[Dịch]Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu - Sưu tầm

Chương 64 : Diệt người muốn giết [hạ]

Người đăng: 

.
.Mặt trời trốn vào đám mây. Gió lạnh thổi lên, đám cây lay động. Xà Vương, Xà Hậu đi đến hậu điện, thả chậm cước bộ, trên mặt cũng bớt lo lắng. "Cửu công chúa đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?" Xà Vương cùng Xà Hậu đi ở phía trước, không quay đầu hỏi Thủy Dao. Đồng tử mang theo ý cười, bị thương cái gì, sợ là Cửu Nhi bướng bỉnh đang đùa thôi. Xà Vương đoán tự nhiên là mười không rời ** "Hồi Hoàng Thượng, công chúa bị thương là thật. Bất quá là nàng tự làm ra." Thủy Dao đáp, nhìn về phía Xà Vương, Xà Hậu. Tuấn mỹ như vậy, phong cảnh đẹp đẽ cũng trở nên bình thương. Tuyệt không giống trước đây, người trong Điêu tộc đồn đãi, nói cái gì mà xà rất xấu xí ghê tởm. Xà Vương cùng Xà Hậu nhìn nhau cười, họ chỉ biết lo lắng. Cũng không dài dòng, trực tiếp hỏi nguyên do. Đến tột cùng Cửu Nhi bảo bối đang làm gì? Nàng muốn trêu cợt ai? "Nguyên nhân?" Nghe được hai chữ đơn giản, Thủy Dao rất bội phục Xà Vương. Quả nhiên hiểu rõ tính tình công chúa, một chữ cũng không thừa... "Là nhân loại kêu Ngữ quận chúa kia phái thích khách đến ám sát công chúa, công chúa nói là sẽ giáo huấn quận chúa kia." Thủy Dao thản nhiên đáp, nàng làm sao đoán được Lãnh Loan Loan giáo huấn thế nào. Nàng sẽ làm cho quận chúa kia hối hận khi có mặt trên đời. "Cái nhân loại đáng ghét kia lại đi học thứ không tốt sao?" Xà Vương khóe môi khẽ câu lên, đồng tử sâu kín, lóe ra tia quỷ dị. Tốt lắm, nàng ta quả nhiên là tự tìm chết. Chờ một chút, hắn nhất định sẽ phối hợp tốt với Cửu Nhi, làm cho Ngữ quận chúa kia nếm thử thủ đoạn của bọn họ. "Đi thôi, chúng ta đi xem Cửu Nhi." Đoàn người thân hình nhoáng lên một cái, biết mất ở ven đường. Cùng lúc, Kỉ Thanh Ngữ mới ra khỏi điện, tự dưng rùng mình. Ngẩng đầu nhìn trời, hóa ra mặt trời bị che. Trách không được nàng đột nhiên cảm thấy lạnh. ..... Đông cung Một đám cung nữ ra ra vào vào, trên khuôn mặt đều tràn đầy kinh hoảng. Đây là cái sự tình gì? Rõ ràng là ngày vui của thái tử, thái tử phi, cuối cùng lại phải thấy máu. Các cung nữ biết có người đột nhập, khiến thái tử phi bị thương... Các nàng thiếu chút nữa bị dọa đến nối ngã sấp xuống, chạy nhanh lớn tiếng gọi thị vệ bên ngoài đem hắc y nhân trói lại, lại luống cuống rửa sạch miệng vết thương giúp Lãnh Loan Loan. Dạ Thần vội vàng chạy đến thì thấy một cảnh hỗn loạn như vậy. Tuấn mi nhíu lại, trong lòng bất an không yên. "Thái tử phi thế nào rồi?" Nhanh chóng đi vào cung điện, lớn tiếng hỏi. Thân ảnh đỏ rực tại hiện trường hỗn loạn có vẻ càng thêm quỷ dị, làm cho người ta không nhịn được tâm run lên. "Tham kiến thái tử điện hạ." Cung nữ, thái giám trong đông cung quỳ xuống, cúi đầu thật thấp không dám nhìn hắn. Nếu thái tử giận dữ, bọn họ khó có thể giữ được cái mạng nhỏ này. "Được rồi, đều đứng lên đi." Dạ Thần thấy biểu tình mọi người như vậy , trong lòng phiền muộn. Rõ ràng là tân phòng, màu đỏ vẫn như cũ trước mắt, nhưng Dạ Thần chỉ cảm thấy chướng mắt. Nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé trên giường, lại thấy trên cổ nàng có một vết hồng, trong lòng co rút. "Cửu Nhi, nàng không sao chứ?" Đau lòng đi đến ngồi cạnh nàng, vươn tay đến chỗ miệng vết thương của nàng. "Không có việc gì, đúng lúc ta tỉnh lại." Lãnh Loan Loan dựa vào người Dạ Thần, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa, những người khác sao lại không thấy đến. Nếu bọn họ không đến thì không thể có kịch hay rồi. "Hoàng đế, Hoàng hậu Mộng La quốc giá lâm." "Cửu Nhi bảo bối, con không sao chứ?" Một giọng nói vang lên bẩm báo, Xà Vương, Xà Hậu thấy được bóng dáng chờ mong đang ở trong điện. Xà Vương khi nhìn đến vết thương trên cổ Lãnh Loan Loan, đôi mắt xẹt qua một đạo sát khí. Tuy hắn biết Cửu Nhi tự làm mình bị thương, nhưng có thể coi là do Kỉ Thanh Ngữ. Hừ, dám phái người ám sát công chúa, nàng ta chuẩn bị quan tài cho mình đi. "Phụ hoàng, mẫu hậu, Cửu Nhi không có việc gì." "Hoàng Thượng giá lâm." "Quận chúa giá lâm." Hoàng đế cùng với thái y, Kỉ Thanh Ngữ đi đến. "Thái y, mau nhìn xem Thái tử phi, vết thương thế nào rồi?" Không cần nghi thức xã giao phiền phức, Hoàng đế nhanh chóng phân phó cho thái y. "Thần tuân chỉ." Thái y tiến lên, kiểm tra miệng vết thương cho Lãnh Loan Loan, rồi bẩm báo. "Hồi Hoàng Thượng, thái tử phi cát nhân thiên tướng, vết thương trên cổ không nghiêm trọng lắm, chỉ lần uống thuốc đầy đủ là được." "Vậy là tốt rồi." Nghe được lời nói của thái y, Dạ Thần, hoàng đế đều nhẹ nhàng thở ra. Chỉ có Kỉ Thanh Ngữ đang đứng một bên, hận đến nghiến răng nghiến lợi, chết tiệt, Sở Phàm sao lại thất bại? "Phụ hoàng, tuy Cửu Nhi bị thương không nghiêm trọng lắm, nhưng nhi thần khẩn cầu phụ hoàng điều tra ra người đứng sau, tránh cho Cửu Nhi lại bị thương tổn." Dạ Thần ôm Lãnh Loan Loan, ngẩng đầu nhìn hoàng đế. Lần này hắn tuyệt đối không buông tha cho người đứng sau, cũng tuyệt đối không cho phép Cửu Nhi lại bị thương tổn như vậy nữa. "Thái tử nói đúng, tuyệt đối không buông tha chủ mưu." Xà Vương ở một bên lên tiếng, thái độ cường ngạnh, bộ dáng tuyệt đối không để yên. "Đương nhiên." Sắc mặt hoàng đế cũng ngưng trọng, có người có gan dám trong hoàng cung ám sát thái tử phi, đương nhiên không thể khinh thường. Không chỉ là gây thù với Mộng La quốc, mà còn khiêu chiến hoàng thất Nguyệt Diễm quốc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang