[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Chương 29 : Bảo bối trong đá kê chân (1).
.
Rất nhanh, Lý Dương đã tìm được nơi thích hợp để bắt đầu cắt, thu hồi năng lực đặc thù lại hắn bắt đầu cắt xuống.
"Rè rè!"
Máy cắt bắt đầu hoạt động, tim Lý Dương từ từ đập nhanh hơn, mấy ngày nay hắn đã bổ sung không ít tri thức trụ cột, những thường thức về Phỉ Thúy hắn cũng biết không ít.
-Thủy Tinh Chủng, khẳng định là Thủy Tinh Chủng, phần màu xanh kia không ngờ lại là toàn bộ đều là màu xanh, ông trời ơi, nó là Đế Vương Lục!
Lý Dương hô to trong lòng, Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, những từ này nếu nói ra thì sẽ dọa rất nhiều người, viên Phỉ Thúy này chính là loại Phỉ Thúy cao cấp nhất cho dù có tiền cũng không mua được.
Lý Dương vẫn còn nhớ hội triển lãm ở Thanh Đảo có bán một sợi dây chuyền có mặt ngọc là loại Thủy Tinh Băng Chủng bình thường vậy mà có giá tới hai trăm vạn, vậy thì nếu dùng viên Đế Vương Lục này làm mặt dây chuyền thì nó có giá ít nhất cũng một nghìn vạn.
Tâm thần của Lý Dương lúc này đã bị khối Phỉ Thúy này hấp dẫn, Lý Dương đã xem rất rõ, khối Phỉ Thúy kia không ngờ lại nằm trong một viên đá kê chân, Trương Vĩ không ngờ lại dùng nó để kê cái máy cắt đá khổng lồ.
Khối đá này to khoảng nữa bàn tay, bên ngoài đều là bùn đất, mặt cắt của khối đá là những đường kẻ hình lông đuôi ngựa.
Những người quen thuộc với đổ thạch đều biết thứ này chính là những vết nứt, nó có ảnh hưởng rất lớn với việc xem xét Phỉ Thúy, nó có lực ảnh hưởng rất lớn tới khối đá, khi nó xuất hiện thì bên trong rất khó có Phỉ Thúy, chính vì như vậy nên khi cắt ra thấy được những đường kẻ này mọi người thường không còn hi vọng gì nữa.
Một khối đá nhỏ như vậy mà còn có đường kẽ hình đuôi ngựa nên khó trách Trương Vĩ lại dùng nó làm đá kê chân, chỉ sợ là ngoài hắn có năng lực đặc thù ra thì những người khác đều không bao giờ cho rằng bên torng một tảng đá phế vật như thế này lại xuât hiện một viên Phỉ Thúy loại cao cấp nhất, loại sác xuất này giống như là sao chỗi chạm Đia Cầu vậy.
"Rè rè!"
Nữa khối đá này rất nhanh bị Lý Dương cắt ra, lần này mặt cắt xuất hiện một mảng màu xanh hơn nữa còn là một mảng lớn.
Bốn người Trương Vĩ liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố lão thì nhẹ nhàng lắc đầu, việc đổ thạch hôm nay đã làm cho tâm trạng của bọn họ có chút không ổn, vừa rồi chỉ ra một khối nhỏ, nhưng không ngờ một nữa còn lại lại cắt ra một khối Phỉ Thúy lớn hơn rất nhiều, sự chênh lệch giữa hai khối đá lớn như vậy quả thật là rất ít gặp.
Loại cảm giác mà họ gặp tuy không tới múc một đao thiên đường một đao địa ngục nhưng ít ra thì một dao này quả thật là một đao thiên đường, hiện tại chỉ tính nữa khối này thì Lý Dương cũng đã có đươc hơn ba trăm vạn rồi.
Vương Hạo Dân ngơ ngác nhìn khối nguyên thạch, hắn đột nhiên nghĩ tới một câu nói: Số mệnh một người thay đổi rất thất thường.
Người có tâm trạng phức tạp nhất chính là Trương Vĩ, vừa rồi hắn còn thấy may mắn nhưng không ngờ chỉ trong chớp mắt thì đã biến thành ảo nảo. Loại tâm trạng phức tạp này của hắn hiện rõ trên mặt, cho tới khi Cố lão dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn thì hắn mới hồi phục tinh thần lại, hắn có chút xấu hổ cười cười nhìn Cố lão, một người có thể đối mặt với nhiều việc khó khăn mà không đổi sắc như Trương Vĩ không ngờ chỉ vì một khối Phỉ Thúy mà thất thố như vậy, việc này làm cho Cố lão rất kinh ngạc.
-Cố lão, Trương tổng, tôi cảm thấy có chút không an toàn, hay là chúng ta mài nó đi?
Lý Dương thở phào một hơi, hắn quay sang nhìn Trương Vĩ và Cố lão nói, khuôn mặt của Trương Vĩ đã bình thường lại, người chú ý tới biến hóa của hắn chỉ có Cố lão nhưng Cố lão cũng không có nói gì mà chỉ nhìn Trương ưng gật gật đầu.
Lần này là do Lý Dương tự mình mài, Lý Dương mạnh mẽ kiềm chế dục vọng muốn dùng năng lực đặc thù của mình để quan sát khối Thủy Tinh Băng Chủng mà chuyên tâm mài khối nguyên thạch trước mặt.
Mài đá tuy rằng đơn giản, nhưng nó vẫn càn có kỹ năng riêng, hơn nữa đây vẫn là lần đầu tiên Lý Dương mài đá, chỉ cần có chút không cẩn thận thì sẽ ảnh hưởng tới giá trị của viên Phỉ Thúy
Cũng may là Lý Dương có năng lực đặc thù nên có thể quan sát trước, hắn có thể biết mài tới khi nào, chỗ nào thì dừng lại.
Khối đá bị mài càng lúc càng nhỏ lại, viên Phỉ Thúy bên trong càng ngày càng rõ ràng, tâm trạng của mọi người đều rất khẩn trương, viên Phỉ Thúy bên trong từ từ xuất hiện, đi kèm theo là giá của nó không ngừng tăng lên.
-Trương tổng, ngài giúp tôi lấy viên Phỉ Thúy ra đi!
Bốn mặt đều bị Lý Dương mài rất sát với viên Phỉ Thúy rồi, dựa theo biểu hiện bây giờ của nó thì viên Phỉ thúy này nhất định sẽ tăng giá rất mạnh.
Trương Vĩ gật đầu rồi tiếp nhận vị trí của Lý Dương, Lý Dương thì tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, trong đầu thì liên tục suy nghĩ cách để lấy viên Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy kia.
Tư Mã Lâm quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương, khi thấy Lý Dương đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì hắn không khỏi bội phục, khối đá đã tăng giá lên tới 800 vạn vậy mà Lý Dương vẫn có thể bình tĩnh ngồi nghỉ ngơi, với biểu hiện như vậy thì Lý Dương nếu không phải người của đại gia tộc thì chính là Kim Lân trong ao.
Kim Lân sở dĩ trong ao không ra chính là chờ một cơ hội để hóa rồng.
Lý Dương này là một nhân viên trong công ty châu báu An Thị vì vậy hắn tuyệt đối không phải là người của đại gia tộc, hắn chính là một Kim Lân, nếu cứ trơ mắt nhìn Kim Lân hóa rồng bay đi thì không tốt lắm, nếu hắn có thể thiết lập quan hệ với Lý Dương thì không còn gì bằng, hiện tại nên bắt đầu tiếp xúc là vừa, chỉ sợ một thời gian nữa thì hắn sẽ không có cơ hội, không ai có thể biết tương lai Lý Dương sẽ có thành tựu như thế nào cả, hắn phải tranh thủ trước một bước.
Tư Mã Lâm âm thầm gật gật đầu, hắn bắt đầu tìm cách tiếp cận Lý Dương.
-Lý Dương, Lý Dương!
Lý Dương còn đang nghĩ cách thì Trương Vĩ đã gấp gáp hô lớn, Trương Vĩ trực tiếp kêu tên Lý Dương cho thấy hắn đang rất kích động.
-Là cao cấp Băng Chủng, Hoàng Dương Lục, Lý Dương, cậu quả thật là người rất may mắn!
Trương Vĩ dùng hai tay cầm một khối Phỉ Thúy trong suốt đi tới chỗ Lý Dương, ánh mắt của hắn khi nhìn Lý Dương chứa đầy sự phức tạp, những người khác thì bộc lộ sự hâm một và ghen tị không một chút che giấu.
-Đúng vậy, Lý tiên sinh lần này ở hiệp hội đổ tăng, hơn nữa còn là nguyên thạch do hội trưởng cung cấp, lần này hiệp hội Minh Dương chúng ta cũng được nở mày nở mặt rồi!
Cố lão lớn tiếng cảm thán, lúc trước hắn tuy có nghe qua việc Lý Dương đổ tăng hai lần nhưng cũng không có cảm giác gì đặc biệt thế nhưng lần này thì khác hẳn, bây giờ ngay cả Cố lão cũng có chút ghen tị và hâm mộ Lý Dương.
-Cảm ơn mấy vị, kỳ thật lúc trước vận may của tôi không được tốt lắm, một thời gian trước tôi còn suýt bị vẫn thạch đập trúng, sau khi qua việc đó thỉ vận may của tôi đã tốt hơn một chút, việc của tôi có lẽ đúng như câu nói đạn nạn không chết tất có hậu phúc!
Lý Dương cười cười, hắn đã sớm chuẩn bị một lý do thỏa đáng, vận may tốt thì cũng cần một lý do, Lý Dương không khỏi có chút cười khổ, vận khí tốt như vậy về sao hắn cần phải gặp nhiều lần nữa, dù sao thì cũng không có ai nghi ngờ là hắn có thể nhìn thấu những khối nguyên thạch, việc này đối với những người này mà nói thì không hề có chút hiện thực nào.
-Thì ra là như vậy, cũng không đúng, tôi có quen một số thương nhân cũng bị vẫn thạch đập trúng, tôi có thấy họ có vận may như Lý lão dệ đâu!
Vương Hạo Dân gật gật đầu, việc vẫn thạch rơi xuống thành phố Minh Dương là một việc lớn nên hắn không thể không biết được.
-Có lẽ vận may của bọn họ chưa đến hoặc là bọn họ đã gặp may mắn rồi, chúng ta là người ngoài nên cũng không biết được!
Cố lão gật đầu đồng ý, những người già như ông thường rất tin vào vận may, hơn nữa ông lại là người thích đỗ thạch nên với cách nói của Lý Dương ông rất đồng tình
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện