[Dịch] Siêu Cấp Hệ Thống
Chương 55 : Tinh anh quân huấn.
.
Một người một mình lục lọi, tầm nhìn dù rộng rãi như thế nào cũng có cực hạn. Thông thường chui vào ngõ cụt mà còn không tự mình biết. Nếu có cao thủ chỉ điểm, mặc dù chỉ là ngắn ngủn mấy câu thôi, nhưng lại có thể xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng, làm nổi bật tác dụng chính.
Hàn Phong sở dĩ đáp ứng chuyển vào chuyên ngành khoa học thần kinh, đại bộ phận nguyên nhân chính là có thể tùy thời có cơ hội cùng hắn thảo luận với nhau.
Cùng giáo sư Lý Trọng Văn nói chuyện một buổi, khiến cho Hàn Phong có được gợi ý rất lớn, quan điểm Lý Trọng Văn, hắn là vô cùng đồng ý. Hơn nữa quan điểm này, cùng với kết quả hắn trải qua khảo sát thực tế phi thường ăn khớp, vấn đề làm phức tạp hắn nhiều nằm, cũng theo đó mà giải.
Gợi ý lớn nhất cho Hàn Phong, là giải thích của Lý Trọng Văn đối với trí nhớ loài người, chỉ nói mấy câu ngắn ngủn, đem Hàn Phong từ trong ngõ cụt kéo ra ngoài, tìm được một phương hướng nỗ lực mới.
Vài câu khái quát đến mức không thể khái quát hơn của Lý Trọng Văn này, hắn đã sớm nói qua tới "N" người, nhưng mà mọi người đối với lý luận của hắn, bình thường chỉ là ứng phó vài câu thổi phòng tính chất, hoặc ca ngợi, rồi sau đó cứ như vậy mà qua, cái gì cũng chưa từng lưu lại. Đối với điều này, Lý Trọng Văn cũng có thể giải thích, mấy thứ này, cho dù lý luận của mình có thể thật sự chính xác, nhưng ở trong tai thường dân, tựa như nghe một câu chuyện xưa vậy, nghe thì cũng nghe xong rồi, nhưng không có bất cứ cảm giác gì. Người trong nghề thì có giải thích của mình, đối với lý luận của hắn, thông thường không thể tiếp nhận.
Sở dĩ nói cho Hàn Phong nghe, là bởi vì hắn mới vừa rồi hỏi vấn đề liên quan.
Con người chính là như thế, bản thân phát hiện cái gì đó mới mẻ, luôn có một loại dục vọng cùng chia sẻ với người khác, Lý Trọng Văn cũng không ngoại lệ.
Bất quá, hắn cũng chỉ là nói một chút mà thôi, cũng không kỳ vọng Hàn Phong sẽ nhận thức giống mình. Có lẽ lấy năng lực của Hàn Phong, sau này giải thích ở phương diện này, so với mình còn chính xác hơn.
"Lý lão sư, cám ơn thầy!" Hàn Phong đột nhiên trịnh trọng nói.
"Ặc……" Lý Trọng Văn sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Hàn Phong giải thích nói: "Lời thầy mới nói, đối với em có sự khai phát rất lớn, cám ơn thầy!" (Khai phát = gợi ý)
Lý Trọng Văn nghe vậy cười nói: "Haha, cái này cũng chỉ là phỏng đoán của thầy thôi, cũng không có trải qua kiểm nghiệm thực tế. Em nghe một chút là được rồi, cũng không nên tin tưởng mù quáng." Lý Trọng Văn đối với khoa học thái độ nghiêm túc cẩn thận, hắn không hy vọng vì mình mà ảnh hưởng đến phương hướng tự hỏi của Hàn Phong.
Hàn Phong gật đầu: "Em biết, Lý lão sư…… Em đột nhiên nhớ tới một cái vấn đề khác."
"Nói thử xem, chúng ta thảo luận một chút."
"Bây giờ kỹ thuật gây mê khá tiên tiến. Theo em được biết, đã có thể tính toán chuẩn xác xem người bên cần bao nhiêu liều thuốc, đúng không?" Hàn Phong hỏi.
"Đúng vậy, Ete, chloroform, procain và khí xenon quý hiếm…… đều có thể dùng làm thuốc gây tê hoặc mê. Y học lâm sàng bây giờ so với trước, đã có thể tính toán chuẩn xác ra người bệnh cần bao nhiêu lượng thuốc để tiến hành. Thầy nghĩ thầy biết em muốn hỏi cái gì rồi, em có phải nghĩ muốn biết xem thuốc mê này cụ thể sinh ra tác dụng như thế nào đúng không?" Thấy Hàn Phong gật đầu, không đợi hắn mở miệng, Lý Trọng Văn liền trực tiếp nói, "Trên thực tế, cơ chế của tính tê dại cùng gây mê của thuốc còn chưa rõ ràng. Haha, vấn đề em nghĩ cũng không đơn giản a! Nếu như em có thể giải quyết vấn đề này, nói không chừng còn đoạt giải Nobel đó. Uhm, ít nhất luận văn tốt nghiệp sau này, thầy khẳng định sẽ cho em điểm tối đa."
Lý Trọng Văn cười đùa nói.
Hàn Phong cũng cười cười, nói: "Kỳ thật em đang suy nghĩ, thuốc mê này chích có thể sinh ra tác dụng, không phải là làm tê dại và cắt đứt tín hiệu thần kinh liên lạc với bộ vị sao? Tín hiệu thần kinh là xung mạch điện, vậy có phải hay không có ý nghĩa là, sau khi đánh thuốc mê, màng thần kinh của mỗi một bộ vị trên cơ thể người vô tình trở thành chất cách ly?
Lý Trọng Văn lại một lần nữa kinh ngạc, vấn đề Hàn Phong hỏi là vô cùng bình thường. Hình như cũng không cần phải có trình độ tri thức cao thâm cũng có thể tùy tiện nghĩ đến, nhưng hết lần này đến lần khác ngay cả các chuyên gia học giả có quyền uy trong lĩnh vực cũng nghĩ không ra vấn đề này.
Có đôi khi, tư duy của con người theo quán tính thật sự rất trở ngại sự phát triển của khoa học.
Thông minh như Lý Trọng Văn, hắn lập tức liền nghĩ thông suốt ý tứ chân chính của Hàn Phong khi hỏi vấn đề này.
Thần kinh do màng thần kinh được "đóng gói" sẵn bởi chất lỏng cùng với protein tạo thành, có thể truyền ra xung mạch thần kinh. Nhưng mà sau khi gây mê, màng thần kinh rốt cuộc có phải hay không sẽ biến thành chất cách ly. Điểm ấy, Lý Trọng Văn nghe thấy thật đúng là cũng không biết, cũng không hề hướng tới phương diện này mà nghĩ.
Lý Trọng Văn có chút kích động nói: "Ý em là nói…… Mình có thể thông qua nghiên cứu tác dụng cụ thể của thuốc mê, từ góc độ đó, nghiên cứu thuộc tính cụ thể của xung mạch thần kinh?"
Hàn Phong gật đầu.
"Haha, thật là hảo phương pháp a!" Lý Trọng Văn đứng lên, "Thầy trước giờ như thế nào lại không nghĩ tới phương pháp này! Hàn Phong, cám ơn em, em giúp cho thầy khai phát rất lớn. Thầy bây giờ không thể chờ được nữa, phải đi phòng thí nghiệm nghiệm chứng một chút cái ý nghĩ này mới được!"
"Nếu thật sự giải quyết được vấn đề này, chắc chắn trên luận văn của thầy, nhất định sẽ có tên của em." Xa xa truyền lại một câu nói cuối cùng của Lý Trọng Văn. Vừa dứt lời người đã không còn gặp.
Trở lại phòng ngủ, Hàn Phong biết được một cái tin tức. Tháng mười sắp đến, nguyên bổn quân huấn cũng sắp bắt đầu.
"Quân huấn rốt cuộc cũng sắp bắt đầu, đợi lâu lắm rồi!" Hứa Lâm Hổ hai mắt sáng lên.
"Đúng rồi, quân huấn a, rốt cuộc cũng chờ đợi cũng được!" Sở Suất cũng cảm thán nói.
Hứa Lâm Hổ hy vọng được quân huấn, Hàn Phong một điểm cũng không cảm thấy kỳ quái. Dù sao hắn là thuộc về dạng tuyển thủ vận động viên, thích bị ngược đãi, nhưng Sở Suất cũng nói như vậy, thật có chút điểm kỳ quái. Hắn không giống như cái loại tuyển thủ thích cả ngày bước đi nghiêm chỉnh, Hàn Phong đem cái nghi hoặc này hỏi.
Ai ngờ, lúc Hàn Phong hỏi xong, cả ba người vẻ mặt kinh dị nhìn Hàn Phong, y như là đang nhìn người trên sao Hỏa vậy.
Lý Vượng phi thường khoa trương nói: "Phong tử, mày đừng nói, cái này mày cũng không biết đấy chứ?"
Sở Suất hình như nghĩ đến cái gì đó, gật đầu một chút. Sau đó kể lại rõ chi tiết rồi đem tình huống cụ thể giải thích một chút.
Hàn Phong lúc này mới biết, nguyên lai quân huấn so với vài chục năm trước, đã có nhiều hơn một cái hạng mục.
Mấy năm trước, bộ giáo dục đối với huấn luyện quân sự của đại học cải cách. Theo cơ sở ban đầu, tăng thêm một hạng mục gọi là "Tinh Anh Quân Huấn".
"Tinh Anh Quân Huấn" Ở đây chính là trong lúc huấn luyện, các đại học lựa chọn ra một ít sinh viên ưu tú, tạo thành "Tinh Anh Đội". Sau đó đưa đến quân doanh tiến hành quân huấn.
Mỗi một đại học đều có hai đội tổng cộng 60 người, có nam lẫn nữ, 60 người này là chọn lựa phân biệt từ các tân sinh của các hệ ra. Thông thường là lựa các sinh viên có ngoại hình đẹp, chẳng những thành tích học tập tốt, mà điều kiện thân thể cũng phải tốt.
Mục đích của "Tinh Anh Quân Huấn", chính là thực hiện quân huấn thực tế với các sinh viên ưu tú, yêu cầu so với sinh viên bình thường còn nghiêm khắc hơn. Trừ huấn luyện tố chất thân thể của họ ra, còn quan trọng hơn là huấn luyện phẩm chất kiên nghị nhẫn nại chịu khổ cùng với tinh thần hợp tác đoàn đội.
Sau khi nói ra cách tiến hành quân huấn mới này, lập tức nổi lên không ít tranh luận, có người nói đây là làm đặc thù hóa, chia rẽ cấp bậc sinh viên. Cũng có người nói cải cách này tốt, đối với việc bồi dưỡng nhân tài có tác dụng xúc tiến, tóm lại là có tốt có xấu.
Bất quá bất luận là dư luận bên ngoài có tình huống gì. Tinh Anh Quân Huấn dù sao cũng đã định, vài năm như vậy, một mạch thẳng tiến, hơn nữa còn có xu thế càng ngày càng phát.
Nghe Sở Suất giới thiệu, Hàn Phong có chút minh bạch.
"Tụi mày đều muốn tiến vào Tinh Anh Đội?" Hàn Phong hỏi.
"Mẹ, ai mà không muốn chứ!" Lý Vượng oan oan nói, "Chỉ cần vào được Tinh Anh Đội, vấn đề việc làm sau này, trên cơ bản đã giải quyết được rồi. Chấm dứt quân huấn, có thể được các công ty lớn mở cửa chào đón, trực tiếp tìm mày ký hợp đồng. Oài, tao thấy tao coi bộ không có hi vọng rồi!"
"Ặc…… Không cần phải khoa trương như vậy chứ?"
Sở Suất nói: "Cái này rất bình thường, một trường mỗi năm có 60 người tham dự, mấy ngàn người tuyển 60 người. Mày ngẫm lại xem, cạnh tranh có bao nhiêu kịch liệt? Hơn nữa, sự thật chứng minh, những người tham gia huấn luyện tinh anh. Sau khi tốt nghiệp, đại bộ phận mọi người trong xã hội đều rất tốt."
Hứa Lâm Hổ nắm quyền nói: "Mặc dù chỉ có 30 nam sinh được tham dự, nhưng mà lần này tao nhất định phải trúng tuyển!"
"Hắc, tao cũng phải chiếm một suất!" Sở Suất cũng rất tự tin nói.
Lý Vượng nhìn Hàn Phong một chút, cảm thấy được hắn khẳng định cũng không thành vấn đề, vì vậy mắng: "ĐM, danh sách tụi bây đều chiếm được, tao phải làm sao bây giờ?"
"Biến……" Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất đồng thời giơ ngón giữa ra hiệu khinh bỉ hắn.
Hứa Lâm Hổ an ủi nói: "Vượng tài, bây giờ còn có thời gian, mày cố gắng chăm luyện tập một chút. Đừng lười như vậy nữa, nói không chừng còn có cơ hội."
Lý Vượng nhún vai: "Có lẽ thế…… Bất quá nếu như phòng ngu chúng ta thật sự có ba người trúng tuyển, như vậy cũng đã rất ngưu B rồi. Sau này đi ra gặp người khác, trên mặt cũng có điểm mặt mũi, hắc hắc!"
"Công nhận ở điểm này mày có tiền đồ đó!"
………………
Hàn Phong đối với Tinh Anh Huấn Luyện này không có hứng thú gì, có đi hay không cũng không sao cả. Hắn không cần phải hùa theo người khác báo danh tham dự.
Thấy bọn họ vui đùa ầm ĩ xong, Hàn Phong nói: "Nói với tụi bây chuyện này, tao quyết định đổi ngành, chuyển tới hệ khoa học thần kinh."
Ba người đồng thời sửng sốt: "Hả?"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện