[Dịch] Siêu Cấp Bảo Tiêu

Chương 35 : Trốn chạy(Hạ)

Người đăng: 

.
Nhìn qua cách mình càng gần có hai chiếc xe,Trương Bình Sơn ra quyết định chắc chắn,nhìn thoán một phát hiện xe của mình với hai xe đối diện có một khoảng cách,đột nhiên đạp mạnh chân ga,nhanh chóng vượt qua hướng đối diện hai chiếc xe.Hai xe phía trước tựa hồ không ngờ,Trương Bình Sơn lại có một chiêu này,hơi ngây người một lúc,Trương Bình Sơn lái xe qua khoảng cách chính giữa hai chiếc xe,giống như mở cánh cửa. Thừa dịp người trên xe hơi ngây người một lúc,Trương Bình Sơn đã chạy trốn ra ngoài,thời điểm bọn chúng truy đuổi trở lại,Trương Bình Sơn đã lái xe chạy xa,làm cho bọn chúng ảo não không thôi,tên cầm đầu lấy điện thoại ra nói:”Con thỏ đã đào thoát,hướng số 5 chạy tới…” Nhìn qua truy binh càng ngày càng xa,Tần Nhị Bảo không khỏi lộ ra bộ dáng tươi cười,đối với Đại Điền Ưu Mỹ nói:”Hiện tại người có thể nói rồi?” Đại Điền Ưu Mỹ như thế nào cũng không nghĩ tới,bọn hắn lại thuận lợi đào thoát như thế,nhưng nàng ngoại trừ kinh ngạc một chút,lại không có biểu hiện nào bối rối,tỉnh táo hỏi ngược lại:”Ngươi như thế nào lại nghi ngờ ta?” Ân Huyên Vũ trợn mắt há mồm nhìn qua một màn trước mắt,như thế nào cũng không nghĩ tin được trên TV diễn Vô Gian Đạo,lại xuất hiện trước mắt của mình,mà tuồng vui này nàng là nhân vật chính,lại là thần tượng mà chính mình hết mực sùng bái. Tần Nhị Bảo nhìn Đại Điền Ưu Mỹ cả buổi,rốt cục hoài nghi,mở miệng nói:”Mục đích của chúng ta rất rõ ràng là đạo tặc,mà đột nhiên xuất hiện tình huống bất ngờ,người như vậy mà không chạy trốn để thoát chết,ngược lại nguyện ý theo chúng ta chạy trốn,nà thời điểm chúng ta đào thoát,lại hết sức thuận lợi,nhưng tình huống của chúng ta,địch nhân cũng hiểu rõ ràng,cũng biết làm cách nào để chặn đường của chúng ta,nhưng tất cả những điều ta cảm thấy kỳ quái,tất cả hoài nghi đều nằm trên người ngươi…”Tần Nhị Bảo dừng một chút,không nói thêm gì nữa. “Tiếp tục.” Đại Điền Ưu Mỹ thấy Tần Nhị Bảo đột nhiên ngừng lại,mặt không biểu tình nói: “Đó là bởi vì ngươi quá trấn định rồi,tựa như cùng chính mình đồng dạng không có vấn đề gì!” Tần Nhị Bảo tiếp tục nói. “Ha ha,không nghĩ tới sự trấn định của ta,ngược lại chính là nguyên nhân ta bị hoài nghi” Đại Điền Ưu Mỹ khẽ cười nói:” Thật không nghĩ tới!” “Ngươi rất dũng cảm,ta rất khâm phục,nhưng mà,ta đối với địch nhân,bất kể nam nữ,đều ra tay tâm ngoan thủ lạt.” Tần Nhị Bảo uy hiếp nói:”Trừ phi,ngươi chịu ngoan ngoãn hợp tác với ta,ta có thể cân nhắc lại.” “Ngươi cũng quá coi thường ta!” Đại Điền Ưu Mỹ đối với uy hiếp của Tần Nhị Bảo không thèm quan tâm,không cam lòng yếu thế,nói:” Rơi vào tay ngươi,ngươi muốn giết cứ giết!” Tần Nhị Bảo giật mình nhìn Đại Điền Ưu Mỹ,thầm nghĩ:” Nữ nhân này quả nhiên không phải người bình thường.” Đối với loại nữ nhân cứng mềm đều không dùng được,Tần Nhị Bảo trong thời gian ngắn cũng không có biện pháp,nếu như là nam nhân,Tần Nhị Bảo cũng có chút ít thủ đoạn,nhưng hiện tại là nữ nhân,Tần Nhị Bảo cũng có chút thương hoa tiếc ngọc,những thủ đoạn kia tự nhiên không dùng được. Trong xe lâm vào trầm mặc,tất cả mọi người không biết nói cái gì mới tốt,thời gian từng giây trôi qua,Tần Nhị Bảo bắt đầu sốt ruột,hắ biết rõ,phía trước nói không chừng còn có nguy hiểm chờ đợi bọn hắn,cho nên biết rõ địch nhân là ai,nhất định sẽ giải quyết được vấn đề. Trương Bình Sơn lái xe đột nhiên nghĩ đến cái gì đó,bỗng nhiên nói lớn:”Không phải tên chết tiệt Daisuke Ando phái tới không a?” Trương Bình Sơn hô một tiếng này,ngược lại nhắc nhở Tần Nhị Bảo,kỳ thật mới đầu hắn cũng cân nhắc qua Daisuke Ando,nhưng hôm qua hắn dụng chiêu số,thực sự quá kém cỏi,chỉ số thông minh của hắn trên cơ bản cùng heo cũng không sai biệt lắm,cùng đại thủ bút này,hoàn toàn là hai chủng phong cách,Tần Nhị Bảo cũng không nghĩ xa hơn trên người hắn,cái này làm cho hắn lâm vào ngõ cụt,cũng chính là Trương Bình Sơn nhắc đến, hắn mới bừng tỉnh đại ngộ. “Xem ra nơi này vẫn có người thông minh đấy!” Đại Điền Ưu Mỹ ôn hòa mỉa mai nói. “Chẳng lẽ…” Tần Nhị Bảo nhìn qua quần áo đơn bạc,dáng người thước tha khiêu gợi của Đại Điền Ưu Mỹ,con mắt nhìn thực tế là câu nhân đoạt phách,như muốn lấy mệnh của người ta,nếu là trước kia,nhất định Tần Nhị Bảo sẽ không kiềm chế được tiến lên sờ hai cái,nhưng bây giờ lại để cho hắn cảm giác,hết thảy giống như hố sâu,nếu có người rơi vào,kết cục không cách nào toàn thân trở ra. “Ngươi đã đoán sai!” Đại Điền Ưu Mỹ không đợi Tần Nhị Bảo nói hết lời,cũng biết rõ ý đồ của hắn,nói ra:” Daisuke Ando,còn chưa đủ tư cahcs để cho ta làm như vậy.” Lời Đại Điền Ưu Mỹ vừa ra khỏi miệng,trong xe lâm vào trầm mặc,Ân Huyên Vũ im lặng nhìn qua Đại Điền Ưu Mỹ,tâm linh nàng vốn tinh khiết,như thế nào cũng không thể tiếp nhận,nữ nhân này lòng dạ như rắn rết,thâm bất khả trắc,chính là thần tượng mà nàng sùng bái. “Vậy là ai?” Tần Nhị Bảo cảm thấy chuyện này càng ngày càng có ý tứ,mở miệng hỏi Đại Điền Ưu Mỹ đang định mở miệng,ngoài xe đột nhiên có tiếng nổ lớn,Tần Nhị Bảo toán nhìn về phía Ân Huyên Vũ nói ra:”Nằm xuống!” Trương Bình Sơn gặp phải hỏa lực mãnh liệt như vậy,không khỏi tăng tốc độ nhanh hơn,nhưng trong lòng biết làm như vậy không phải cách hay,liền nhìn Tần Nhị Bảo hô:”Nhị Bảo huynh đệ,ngươi lái xe.” “Tốt” Tần Nhị Bảo nhìn Ân Huyên Vũ không có việc gì,liền thay đổi với Trương Bình Sơn,lên xe,Ân Huyên Vũ cùng La Bá Tư thấy tình thế nguy cấp,không dám lộn xộn,nằm rạp xuống không dám lên tiếng,lúc này, Đại Điền Ưu Mỹ thừa cơ hội,thừa dịp lộn xộn mở cửa xe xoay người nhảy xuống,nhảy ra ngoài xe lăn vài vòng trên đồng cỏ,bình yên thoát khỏi. “Cái bà nương này!” Trương Bình Sơn nhìn thấy tình cảnh này,không khỏi mắng:”Nhìn không ra,thật sự có tài a.” ”Mặc kệ cô ta,vấn đề trước mắt là làm sao thoát khỏi tình thế trước mắt” Tần Nhị Bảo nói ra. “Cái này ngươi yên tâm!” Trương Bình Sơn cười nói,trước đi bộ đội luyện tập xạ kích không ít,về sau xuất ngũ ngoại trừ bắn bia,còn lại chưa chính thức sữ dụng qua. Tần Nhị Bảo nhìn bọn hãn phỉ hướng bọn hắn nổ súng,lái xe đuổi theo bọn hắn,trên xe có bốn người ngoại trừ lái xe,còn lại ba người,cầm trong tay AK47 đêì hướng bọn Tần Nhị Bảo nổ súng,như quyết tâm đưa bọn hắn vào chỗ chết. Trương Bình Sơn kinh nghiệm lâm trận rất nhiều,đối với cái này càng không sợ hãi,hắn lúc này vô cùng tỉnh táo,phân tích tất cả tình huống,tuyển chọn phương án tốt nhất,đã bắt đầu áp dụng,chỉ thấy hắn bắn nát phần đuôi ô tô,nhắm vào truy binh phía sau,bắn một phát. Muốn nói trình độ xạ kích của Trương Bình Sơn,thực sự không thể chê được,một phát liền trúng tên lái xe,một súng bắn lên bánh trước,khiến ô tô mất phương hướng,hơn nữa tốc độ quá nhanh,xe mất cân bằng lật nhào. “Bắn rất hay!” Nhìn qua truy binh đằng sau bị đánh lui,Tần Nhị Bảo không khỏi trấn tĩnh lại,nhìn Trương Bình Sơn một cách mãnh liệt,khoa trương. “Là ta!” Trương Bình Sơn tự hào nói:”Nhớ năm đó,ta đi bộ đội,mỗi năm đều chọn trong đại đội bộ đội đặc chủng ta đều bài danh đệ nhất đấy!” Đang lúc Tần Nhị Bảo cùng Trương Bình Sơn đang nói đến thời điểm nóng bỏng,ở bên kia Ân Huyên Vũ đột nhiên phản ứng đi qua,lớn tiếng hỏi:”Tần Nhị Bảo là người lái xe sao?” “Không phải ta thì là ai?” Tần Nhị Bảo dương dương đắc ý hồi đáp. “Không phải ngươi nói,ngươi biết lái xe sao?” Ân Huyên Vũ nghi ngờ hỏi:” Chẳng lẽ ngươi lúc trước lừa gạt ta?” “Ah! Cái gì? Ta không biết lái xe?” Tần Nhị Bảo nghe Ân Huyên Vũ nói như vậy,lập tức phản ứng đi qua,hét lớn:”Không phải mới rồi ta đưa Bình Sơn huynh đệ đi sao?” Nghe Tần Nhị Bảo kêu to như vậy,khiến Trương Bình Sơn lại càng hoảng sợ,vội vàng hỏi:”Nhị Bảo huynh đệ thật sự là ngươi không biết lái xe?” “Vừa rồi khẩn trương,đã quên!” Tần Nhị Bảo không có ý tứ nói:”Kỳ thật,ta không biết lái xe!” “Mẹ kiếp! Vấn đề này ngươi có thế quên sao?” Trương Bình Sơn mắng:”Ngươi muốn hại chết chúng ta à?” “Chạy nhanh là được a!” Tần Nhị Bảo có chút sốt ruột nói,nghe Tần Nhị Bảo nói như vậy,Trương Bình Sơn vội vàng chạy tới,nhưng Ân Huyên Vũ chỉ vào cây đại thụ,tuyệt vọng nói:”Đã không còn kịp rồi!” “Ah” Tần Nhị Bảo hoảng sợ nói,nhưng Trương Bình Sơn tranh thủ thời gian kéo mạnh tay lái,nhưng Tần Nhị Bảo dấm nát phanh,gắt gao không chịu buông,phương hướng xe lệch lạch,lật nhào xuống đất,trượt đến mấy mét,mới ngừng lại được,bất quá may mắn là,mọi người ngoại trừ bị trầy chút da,cũng không có gì đáng ngại. Kinh nghiệm hôm nay của Ân Huyên Vũ với La Bá Tư mà nói,ngược lại càng thêm sâu sắc,thật vất vả đào thoát truy binh,không nghĩ tới đụng phải gia hỏa không thể hiểu thấu Tần Nhị Bảo. Nhiều lần gian nan bò ra khỏi xe,mọi người chán nản ngồi cùng một chỗ,cả buổi không nói nên lời,Ân Huyên Vũ càng nghĩ càng thấy ủy khuất,không khỏi khóc rống lên,chỉ vào Tận Nhị Bảo nói:”Ta thực chưa thấy ai bảo tiêu lại đần như ngươi.” “Còn trách ta?” Tần Nhị Bảo thấy Ân Huyên Vũ tự trách mình,cũng hiểu được là rất ủy khuất nói:”Ta nào biết Bình Sơn huynh đệ hội lại đem xe cho ta a!” “Ngươi được lắm,lúc này lại đem đổ lên đầu ta.” Trương Bình Sơn dở khóc dở cười nhìn Tần Nhị Bảo,thầm nghĩ:” Ngươi yên tâm,nếu có kiếp sau,ta cũng không đem xe giao cho ngươi lái!” Đang lúc Tần Nhị Bảo cùng Ân Huyên Vũ đấu khẩu túi bụi,chỉ nghe thấy thanh âm La Bá Tư đang run rẩy,chỉ về phía trước,nói:”Nhanh đừng cãi nữa, bọn chúng đến rồi!” Nghe âm thanh sợ hãi như thế,Tần Nhị Bảo cùng Ân Huyên Vũ ngừng cãi lộn,không khỏi nhìn hướng La Bá Tư vừa chỉ….
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang