[Dịch]Sinh Tử Giới- Sưu tầm
Chương 14 : Biện Pháp
.
"Nhiệm vụ của chúng tôi là bảo vệ an toàn cho tất cả các vị. Kẻ nào muốn phá hoại điều này, bất cứ kẻ nào, tôi sẽ xử lý hắn không chút do dự."
Tôn Lỗi nhìn Jack lạnh lùng nói. Gã da trắng trong mắt lửa giận bừng bừng,, nếu có thể hắn thật sự muốn xông lên cho tên khốn trước mắt này một bài học. Nhưng chứng kiến họng súng của Yuri vẫn luôn ngắm vào đầu mình hắn cũng đành phải áp chế phẫn nộ, mở miệng gằn lên từng tiếng:
"Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì? Chẳng lẽ cứ để mặc cho Ann bị bọn chúng bắt đi? Không phải các người nói phải bảo vệ cho tất cả bọn ta sao? Ann cũng là người của chúng ta."
"Đợi."
Tôn Lỗi mi mắt hơi cụp xuống, chỉ thốt ra một từ rồi im bặt.
"Ngươi..."
Jack nhìn bộ dạng thờ ơ của tên này hắn lại muốn nổi điên lên lần nữa, nhưng cuối cùng cũng chỉ đành hậm hực thu tay lại, tức giận hỏi:
"Bao lâu?"
"Không lâu, vì hắn...đã về rồi."
Tôn Lỗi đứng bật dậy, đưa mắt nhìn về phía cánh rừng. Nơi đó, mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh đang chạy nhanh về phía họ...
* * *
Trong rừng rậm âm u, một đoàn khoảng mười lăm mười sáu người đang cẩn thận di chuyển. Dẫn đầu là hai thanh niên tầm hơn hai mươi tuổi, một người có mái tóc bù xù, mặc một bộ quần áo nhàu nát. Người còn lại thân hình hơi cao hơn, trên người mặc một bộ đồ bó màu đen trông khá kì lạ. Hai người này hiển nhiên là Tôn Lỗi và Trần Minh.
"Lộ tuyến và cách mà bọn thổ dân an toàn đi trong rừng tôi đều đã nói cho anh nghe rồi. Anh có biện pháp gì?"
Trần Minh vươn tay chặt bay một bụi cây chắn trước mặt, quay đầu lại hỏi. Phia sau hắn Tôn Lỗi đang phì phèo ngậm thuốc, nghe vậy hơi trầm ngâm một chút rồi đáp:
"Biện pháp thì là có. Chỉ là..."
Nói tới đây, hắn nhìn về phía mấy người đoàn làm phim đang đi phía sau, trong mắt ánh lên một tia ngoan lệ. Trần Minh thấy vậy rùng mình, vội vã nói:
"Này, đừng có nói với tôi là anh cũng muốn giống đám thổ dân lấy người ra làm tế phẩm đó nhé?"
"Đó là cách duy nhất."
Tôn Lỗi gật đầu thản nhiên đáp, không đợi cho Trần Minh lên tiếng phản đối hắn lại tiếp:
"Hơn nữa hãy nhớ kĩ điều này. Chúng ta là người của Sinh Tử Giới, mà bọn họ, không. Là cả thế giới này, tất cả đều chỉ là một trò chơi, một sự giả tưởng mà thôi."
"Cái này..."
Trần Minh im lặng. Hắn cũng biết lời nói của Tôn Lỗi không sai. Chỉ cần bảo vệ được người trong đội mình, hy sinh vài thành viên của đoàn làm phim tính là gì chứ? Nhưng mà...liệu thế giới này chỉ là giả tưởng thôi sao? Liệu họ...không phải con người thật sao?
Soạt soạt...!
Ngay lúc này một loạt âm thanh sột soạt truyền tới khiến Trần Minh biến sắc. Thứ âm thanh này hắn đã từng nghe qua một lần, là của đám rết khổng lồ.
"Mọi người cẩn thận, đám rết đang tới."
Trần Minh không quay đầu lại mở miệng hét to. Lúc trước hắn đã đem những sự việc mình gặp phải kể lại cho mọi người, đặc biệt là mấy thành viên Sinh Tử Giới. Hiện tại điều duy nhất bọn họ nên làm là cần cẩn thận bảo tồn cái mạng nhỏ của mình.
Tê...tê...tê!
Theo những tiếng đứt gãy liên tục của rừng cây, đột nhiên gần chục cái đầu giáp xác đen bóng hiện ra trước mặt mọi người. Không biết từ lúc này đám rết khổng lồ đã vây quanh toàn bộ bọn họ.
"Cẩn thận!"
Trần Minh gầm lên, đôi vuốt kim loại đã hiện ra trên tay. Tuy hắn không biết Tôn Lỗi sẽ làm những gì, nhưng trước mắt việc ưu tiên là cần bảo vệ cho mọi người. Yuri cũng đã rút súng ra, cảnh giác nhìn mấy con quái vật trước mắt. Còn hai người IU và Lý Khải tuy đang hết sức sợ hãi, nhưng cũng đành cắn răng cầm súng trướng ngắm chặt vào bọn rết. Dù sợ tới mức hai chân run lên nhưng họ cũng biết nếu không chiến đấu, chết còn nhanh hơn nhiều.
Mà Tôn Lỗi, hắn không biết từ lúc nào đã rút về sau đoàn người. Bên cạnh hắn lúc này chỉ còn một người của đoàn làm phim hiện cũng đang cầm súng cảnh giới. Tôn Lỗi từ từ tiến sát người này, hắn đưa mắt nhìn quanh, tất cả đều đang bị bọn rết khổng lồ chú ý. Tôn Lỗi trong mắt ánh lên một tia lạnh lùng, hắn nhẹ nhàng rút dao găm trong túi ra theo sau...đâm mạnh vào gáy người da trắng.
Phập...!
Máu tươi phun ra bắn lên đầy mặt Tôn Lỗi. Dưới ánh nắng yếu ớt của rừng già khiến khuôn mặt hắn bị máu tươi nhuộm đỏ toát lên một vẻ yêu dị, khủng bố không nói lên lời.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện