[Dịch]Siêu Năng Lực Chiến- Sưu tầm

Chương 41 : Đối với cậu tớ là gì?​

Người đăng: 

.
-M-Mình đang ở đâu? Bá Thông cảm giác bản thân như đang phiêu bồng, tuy đầu óc có nhận thức nhưng cơ thể lại chẳng có tí cảm giác gì. Hắn nhìn thấy mình đang ở bên trong một không gian ngoài đen trong sáng. Bốp Một cú đánh tay vào đầu Bá Thông làm hắn giật mình. Hắn ngoái đầu lại nhìn, phía sau là một người đàn ông trung niên có gương mặt hơi góc cạnh nhưng ngũ quan hài hòa cùng với bộ râu quai nón khiến hắn có chút khôi ngô. Mái tóc vàng óng mềm mượt chải ngược khiến hắn trông thật phong độ. Về phần thân người không hề có sự rõ ràng, dù thấy thân thể tứ chi nhưng mặt ngoài chỉ là một màu trắng nhòa bao bọc bởi nhiều màu sắc lấp lánh. Bá Thông chớp chớp đôi mắt nghi hoặc hỏi: -Ông là ai? Người đàn ông trung niên co giật khóe miệng, lập tức cho một cú chẽ tay vào đầu Bá Thông. Bốp Bá Thông tuy không đau nhưng không hiểu tại sao lại bị đánh. Hắn trố mắt khó hiểu nhìn người đàn ông. Sau đó, hắn nhìn thấy một bán thân khác. Bán thân này là một thằng nhóc có mái tóc lam nhạt có gương mặt rất giống với gương mặt của cơ thể hắn đang chiếm đoạt. Sau khi suy nghĩ hắn mới búng tay rồi chỉ vào người đàn ông trung niên kêu lên: -Albert! -Ngươi thật chậm tiêu! Người đàn ông trung niên méo mặt nói. -Đây là lần đầu tôi thấy ông mà. Bá Thông nhún vai nói rồi hắn nhìn xung quanh hỏi: -Đây là nơi nào? -Bên trong linh hồn ngươi đấy! Albert ngồi bệt xuống bên cạnh Leaka, đầu ngẩng lên nhìn phía trên và chỉ: -Màu đen kia là không gian chứa. Sau đó quơ tay một vòng nói: -Còn cái nơi vừa to vừa sáng này chính là linh hồn của ngươi. Bá Thông một lần nữa nhìn thật kĩ linh hồn của mình, trố hai mắt ra kinh ngạc: -To dữ. -Đó là nhờ linh hồn của ta và Leaka bổ sung vào nên nó to thế. Của ngươi mà muốn to? Nằm mơ! Albert nhếch miệng xem thường nói. -Ông có vẻ thích khiêu khích tôi. Bá Thông lườm Albert một cái, sau đó tò mò hỏi: -Sao tôi có thể vào đây? -Do ta câu thông ngươi vào đây. Ngươi chỉ có thể vào đây được khi có một linh hồn bị chứa trong linh hồn của ngươi. Linh hồn bị chứa có thể kết nối đến ngươi thông qua giấc mơ mà đưa ngươi vào. Albert nhàn nhạt giải thích. -Vậy, ông kêu tôi vào làm gì? Bá Thông nhíu mày. -Để đánh ngươi một trận! Albert bẻ tay răng rắc, vẻ mặt rất là khó chịu nói. -Hả!? Tại s-- Bốp bốp binh binh Bá Thông chưa kịp nói đã bị Albert đánh nhừ tử, mặc dù Bá Thông không đau nhưng Albert cũng xả được cơn tức. Bá Thông nằm ngửa ra hỏi: -Đánh đã rồi thì trả lời tôi. Sao lại đánh tôi hả? -Ngươi thật cứng đầu đến nỗi ngu ngốc. Ngươi có biết ngươi đã ngất xỉu vì cơ thể suy nhược không? Albert nhíu mày nói. Bá Thông trợn to mắt chỉ tay vào mình hỏi: -Hả? T-Tôi, ngất xỉu!!? -Ngươi không ngất thì ta gọi ngươi được lúc này à? Việc câu thông này khiến linh hồn ta bị bào mòn nhanh nên ta khá là hạn chế dùng. Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi rằng đôi khi có những việc nên buông thì buông. Đừng tỏ ra mình mạnh mẽ mà chuốc họa vào thân! Albert nghiến răng nói. Bá Thông gãi đầu bĩu môi: -Biết sao được. Chỉ là tôi không muốn chịu thua...không phải vì tôi muốn thể hiện mà là vì...tôi cảm giác sẽ không tiến bộ nếu mình bỏ cuộc. -Cho dù là vậy thì lần sau hãy tập luyện vừa phải, cái gì cũng cần thời gian. Ngươi đừng quên là còn bài tập siêu năng lực nữa đấy. Albert thở dài, nhắc nhở. -Rồi, rồi, tôi sẽ ghi nhớ. Bá Thông cười hì hì gật gù vâng lời. Albert liếc nhìn Bá Thông, vẻ mặt tự dưng trở nên ám muộn, hắn cong hai mắt lên cười rất gian tà hỏi: -Ngươi... lúc xỉu có cảm giác gì không? Bá Thông ngu ngơ hỏi: -Cảm giác gì?- hắn còn không biết mình xỉu khi nào mà. Albert bĩu môi: -Ngươi...không chỉ cứng đầu mà đến cái đầu chỉ toàn tàu hũ. Bá Thông trừng mắt: -Vậy ông nói xem, rốt cuộc là cái gì? -Hê hê... Albert dâm tà, hai tay đặt trước ngực xoa xoa, nói: -Ngươi có thấy cái mặt mình được chạm vô thứ gì đó vừa mềm vừa đàn hồi không? Bá Thông thấy Albert mô tả như thế, sau đầu liền vạch cho mấy đường hắc tuyến hỏi: -Vậy...cô nào tới đỡ tôi thế? Albert trợn mắt: -Ngu vậy? Còn ai ngoài con bé Lidia hả? Sau đầu Bá Thông liền nổi lên giọt mồ hôi to đùng khinh bỉ nói: -Già mà còn dê! Nếu Leaka biết điều này chắc chắn nó sẽ không bỏ qua cho ông. -Nếu tôi là anh tôi sẽ hưởng thụ giây phút đó! Leaka ở phía sau lên tiếng. Bá Thông quay đầu lại nhìn, mặt của tên nhóc lúc này là sự hâm mộ cùng ganh tỵ. Bá Thông sầm mặt xuống hỏi: -Ê, chú mày cùng lão kia một giuột, một con dê non ở cùng con dê già? Leaka nhún vai: -Tôi không phải đầu đất như anh. Tôi yêu cô ấy từ khi mình còn rất nhỏ. Bá Thông hai mắt chớp chớp, khóe miệng giật giật: -Y-Yêu!!? Còn nhỏ vậy mà đã biết yêu? Albert nhìn Bá Thông chẳng có chút tiền đồ nói: -Ngươi...thân thì lớn nhưng tâm hồn không bằng một thằng nhóc! Bá Thông lập tức trầm mặc. -Thôi, câu thông linh hồn với ngươi khiến ta thấy mệt. Mau cút khỏi đây! Albert nhìn cái mặt ngu ngốc của Bá Thông làm hắn bực mình liền một chân đá bay Bá Thông. -Chết tiệt! Bá Thông choàng tỉnh dậy sau cú đá của Albert. Hắn bật dậy một cách bất ngờ và cái trán lập tức đụng vào trán ai đó. Bốp A! Ái! Bá Thông kêu đau và ôm trán. Ai đó bị cụng một cú rõ đau cũng ôm lấy trán, hai khóe mắt rơm rớm nước: -Leaka, đầu cậu cứng thật đó! Bá Thông xoa xoa trán nhìn lại người vừa bị mình cụng. Lidia xoa xoa một bên trán, hai hàng lông mày liễu nhăn lại nói: -Biết vậy tớ không thèm lau mồ hôi cho cậu rồi. Bá Thông nghe Lidia nói lau mồ hôi liền giật mình nhìn lại cơ thể. Quần áo vẫn y nguyên không bị cởi. Hắn thở phào nhẹ nhõm. Lidia thấy hành động kì quặc của Bá Thông thì chau mày: -Tớ chỉ lau mặt cậu thôi chứ không lau mình đâu. Bá Thông biết hành động của mình có chút quá đáng, hắn liền cười trừ nói: -Xin lỗi nhé. Sau đó hắn nhìn lại xung quanh và đánh giá một lần, thì ra hắn đã được mang đến phòng y tế. Hắn nhìn Lidia hỏi: -Tớ ngất bao lâu rồi? Lidia cầm trên tay miếng khăn trắng chóng nạnh nói: -Không lâu, mới mười lăm phút thôi. Cậu thật là, đã bảo đừng có cố quá mà. Bá Thông ha ha cười: -Xin lỗi, xin lỗi. Tại tớ muốn thách thức giới hạn bản thân nhưng không ngờ mọi chuyện lại ra nông nỗi này. Rồi hắn liếc trộm Lidia thầm tội nghiệp cho Leaka: -Thằng nhóc đó...hẳn nó cũng biết Lidia đối với nó như một người em trai thôi... -Được rồi. Giờ thể chất vẫn còn. Nếu cậu thấy mệt thì hãy nghỉ ngơi, tớ sẽ đi nói với thầy. Lidia thấy Bá Thông không việc gì liền yên tâm phần nào. Cô định đứng lên thì Bá Thông liền chộp lấy tay cô. Lidia có chút giật mình: -Sao thế? Bá Thông biết cách đối xử của Lidia đối với Leaka chỉ là tình cảm chị em nhưng hắn vẫn muốn xác nhận, hẳn là phải có một chút gì đó khang khác chứ. Hắn nghĩ sao liền nói vậy: -Đối với cậu...tớ là gì?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang