[Dịch]Sét Đánh Xuyên Qua - Sưu tầm
Chương 15 : Chương 15
                                            .
                                    
             Edit: Nhược Nhi
Beta: Nguyệt
Tiên  sinh gật đầu: “Hoa gia đương nhiên bi thống, nhưng bất đắc dĩ nguyên là  nhà mình dùng người không nghiêm, nên cũng không dám so đo, nhưng thật  ra Tiêu công tử tự giác trách nhiệm nam tử, dù chưa từng gặp qua Hoa cô  nương, nhưng thủy chung là đã bái thiên địa, bởi vậy hai tháng trước  liền phái người đi ra ngoài tìm tung tích của nha hoàn kia, cuối cùng  cũng có tin tức.” Cố ý dừng dừng: “Mấy ngày trước đây đồng nghiệp trong  ma giáo của ta xuống núi, đúng lúc là Tiêu công tử đi ngang qua, thuận  tiện ra tay thu thập .”
Mọi người đều khen ngợi.
Thành  công tới khiến mọi người hứng trí, tiên sinh chậm rãi nói: “Việc này  tuy tìm được nha hoàn kia để hỏi rõ ràng, mới biết chi tiết, để người  ngoài không còn hồ đồ suy đoán lung tung.”
Mọi người đều gật đầu.
Lôi  Lôi cũng hiểu được mà kinh ngạc. Giết người không giống trò đùa, của  hồi môn nha hoàn giết chủ nhân nhất định phải có chỗ tốt gì mới đúng,  nếu chủ yếu là châm ngòi quan hệ hai nhà thì làm như thế này  hiển nhiên  không đủ sạch sẽ.
Chợt nghe một tiếng thước gõ vang.
Tiên  sinh lại đem sự chú ý của mọi người dẫn trở về: “Việc này sớm đã truyền  ra, chính các ngươi không biết thôi, kế tiếp lão phu muốn nói đến một  sự kiện khác, hắc hắc, so với cái này càng thêm huyền diệu!” .
Mọi người vội hỏi: “Chuyện gì?”
“Chính  là phụ cận Cổ Ngôn thôn phát sinh một sự kiện kì lạ, ” tiên sinh thần  bí, “Đêm qua sau canh ba, Cổ Ngôn thôn Lục tú tài xuất ngoại, khi trở về  đã muộn chút, nhưng lại bị một nư quỷ bò lên!”
Cổ Ngôn thôn? Áo trắng nữ quỷ? Lôi Lôi lập tức cúi đầu, lần kể này cảnh vật sao thật quen thuộc?
Quỷ  thần là việc xưa nay mọi người bàn tán, say sưa nghe hoài không chán  trong lời nói, mọi người hứng thú chỉ có tăng không có giảm: “Nữ quỷ kia  có hình dáng như thế nào?”
Tiên sinh nghiêm túc: “Nghe nói nữ quỷ thân áo trắng, có cái lưỡi rất dài ước chừng có một thước!”
Mọi người sợ hãi than.
Tiên  sinh đột nhiên phóng thấp giọng âm cười nói, “Chư vị đoán xem tiếp theo  sẽ như thế nào, lục tú tài sau khi tỉnh lại phát hiện chính mình ngã  vào bên đường, trên người xiêm y lại không thấy, trở về liền sinh bệnh,  đến nay vẫn còn nằm ở nhà.”
“Hay là bị kia nữ quỷ khinh bạc, hút tinh khí đi rồi?”
“…”
Nửa  đêm nữ quỷ chặn đường, hấp thụ tinh khí thanh niên nam tử, là cỡ nào  ướt át kích thích , mọi người đều nghị luận rất sôi nổi. Bên này trên  bàn mọi người bao gồm công tử ở, đều thẳng tắp nhìn Lôi Lôi, trên người  nàng chính là mặc y phục kiểu nam, bình thường tú tài thường mặc áo dài  màu làm —— đương nhiên, tất cả mọi người biết nàng không phải là quỷ,  nhưng có thể hay không khinh bạc nam nhân cũng có thể nói không chừng,  rất khó nói a~ .
Lôi Lôi yên lặng ăn cơm.
Cái gì mà lấy dương bổ âm, lão nương khinh bạc hắn, không bằng khinh bạc “Tiểu Bạch” a~ !
Đêm nặng nề, ngoài cửa sổ ồn ào náo động âm thanh của những quán nhỏ bên đường.
Lôi  Lôi tắm rửa sau cùng, ở trước gương soi hồi lâu, mới an tâm nằm trên  giường, bởi vì buổi chiều nghỉ ngơi quá nhiều, chậm chạp khó có thể đi  vào giấc ngủ, không thể tưởng được “Tiểu Bạch” thân phận đặc biệt như  vậy, vừa đến giang hồ liền đánh lên đại nhân vật.
Lôi Lôi nghĩ.  Bị sét đanh xuyên không vào cô gái này, mà cô gái này vận khí cũng không  phải bình thường, “Xuân Hoa” người này đến tột cùng là có thân phận gì,  tướng mạo cũng không kém, dùng cũng tốt lắm. Nghĩ đến lúc ở tửu lâu  nghe được những chuyện đó, nàng trong lòng chấn động, tiếp theo lại phủ  định, nếu đã bái đường thì vị tân nương tử đó và nha hoàn kia chắc hẳn  là không ít người gặp qua, nếu mình thật sự là nha hoàn kia, bọn họ nên  nhận ra đến mới đúng, xem ra mình nhất định là người vô danh .
Đang suy nghĩ, dưới lầu đột nhiên có tiếng ồn, tiếp theo ánh lửa đột nhiên được châm lên, tiếng ngựa hí vang.
“Dường như là nơi này!”
“Mau, đem khách điếm bao vây lại tất cả cho ta!”
Lôi  Lôi cả kinh xoay người ngồi dậy, nhảy xuống giường chạy đến cửa sổ nhìn  xuống, chỉ thấy dưới lầu có vô số cây đuốc, rất nhiều người mang đao  kiếm vây quanh khách điếm, trên người trang phục không khác biệt lắm,  đều là cấm vệ quân, thần sắc hoặc là khẩn trương hoặc là phẫn nộ, cầm  đầu là hai người phá lệ bắt mắt, trong đó một nam nhân trung niên cao  lớn tầm  bốn mươi .
Những người này là ai? Lôi Lôi đang cảm thấy kỳ quái, lão chủ quán kinh hoảng chạy đến: “Chư vị có việc gì sao?” 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện