[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 58 : Năng lực đề thăng.
.
Hình ảnh lập thể lại một lần nữa xuất hiện, phạm vi quả nhiên có biến hóa, lần này tầm nhìn của Lý Dương đột nhiên trở nên rộng lớn hẳn, xung quanh phạm vi mười thước đều nằm trong khu vực hình ảnh lập thể. Phát hiện này làm cho Lý Dương vô cùng vui sướng, phạm vi mở rộng đồng nghĩa với việc năng lực đã được đề thăng, đây tuyệt đối là chuyện tốt.
Hơn nữa lúc này hình ảnh lập thể xuất hiện so với trước kia dường như có sự khác biệt rất lớn. Trước kia chỉ có thể quan sát hình ảnh lập thể của đồ vật nhưng lần này trên bề mặt các đồ vật đó lại xuất hiện thêm một vài thứ. Như tám khối Kim Cương thạch trên tay hắn, trên bề mặt mỗi một khối đều có một tầng ánh sáng lờ mờ màu vàng nhạt.
Những chỗ khác cũng đều xuất hiện tầng ánh sáng màu vàng này, điểm khác biệt chính là có chỗ thì đậm hơn một chút, có chỗ lại rất nhạt.
Khiến cho Lý Dương kinh hỉ hơn nữa chính là bây giờ hắn có thể tự do khống chế hình ảnh lập thể ở trong đầu mình, không muốn xem thứ gì thì hoàn toàn có thể bỏ qua. Như vậy sau này không xuất hiện sự tình năng lực tự nhiên vận dụng khiến cho mình phải nhìn những thứ không thoải mái, giống như lần trước Lý Dương ngoài ý muốn chứng kiến thấy kết cấu thân thể của chính mình, sau này hoàn toàn có thể tránh lặp lại hiện tượng này.
Đang lúc Lý Dương sung sướng cười khúc khích thì trong khu vực hình ảnh lập thể đột nhiên xuất hiện một thân hình quen thuộc, Lý Dương vội vàng dừng quan sát, trên mặt mang theo vẻ ửng đỏ.
Ngô Hiểu Lỵ sau khi cất Kim Cương về khách sạn liền lập tức quay trở lại khu chợ, dáng vẻ lúc đi lại của Ngô Hiểu Lỵ càng biểu hiện ra vóc người tuyệt vời của cô ta.
Hình ảnh lập thể trước kia vốn tất cả đều trở nên trong suốt, điều đó có chút không tốt, nhưng bây giờ Lý Dương đã có thể chủ động loại bỏ, chỉ giữ lại những gì muốn quan sát.
Mới vừa rồi Lý Dương thử một chút, nhưng vừa thử qua đã cảm thấy lực hấp dẫn quả thật quá lớn làm cho hắn không dám tiếp tục quan sát tiếp.
- Anh đứng ngây ngốc ở đây làm gì thế? Trên tay anh cầm cái gì vậy?
Ngô Hiểu Lỵ đi tới bên cạnh Lý Dương, nghi hoặc nhìn vào tay hắn, trên tay Lý Dương lúc này đang cầm cái túi nhỏ, ngây ngốc đứng yên tại chỗ, bộ dáng quả thật có chút cổ quái.
- Không, không có gì, tôi ở đây chờ cô thôi. Cái này, đây là tôi tùy tiện mua thôi!
Lý Dương vội vàng ngẩng đầu lên, lúc này hắn đã khôi phục lại bình tĩnh, chỉ là khi nhìn Ngô Hiểu Lỵ khoác chiếc áo lông màu trắng đứng trước mặt thì sắc mặt có chút cổ quái.
- Quên đi, chúng ta đi tìm mấy người Tư Mã tiên sinh trước đã, ngày hôm qua chỉ lo xem mấy người đổ thạch mà quên mua nguyên liệu Phỉ Thúy rồi!
Ngô Hiểu Lỵ không tiếp tục truy hỏi Lý Dương, giơ tay xem đồng hồ nói.
Lý Dương lúc này mới đột nhiên nhớ tới vừa rồi hắn sử dụng năng lực đặc thù thời gian đã vượt quá năm phút đồng hồ.
Từ lúc hắn rời khỏi cửa hàng đến bây giờ cũng phải gần hai mươi phút đồng hồ, trừ đi khoảng thời gian đi lại mất vài phút, nói cách khác Lý Dương vừa rồi sử dụng năng lực đặc thù ít nhất cũng phải mười lăm phút liên tục, hơn nữa đây cũng chưa phải là cực hạn mà là do Lý Dương tự mình ngừng sử dụng năng lực.
Đây lại thêm một phát hiện mới nữa, mỗi một phát hiện từ nãy đến giờ đều khiến cho Lý Dương mừng rỡ vô cùng. Hắn có thể khẳng định năng lực đặc thù của mình cùng Kim Cương chắc chắn có liên quan đến nhau. Mặc kệ như thế nào một loạt vấn đề mê hồ xuất hiện trên người thì cuối cùng cũng có chút rõ ràng.
- Tốt, chúng ta cũng nên đi thôi!
Lý Dương lặng lẽ đem cái túi nhỏ đựng Kim Cương thạch bỏ vào trong túi áo. Tám khối Kim Cương thạch mắt mèo cũng không nặng, bên trong túi cũng chỉ còn bột đá nên cho vào túi cũng không cảm thấy khó chịu.
Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đang đứng ở trước một gian hàng đổ thạch, Trịnh Khải Đạt trên tay bê một khối cược thạch hình chữ nhất to gần bằng hai nắm tay, khối cược thạch một bên đã bị mài mòn một ít, lộ ra bên trong một mảng màu trắng mờ.
Hai người quay đầu lại vừa lúc nhìn thấy Lý Dương cùng Ngô Hiểu Lỵ đã đi tới bên cạnh.
- Lý Dương, cậu đến đúng lúc lắm, đến đây xem khối đã này thế nào?
Trịnh Khải Đạt ngẩn ra một chút lập tức cười cười đưa khối đá trên tay cho Lý Dương. Lý Dương vừa rồi không có ở đây, tâm trạng hắn có chút ngứa ngáy nên mua một khối cược thạch khá tốt đùa chơi một chút, không nghĩ tới vừa mua xong còn chưa đem đi giải thạch thì Lý Dương đã tới rồi.
- Trông cũng không tệ!
Lý Dương cười nhẹ gật đầu, khối cược thạch này chỉ dài mười mấy xen-ti-mét, một bên bề ngang mài mòn mở ra hơn một nửa, mảng màu trắng chính là nằm ở chỗ này, trông giống như một lớp vỏ tỏi ở trên bề mặt.
Hơn nữa đây còn là một khối hắc bì xác thạch, mặt ngoài có đương màu trắng uốn lượn như con trăn, từ hai bên cạnh mà xem thì lớp ngoài rất mỏng, các phương diện xem ra đây phù hợp là một khối thạch tương đối đặc thù gọi là “mạt cảm tràng” (Có thể hiểu là chiếc khăn dài uốn lượn). Loại “mạt cảm tràng” này những năm gần đây cũng ít xuất hiện, loại tốt như khối này lại càng ít hơn.
- Trịnh đại ca, mua khối thạch này cũng tốn không ít tiền hả?
Lý Dương mỉm cười hỏi, “mạt cảm tràng” còn mang theo hắc bì xác này khả năng xuất ra Phỉ Thúy cao cấp là rất lớn, khối thạch này tuy không to nhưng các phương diện xem ra đều rất khá, Lý Dương đánh giá sơ sơ thì khối thạch con con này giá cũng không thấp hơn hai mươi vạn.
- Cũng không tốn bao nhiều, chỉ có hai mươi tám vạn!
Trịnh Khải Đạt cười hắc hắc một tiếng nói. Hai mươi tám vạn trong mắt hắn vốn không phải là nhiều, với tính tình của hắn tất nhiên sẽ không đi mua cái loại đá mấy ngàn đồng một khối. Không có Lý Dương đi cùng nên hắn cũng không dám tiểu nhị tưởng vào vận khí của mình, chỉ có thể mua loại đá có bề ngoài trông thật tốt này. Hai mươi tám vạn mà chỉ mua được khối đá nặng ba bốn kg, tính ra một kg tốn bảy tám vạn.
Càng huống chi đây mới chỉ mài lộ ra một chút màu trắng, không tính là đổ tăng, ngay cả một chút màu xanh cũng chưa lộ ra mà giá cả đã cao như vậy, cũng chỉ người có kinh nghiệm mới dám đặt cược như vậy.
- Có đường màu trắng, những khối “mạt cảm tràng” chỉ cần có đường màu trắng này thì đều mang tính chất đánh cược rất lớn, rất có khả năng xuất hiện Phỉ Thúy cao cấp, chỉ cần giải ra được Phỉ Thúy cao cấp thì sẽ không phải chịu lỗ vốn!
Lý Dương gật đầu đem khối đá trả lại cho Trịnh Khải Đạt, khối đá giá hai mươi tám vạn coi như chấp nhận được. Lúc đưa khối đá ra Lý Dương đã phát động năng lực đặc thù, có thể tự do khống chế hình ảnh lập thể quả thật là tiện lợi, Lý Dương chỉ quan sát khối cược thạch trên tay, còn tất cả những thứ khác đều bị loại bỏ hết.
- Cái này!
Hai con mắt Lý Dương có chút trợn to lên, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trịnh Khải Đạt. Trịnh Khải Đạt tiếp nhận khối cược thạch, biểu tình trên khuôn mặt có chút kích động. Đánh giá của Lý Dương làm cho hắn tự tin hơn nhiều, hắn bắt đầu suy nghĩ liệu khối cược thạch này có phải sẽ làm cho mình được một lần đổ tăng hay không.
- Nhanh, giải thạch đi!
Nghe Lý Dương nói khối cược thạch tốt lắm, Tư Mã Lâm cũng thúc giục Trịnh Khải Đạt. Ngô Hiểu Lỵ ở một bên chọn lựa nguyên liệu Phỉ Thúy bình thường.
Ở công ty châu báu An Thị trên cơ bản những khối Phỉ Thúy lớn cỡ hạt đậu trở lên đều là do tổng công ty trực tiếp giao dịch, loại Phỉ Thúy nhỏ hơn hạt đậu thì do chính bọn họ đi giao dịch.
Những viên Phỉ Thúy như vậy giá trị không cao nên lợi nhuận cũng không được nhiều, tại công ty An Thị lượng tiêu thụ cũng không phải tốt lắm cho nên công ty cũng trao quyền cho những chi nhánh bọn họ, lợi nhuận buôn bán kiếm được cũng có thể làm tiền thưởng cho bọn họ.
- Lý Dương, các anh đi trước đi, tôi ở lại xem Phỉ Thúy một chút, một lát lại đi tìm các anh!
Ngô Hiểu Lỵ thấy Lý Dương còn đang chờ mình vội vàng nói một câu. Ngô Hiểu Lỵ sợ rằng đi theo bọn họ giải thạch, một hồi lại thấy đổ tăng thì không còn tâm tình nào mà quay lại chọn lựa nguyên liệu nên tốt hơn hết là không đi theo.
Công việc chủ yếu của cô lần này là việc mua nguyên liệu, đối với công việc thì Ngô Hiểu Lỵ luôn rất chăm chú.
- Nếu không ở lại chọn nguyên liệu cùng cô!
Lý Dương do dự một chút, nguyên liệu Kim Cương thì hắn không hiểu biết nhiều lắm, nhưng Phỉ Thúy thì lại khác, mấy ngày hôm nay Lý Dương đều nghiên cứu về Phỉ Thúy, hơn nữa có năng lực đặc thù hỗ trợ khả năng tìm kiếm nguyên liệu Phỉ Thúy cao cấp so với Ngô Hiểu Lỵ không hề thua kém chút nào.
Hơn nữa Lý Dương quả thật không hề muốn cùng Trịnh Khải Đạt đi giải khối cược thạch vừa mới chọn mua. Khối cược thạch này nhìn qua quả thật là một khối thạch rất tốt, nhưng tiếc là bên trong lại không có gì cả, chỉ là một cái thùng rỗng. Trịnh Khải Đạt xác định là phải đem hai mươi tám vạn bồi cho nhà cái rồi.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện