[Dịch]Sáp Kiện Vô Địch- Sưu tầm

Chương 168 : Nghịch thiên cải vật

Người đăng: 

.
Du Dương hôn nhẹ xuống đôi môi mềm mại của Trương Vũ Thiến, dịu dàng nói: - Vũ Thiến! Em đừng vội, chờ anh một phút, anh ra giải quyết tên không có mắt bên ngoài kia rồi sẽ trở lại ngay! Du Dương mở cửa Phi hành khí, đứng dậy nhảy ra ngoài. Du Dương bay đến bên ngoài Lam Long phi hành khí, hắn thấy một người nam nhân trung niên đang đứng ngay đằng trước Lam Long phi hành khí. Người nam nhân trung niên này đầu tóc rối tung, râu mép không dài, nhưng rất lôi thôi! Chứng kiến cảnh đối phương dĩ nhiên không cần bất luận vật phẩm gì lại có thể lăng không đứng ở trên bầu trời, trong lòng Du Dương cảm thấy thất kinh! Niếp Thiên Phong đã từng đã nói với Du Dương, “Lực trường lĩnh vực” là sơ cấp Võ Thần, “Tế Bào Trọng Tổ” là trung cấp Võ Thần, mà tu luyện tới cao cấp Võ Thần năng lực biểu hiện chính là “Phản Trọng Lực”. Đó chính là không mượn sự giúp đỡ của bất kỳ vật ngoài thân gì, tự lấy lực trường lĩnh vực của chính mình để trung hoà lực hấp dẫn, tiến tới ngự không phi hành. Du Dương thấy người trước mắt này hoàn toàn bất đồng với mình. Chính mình là vì có giày bay nhờ plug-in chuyển hoán, cho nên mới có thể ngự không phi hành, mà người trước mặt này lại không cần mượn bất kỳ ngoại vật gì. - Móa, chẳng lẽ lại là Võ Thần cao cấp cảnh giới “Phản trọng lực”! Nếu như là Võ Thần cao cấp cảnh giới “Phản trọng lực”, vậy thì lực lượng ít nhất cũng còn cao hơn mình bảy tám vạn thất, muốn tốc chiến tốc thắng quả thật có chút khó khăn! Du Dương thầm nghĩ. Du Dương vốn định một quyền đem đối phương đánh bay đi, nhưng bây giờ không dám tùy tiện xuất thủ nữa. Du Dương nói: - Đại thúc, ngài tìm ta có việc gì sao? Bạn gái của ta đang nằm trên giường chờ ta đây! Nếu như không có cái đại sự gì, ta phải đi luôn đây! - Cha! Trương Vũ Thiến ở bên trong Lam Long phi hành khí đột nhiên kêu lên. - Cha? Du Dương trong lòng toát mồ hôi lạnh, tự nhủ: "Lẽ nào người này chính là phụ thân của Vũ Thiến - Trương Thúy Tiên, người Lam gia muốn tìm kia!" - Cha, ông tại sao lại ở chỗ này! Ông… Trương Vũ Thiến thấy Trương Thúy Tiên lăng không đứng ở trước mặt, nàng kinh sợ nói không ra lời. Trương Thúy Tiên vừa thấy Trương Vũ Thiến, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười từ ái. - Vũ Thiến, đã hai năm không gặp rồi, mau lại đây cho cha ngắm cái nào! - Hừ! Ông còn nhớ được mình có đứa con gái này sao? Từ nhỏ đến lớn ông không quản đến tôi, suốt ngày chỉ biết là bài bạc, phòng ở, ruộng đồng thua phải cầm cố đi hết, ông lại không nói một lời nào bỏ tôi ở lại, biến mất vô ảnh vô tung! Tôi không có một người cha như vậy! Trương Vũ Thiến cả giận nói. - Ha ha, thì ra là Trương thúc thúc a! Cháu là bạn trai của Vũ Thiến, tên là Du Dương! Du Dương lập tức tiến lên tự giới thiệu mình. - Tiểu tử, ta biết ngươi! Lần này tới chính là để tìm người nói chuyện! Trương Thúy Tiên nói. - Tìm cháu? Du Dương giật mình nói. - Đúng, ta chính là tới tìm ngươi! Trương Thúy Tiên nói: - Ngươi cùng con gái ta tiếp xúc bình thường ta không phản đối, nhưng hiện tại ngươi lại còn nghĩa muội Yêu Nhiêu của ta phát sinh quan hệ, ngươi cũng không thể lấy một lúc cả cô lẫn cháu được? Hai người bọn họ, ngươi chỉ có thể chọn một! - Ách! Du Dương trong lòng toát mồ hôi, hắn thật không ngờ phụ thân của Trương Vũ Thiến, Trương Thúy Tiên tìm chính mình là vì việc này. Du Dương trầm mặc! Trương Vũ Thiến cùng hắn thâm tình, hai người tình cảm mặn nồng, trải qua một hồi sinh tử đã chứng minh, bất cứ giá nào Du Dương cũng sẽ không buông tha cho nàng được. Lăng Yêu Nhiêu tuy rằng cùng mình không có tình cảm quá sâu nặng, nhưng hiện tại Lăng Yêu Nhiêu đã hứa đợi với hắn bằng cả tấm long. Du Dương từ trước đến nay bác ái, hơn nữa tham muốn chiếm hữu rất mạnh, người con gái mình thích hơn nữa chính nàng cũng thích mình, Du Dương quyết sẽ không buông tha cho nàng! - Du Dương, đây là chuyện gì? Trương Vũ Thiến hướng Du Dương hỏi. - Ách! Là như thế này, sau khi em bị Lam Hải Nguyệt đưa đi khỏi Trái Đất, anh liền vội vã nghĩ cách đi tới Mặt Trăng, sau đó anh đi tới Sao Hỏa trước, cho nên mới chậm trễ thời gian lâu như vậy. - Nói điểm chính đi! Trương Vũ Thiến đã cắt đứt lời Du Dương. - Sau khi anh tới Sao Hỏa, gặp được một người con gái, người con gái ấy là nghĩa muội của Trương thúc thúc, cũng chính là cô cô của em. Nói xong, Du Dương không dám nhìn thẳng hai mắt của Trương Vũ Thiến. - Uhm, vậy thì sao? Cùng em có quan hệ gì chứ! Cha em rảnh rỗi quản việc có hơi thái quá, ông nếu quả thật có trách nhiệm, phải đi nghĩ cách chuộc lại nhà cửa, ruộng vườn mới đúng! Trương Vũ Thiến nói. - Ách! Du Dương cho rằng Trương Vũ Thiến sẽ nổi trận lôi đình, lại không nghĩ tới Trương Vũ Thiến sẽ có thái độ như vậy. - Tại sao lại không có quan hệ. Tuy rằng ta không phản đối một chồng nhiều vợ! Nhưng Yêu Nhiêu là cô cô của Vũ Thiến con, hai người các con sao có thể gả cho cùng một người đàn ông được! Loại sự tình này, ta tuyệt đối không cho phép! Trương Thúy Tiên lớn tiếng nói. - Trước đây ông mỗi ngày chỉ biết tới bài bạc, chưa bao giờ quản tôi! Hiện tại tôi có người đàn ông mình thích, tìm được một người có thể dựa dẫm cả một đời. Ông lại đi ra ngăn cấm, nếu như ông muốn xen vào, đi quản nghĩa muội của ông là được rồi. Nói chung tôi sẽ không rời khỏi Du Dương đâu! Trương Vũ Thiến phi thường kiên định nhìn cha của nàng Trương Thúy Tiên nói. Hai câu Trương Vũ Thiến nói này khiến trong lòng Du Dương sảng khoái vô cùng, có thể yêu được một người con gái như vậy, coi như là nỗ lực phải trả một cái giá cực lớn kia cũng đáng! - Thúc thúc, người và Vũ Thiến đã đã lâu không gặp mặt rồi! Cháu xem không bằng chúng ta tìm một chỗ uống một ngụm trà, ăn chén cơm nhạt, những chuyện khác chúng ta có thể chậm rãi nghiên cứu tiếp! Du Dương đưa ra ý kiến. - Uống trà? Ăn cơm? Mọi chuyện đều là do ngươi dựng lên, ta thấy không bằng ta giết ngươi rồi, chuyện gì cũng được giải quyết xong! Nói xong, Trương Thúy Tiên đột nhiên hướng Du Dương tập kích. Trương Thúy Tiên tựa hồ đối với Du Dương phi thường quen thuộc, biết hắn có thể dùng thời gian rất ngắn học được vũ kỹ của người khác, cho nên lúc hắn công kích Du Dương thì, không có sử dụng bất luận vũ kỹ gì, chỉ là đơn thuần sử dụng lực lượng. Oanh! Một trọng quyền đánh về phía Du Dương, Du Dương dơ song chưởng lên đỡ, bị một quyền của Trương Thúy Tiên này đẩy lui hơn 100m. Một quyền này lực lượng dĩ nhiên lên tới ba trăm ngàn thất! - Đậu móa, biến thái! Du Dương trước vẫn còn hoài nghi thực lực của Trương Thúy Tiên, nhưng hiện tại có thể khẳng định, Trương Thúy Tiên tuyệt đối có thực lực Võ Thần cao đẳng. Trương Vũ Thiến thấy cha của mình cùng Du Dương đánh nhau, trong lòng phi thường nóng vội, nhưng cô lại không thể ngự không phi hành, cũng không có dụng cụ phi hành, lại càng không lái được Lam Long phi hành khí. Cô chỉ có thể ở trên phi hành khí lo lắng suông, không có nửa điểm biện pháp nào để giải quyết. Trương Thúy Tiên tiếp tục một quyền đánh đuổi Du Dương, hắn không để cho Du Dương có cơ hội thở dốc, lập tức lại xông tới. Du Dương thấy một kích của Trương Thúy Tiên ngày sau đó, lại hướng chính mình xung phong liều chết qua đây, vội la lên: - Thúc thúc, người không phải định đánh cháu thật đấy chứ? - Vũ Thiến là con gái của ta. Yêu Nhiêu mặc dù là nghĩa muội của ta, nhưng ta từ nhỏ nhìn nó lớn lên, nó và con gái của ta cũng không có gì khác nhau! Vô luận ngươi lấy ai, cũng sẽ làm tổn thương đến người kia, cho nên cuối cùng chỉ có một phương pháp xử lý là giết ngươi! Ngươi chết, bọn nó rồi cũng sẽ quên ngươi thôi! Nắm tay Trương Thúy Tiên lần thứ hai đánh úp về phía Du Dương. - Cháu cưới cả hai người cùng một lúc là được mà? Như vậy tất cả đều vui vẻ, thật tốt a! Du Dương dưới chân sử dụng kinh thế cấp bộ pháp “Thuấn tức thiên lý’, tránh thoát một quyền này của Trương Thúy Tiên. - Nghĩ hay đấy! Ta đã cho ngươi một cơ hội để lựa chọn, thể nhưng ngươi lại tham lam như vậy, ta đây không thể làm gì khác hơn là giết ngươi, đây là biện pháp giải quyết vấn đề tốt nhất! Trương Thúy Tiên một lần nữa đánh tới Du Dương. Du Dương bị Trương Thúy Tiên liên tục đánh mấy quyền, trong lòng rất khó chịu, bởi vì hắn là cha của Vũ Thiến, vốn là phải rất tôn kính hắn, không nghĩ tới hắn nhưng không nói lý lẽ như vậy. Du Dương cả giận: - Vậy thì sao. Lão già không hiểu chuyện này, suy nghĩ ngoan cố không chịu thay đổi , chỉ chú trọng ngươi cảm giác của mình mà không nghĩ tới người khác! Ngươi không có tư cách làm cha của Vũ Thiến, cũng không còn tư cách làm nghĩa huynh của Lăng tỷ tỷ! Du Dương cũng nổi giận, hắn không hề tránh né, mà là chủ động đón nhận nắm đấm của Trương Thúy Tiên. - Hai mươi ba vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Phích Lịch Bạo Phá Quyền! OANH! Phích Lịch Bạo Phá Quyền hai mươi ba vạn thất lực lượng cùng Trương Thúy Tiên ba mươi vạn thất lực lượng một quyền đối một quyền đụng vào nhau. Trên khung như một vụ nổ hạt nhân, lấy hai người làm trung tâm, khí lãng tuôn ra xa gần nghìn thước. Du Dương bị quyền này của Trương Thúy Tiên chấn lui hơn 100m, đầu cánh tay bị lực lượng mạnh mẽ đánh thành một đống bầy nhầy. "Tế Bào Trọng Tổ!" Cánh tay bị phế, Du Dương lập tức vận chuyển lực trường lĩnh vực của chính mình, gây dựng lại ra một cái cánh tay mới tinh. Cánh tay Du Dương bị lực lượng mạnh mẽ cắt đứt, Trương Thúy Tiên đối diện cũng không khá hơn là bao. Rầm rầm rầm... Du Dương Bạo Phá Quyền kết hợp với lực lượng Phích Lịch lôi đạn, uy lực một lần nữa đề thăng! Du Dương đem Phích lịch lôi đạn đã đánh vào cánh tay Trương Thúy Tiên, làm Trương Thúy Tiên kinh người. “Phích Lịch Bạo Phá Quyền” làm nổ tung cánh tay của hắn, hắn cũng đã đem lực lượng bạo tạc còn lại của Du Dương bức ra khỏi cơ thể. "Tế Bào Trọng Tổ!" Trương Thúy Tiên cũng gây dựng lại ra cánh tay của mình. Hai người lần đầu tiên chính diện giao phong, Trương Thúy Tiên rõ ràng hơi thắng Du Dương một bậc. - Tiểu tử, tuy rằng ngươi tu luyện đến cảnh giới “Tế Bào Trọng Tổ”, cũng được gọi là kỳ tài, nhưng ngươi muốn chiến thắng ta, đó là chuyện không thể xảy ra! Đừng nói ta không để cho ngươi cơ hội, nếu như hiện tại ngươi trốn, vẫn còn kịp đấy! Trương Thúy Tiên hướng Du Dương khuyên nhủ. - Để cho ta bỏ Vũ Thiến một mình chạy trốn, càng là chuyện không thể xảy ra! Du Dương kiên định nói. - Ngươi đã muốn chết, ta đây để ngươi xem cái gì mới là lực lượng chân chính! Cũng làm cho ngươi chết có giá trị! Bốn mươi lăm vạn thất lực lượng! Nghịch thiên cải vật! Trương Thúy Tiên vung tay lên, một đám mây trắng phía sau hắn bị hắn cách không túm lấy, vài trăm mét vuông mây trắng oet trong tay của hắn ngưng tụ, trước ngưng tụ thành từng giọt nước nhỏ, sau đó giọt nước mưa lại tập trung lại với nhau, kế tiếp, một màn kinh người phát sinh. Du Dương được plug-in thị lực phụ trợ thấy rõ ràng, Trương Thúy Tiên dưới sự khống chế thủy phân tử bị xé nứt, phân giải, đầu tiên là phân giải thành nguyên tử, sau đó tiếp theo bị phân giải thành hạt căn bản nhỏ hơn. Sau khi tất cả các giọt nước bị phân giải thành cơ bản nhất hạt căn bản, những thứ này dưới lực trường lĩnh vực của Trương Thúy Tiên kết cấu lại, một lần nữa sắp hàng tổ hợp lại. Quá trình ấy kết thúc, nước lúc trước toàn bộ biến mất, trên tay Trương Thúy Tiên lại xuất hiện một thanh đao, một thanh hợp kim bảo đao khí phách mười phần! Loại hợp kim này tỉ lệ pha trộn phi thường hoàn mỹ, thân đao cứng cỏi sắc bén, có thể đoán được đao này chém sắt như chém bùn! - Bốn mươi lăm vạn thất lực lượng! Nghịch thiên cải vật? -Hắn dĩ nhiên lại là đỉnh cấp Võ Thần! Du Dương kinh hãi nói. Sơ cấp Võ Thần: Lực trường lĩnh vực. Trung cấp Võ Thần: Tế Bào Trọng Tổ. Cao cấp Võ Thần: Phản trọng lực . Đỉnh cấp Võ Thần: Nghịch thiên cải vật. Muốn đạt đến cảnh giới Đỉnh Cấp Võ Thần “Nghịch thiên cải vật”. Lực lượng nhất định phải vượt lên trước bốn mươi vạn thất lực lượng mới được, hơn nữa Trương Thúy Tiên sử dụng lực lượng đã đạt đến bốn mươi lăm vạn thất, đây đã là “Nghịch thiên cải vật” ngũ trọng thiên sức mạnh! - Tiểu tử, ngươi có thể chết dưới lực lượng mạnh nhất của ta, ngươi hẳn là có cảm giác vinh hạnh rồi! Nói xong, Trương Thúy Tiên cầm thanh Tuyệt Cường Phách Đao kia hướng Du Dương bổ tới. Một đao bốn mươi lăm vạn thất lực lượng, lực lượng cao gấp đôi Du Dương, Du Dương có thể tiếp được sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang