[Dịch]Sát Đấu Truyền Kỳ - Sưu tầm
Chương 61 : Chữa trị
Ngày đăng: 20:36 06-03-2018
.
Nội tâm Linh Nhi chấn kinh vô cùng, biến chứng của cô cả những cường giả Đấu Hoàng như Diệp Tu và Linh Khởi, hoặc những luyện dược sư tứ phẩm, ngũ phẩm đều không biết được. Nhưng đằng này, Lãnh Mạc mới đến mà đã nhìn qua, biết được biến chứng của cô.
Nếu được chữa trị, cô có thể tu luyện lại như xưa, từng bước trở thành Đấu Vương, Đấu Hoàng, thậm chí cả Đấu Tôn. Sẽ không bị người khác sỉ nhục, sẽ được sống 1 cuộc sống như trước đây. Nghĩ đến những điều này, Linh Nhi vô cùng vui mừng đến muốn rơi lệ, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh lại, không thể khóc trước mặt người khác.
‘Linh Nhi tỷ bị 1 biến chứng tên là “Phế khí thể” gây ra do trong quá trình tu luyện đã hấp thu rất nhiều hàn khí, khiến cho đấu khí bị tắt nghẽn, không thể tiếp tục tu luyện, trở thành phế…..à, thứ lỗi cho đệ’
‘Vậy…..Lãnh Mạc đệ có thể chữa trị cho tỷ….được không? Nếu như trị thành công, dù là cái gì cũng được…..cả cuộc đời này của tỷ cũng là của đệ!!!’
‘Ai ya….tiểu nữ này cũng gan dạ a’
Câu nói của Linh Nhi khiến cho cậu hoảng hốt 1 phen. Cuộc đời của cô thuộc về Lãnh Mạc? Điều này là quá rồi, đối với cậu, giúp đỡ 1 người nào đó còn tốt hơn cả. Gương mặt cậu ngượng đỏ cả lên, Nguyệt My cũng khen cô 1 tiếng.
‘K….không! Tỷ không cần làm vậy đâu!!’
‘Tỷ….tỷ xin lỗi…..Nhưng….’
‘Tỷ trở lại tu luyện là được rồi! Mà tỷ có đồng ý không đã!’
Cậu nói với gương mặt đỏ ửng, trong suốt bao năm nay, đây là lần thứ 2 cậu trở nên như thế này. Khi vừa nhận ra câu nói xấu hổ của mình Linh Nhi trở nên lúng túng, liền tự hỏi bản thân: Tại sao lại nói như vậy? Lãnh Mạc cũng chỉ mới 12 tuổi, vẫn còn nhiều chuyện chưa biết, đưa cho cậu cuộc đời của bản thân, không phải là ngu ngốc sao?
‘Tỷ đồng ý! Nhưng mà có cần….điều kiện gì chăng?’
‘À…đúng là có…..muốn chữa trị…cần phải……’
Thấy cậu ấp úng như thế này, sắc mặt cô có chút ngượng ngùng. Cậu nghĩ về điều kiện để có thể chữa trị “Phế khí thể” không tránh làm cậu đau đầu, tuy không cần thực hiện điều kiện này. Nhưng nếu vậy thì sẽ rất khó để cảm nhận được hàn khí trong cơ thể, nên việc thực hiện là cần thiết.
‘Tỷ cần phải……cởi bỏ hết……y phục…..’
‘Cởi…..cởi hết y phục?!!’
Câu nói của Lãnh Mạc như sét đánh ngang tai Linh Nhi, mặt cô liền đỏ bừng lên. Không ngờ rằng điều kiện đó lại là cởi bỏ y phục trên người, chuyện này thật sự xấu hổ đối với nữ nhân như cô. Nhưng dù vậy, muốn có thể trở lại như trước đây, điều kiện như thế nào cô cũng chấp nhận, nhưng nếu không vượt qua khả năng của cô mà thôi.
‘Không cần cởi cũng được!!! Không sao!!!’
‘Được, vậy tỷ sẽ cởi’
Cứ tưởng rằng Linh Nhi sẽ không đồng ý trước điều kiện cậu nói ra. Ai ngờ được cô lại cởi, Nguyệt My lại “khen” cô thêm 1 tiếng. Cậu càng xấu hổ, toàn bộ dục hỏa như muốn bùng phát, nhưng cậu cố gắn kiềm chế lại, gương mặt trở nên đỏ hoàn toàn.
‘Hắc hắc, có lẽ tiểu nữ này thật sự quyết tâm rồi’
Linh Nhi đi đến cánh cửa, liền khóa nó lại tạo ra 1 tiếng “cạch” rõ rệt. Sau đó đảo bước đi đến chiếc giường, rồi ngồi xuống, nhìn qua nét mặt đang ngượng đỏ lên của Lãnh Mạc, cô hạ quyết tâm, cố giữ bình tĩnh. Đôi môi đỏ mọng mím chặt, sau đó lấy tay đặt lên vạt y phục, thân hình gợi cảm như mỹ nhân bàn tay run run khẽ cởi áo ra.
Bàn tay nắm lấy vạt y phục bên ngoài kéo xuống, những đường nét cơ thể lộ ra nhiều hơn nữa. Rồi đến lớp y phục thứ 2 cũng cởi xuống, liền lộ ra thân hình xích lõa mềm mại trắng như bạch ngọc, 2 cặp nhũ nhượng trắng noãn hiện ra, Linh Nhi liền lấy tấm chăn che lại. Thấy cảnh này, Lãnh Mạc như muốn nghẹt thở, khí huyết không lưu thông, cố bảo trì tâm trí bình thản, nếu không thì làm ra chuyện gì, lúc đó không biết……
Lãnh Mạc trấn tĩnh lại, tập trung vào chuyên môn của mình, đem ánh mắt dời đi, sau đó hít thở sâu 1 chút. Đi đến bên canh Linh Nhi rồi ngồi phía sau lưng cô, tuy rất xấu hổ, nhưng cũng phải cố chịu. Mà nếu ai thấy cậu đang làm chuyện này thì có nước bị truy sát mất mà thôi, dù gì thì nói, Linh Nhi cũng là 1 đại mỹ nhân.
‘Lần đầu tiên xuất thủ, nên có gì sai sót mong tỷ bỏ qua’
‘Không….không sao, chỉ cần hoàn thành là được’
Vừa dứt câu, cậu liền đưa tay ra, 1 ngọn lửa màu đỏ liền rực cháy, đây chính là Xích Viêm Địa Hỏa của cậu. Gương mặt Linh Nhi có chút biến sắc, trở lên kinh ngạc, chỉ với bấy nhiêu tuổi mà sở hữu Dị hỏa hiếm có, vạn người ham muốn, điều này quá là nghịch thiên.
‘Dị….dị hỏa?!’
‘Tỷ hãy ngồi yên, sẽ đau 1 chút nhưng không sao’
‘Ừ, ừm’
Ngọn lửa từ trên bàn tay, bắt đầu chuyển hóa thành 1 đóm lửa nhỏ, di chuyển lên ngón trỏ và ngón giữa, Lãnh Mạc thu những ngón còn lại vào. 2 ngón tay bắt đầu di chuyển, đặt lên lưng của Linh Nhi. Vừa đặt lên thì cậu cảm thấy làn da của cô cực kỳ mềm mại, nhưng lại có chút săn chắc do luyện thương pháp, cậu định thần lại, tập trung việc trước mắt.
‘A!’
Cô rên khẽ 1 tiếng, sức nóng từ Dị hỏa đúng là kinh ngạc đối với những người như cô, nó như muốn thiêu đốt cơ thể của cô nhưng rồi từ từ ấm lại, khiến bản thân cảm thấy thoải mái.
Tiếng rên thanh thoát của Linh Nhi lọt vào tai Lãnh Mạc, khiến cậu run người nhẹ 1 cái, cố trấn tĩnh thần trí.
Ngón tay cậu bắt đầu di chuyển lên mạch ngọc chẩm, ấn nhẹ 1 cái, 1 đóm Dị hỏa cực nhỏ thâm nhập vào mạch đó. Linh Nhi lại phát ra 1 tiếng rên. Rồi Lãnh Mạc tiếp tục làm như thế với những mạch: á môn, đại chùy, linh đài, mệnh môn. Cậu để Dị hỏa thâm nhập vào những nơi này để thiêu đốt hàn khí tích tụ trong đó, rồi tương tự đưa Dị hỏa di chuyển qua mạch đấu khí.
‘Tiếp theo’
Cậu tiếp tục làm với cánh tay phải và tay trái, cũng đưa Dị hỏa vào các mạch cả 2 tay. Cảm nhận được những đóm Dị hỏa len lõi trong cơ thể mình, Linh Nhi cảm nhận được 1 chút thống khoái, đấu khí bắt đầu vận chuyển sau bao năm.
Hàn khí đã từ từ tan biến đi bởi Xích Viêm Địa Hỏa, đấu khí vận chuyển trong cơ thể, kinh mạch cũng được tiêu trừ hàn khí. Bất quá, sau nhiều năm, đấu khí trong cơ thể Linh Nhi đã tích tụ lại và ẩn trong tâm suốt 4 năm, liền vận chuyển xuống đan điền, chuẩn bị đột phá.
‘Linh Nhi tỷ, tỷ sắp thăng cấp, mau vào trạng thái tu luyện’
‘Ân’
Theo lời Lãnh Mạc, Linh Nhi liền tu luyện tại nơi này. Tỷ lệ đột phá thành công là rất cao, và cũng sau bao nhiêu năm, tu vi của cô lại được tăng lên, có thể trở lại như xưa thì quá là hạnh phúc rồi.
Xuy xuy
Ở trong căn phòng, đấu khí tràn ngập khắp nơi, không thể để kinh động người khác, Lãnh Mạc liền dựng lên 1 kết giới đấu khí bao phủ toàn biệt viện để tránh khỏi sự dò tìm của những người trong tông môn. Đấu khí không ngừng xoay chuyển trong cơ thể Linh Nhi, chuẩn bị đột phá. Thấy cảnh này, Lãnh Mạc cười 1 cái rồi thu lại Dị hỏa, thay vào đó là dùng 1 phần đấu khí của mình truyền vào cơ thể cô để có thể đột phá lên cảnh giới, thay vì vài tinh.
Xuy
Cuối cùng Linh Nhi cũng đã đột phá cảnh giới Đấu Linh, nhưng thay vì chỉ là nhất tinh Đấu Linh, nhưng nhờ 1 phần đấu khí của Lãnh Mạc truyền vào phút cuối, cô đã đột phá tứ tinh Đấu Linh. Cái thể loại này quá nghịch thiên, nhưng là lẽ đương nhiên do có đấu khí của Lãnh Mạc.
‘Đột phá rồi? Đột phá rồi!!!’
Lúc này, cô vô cùng vui sướng đến muốn phát điên. Sau 4 năm trở thành phế vật, bây giờ lại trở thành thiên tài với thực lực đến Đấu Linh. Không có gì có thể diễn tả được nỗi vui mừng của cô hiện giờ. Cô quay người lại, liền ôm lấy Lãnh Mạc.
‘Cảm tạ đệ!!! Tỷ cảm tạ đệ rất nhiều!!!’
Không quan tâm đến bản thân hiện giờ, mặc cho xấu hổ, Linh Nhi vẫn 1 mực ôm chặt lấy cậu. Nhưng khi nhìn lại thì cậu đã thiếp đi từ lúc nào không biết, đây là lần đầu cậu trị biến chứng này nên rất mệt mỏi, liền ngủ ngay khi Linh Nhi đột phá.
Thấy vậy, Linh Nhi đặt cậu xuống, lấy chăn đắp lên cho cậu, gương mặt hiện lên 1 nụ cười duyên dáng. Cô mặc lại y phục, sau đó cũng đặt mình xuống, ngủ cùng cậu. Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện