[Dịch]Sát Thủ Vú Em - Sưu tầm

Chương 67 : Kỹ năng lớn

Người đăng: 

.
“Lần này bọn họ chạy thật đó!” Ôn Tiễu lớn tiếng nói trên YY: “Huyên, bên chị thế nào rồi?” “Máu của chị cùng Lãnh Tuyết Nhi cũng không còn nhiều!” “Còn bao lâu nữa?” Mùa Đông Không Lạnh hỏi. “Một phút. Cả hai đều không còn bao nhiêu máu, nếu thắng thì cũng chỉ có thể thắng cô ấy một chút!” Ôn Tiễu và Mùa Đông Không Lạnh không nói gì, lại cùng nhau ăn ý chạy về phía Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ. Dùng máu của mình kéo hai Pháp Sư! Chỉ cần Mạt Nhã Huyên có thể giải quyết được Lãnh Tuyết Nhi, cho dù chỉ còn một giọt máu cũng được! “Bọn họ định làm gì vậy?” Ngư biết thân biết phận không hỏi Ôn Tiễu mà trực tiếp hỏi Chinh Chiến Công Tước. Chinh Chiến Công Tước đứng ở trung ương không ngừng di chuyển là người rõ ràng thế cục trước mắt nhất: “Đổi máu.” Anh trả lời rất đơn giản, đâm thẳng vào trung tâm chiến thuật. Mùa Đông Không Lạnh chạy được một nửa nghe Chinh Chiến Công Tước nói chuyện thì đột nhiên dừng lại. Ngay tại một giây này, Chỉ Gian Lưu Sa nhìn thấy cơ hội lập tức phóng một chiêu Bát Quái, trực tiếp đánh choáng Mùa Đông Không Lạnh! Bên Ôn Tiễu cũng đột nhiên chậm lại, Im Lặng Như Tờ đóng băng được Hoa Sinh Mê! “Đi! Mặc kệ bọn họ!” Chỉ Gian Lưu Sa chỉ huy. Đối với tổ hợp hai Pháp Sư, một vú em như họ mà nói thì vú em mới là quan trọng nhất. Lúc bắt đầu bọn họ khinh địch, nhưng bây giờ bất luận thế nào cũng phải thật thận trọng. Nếu hai Pháp Sư trang bị đỉnh bị thua trong tay một đám Vạn Hoa, nói ra thật sự là mất hết mặt mũi! “Cố lên, bọn họ sắp đến rồi!” “Sắp được rồi!” Mạt Nhã Huyên vô cùng tin tưởng. “Giết xong lập tức chạy! Chạy đến góc tự hồi máu!” Sau khi trạng thái định thân của Mùa Đông Không Lạnh và Hoa Sinh mê bị giải trừ, hai người cùng nhau nhắm hướng Mạt Nhã Huyên mà chạy. Còn thiếu một chút! Bốn người đều đang ra sức chạy thật nhanh. Nếu để Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ đuổi đến trước thì các cô chắc chắn phải thua. Đúng lúc này, Chỉ Gian Lưu Sa cùng Im Lặng Như Tờ đột nhiên cảm giác được một trận gió vụt qua người. Hoa Sinh Mê cùng Mùa Đông Không Lạnh vốn ở phía sau đột nhiên vọt lên trước bọn họ! “Hai người họ dùng Tật Phong Đan!” Chỉ Gian Lưu Sa đập phím: “Bị đùa giỡn! Giở thủ đoạn với chúng ta!” Im Lặng Như Tờ thì vẫn trấn định: “Lúc đầu đúng là cũng không có nói không thể dùng đan dược……” Vừa dứt lời, Chỉ Gian Lưu Sa cùng Im Lặng Như Tờ cũng cùng nhau cắn Tật Phong Đan đuổi theo. Lãnh Tuyết Nhi và Mạt Nhã Huyên lúc này đều chỉ còn một chút máu. Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc chạy tới liền vung Luân. Chỉ trong thời gian 5 giây, Lãnh Tuyết Nhi liền ngã xuống, Mạt Nhã Huyên còn lại 2000 máu. “Huyên chạy mau!” Ôn Tiễu hô lớn trên YY. Khi Lãnh Tuyết Nhi chết, Chỉ Gian Lưu Sa và Im Lặng Như Tờ đang chạy đến đột nhiên đổi hướng. Hai người chia ra hai hướng, nhìn chằm chằm Mạt Nhã Huyên! Quyết không để Lãnh Tuyết Nhi hy sinh vô ích. Mạt Nhã Huyên đang chạy đột nhiên thấy một đám thủy đao bay thẳng vào mặt. “Loảng xoảng” một tiếng, cạn máu. “Còn thiếu có chút xíu.” Mùa Đông Khóc nhịn không được mà thở dài. Tình huống hiện tại đã thành hai đấu hai, nhưng dây máu của Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc đều đã bị rớt một phần ba. Mấu chốt thủ thắng của hai cô là Mạt Nhã Huyên đã hy sinh anh dũng. “Sắp thua.” Chinh Chiến Công Tước lạnh nhạt nói hai chữ. “Còn chưa đánh xong đâu!” Mùa Đông Không Lạnh điều khiển acc Mùa Đông Khóc chạy chung quanh khu PK. Hai Vạn Hoa các cô đã không còn là Vạn Hoa đúng nghĩa rồi. Vú em mà không tự thêm máu thì còn là vú em gì nữa chứ? Nửa trận đầu là do đám người Chỉ Gian Lưu Sa khinh địch, bây giờ họ đã khắc phục, quả thật phi thường khó khăn. Mà ý của Ôn Tiễu cũng chỉ là để Mùa Đông Không Lạnh chứng kiến một chút trang bị và thao tác của đại thần số một phe đối địch thôi! “Cảm giác thế nào?” Ôn Tiễu hỏi. “Thao tác rất tốt, phối hợp cũng ăn ý. Lúc mới bắt đầu bị chúng ta kéo đi là vì quá khinh địch, nếu bọn họ chú ý ngay từ đầu thì Vạn Hoa của họ đã không chết.” Mùa Đông Không Lạnh trả lời: “Hỏa Pháp của đối phương đuổi theo tôi lâu như vậy, kỹ thuật thật sự rất tốt. Chỉ là…” “Chỉ là cái gì?” Ôn Tiễu hỏi. “Có phải hắn nói hơi bị nhiều không?” Ôn Tiễu ngẩn người. Vua nước miếng không phải Giả Trang Bất Khả Tư Nghị sao? Liên quan gì đến Chỉ Gian Lưu Sa? “Không có a, hắn tốt lắm, không có điểm gì xấu ngoài việc thuộc phe đối địch. Quan hệ với Quân Lâm hẳn cũng xem như tạm ổn.” Cô nói tiếp: “Còn mấy cái BUG hệ thống trong thành chiến nữa, nghe nói là do hắn nghĩ ra.” “Lợi hại vậy sao?” Mùa Đông Không Lạnh nửa tin nửa ngờ: “Tôi đây phải thử một phen mới được!” Tình huống bây giờ đã thành một chọi một. Chỉ Gian Lưu Sa tiếp tục nhìn chằm chằm Mùa Đông Khóc, Im Lặng Như Tờ thì đối phó Hoa Sinh Mê. Thắng bại đã rõ, vì thế bên Lâm Uyên Các lại lơi lỏng. “Lưu Sa, thấy sao?” Chỉ Gian Lưu Sa hít một hơi: “Rất linh hoạt, khó trách lúc trước lại nhận sai. Thao tác, kỹ thuật của cô ấy có rất nhiều chỗ tương tự Bạo Lực Nữu, hơn nữa hai người họ cũng phối hợp rất ăn ý.” “Nếu thành chiến là Mùa Đông Khóc này chỉ huy thì sao?” “Về mặt chiến thuật, bất luận có tương tự thế nào đi nữa thì nhất định cũng sẽ có chỗ khác. Nếu thành chiến tuần tới là cô nương này chỉ huy thì chúng ta sẽ biết thôi.” Chỉ Gian Lưu Sa cũng không phải người hay tự cho là đúng: “Cô nàng này từ đâu đến? Trước kia là ai?” Im Lặng Như Tờ cười nói: “Lát nữa ông hỏi Bạo Lực Nữu không phải sẽ biết sao? Cô ấy đã đưa con bài này ra trước mặt để ông xem thì nhất định sẽ không giấu diếm.” Sau khi vú em hai bên chết, bốn người PK cũng thoải mái và tùy ý hơn. Bên Ôn Tiễu, hai cô cũng chỉ có thể tận hết sức kéo dài thời gian, có thể rút được bao nhiêu máu của đối phương thì hay bấy nhiêu. Cho nên Chỉ Gian Lưu Sa đánh đến nửa chừng đã có thể nhín thời gian ra để đánh chữ. “Bạo Lực Nữu, Mùa Đông Khóc này là ai?” Hắn gửi tin nhắn cho Hoa Sinh Mê. “Ông đoán xem.” “Đoán cái đầu cô ấy!” Chỉ Gian Lưu Sa biết hắn phải tốc chiến tốc thắng, nếu không rất có thể sẽ bị Hoa Sinh Mê dụ thêm lần nữa: “Thao tác rất tốt, từ đâu đến vậy?” “Ông biết cô ấy.” Ôn Tiễu đánh chứ: “Server 4, Mùa Đông Không Lạnh.” Nhìn đến bốn chữ Mùa Đông Không Lạnh, Chỉ Gian Lưu Sa nháy mắt thất thần. Đây không phải nhân vật chính trên diễn đàn, chỉ huy liên minh server 4 sao? Không ngờ lại theo Hoa Sinh Mê đến đây: “Người server 4 sao tôi biết được chứ?” “Chậc chậc, cứ giả bộ tiếp đi! Giả bộ cái búa!” Ôn Tiễu ở trước mặt Chỉ Gian Lưu Sa chưa bao giờ bận tâm đến hình tượng: “Đừng nói với tôi lúc con nhỏ bệnh kia mở chủ đề ông không có đến server 4 điều tra tình huống!” “Cô gọi qua làm chỉ huy Quân Lâm sao?” Chỉ Gian Lưu Sa cam chịu. Dù sao cũng không tránh được ánh mắt của Hoa Sinh Mê: “Nghe nói là một người rất lợi hại.” “Hai người tụi tôi cùng nhau chỉ huy, ông chịu nổi không?” Ôn Tiễu nói chắc nịch: “Lãnh Nữu lợi hại hơn tôi.” Chỉ Gian Lưu Sa không biết nên câm nín hay nên tỏ ra bất đắc dĩ: “Chừng nào thì cô mới có thể khiêm tốn một chút vậy? Ai nói cô lợi hại?” “Vậy mà ông vẫn bại dưới tay tôi đó thôi.” Ôn Tiễu đánh chữ, nhân tiện bĩu môi. Cô vẫn luôn cảm thấy bản thân mình rất lợi hại. “Bà mợ nó còn đánh chữ nữa là sẽ chết đó!” Trên YY, Mùa Đông Không Lạnh rống giận. Tiếng ‘lọc cọc’ không ngừng phát ra từ chỗ Ôn Tiễu đã trực tiếp làm lộ trạng thái lúc này của cô. “Thôi đi, vốn là thua rồi. Chính bà cũng đâu còn bao nhiêu máu.” Ôn Tiễu phản bác. Mùa Đông Không Lạnh cũng bó tay với Ôn Tiễu: “Tôi ở đây sống chết kéo Chỉ Gian Lưu Sa, bà mợ nó lại ngồi đó nói chuyện phiếm với người khác! Chinh Chiến Công Tước! Bảo con nhỏ nhà ông yên tĩnh một chút được không?!?” Phản ứng đầu tiên của Mùa Đông Không Lạnh chính là: lúc này ngoại trừ Chinh Chiến Công Tước, Ôn Tiễu còn có thể đánh chữ nói chuyện với ai? “Được!” Chinh Chiến Công Tước trả lời rõ ràng: “Dừng tay!” Sau đó… Ôn Tiễu ngẩn người, cứ vậy mà dừng tay thật. Im Lặng Như Tờ chớp lấy thời cơ tung một chiêu Bát Quái. Sau đó, kỹ năng của Thủy Pháp không ngừng đánh lên người Hoa Sinh Mê, cho đến khi cạn máu. “Bà đúng là…” Mùa Đông Không Lạnh nghiến răng nghiến lợi, thao tác trên tay vẫn không hề ngừng lại. “Lãnh Nữu cố lên!” Ôn Tiễu cười nói: “Tôi im lặng làm khán giả!” Cô thuận tay mở cửa sổ YY lên, lập tức bị một loạt tên nick trên đó làm mù mắt: “Đệch, toàn bộ kéo xuống đây từ hồi nào vậy!” “Bu xem -ing.” Thông Hoa Đại Toán trả lời: “Giống em, im lặng làm khán giả.” “Đến chiêm ngưỡng nữ thần mới là Mùa Đông Khóc.” Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng cũng mở miệng. “Em là đến xem Huyên tỷ. Huyên tỷ là nữ thần duy nhất của em!” Thỏ Bảo Bối nhỏ giọng nói chuyện. “Mấy người các người chơi với Chỉ Gian Lưu Sa mà không chơi với tôi. Tôi muốn vẽ vòng nguyền rủa hết cả đám!” Chớ Có Hỏi hừ một tiếng, tỏ vẻ bất mãn. “Đáng giận nhất là mấy người còn để thua!” Độc Túy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Đừng nói với người ta là quen tôi!” …… “Ba Vạn Hoa đánh với Hỏa Pháp, Thủy Pháp và Vạn Hoa đối phương được như vậy đã hay lắm rồi.” Giọng nói tao nhã của Mạt Nhã Huyên vang lên: “Củ Lạc và Lãnh Nữu đều rất lợi hại.” “Tiểu nhị! Mang lên cho tôi một Lãnh Nữu!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư vung tay hô lớn. “Gọi Lãnh Nữu không gọi tôi, giống như gọi gà xào cay mà đừng để gà. Bỏ chính lấy phụ!” Ôn Tiễu khinh bỉ. “Vậy không mấy mang cho tôi một Củ Lạc?” Khiêu Hải Tự Sát Ngư nhìn thoáng qua nhân vật Chinh Chiến Công Tước, không chút lo lắng mà nói ra. “Gọi A Tiễu không gọi tôi, giống như gọi đầu cá hấp ngâm ớt mà đừng để đầu cá. Bỏ gốc lấy ngọn!” Mùa Đông Không Lạnh cũng khinh bỉ như Ôn Tiễu. “Vậy đem cả hai lên đi!” Ngư hết cách. “Gọi Củ Lạc cùng Lãnh Nữu mà không gọi tôi, giống như gọi mỳ xào mỡ hành đừng để hành.” Mạt Nhã Huyên thuận miệng đáp lời. “Lần này thì được.” Mân Côi Du Nhiên cười vui vẻ: “Ít ra mỳ mắc hơn hành.” “Nhưng mà như vậy thì sẽ không còn là mỳ xào mỡ hành nữa nha!” Thỏ Bảo Bối một lòng chỉ có nữ thần nhà mình. Khiêu Hải Tự Sát Ngư không nói nên lời. Chỉ nghe trên YY truyền đến một giọng thật nhẹ, Chinh Chiến Công Tước không chút lưu tình bổ thêm cho thư ký Ngư một đao: “Của tôi!” Làm phiên dịch cho Chinh Chiến Công Tước đã lâu, thư ký Ngư tất nhiên hiểu được ý của Chinh Chiến Công Tước. Đều là của anh…… “Lãnh Nữu là nhà tôi, tất nhiên cũng là của ảnh!” Ôn Tiễu nói giỡn. “Phắn nha!” Bên kia, Mùa Đông Không Lạnh quát lên. Chỉ nghe ‘bịch’ một tiếng, Mùa Đông Khóc đã ngã xuống dưới gấu quần bò của Chỉ Gian Lưu Sa: “Ai cmn là nhà bà? Còn có thể nắm tay nhau vui vẻ vào WC nữa không?!?” “Đậu! Đến đến đến! Solo!” Trận ba đấu ba bên đây vừa chấm dứt, Ôn Tiễu đã giằng co với Mùa Đông Không Lạnh: “Nhào vô! Ai thắng chính là nhà người đó!” “Chơi!” Mùa Đông Không Lạnh lập tức ứng chiến: “Trang bị tôi tốt hơn bà, sợ cái cọng lông!” Chỉ Gian Lưu Sa thậm chí còn chưa kịp gửi tin nhắn cho Ôn Tiễu tỏ vẻ vui mừng khi giành chiến thắng thì đã thấy Hoa Sinh Mê cùng Mùa Đông Khóc vừa rồi còn hợp tác ăn ý đã quay sang cắn nhau. Trở mặt còn nhanh hơn lật sách a! Đám người Chỉ Gian Lưu Sa cùng Im Lặng Như Tờ ngồi ngay ngắn trên lôi đài, đối mặt với Chinh Chiến Công Tước và thư ký Ngư, nhìn hai Vạn Hoa đánh nhau. Vạn Hoa vs Vạn Hoa là không cần chạy nhiều. Acc Mùa Đông Khóc này tuy bắt đầu trễ hơn nhưng Lãnh Nữu đó giờ không thiếu tiền, trang bị cô dùng luôn là tốt nhất. Cho nên so với Hoa Sinh Mê trang bị nguyên bộ +8, Luân +9 thì cao hơn một bậc. Trực tiếp đối đầu, trang bị ai tốt hơn người đó thắng! Mùa Đông Không Lạnh thậm chí còn không biết Ôn Tiễu muốn làm gì. Mấy phút sau, máu hai người liền biến thành 6000 so với 2000. “Xem bà kìa!” Mùa Đông Không Lãnh gắt một tiếng: “Còn thua tôi một chút!” “Khốn nạn!” Ôn Tiễu cười gian: “Tôi còn một chiêu lớn chưa tung ra!” “Thôi đi, kỹ năng bà có thì tôi cũng có, bà mợ nó còn chạy làm gì. Đứng lại đó cho tôi!” Trên lôi đài, Hoa Sinh Mê đã bắt đầu chạy ra xa. Ba đầu sỏ Lâm Uyên Các cùng Chinh Chiến Công Tước và Khiêu Hải Tự Sát Ngư cũng theo sau mông cô. Mùa Đông Khóc đuổi đến. “Xem kỹ năng lớn siêu cấp vô địch vũ trụ của tôi đây! Xuất chiêu!” Ôn Tiễu hô lớn
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang