sau đó nàng lấy khăn giấy ra dọn dẹp hiện trường một chút, hạ thân truyền đến một cảm giác đau đớn, làm nàng phải nhíu mày.
- Ta nên làm gì bây giờ…
Lâm Hiểu Di lầm bầm nói, nhìn điện thoại trên bàn, Lâm Hiểu Di cầm lấy, muốn gọi báo cảnh sát…
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện