[Dịch]Sát Thủ Vú Em - Sưu tầm
Chương 58 : Đếm số
.
“Tôi đâu biết.” Im Lặng Như Tờ trả lời.
“Công kích của hắn thấp đi.” Chỉ Gian Lưu Sa gửi tin nhắn: “Đây không phải lần đầu tiên tôi giao thủ với hắn, công kích của hắn bao nhiêu trong lòng tôi biết rất rõ. Vừa bắt đầu là tôi đã phát hiện rồi, nhưng vẫn không rảnh tay mở trang bị hắn lên xem thử.”
“Nếu ông đã thành tâm muốn biết, thì tôi cũng sẵn lòng trả lời.” Im Lặng Như Tờ đáp lại rất nhanh: “Lúc Tuyết Nhi hỏi tôi mới phát hiện công kích của hắn có vấn đề. Mở trang bị hắn lên nhìn thử xem thì phát hiện hắn gỡ một viên đá tuyệt phẩm hệ Thủy. Ông cũng biết một viên đá tuyệt phẩm là bằng nửa sao công kích mà.”
Chỉ Gian Lưu Sa im lặng.
Hắn đương nhiên biết một viên đá tuyệt phẩm hệ Thủy là có ý gì. Nói chênh lệch lớn thì không phải, nhưng cũng tuyệt đối không thể bỏ qua. Vậy mà cuối cùng hắn chỉ thắng Chinh Chiến Công Tước với một giọt máu, này nghĩa là sao?
Tuy Chinh Chiến Công Tước để hắn thắng nhưng đồng thời cũng nói hắn biết rằng giữa bọn họ vẫn có chênh lệch.
Cho dù sự chênh lệch đó có hơn phân nửa là vì chức nghiệp khác nhau.
Nếu Chinh Chiến Công Tước khảm viên đá đó vào thì lúc cuối căn bản không cần chạy đến chỗ vách đá, như vậy cách chiến đấu cũng sẽ hoàn toàn khác đi.
Hắn là thua ở chỗ nào?
Chỉ Gian Lưu Sa nghiêm túc hồi tưởng lại mới phát hiện trong suốt quá trình PK cũng không có vết thương nào đặc biệt trí mạng.
Đúng vậy, Chinh Chiến Công Tước đã dùng cách nước ấm nấu ếch. Sau mỗi lần anh công kích với quy mô lớn thì nhất định sẽ chạy một trận. Lúc chạy, anh lại lợi dụng chức nghiệp của mình phát công kích bình thường. Thật ra từ lúc hắn giẫm lên bẫy ở góc chết lôi đài thì số lần Công Tước phát động công kích đã ăn đứt hắn rồi.
Cung Thủ ra chiêu quá nhanh, Công Tước chiến thắng là do ngoại trừ lúc trên lôi đài ra thì căn bản là anh không để Chỉ Gian Lưu Sa đến gần mình.
Chỉ có một lần duy nhất là do anh cố ý.
Nếu Hỏa Pháp có thể tới gần Cung Thủ thì Chỉ Gian Lưu Sa hắn đã không thất bại.
“Hỏa Pháp và Cung Thủ solo với nhau vẫn là có khác biệt a!” Chỉ Gian Lưu Sa cảm khái từ tận đáy lòng.
“Lưu Sa, tôi nói ông bình thường một chút có được không?” Im Lặng Như Tờ cả giận: “Chẳng lẽ lúc này không phải ông nên cảm khái ‘Aiz, Củ Lạc đến miệng lại bị người ta đoạt đi rồi’ sao?”
“Game thôi mà, đừng kích động.” Chỉ Gian Lưu Sa đáp.
“Làm anh em, tôi chỉ có thể chân thành nói với ông một câu. Ông vẫn nên đi kiếm dầu ăn đi.”
“Cút!” Chỉ Gian Lưu Sa đột nhiên cảm thấy trái tim đang rỉ máu của mình lại bị người ta đâm thêm một dao.
“Vì sao lại nhường tôi?” Chỉ Gian Lưu Sa gửi tin nhắn riêng cho Chinh Chiến Công Tước.
“Tôi không có nhường ông.” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Lúc đổi Càn Khôn Quyết quên khảm đá……”
Mặt mũi đại bang chủ của Lưu Sa, anh không định bôi đen. Chỉ Gian Lưu Sa là đại diện cho toàn bộ liên minh Lâm Uyên Các, mà Chinh Chiến Công Tước anh chỉ là chính anh mà thôi.
Chinh Chiến Công Tước mở âm lượng, tất nhiên cũng có thể nghe được tiếng nói chuyện phiếm trên YY.
“Công Tước ông không sao chứ? Không ngờ lại thua, thật mất mặt Quân Lâm chúng ta!” Thông Hoa Đại Toán nói giỡn: “Ủa, Củ Lạc cũng đến YY nữa sao? Tỉnh rượu rồi hử? Bị Công Tước bán nên tỉnh phải không?”
“Tỏi, anh rảnh không? Em siêu muốn nói với anh một câu.” Ôn Tiễu mơ hồ đánh chữ. Đã say rồi, cũng không thể thú nhận rằng nãy giờ cô chỉ giả bộ thôi chứ: “Đại bang chủ hay tạt xăng vào đám cháy, em nên lên [Truyền âm] nói thì hơn.”
“Đờ mờ mau ngăn Củ Lạc lại!” Thông Hoa Đại Toán rống giận: “Không được lên bôi tro trét trấu vào mặt anh!”
Nhưng mà đã không kịp nữa rồi.
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: #Thông Hoa Đại Toán cút khỏi giới bang chủ#
“Hahaha.” Trên YY bộc phát một trận cười lớn: “Không tệ a. Công Tước thua mà Củ Lạc lại không tức giận. Tỏi, thấy chưa, ông nên cút khỏi giới bang chủ đi.”
Vừa nói chuyện, lại có người chạy lên truyền âm.
[Truyền âm] Thanh Sắc Yêu Cơ: #Hào Hoa Mộ Địa cút khỏi giới bang chủ#
“Yêu Cơ……” Hào Hoa Mộ Địa nhất thời méo mặt: “Đừng như vậy mà. Đêm nay anh không về lãnh địa bang hội còn không được sao?”
Vì thế, để phối hợp với hai vị ở trên, kênh [Truyền âm] lần lượt xuất hiện những câu sau:
[Truyền âm] AK Khinh Phiến: #AK47 cút khỏi giới bang chủ#
[Truyền âm] Quang Âm: #Tây Điểm Binh Nhận cút khỏi giới bang chủ#
[Truyền âm] Một Đao Giết Chết: #Hoa Sen Đồ Mĩ cút khỏi giới bang chủ#
……
Nhìn kiểu nào cũng thấy giống như toàn bộ liên minh Quân Lâm tạo phản tập thể!
“Mặt mũi bị mấy người quăng hết rồi oa oa oa.” Thông Hoa Đại Toán giả bộ dễ thương: “Mộ Địa, hai ta ôm đầu khóc rống thôi.”
“Đi thôi, người anh em. Liên minh không cần chúng ta nữa rồi.” Hào Hoa Mộ Địa vô cùng phối hợp.
[Truyền âm] Lãnh Tuyết Nhi: #Chỉ Gian Lưu Sa cút khỏi giới bang chủ#
[Truyền âm] Im Lặng Như Tờ: Aiz, giới lãnh đạo thật loạn!
……
“Đi.” Ôn Tiễu nhận được tin nhắn riêng Chinh Chiến Công Tước gửi đến.
“Đi đâu?”
“Đi theo anh.”
Hoa Sinh Mê một đường đi theo Chinh Chiến Công Tước. Hai người cứ bôn chạy mãi không ngừng.
Vốn Ôn Tiễu là đuổi không kịp tọa kỵ +10 của Chinh Chiến Công Tước, nhưng mà không biết anh kiếm đâu ra một con gấu trắng khoe mông +3…… Cho nên, Hoa Sinh Mê liền theo kịp.
“À đúng rồi, Luân là anh cường hóa đúng không? Cảm ơn!” Ôn Tiễu đánh chữ.
“Khách khí gì chứ.” Anh trả lời: “Của em chính là của anh.”
Sao lại cảm thấy lời này hơi bị ngược nhỉ? Chẳng lẽ không phải ‘của anh chính là của em’ mới đúng bài sao? Ôn Tiễu yên lặng nhìn bóng dáng anh ngồi trên con gấu khoe mông mà suy nghĩ.
“Vợ em cũng là vợ anh sao?” Ôn Tiễu hỏi.
“Em có vợ hả?” Anh trả lời: “Em là vợ của anh rồi, có mình em thôi.”
Tuy được tỏ tình như vậy có hơi kích động….. Được rồi, là rất kích động…… Nhưng mà Ôn Tiễu vẫn bình tĩnh nói: “Thua PK còn dám gọi vợ?”
“Không gọi được sao?” Chinh Chiến Công Tước vẫn không dừng lại: “Vậy theo anh đi nói chuyện lí tưởng cuộc đời trước đi!”
Hai người cùng nhau chạy đến Phong Lâm Pha trên Núi Vạn Hoa.
Núi Vạn Hoa, cảnh cũng như tên, xinh đẹp vô cùng, huống chi lòng người ngắm cảnh đang kích động nên nội tâm càng như nước dâng trào. Nhưng mà vậy thì sao, vẫn luôn có người không thích thấy người ta đoàn tụ sum vầy, được ông Trời tác hợp.
Chuyện Chinh Chiến Công Tước thua PK đang là trọng điểm thảo luận của mọi người. Dù trong lòng đám Ôn Tiễu biết sự thật nên lười xem nhưng vẫn luôn có người muốn khuấy động, thí dụ như Giả Trang Bất Khả Tư Nghị.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Chậc chậc, Quân Lâm Thiên Hạ các người rốt cuộc còn làm được gì đây? Đánh bang chiến đánh không lại, đánh thành chiến lại dựa vào đàn bà, bây giờ ngay cả solo cũng không được. Mau mau giải tán về quê làm ruộng hết đi!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Cái thứ b như Hoa Sinh Mê mà cũng có người thích. Mấy em gái trong tiệm cắt tóc ven đường còn đẹp hơn cả mi!
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Tưởng Sa Tử lên phát hai câu truyền âm là mi có giá lắm sao? Người ta đùa giỡn mi thôi. Thật sự xem mình như thứ đáng tranh đoạt à? Tiện b!
……
“Tôi biết ngay là Giả Trang sẽ chạy lên trang b mà.” Trên YY, tiếng chửi bậy liên tục vang lên. Dù mọi người đã quen với việc Giả Trang mắng người nhưng lần nào cũng không nhịn được mà phải phun mấy câu.
“Công Tước với Củ Lạc đâu?” Thông Hoa Đại Toán hỏi: “Có cần tôi lên sút hắn xuống không?”
“Không cần.” Trên YY vang lên một giọng vừa quen thuộc vừa xa lạ. Quen thuộc vì anh là nguyên lão trong liên minh, còn xa lạ là do anh ít khi nói chuyện: “Để tôi.”
“Điu! Công Tước phát uy!” Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng nói: “Xếp hàng xếp hàng, không được giành chỗ của tôi.”
……
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: 1.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Ha, mi còn dám lên sao? Tưởng mi đã sớm đào hầm tự chôn rồi chứ.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: 2.
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Lên trang cmm b ấy. Có bản lĩnh thì đánh nhau với ông đây này.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: 3.
……
Giả Trang không ngừng mắng, Chinh Chiến Công Tước cũng không ngừng đếm số.
Chỉ cần Giả Trang lên nói một câu, anh liền đếm một số.
Mãi tới khi…… đếm đến 50.
Mắng chửi người như vậy chắc là mệt chết rồi?
Trên [Thế giới], đám người vô giúp vui đã ngưng bàn tán chuyện PK vừa rồi mà chuyển sang thảo luận xem rốt cuộc Giả Trang còn có thể mắng đến khi nào.
Cùng lúc đó, mỗ bang hội lại chui ra.
[Thế giới] Đang Trong Thời Kỳ Cửa Sổ: Giới thiệu chương trình “Liveshow Đảng Đáng Khinh Thâm Dạ”.
[Thế giới] Manh Sát Quân Tâm Tiểu Thuần Khiết: Mắng chửi người không phải Bích Trì mà là Lô Sắt.
[Thế giới] 37 Không Phải Bé Ngoan: Bích trì, tiếng Anh gọi là Bitch, nghĩa gốc là chó cái, sau mở rộng ra thành đũy.
[Thế giới] Bất Đắc Dĩ Đứng Thứ Tám: Hoa Phi nương nương nói: Tiện nhân hay già mồm cãi láo. Phiên dịch ra chính là ‘Bitch is bitch’!
[Thế giới] Tiểu Thanh Lê Thuần Khiết Tươi Mát: Bích trì gần nghĩa với bích liên. Như vậy bích liên nở trong bích trì, hai đứa nó là một nhà như ý cát tường.
*R: bích trì: hồ xanh. Bích liên: hoa sen xanh.
[Thế giới] A Thanh Luôn Là Chăm Chỉ Nhất: Lô sắt, tiếng Anh là Loser, Trung Anh hỗn hợp thì là Lỗ Sir.
[Thế giới] Tấm Gương Không Nói Dối: Loser nghĩa là kẻ thua cuộc. Đương nhiên bạn cũng có thể tham khảo thêm Lỗ Sir. Cho nên, hắn chỉ có thể tự ‘lỗ’ cả đời.
*R: khụ, chữ ‘lỗ’ này chắc ý là fap.
[Thế giới] 56 Chỉ Có Thể Làm Bệnh Thần Kinh: Cuộc đời của Lô Sắt vô cùng thất bại, cho nên bọn họ chỉ có thể dùng cách mắng chửi người khác để tự an ủi tâm hồn mình.
[Thế giới] Máy Đánh Chữ Bạch Mã Vạn Năng: Bích Trì và Lô Sắt trên cơ bản là cùng một giuộc, nhưng mà Bích Trì rất hay khinh thường Lô Sắt.
[Thế giới] Hồ Dương Vạn Năm Không Ngã: Mục tiêu của Bích Trì là Cao Phú Soái, là Mại Thiết Cao*, là Ban Chuyên*. Lô Sắt làm sao có cửa lọt vào mắt chứ.
*R: Mại Thiết Cao là chỉ mấy người bán hàng mà hay dùng nhiều thủ đoạn để kéo giá, ép mua này nọ. Còn Ban Chuyên là chỉ công việc cực khổ, lương hông cao nhưng bắt buộc phải làm. Hông biết vậy thì cao chỗ nào ==”.
[Thế giới] Thuần Khiết Si Hán Thủy: Túm cái váy lại là, Lô Sắt tiên sinh, sao anh còn chưa đi tìm Bích Trì của mình nữa? Tha cho kênh [Truyền âm] đi, nó chỉ là đứa nhỏ thôi!
……
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Mệt chưa?
[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Mệt cái cmm ấy. So truyền âm phải không? Nhào vô!
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Đếm đi, mau!
Vì thế, truyền âm lại tiếp tục từ 50, không ngừng phát triển lên hướng ba chữ số.
“Công Tước đang chơi đốt tiền với Giả Trang!” Mạt Nhã Huyên thở dài: “Kẻ có tiền nga, đều xem bác Mao không ra gì cả. Một tiếng đồng hồ là bao nhiêu lận a!”
Tin nhắn trên [Truyền âm] xuất hiện cũng có thời gian. Giả Trang lên một lần, Chinh Chiến Công Tước liền lên đá hắn xuống, thời gian đại khái khoảng 10 giây. Tính hai cái luôn thì là chừng 20 giây.
Phù truyền âm mua ở thương thành giá 2 đồng, một giờ là 180 cái phù, tương đương 360 đồng!
Các đại thần chửi nhau, kết quả thường là mọi người ngồi dưới này đếm xem ai chi nhiều tiền hơn.
Hoa Sinh Mê ngồi cạnh Chinh Chiến Công Tước nhìn anh spam [Truyền âm] còn rảnh rỗi nói chuyện phiếm với mình thì vẻ mặt của cô là *câm nín*.
Cô tất nhiên không hy vọng anh lãng phí tiền như vậy, nhưng chuyện này lại là do cô mà ra. Vì thế, Ôn Tiễu yên lặng, ngồi hết một giờ đồng hồ.
Trong một giờ này, Ôn Tiễu đi dạo diễn dàn, dạo Tieba, dạo Weibo, dạo Tianya, dạo hết tất cả những chỗ có thể dạo. Đợi đến khi cô trở lại thì bọn họ vẫn còn đang spam.
Lật bàn! Cái gì mà nói chuyện lí tưởng cuộc đời chứ!
“Chán không?” Ôn Tiễu thấy ô tán gẫu riêng của mình sáng đã lâu, chắc là ban nãy mãi lướt internet nên không để ý.
“Anh nói xem!!!”
“Đúng rồi, quên nói với em. Tỏi nói vài ngày nữa ổng sẽ đi công tác ở thành phố S.”
“Nga, vậy liên quan gì tới em?” Ôn Tiễu buồn bực.
“Ổng nói sẽ mở một buổi offline bang, đến lúc đó ai rảnh toàn bộ tụ họp lại thành phố S. Anh nhớ em đang học ở thành phố S.” Chinh Chiến Công Tước nói: “Có điều anh nghĩ chắc em sẽ không đi.”
“Cái này cũng bị anh biết nữa sao?” Ôn Tiễu đánh chữ. Đúng là loại tụ họp này cô sẽ không đi, dù sao cũng chỉ là người lạ: “Anh thì sao?”
“Anh mấy ngày nữa vừa đúng lúc muốn đi thành phố A, có đi ngang qua thành phố S, hẳn là sẽ ghé một chút.” Chinh Chiến Công Tước trả lời.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện