[Dịch]Siêu Cấp Tuần Cảnh- Sưu tầm

Chương 108 : Ôm Ấp mập mờ

Người đăng: 

.
Biểu hiện mạnh mẽ của Trương Sở Lăng khiến cho Lâm Tịnh cùng Cửu gia đều sửng sốt. Làm Lâm Tịnh kinh ngạc chính là , một nam nhân bình thường ở cục cảnh sát vẫn không có lên tiếng nói chuyện như thế nào trong lúc này lại lớn mật như vậy , phải biết rằng ở cục cảnh sát khi bị đồng nghiệp khinh miệt , hắn cũng chỉ là mặt đỏ tới mang tai chứ không có lên tiếng a ; Cửu gia kinh ngạc hơn là, bản thân Trương Sở Lăng lại có thể chuyển từ thế bị động sang chủ động ngay ở địa bàn của hắn , trong lòng nghi hoặc rốt cuộc Trương Sở Lăng dựa vào cái gì , hay là nghé con không sợ cọp. "Hảo, hảo, nếu như hai vị không chê , không ngại theo ta lên phòng giải trí ở lầu ba ngồi một chút chứ ?" Lúc Cửu gia nói hai tiếng hảo , ánh mắt hắn sáng tực nhìn Trương Sở Lăng hỏi . Lâm Tịnh nghe vậy liền biến sắc , Trương Sở Lăng có thể không biết phòng giải trí ở lầu ba là gì , nhưng Lâm Tịnh lại biết rất rõ ràng , bởi vì phụ thân của nàng bị thua hơn trăm vạn ở một phòng đánh bạc bên cạnh phòng giải trí ở lầu ba ấy , mà cái phòng giải trí kia căn bản người thường không có tư cách để vào , có thể thấy bên trong chính là toàn kẻ vung tiền như rác . Lâm Tịnh khẩn trường kéo vạt áo của Trương Sở Lăng , ám chỉ hắn không nên đáp ứng dễ dàng như vậy , làm cho nàng thất vọng chính là, Trương Sở Lăng giống như không để ý đến động tác của nàng , mà là nhẹ nhàng gật đầu, nói rằng, "Không thành vấn đề, ngươi chờ một chút, ta nói với bằng hữu một tiếng đã ." Nghe được Trương Sở Lăng đáp ứng lời mời của bản thân , trên vẻ mặt tươi cười của Cửu gia hiện lên một tia âm hiểm , hắn rộng lượng cười cười, đáp ứng yêu cầu của Trương Sở Lăng . Kéo cánh tay Lâm Tịnh , Trương Sở Lăng đi tới trước mặt Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác , "Quách Sir, Lưu Sir, ta hiện tại có chuyện cá nhân cần phải xử lý , có khả năng không thể tiếp tục vui chơi được rồi ." Quách Quân Vĩ vui vẻ nhìn thoáng qua Lâm Tịnh đang ở trong lòng Trương Sở Lăng , lúc này hắn liền biết mình và Lưu Ngạn Bác đã hiểu lầm Trương Sở Lăng , quan sát biểu hiện của Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh . Rõ ràng có thể thấy được , hai người hẳn không phải là loại nam nữ có tình cảm mập mờ . Hắn cân nhắc nhìn sang Trương Sở Lăng , vừa cười vừa nói, "A lăng, ngươi có việc thì cứ xử lý đi . Nhớ kỹ có việc gì thì cứ tuỳ thời gọi cho ta ." Lưu Ngạn Bác cũng ở một bên nháy mắt nói , "A lăng. Không cần lo cho bọn ta , phải bảo vệ cho tốt mỹ nhân trong lòng ngươi nha ." Thấy hai người Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh dựa sát vào nhau , hai người càng làm hiểu lầm Lâm Tịnh là bạn gái của Trương Sở Lăng , chỉ là công việc lại bề bộn như vậy , lúc này bọn họ cũng không có trêu chọc gì Trương Sở Lăng , mà chỉ nói hai câu ngắn gọn . Sau khi thấy được biểu hiện của Trương Sở Lăng lúc nãy Bọn họ cũng không lo lắng về vấn đề an toàn của Trương Sở Lăng , nói về đấu trí cùng dũng khí . Bọn họ không tin có người có thể đối phó được với Trương Sở Lăng. Ánh mắt của hai người Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác nhìn bản thân có vẻ mập mờ khiến cho Lâm Tịnh đỏ mặt , nàng cũng không có nghĩ Trương Sở Lăng lại lớn mật như vậy , lại còn ôm bản thân, càng làm cho nàng cảm thấy xấu hổ không chịu nổi chính là, nàng bị Trương Sở Lăng ôm lâu như vậy mới phát hiện ra là bản thân mình đang bị ôm . Nhưng mà trong lòng nnàg cũng không có chút khó chịu nào , mình sao lại có thể như vậy , trong lòng Lâm Tịnh tự hỏi . Bất quá rất nhanh Lâm Tịnh liền tìm được cho bản thân một lý do . Ở vũ trường nam nữ ôm nhau là chuyện bình thường , hơn nữa còn làm nhiều việc lớn mật hơn , Trương Sở Lăng ôm mình cũng là do lo lắng cho mình mà thôi , hắn không phải là muốn ăn đậu hũ của mình , hơn nữa có khả năng là do tình thế bắt buộc , nên mới bất đắc bị làm như vậy . Thấy hai người Trương Sở Lăng cùng Lâm Tịnh xử lý xong chuyện cá nhân , Cửu gia cười cười, liền đi trước dẫn dường , mang theo Trương Sở Lăng đi lên lầu ba, khi đi lên lầu ba thấy rất nhiều phòng giải trí ( toàn các trò đánh bạc ) , trong lòng Trương Sở Lăng mơ hồ đoán được cái gì đang chờ mình rồi , trên mặt của hắn không khỏi hiện lên sự xem thường , nói tới đánh bạc , ngành cờ bạc ở thế kỷ 21 làm sao có thể phát triển bằng ở thế kỷ 30 , phải biết rằng bản thân nắm đó cũng đánh bạc không ít a . Nhưng phản ứng của Lâm Tịnh hoàn toàn khác với phản ứng của Trương Sở Lăng , phòng này thực sự khiến cho nàng nhớ đến những hồi ức thống khổ , từ nhỏ đến lớn, nàng không biết mình đến nơi này bao nhiêu lần để tìm phụ thân nàng , mà khuôn mặt phụ thân bao giờ cung bình tĩnh , căn bản là không thàm nhìn mình , thỉnh thoảng làm phiền hắn , hắn sẽ thô bạo đem mình đẩy ra , một bên trong miệng mắng "đồ đen đủi ", một bên tiếp tục đánh bạc. Hiện tại trong lòng Lâm Tịnh cực kỳ hối hận , bản thân vừa rồi miên man suy nghĩ , quên nói cho Trương Sở Lăng biết phòng giải trí ở lầu ba là gì , suy nghĩ đến việc Trương Sở Lăng có khả năng sẽ bị thua giống như phụ thân , sắc mặt của nàng đột nhiên thay đổi, vô ý thức , nàng nắm lấy tay của Trương Sở Lăng , "A lăng, không nên vào đi, đi vào sẽ không đi ra được đâu ." Lâm Tịnh run rẩy nắm lấy tay Trương Sở Lăng , nàng bình thường cục cảnh sát luôn làm ra vẻ lạnh lùng mà nét mặt bây giờ của nàng hắn chưa thấy bao giờ , nàng bình thường biểu hiện tanhs cách mạnh mẽ , mà lúc này, chỉ là một tiểu cô nương đang l lắng sợ hãi mà thôi . Cảm giác được cánh tay có chút đau nhức , Trương Sở Lăng có chút kinh ngạc về khí lực của Lâm Tịnh , hắn nhìn sắc mặt Lâm Tịnh một chút , mới phát hiện trong mắt nàng đầy sợ hãi cùng bất lực , nghe thanh âm của Lâm Tịnh run như vậy , nội tâm của Trương Sở Lăng không hiểu vì sao lại run rẩy một chút , lẽ nào, đây mới đích tự là Lâm Tịnh sao ? Sợ Trương Sở Lăng nghe theo Lâm Tịnh sẽ đổi ý , Cửu gia nặng nề mà "Hừ" một tiếng , " Nếu như hiện tại ngươi có thể đem tiền nợ của phụ thân ngươi trả xong , ta sẽ không ngăn các ngươi đi ." Những lời này của Cửu gia mang mười phần uy hiếp , Lâm Tịnh ngh vậy liền run lên , muốn nàng trả một trăm vạn , nàng không có cách nào làm được , "Ngươi đã nói , chỉ cần ta uống hết một tá bia , có thể hoãn tiền nợ của cha toàn mấy ngày còn gì ." Thanh âm của Lâm Tịnh sắc bén như chim ứng , như cắt đứt không gian , khiến cho màng nhĩ của Trương Sở Lăng có cảm giác bị đau , đồng thời tim của hắn cũng đau như bị đâm vào , có thể thấy được , những lời này quả thật là do Lâm Tịnh kích động không kiềm chế được nên nói ra , Trương Sở Lăng thực sự không có cách nào tưởng tượng được Lâm Tịnh có một cuộc sống như thế này mà trong lúc làm việc vẫn thể hiện được nghi lực mãnh liệt . "Ngươi cũng nói a, quy củ là do ta định , ta cho ngươi thời gian một ngày , ngày mai ngươi mang tiền đến cho ta được không ?" Cửu gia tựa hồ thích bộ dạng bị hành hạ của người khác , đặc biệt khi thấy một nữ cảnh sát bình thường hiên ngang oai hùng bị hành hạ thành cái dạng này , trong tim của hắn dường như có cảm giác đạt được một thành tựu nào đó . Trương Sở Lăng hung hăng trừng mắt nhìn Cửu gia , ánh mắt ấy khiến cho nụ cười của Cửu gia nhanh chóng bị đông cứng lại . "Yên tâm, không có việc gì đâu , tin tưởng ta." Nhéo nhéo bàn tay đầy mồ hôi lạnh của Lâm Tịnh , Trương Sở Lăng ôn nhu nhìn Lâm Tịnh nói , "Ta cam đoan với ngươi , tuyệt đối sẽ không có chuyện gì ." Cửu gia không rõ ràng lắm chính là, việc hắn kiêu ngạo không cho người khác lối thoát khiến cho Trương Sở Lăng thật sự nổi giận , hiện tại cho dù hắn không tìm biện pháp đối phó với Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng cũng sẽ không đơn giản buông tha hắn. cd tội nghiệp vẫn còn xem Trương Sở Lăng là một kẻ còn non , cho rằng Trương Sở Lăng chịu không nổi việc bản thân nói khích nên bị lừa , vốn lòng cảnh giác với lời đáp ứng của Trương Sở Lăng cũng không quá cao . Bị Trương Sở Lăng nhẹ nhàng nhéo bàn tay một chút , Lâm Tịnh phát hiện cảm xúc của mình đột nhiên bình tĩnh , thấy ánh mắt tự tin mười phần của Trương Sở Lăng cùng sự quan tâm trong ánh mắt của hắn , Lâm Tịnh không tự chủ được liền gật đầu. Nàng phát hiện mình không hiểu vì sao lại tin tưởng Trương Sở Lăng như vậy , căn bản là tìm không ra bất cứ lý do gì . "Cửu gia, nếu muốn ta đánh bạc thì cứ nói thằng là được , không cần cứ úp úp mở mở , lẽ nào ngươi muốn làm một người không hiểu chuyện sao ?" Thấy cảm xúc của Lâm Tịnh đã bình tĩnh , trong lòng Trương Sở Lăng thở phào một hơi , hắn ngẩng đầu, hỏi Cửu gia với vẻ xem thường . Mấy người to con đi bên cạnh Cửu gia nghe vậy liền biến sắc , bọn họ từng bước tiến về phái trước , chuẩn bị giáo huấn Trương Sở Lăng, tuy rằng biết rõ có thể không phải là đối thủ của Trương Sở Lăng , thế nhưng thân là tiểu đệ bọn họ cũng không có cách nào để chọn . Cửu gia giơ tay ngăn hành động của mấy tên to con , hắn không nghĩ tới lời lẽ của Trương Sở Lăng lại sắc bén như vậy , vô hình trung Trương Sở Lăng đã chiếm thế thượng phong , làm cho hắn thua một trận , chỉ thấy trên thần tình trên mặt hắn co giật một chút , cười ha ha nói, "Người trẻ tuổi, rất sảng khoái, hi vọng lúc người ở trên bàn bài cũng sảng khoái như vậy ." Nói xong câu đó, Cửu gia cũng không quay đầu lại liền đi vào phòng giải trí, Trương Sở Lăng ngẩng đầu nhìn ba chữ " Vạn phú đường " trên cửa phòng giải trí , trong mắt hiện lên một tia tiếu ý , rồi ôm Lâm Tịnh đi theo Cửu gia vào bên trong . Sau khi vào phòng giải trí , Trương Sở Lăng mới phát hiện nơi này không giống so với tưởng tượng của bản thân , phòng giải trí không phải chỉ là một phòng , mà là gian phòng lớn có phong cách cổ được chia thành sáu bảy gian phòng nhỏ , được cách ly với nhau bằng gỗ đàn hương , bên trong từng phòng đều có một cái bàn bài , hơn nữa chỗ ngồi bên trong đều kín hết. Trong lỗ mũi ngửi mùi thơm của gỗ đàn hương, tai lại nghe âm thanh du dương của tiếng nhạc , mắt lại thấy mấy nhân viên phục vụ xinh đẹp khêu gợi đi tới đi lui trong phòng, Trương Sở Lăng không khỏi có điểm thán phục , chất lượng phục vụ của gian phòng giải trí này thực sự cao , thật là một nơi đáng để nghỉ ngơi a , các phòng giải trí bên ngoài cũng không có khả năng bằng được như thế này . Trông thấy lúc này Trương Sở Lăng vần còn nhàn nhã thoải mái quan sát bố trsi của căn phòng , trong òng cd không khỏi hừ lạnh một tiếng , ta sẽ khiến cho ngươi muốn khóc cũng không được . Nhìn thấy Cửu gia tiến đến, phục vụ lập tứ mở một phòng riêng ra , nhanh chóng kêu người mang trà lên , "Cửu gia, xin hỏi ngày hôm nay muốn chơi cái gì ?" Cửu gia cũng không có trả lời tên phục vụ , mà là cân nhắc nhìn về phía Trương Sở Lăng , "Hiện tại chỗ này cũng đủ yên tĩnh , không biết bằng hữu rốt cuộc là ở địa bàn nào vậy ?" Cũng khó trách Cửu gia lại nói như thế , bởi vì từ đầu đến cuối trên người Trương Sở Lăng toát ra một loại sát khí nhàn nhạt , hơn nữa khi xuất thủ đả thương tám thủ hạ của bản thân lại thàn nhãn như vậy , Cửu gia biết người có loại khí thế này , nhất định là từng giết người , lúc này hắn còn tưởng rằng Trương Sở Lăng là ở một bang phái nào đó , do đó những lời này có ý thăm dò .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang