[Dịch]Siêu Năng Lực Chiến- Sưu tầm

Chương 40 : Nhất định không chịu thua​

Người đăng: 

.
Trong khoảng sân vô cùng lớn của trường Alas, những nơi có mái hiên được xây lên để làm nơi che nắng và những học sinh thuộc các lớp có tiết thể chất vào hôm nay sẽ tập trung dưới mái hiên trên sân trường. Bá Thông nhìn xung quanh một lượt, trên môi là một nụ cười phấn khích. Những môn học của Virex rất thú vị nhưng mà đối với hắn tuyệt nhất vẫn là môn thể chất. Theo kí ức của Leaka, mỗi lần đến tiết thể chất thì các học sinh đều phải chạy năm vòng sân trường mà cái sân này chẳng hề nhỏ tí nào. Một vòng cũng phải lên tới một kilomet. Chạy xong nghỉ một chút rồi lại chuyển sang nhảy cóc, nhảy dây. Đó là phần luyện tập vào hôm nay, còn phần luyện tập vào tiết thể chất tiếp theo là bơi lội và trèo tường. -Các em mau khởi động trước khi chạy, nếu không sẽ dễ bị trặc chân lắm đấy! Valare như người cha vĩ đại đứng trước lớp học của hắn nhắc nhở. Mấy cái răng bị đánh gãy đã được trồng lại bằng mấy cái răng giả. Cả lớp không chần chừ mà hào hứng đứng lên khởi động. Xoay cổ tay, xoay cánh tay, lắc hông, xoay cổ chân ... tất cả các bài khởi động đều tương tự như ở Trái Đất. Bá Thông bởi vì điều này mà cảm thấy lòng nao nao. Sau khi làm mấy bài khởi động, Valare liền cho cả lớp mình ra sân chạy. Việc chạy này không yêu cầu phải hoàn thành sớm mà chỉ cần chạy đủ vòng. Mặc dù sân rộng nhưng cũng không thể chứa hết các học sinh của các lớp cùng tham gia chạy được. Do đó mỗi lớp sẽ chia thành từng tốp hai mươi người. -Leaka, tớ nghĩ cậu nên tháo mấy cái vòng đó ra đi. Lidia nói nhỏ với Bá Thông. Bởi vì đồ thể dục là loại áo tay dài và chân dài, nên Bá Thông cũng đỡ lo bị chú ý lúc đó lại xôn xao bàn tán phiền phức cái lỗ tai. -Không được. Muốn tiến bộ thì không nên nghỉ giữa chừng. Bá Thông bướng bỉnh nói, hắn không vì bị bất lợi mà chịu lùi bước. Lidia nhìn Bá Thông kiên quyết thì thở dài: -Được rồi nhưng đừng cố quá. Nếu cậu thấy mệt thì hãy nghỉ nhé. Bá Thông vờ gật đầu nhưng trong lòng hắn đã định sẵn là phải chạy hết năm vòng rồi. -Được rồi, nhóm thứ nhất xuất phát. Sau khi các bạn chạy được năm mươi Treme thì nhóm thứ hai chuẩn bị chạy, cứ thế các nhóm tiếp theo sẽ làm tương tự! Valare từ tốn chỉ dẫn nhưng các học sinh của hắn đều quá rõ ràng, dù sao chúng cũng đã làm chuyện này mấy lần kể từ năm lớp một rồi, chỉ là số vòng chạy ít hơn thôi. Bá Thông ở nhóm thứ ba do đó không chờ lâu lắm đã đến lượt hắn chạy. Nhờ vào kiến thức luyện tập đã có ở kiếp trước, hắn biết cách chạy thế nào là tốt nhất để không bị tụt sức quá nhanh. Vì tương lai có một cơ thể khỏe mạnh mình nhất định không được chịu thua! Mười phút sau -C...Chết tiệt...m...mệt kinh hồn... Bá Thông chậm chạp chuyển động, cả người như bị chảy ra. Hắn không ngờ mình lại xuống sức nhanh vậy mặc dù đã áp dụng kiến thức và kinh nghiệm của kiếp trước. -Cái cơ thể lười biếng này... Hắn hậm hực mắng nhưng mà hai chân mỏi rã rời vẫn cố bước đi. Lidia đang chạy phía trước thấy vậy cũng phải vòng lại chạy cạnh Bá Thông. Cô ân cần hỏi: -Cậu chạy tiếp được không? Không thì nghỉ đi. Bá Thông vừa nghe chữ "nghỉ" thì ý chí chiến đấu lập tức bùng cháy. Hắn không thể chịu thua dễ dàng được: -Cậu đi trước đi. Tớ nhất định sẽ chạy hết vòng cho xem. Lidia hơi nhíu mày, mới sáu năm không gặp sao cái tên này chợt trở nên cứng đầu vậy? -Tớ sẽ chạy thật chậm, nếu cậu cảm thấy mệt và không đi nổi tớ sẽ...dìu cậu đến chỗ mái hiên. Cô lo lắng nói. Bá Thông mặc dù không cam lòng nhưng vẫn gật đầu. Nếu hắn mà nằm xỉu giữa sân chẳng phải còn tệ hơn sao? Lidia không thấy Bá Thông nói gì nữa thì mới chạy đi. Một tiếng sau -Ô, tụi mày xem...cái kỳ tích gì thế này? -Thằng Leaka, không ngờ nó chạy được ba vòng sân luôn. Nhưng có vẻ chưa có dấu hiệu bỏ cuộc! -Thằng này sau khi bị đánh lỗ đầu thì thay đổi chóng mặt luôn. Hôm qua, nó dám đánh cả Kasto cơ đấy! -Mày nhắc tao mới nhớ. Nghe thầy nói thằng đó nhập viện rồi, xem ra chúng ta sẽ được yên bình một thời gian a... ... Đám nam sinh trong lớp nhao nhao bàn luận. Còn đám nữ sinh thì hết mình cổ vũ Bá Thông. -Leaka, cố lên! -Còn hai vòng thôi! -Cố lên! Lidia mặc dù đã cố gắng chạy chậm nhưng vẫn bỏ Bá Thông ở đằng xa. Cô ngoái đầu lại thấy hắn như cái thây khô đi giữa sân trường thì không khỏi đau lòng nói: -Leaka, tớ nghĩ cậu nên dừng tại đây. Bá Thông hiển nhiên vì quá mệt nên chẳng nghe được ai nói gì cả. Trong đầu hắn bây giờ chỉ có tiếp tục đi về trước và không được dừng bước. Và thật may cho hắn là cái nắng buổi sáng không quá gay gắt, nếu không hắn nhất định sẽ bị cảm nắng sau chuyện này. -Không được dừng! Không được dừng! Bá Thông vừa đi vừa tự nhủ. -Ngươi đừng có cố quá được không? Đừng có quên bài tập siêu năng lực đấy! Albert thấy Bá Thông muốn ngã quỵ tới nơi nhưng vẫn cố chống chọi thì không khỏi lo lắng. Leaka thì im bặt không nói lời nào. Hắn đã bao giờ tự cố gắng như vậy chưa? Hắn đã quên mất mục tiêu cố gắng của mình khi Lidia hoàn toàn biệt tích sau cái ngày đáng lẽ cô trở về. Kể từ đó về sau, hắn đã thật sự trở thành một tên vô dụng, ăn bám cha mẹ, hèn nhát thiếu tự tin. Tuy nhiên, hắn tự hỏi nếu Lidia có trở lại thì hắn có thể bảo vệ Lidia được không khi mà bản chất hắn là một kẻ thiếu sự kiên cường? -Có lẽ...mình nên chấp nhận anh ta.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang