[Dịch]Sáp Kiện Vô Địch- Sưu tầm

Chương 43 :  Kỳ thực là hôn môi!

Người đăng: 

.
"Phạm quy! phạm quy!" Tên trọng tài hét toáng lên. Tên này chính là người theo đuổi Phan Trác Phỉ, hôm nay đến phiên hắn đến làm trọng tài trận của Du Dương, vì muốn Du Dương thua nên hắn không đợi Phan Trác Phỉ tới trợ uy cho Du Dương đã hô bắt đầu. Hiện tại Du Dương đột nhiên xuất thủ đánh bay Vương Hoa Thạc hắn chợt vui mừng như điên, rốt cuộc tóm được gáy của Du Dương rồi! "Xin hỏi ta phạm quy chỗ nào?" Du Dương nhìn tên trọng tài hỏi. "Hắn còn chưa chuẩn bị xong ngươi đã động thủ! Không phải phạm quy thì là cái gì!" Người trọng tài lại kêu lên. "Mới vừa rồi hình như có người đã tuyên bố tranh tài bắt đầu rồi a! Chính hắn không tập trung có thể trách người khác sao! Khán giả mắt sáng như tuyết đó, ngươi thử hỏi xem!" Du Dương nói. "Ách. . ." Tên trọng tài bị hỏi á khẩu không trả lời được. Du Dương cũng không có thời gian để ý đến hắn, dù sao mình cũng không phạm quy! Du Dương nhảy xuống lôi đài, vội vã rời đối chiến quán. Cuối cùng người chủ trì tuyên bố Du Dương lọt vào top 16 người mạnh nhất, ngày mai tiến hành vòng bát cường chiến! Nhưng đấu với ai còn phải đợi kết quả những trận còn lại rồi mới rút thăm quyết định. Du Dương trở về đến nhà, tiếp tục luyện tập xào đan kỳ hóa! Du Dương luyện tập đến trưa, cuối cùng đem tỷ lệ thắng tăng lên 65%! Mặc dù chỉ tăng 5% nhưng đối với xào đan mà nói, đây quả là một con số rất lớn. Đến trưa, số tiền thắng của hắn đã tăng thêm 2k! "Ai nếu ta có năng lực đoán trước tương lai thì tốt! Cho dù chỉ mười s đồng hồ cũng được a, biết trước biến động của thương trường kỳ hóa 10s đồng hồ, tuyệt đối có thể kiếm được thật nhiều tiền a! " Plug-in chuyển hoán khí cụ, có plug-in dự đoán tương lai không?" Du Dương hướng sinh vật plug-in chuyển hoán khí cụ dò hỏi. "Có!" Plug-in chuyển hoán khí cụ trả lời. "A!" Du Dương kinh hãi, hắn chẳng qua là tùy tiện hỏi thử thôi "Thật sự có Plug-in dự đoán tương lai sao?" "Thật sự có, nhưng cần phải có tài liệu đặc thù!" Chuyển đổi khí lại nói. "Tài liệu gì?" Du Dương tò mò hỏi. "Cần phản vật chất!" "Phản vật chất? Chỗ nào có phản vật chất? Mau nói cho ta biết!" Du Dương vội la lên. "Trong lỗ đen vũ trụ có!" Plug-in chuyển hoán khí cụ lại nói. "Ách. . ." Du Dương giống như bị sét đánh, lỗ đen a, hắn còn muốn sống thêm mấy năm nữa. Xem ra đường tắt không thể đi rồi, Du Dương rất biết điều, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu kỹ thật xào đan, không còn mộng tưởng nữa! Du Dương đem tất các thao tác ngày hôm nay của mình ghi chép lại rồi thoát ra (logoff ^^). Bắt đầu phân tích những chỗ thiếu sót, sau đó không ngừng hoàn thiện kỹ năng xào đan của mình. Lúc này, chợt có tin nhắn, là của Tiêu Nam. Tiêu Nam gửi cho Du Dương một emo vẻ mặt nghi vấn hỏi: "Cậu đang làm gì đó?" Du Dương đáp: "Đang nghiên cứu kỳ hóa!" "Tôi đang hỏi cậu, hôm nay cậu làm mấy lần giao dịch là có ý gì? Cậu điên rồi sao?" Tiêu Nam vội la lên. Du Dương cười nó: "Hà hà, tôi giao dịch có mấy lần để kiếm tiền a! Tôi là đang giúp chị kiếm tiền đó! Giao dịch càng nhiều lần thì phí thủ tục của chị càng nhiều mà :D!" "Để tôi xem nhật ký giao dịch của cậu, xem lời hay lỗ!" Tiêu Nam mặc dù biết Du Dương thực hiện giao dịch nhưng không thể tùy tiện xem xét chi tiết nội dung giao dịch! "Hà hà, muốn nhìn cũng được, bất quá hôm nay tôi giúp chị lời nhiều tiền như vậy, chị có phải nên mời tôi một bữa cơm không?" Du Dương nói. "Được, bất quá mấy cái nhà hàng 5, 6 sao tôi mời không nổi!" Tiêu Nam rất muốn biết Du Dương đang làm gì, thực ra hắn có bao nhiêu tiền. Thật ra quản lý kỳ hóa cũng hi vọng hộ khách của mình có thể kiếm tiền, cho nên Tiêu Nam không muốn trong số hộ khách ít ỏi của mình lại ít đi một người! "Vài món bình dân thì được!" "Được, vậy thì đến Bàn Thạch đường Phiêu Hương cư nha! Thế nào? Cậu cách chỗ này xa không?" Tiêu Nam nói. "Ách. . . Phiêu Hương cư á!" Du Dương thầm nghĩ, sao lại trùng hợp vậy, đây không phải là nhà bác của Trương Vũ Thiến àh! "Thế nào! Chê nhà hàng cấp thấp hả? Nơi tốt hơn tôi mời không nổi!" Tiêu Nam nói. "Hà hà, được! Vậy nửa giờ sau gặp mặt, chị tới gọi món đi!" Du Dương nói. "Tốt, nhớ đem nhật ký giao dịch của cậu đi cho tôi xem!" Tiêu Nam không quên nhắc nhở Du Dương. Du Dương tới Phiêu Hương cư, Tiêu Nam đã ở sẵn đó đợi, hơn nữa thức ăn cũng đã được đưa lên. Du Dương vừa vào cửa, Tiêu Nam đã thấy hắn, đang định gọi hắn nhưng đã có người nhanh hơn một bước. Trương Vũ Thiến liếc mắt liền thấy được Du Dương, đứng ở cửa ngăn hắn lại nói: "Ngươi tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ nước miếng của ta ngươi còn chưa ăn đủ?" Trương Vũ Thiến vừa nói nhất thời dẫn tới sự chú ý của các khách nhân, nhổ nước miếng vào thức ăn là việc làm thực khách chán ghét nhất. Du Dương hướng các ánh mắt đang nhìn mình nói: "Mọi người đừng hiểu lầm, cô ấy nói nước miếng ở đây thật ra là hôn môi, mọi người đừng hiểu lầm!" "Không phải vậy. . ." Trương Vũ Thiến vừa định phản bác, nhưng Du Dương đột nhiên ôm bả vai nàng, nhỏ giọng nói vào tai nàng: "Chẳng lẽ ngươi định phá sinh ý của bác ngươi?" Trương Vũ Thiến bị Du Dương chiếm tiện nghi lớn nhưng không cách nào trả thù, nàng thở hổn hển nói: "Ngươi hôm nay muốn ăn gì, ta sẽ bảo đầu bếp ''chăm sóc'' ngươi chu đáo hơn một chút!" Du Dương làm sao lại không hiểu ý tứ trong lời nói của nàng, cười nói: "Hôm nay ngươi không có cơ hội rồi!" Vừa nói Du Dương hướng tới chỗ Tiêu Nam đi tới. Tiêu Nam mặc dù không cao nhưng cũng là một mỹ nữ xinh xắn đáng yêu. Thấy Du Dương thế mà dám trước mặt thái tuế cùng nữ nhân khác ước hẹn, Trương Vũ Thiến liền đi tới trước quầy xem thực đơn của bọn Du Dương, xem có món ăn nào chưa được mang lên. Trương Vũ Thiến thầm nghĩ nhất định phải "chiếu cố" họ nhiều hơn mới được, bất quá món ăn của họ đã được đưa lên hết rồi. Du Dương đi tới trước mặt Tiêu Nam kéo qua một cái ghế ngồi xuống nói: "Ý không tốt, tới chậm một chút!" "Không muộn, món ăn cũng vừa mới được mang lên, rất đúng lúc!" Tiêu Nam nói. "Món ăn đã mang lên đủ! Tốt quá!" Du Dương nói. "Mỹ nhân xinh đẹp kia là bạn gái của cậu sao? Tại sao không giới thiệu cho tôi một chút!" Tiêu Nam nói. "Hà hà, hiện tại cách bạn gái còn một chút khoảng cách, bất quá tôi cũng đang cố gắng!" Du Dương nói. "Ách. . .!" Tiêu Nam trầm mặc một lát sau đó lại nói: "Cơm tôi đã mời, hiện tại cậu có thể đem nhật ký giao dịch của cậu cho tôi xem được chưa!" Du Dương đem bản nhật ký giao dịch đã in ra đưa cho Tiêu Nam, sau đó lấy một khối thịt heo vừa gặm vừa nói: "Thế nào, chị nói xem phí thủ tục có đủ trả bữa cơm hôm nay không!" Tiêu Nam không có trả lời câu hỏi của Du Dương, mà phân tích các giao dịch của hắn, một lát sau hỏi: "Cậu trước kia đã học qua xào đan?" "Hôm nay là lần thử nghiệm đầu tiên!" Du Dương vừa gặm vừa nói. Tiêu Nam càng xem càng kinh hãi, từ thời gian cùng chu kỳ giao dịch của Du Dương, hắn giao dịch rất nhiều lần, thời gian nắm giữ rất ngắn, ngắn nhất là vài giây, nhều nhất cũng không quá một phút đồng hồ, chỉ khi gặp chuyện gì lớn mới gia tăng thời gian nắm giữ. "Cậu làm như thế nào?" Tiêu Nam nhịn không được hỏi. "Hà hà, sau khi cơm nước xong, chúng ta làm thêm một buổi hẹn ước tôi sẽ nói cho chị biết!" Du Dương nói. "Không được! Cơm nước xong liền phải đi ước hẹn là quá nhanh, bất quá đi dạo một chút thì tôi có thể suy nghĩ!" Tiêu Nam giảo hoạt cười nói. "Lão bản thêm món ăn!" Ngay khi Du Dương cùng Tiêu Nam hai người đang nói chuyện nóng bỏng, ''tình chàng ý thiếp'' thì Trương Vũ Thiến vẻ mặt ghen tức đem thu lại mấy món ăn đã nguội trên bàn. . .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang