[Dịch]Sinh Tử Giới- Sưu tầm
Chương 6 : Tầng ba bệnh viện No Mercy.
.
Đoàng...!
Yuri một súng bắn nát đầu con zombie đang định tới gần phía sau lưng Trần Minh, xong khẽ nhăn mày nói:
"Quá đông, đông một cách dị thường."
Đoàng... Đoàng!
Phía trước Kuma sau vung khẩu M4A1 quét ngã một đám zombie nghe vậy bèn quay lại trầm giọng nói:
"Đúng là quá đông. Số zombie chúng ta giết từ nãy tới giờ so với lúc ở ngoài đường còn nhiều hơn. Theo tình hình này thì làm gì có chuyện bọn người nhân vật chính đã càn quét qua. Trần Minh, liệu có phải ngươi nhớ nhầm tòa nhà rồi không?"
Câu cuối cùng hắn quay sang Trần Minh hỏi.
"Không thể! Tòa nhà có ván gỗ nối sang sân thượng nơi có điểm đỗ trực thăng chính là tòa nhà này, tuyệt đối không sai."
Trần Minh vừa nói vừa né tránh một con zombie lao tới, sau đó vung rìu chặt bay đầu nó. Máu nâu và thịt vụn văng đầy người hắn, nhưng hắn dường như đã học được thói quen chết lặng.
"Nhưng tại sao zombie vẫn đông đến thế này, nếu bốn tên nhân vật chính đã đi qua đây thì số lượng zombie phải ít hơn nhiều mới đúng chứ."
Kuma từ từ lùi lại gần Trần Minh, trầm giọng hỏi.
"Có một khả năng."
Nói đến đây, vẻ mặt Trần Minh đã dần biến thành khó coi. Qua một lúc hắn mới nói tiếp:
"Đám zombie vẫn còn đông như vậy khả năng duy nhất là chúng ta đã đến quá sớm, sớm hơn cả bọn Joey."
"Là như vậy..."
Kuma nghe vậy ngẩn ra, theo sau cơ mặt khẽ run. Mà Yuri và Trình Tiểu Hoa cũng đều đồng dạng lo lắng. Phía trước zombie càng lúc càng kéo đến nhiều, cứ theo tình hình như vậy bọn họ muốn lên được sân thượng sẽ vô cùng khó khăn.
"Không còn cách nào khác. Trình Tiểu Hoa, cô sử dụng quả lựu đạn pipe của mình đi. Nhân lúc đám zombie tụ tập lại chúng ta dùng hết tốc lực chạy nhanh lên tầng."
Kuma suy nghĩ một lúc, đột nhiên mở miệng nói.
"Nhưng mà...!"
Trình Tiểu Hoa nhất thời do dự. Quả lựu đạn này cô ta vốn muốn giữ riêng để bảo vệ tính mạng nhân lúc nguy cấp, hiện tại phải mang ra dùng thực sự không muốn.
"Còn chần chờ sao? Nên nhớ ai đã đưa cô thứ đó, nếu không nỡ vậy cô giữ nó rồi tự tìm đường lên trên tầng thượng đi."
Kuma trông thấy bộ dạng Trình Tiểu Hoa nhất thời vẻ mặt lạnh đi, gằn giọng nói.
"Được... được, tôi làm ngay."
Trình Tiểu Hoa thấy vậy khẽ rùng mình, nào còn dám mở miệng nói một tiếng không vội vàng đáp ứng. Lúc này cô ta rút từ trong ngực ra trái lựu đạn, khẽ nhấn nút rồi vung mạnh ra phía trước. Lựu đạn rơi xuống đất lập tức phát ra một loạt tiếng tít tít chói tai, lũ zombie xung quanh nhất thời như bị điên đồng loạt lao về phía đó. Không chỉ vậy cả đám zombie ở tầng trên cũng bị dụ, lục tục từ trên tầng đi về hướng âm thanh phát ra.
"Nhanh! Leo lên tầng."
Kuma quát lớn một tiếng, tay cầm khẩu M4A1 mở đường xông thẳng lên tầng bốn, ba người Trần Minh cũng vội vã theo sau. Bốn người trên đường lên cầu thang gặp phải đám zombie đang đi xuống, nhưng kì lạ ở chỗ bọn chúng trực tiếp bỏ qua bọn họ chỉ nhằm phía quả lựu đạn đi tới. Thấy vậy bốn người trong lòng quá đỗi vui mừng, dốc sức liều mạng chạy đi. Lúc này không ai dám chậm chân cả bởi kẻ bị bỏ lại chỉ có duy nhất một kết cục là chết, dù ai cũng không ngoại lệ. Chưa đến một phút sau bốn người đã leo lên tới tầng tám. Ngay lúc này sàn nhà dưới chân họ rung lên, kèm theo là một tiếng nổ vọng tới.
Bốn người lúc này nhìn nhau, đồng loạt quỵ xuống thở dốc. Dùng thời gian chưa tới một phút đồng hồ leo lên năm tầng lầu thực sự là quá sức đối với bất kì một người bình thường nào. Trần Minh nhổ ra một ngụm nước miếng ho sặc sụa. Một lúc sau hắn mới đứng thẳng dậy mở miệng nói:
"Tòa nhà này có mười tầng. Chỉ cần lên tầng trên nữa là chúng ta sẽ tới được gác mái dẫn lên sân thượng rồi."
"Ừm, chỉ là lúc này ta trái lại cảm thấy càng lúc càng nguy hiểm."
Kuma rút một điếu thuốc ra rít vài hơi khói, khẽ đáp.
"Là Tank?"
Trần Minh hơi ngẫm nghĩ một lúc cũng hiểu được nỗi nguy hiểm mà Kuma nhắc tới, trầm giọng nói. Kuma gật đầu, lại rít thêm một hơi thuốc mới đáp:
"Theo như ta nhớ được thì trên sân thượng có một khẩu súng máy hạng nặng, đó có lẽ là thứ vũ khí duy nhất mà chúng ta dùng để chống lại được Tank."
"Là loại súng Kord do nước chúng tôi sản xuất, với đầu đạn 12,7 mm hoàn toàn có thể giết được con quái vật kia."
Yuri xoa xoa đầu nói.
"Vậy còn mấy nhân vật chính mà mấy người hay nhắc tới thì sao? Họ không giúp gì được chúng ta ư?"
Trình Tiểu Hoa ở bên chen miệng vô hỏi. Người này rõ ràng là chưa bao giờ chơi qua Left 4 Dead nên thực sự không biết một chút gì về thế giới này.
"Bọn họ? Đừng trông mong nhiều vào bọn họ. Ngoài khả năng không sợ bị lây nhiễm ra thì họ cũng chẳng khác gì chúng ta cả, vũ khí cũng chẳng khá hơn là bao. Đây là thế giới thực mà không phải trò chơi, lấy hỏa lực của bọn họ thì kẻ cả việc gây được tổn thương cho Tank tôi cũng khá nghi ngờ."
Trần Minh lắc đầu ảo não đáp. Hắn đang muốn tiếp tục mở miệng chợt nghe Kuma ở bên cạnh hét lớn:
"Cẩn thận, là Hunter."
Trần Minh biến sắc quay phắt lại, thứ hắn trông thấy chỉ là một bóng đen với đôi mắt đỏ như máu đang hướng mình vồ tới. Giữa bóng đêm đôi lợi trảo của nó toát ra hàn quang lạnh buốt, giống như lưỡi hái của Tử Thần đang chuẩn bị thu hoạch sinh mạng con người.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện