[Dịch]Quyền Tự Cơ Duyên - Sưu tầm

Chương 5 : Chương 5

Người đăng: 

.
Màn đêm yên tĩnh ở tiểu viện nhà nàng đang có biến động , có kẻ đã đột nhập vào trong phong nàng, sát khí mãnh liệt quen thuộc xuất hiện , nàng có nhầm hay không, cái khí chất kia vẫn chưa từng thay đổi, có phải nàng nhầm hay không. _Ngươi là ai – nàng mở mắt, nhìn thấy Huyết thật sự đang đứng trước mặt mình, nổi kích thích muốn giết kẻ này khiến cơ thể nàng run lên bần bật _Tuyết… ta biết là ngươi, hình dáng có thay đổi nhưng cái khí chất đó, không ai khác ngoài ngươi- Huyết cẩn thận ngắm nhìn nàng, hắn từ lúc bỏ chạy cũng bị rơi từ một tòa nhà mà xuyên không đến nơi này cách chừng 1 tháng. _Bạch, Hắc… giết hắn cho ta- nàng lạnh lùng cất lời khiến Huyết giật mình, Tuyết không phải rất yêu hắn hay sao,giờ sao lại muốn giết hắn, hắn biết thế giới này có sự khác thường, nên khi đến đây mọi khả năng của hắn đều bị một đứa bé nơi này khống chế một cách dễ dàng, may mắn thay là hắn cũng đã có năng lượng tinh thần của chính mình. _Tuyết… ngươi hận ta sao – Huyết nhìn nàng, bằng hữu bao nhiêu năm qua, giờ lại không thể như xưa được nữa, hắn biết bản thân mình hoàn toàn có lỗi khi đem Tuyết ra làm vật thế mạng nhưng ông trời lại cho nàng gặp hắn một lần nữa, nàng hoàn toàn chưa chết khiến hắn vô cùng vui mừng _Hận… thân làm sát thủ , làm gì có khái niệm giận hay không, chỉ có giết hay thả mà thôi- nàng lạnh lùng trả trả lời, hai bóng đen xuất hiện sau lưng Huyết bắt đầu tấn công- dám đến đây kiếm ta, cũng khá khen cho ngươi _Vậy khi nào ngươi tha thứ cho ta, ta lại gặp ngươi- nói xong Huyết rất nhanh biến mất trong phòng _Tà thuật gì thế này – Hắc la lên _Là độn thổ, các người ra ngoài trước, ta đang muốn ngủ – nói xong nàng quay lưng vào trong, lòng không hiểu rõ tâm tình mình lúc này, Huyết chắc chỉ mới xuyên không gần đây, còn nàng đã đến thế giới này hơn 15 năm rồi, tình cảm kia cũng đã phai nhạt dần nhưng đâu đó vẫn là kí ức khó chịu khiến nàng không thể nào quên được. _Ngân nhi làm sao thế nhỉ – Hắc lo lắng _Chuyện của bé con, ngươi đừng có xen vào – Bạch cũng quay lưng rời đi, tiếp tục đi quanh tiểu viện của nàng mà xem xét. Hôm có người nay để cho có người đột nhập vào trong mà hắn không phát hiện rõ ràng là sơ sót hoàn toàn không thể chối cãi. ……….. Hôm nay nàng đã đột phá cấp 26 Tiên khí, cũng là ngày kiểm tra năng lực ở học viện. Lãnh, Tiêu hai người nhìn nàng với ánh bắt sùng bái, có lẽ nhờ món quà của Bạch , Hắc nên nàng mới có thể tu luyện đến trình độ này. _Ngân nhi, chúc mừng con – Kiều Mạch ôm nàng cười đến vui vẻ, Lục Trọng thì không kiềm được vẻ khoái trá mà cười to, mất hết sự uy nghi lẫm liệt của một tướng quân. _Phụ thân, mẫu thân, cái này…. mỗi người hãy giữ 5 viên -nàng lấy ra 10 viên Hoàn Hồn Đan trao cho phụ mẫu – nó tên là Hoàn Hồn Đan _Sao cơ – Lục Trọng há hốc mồm, đan dược mà cả đại lục đều thèm muốn nhưng chỉ có 3 viên, nay nữ nhi của mình cư nhiên có thể chế thành, đan dược này chính như tên gọi, có thể cứu sống người chết rất dễ dàng. _Cứ mỗi lần lên cấp sẽ chế được 5 viên, không thể coi là món đồ trân quý như trước -nàng nhún vai, bốn tên hộ vệ của nàng cũng đã được nàng trao cho mỗi người một viên,đều là cảm kích nàng không thôi. _Nga….- Kiều Mạch ngẩn ngơ nhìn nàng hồi lâu rồi mới cất dược vào trong người _Lão gia, phu nhân, chủ nhân, có người ở phủ Học Sỹ tìm lão gia -Lãnh chạy đến báo tin cho ba người _Ân… chúng ta sẽ ra tiếp đón, ngươi cứ tiếp đãi họ cho chu đáo -Lục Trọng gật đầu, ba người nhìn nhau một lát rồi bước ra tiền sảnh. Vì lí do gì mà người ở phủ Học Sỹ đến tìm a. _Lục tướng quân, xin hãy giúp đỡ ta – Phanh một tiếng, Phan học sỹ liền quỳ gối trước mặt ba người, gương mặt tiều tụy nhìn Lục Trọng khẩn cầu _Phan đại nhân, trước cứ hãy đứng dậy đã- Lục Trọng cẩn thận dìu Phan học sỹ đứng dậy. _Chẳng giấu gì ngài, con trai ta Phan xuân hôm qua ở học viện có tỷ thí với Minh Hiên vương gia, không những thua mà lại còn bị trọng thương, ta biết phủ tướng quân có trung cấp đan dược trị thương thường đem cho binh lính sử dụng, nay mặt dày mày dạn đến đây xin đan dược, ta đã đến phủ Thừa Tường nhưng hoàn toàn bị cự tuyệt – Phan học sỹ đau khổ không nói nên lời _Phan đại nhân, người đừng như vậy- Lục Trọng đưa mắt về phía nàng, nàng liền hiểu ý trao cho Phan học sỹ một viên cao cấp đan dược trị thương- mong Phan đại nhân giữ kín chuyện này, kẻo tướng quân phủ lại gặp phiền phức. _Đa tạ Lục tướng quân, ngay ngày mai Phan mỗ sẽ đích thân đến để hậu tạ ân đức này- Phan học sỹ vui mừng cầm đan dược hồi phủ mà không hề để ý tay mình là cao cấp đan dược. _Ngân nhi, con cũng đến học viện đi, lúc kiểm tra mẫu thân và phụ thân sẽ đến cổ vũ cho con – Kiều Mạch xoa đầu nàng, nàng liền nghe lời mà rời khỏi tiền sảnh. _Nga… phủ học sỹ hiện tại lại phải nợ chúng ta một cái ân tình – Lục Trọng ôm Kiều mạch vào lòng mà tâm không khỏi khoái trá _Chàng xem chàng lúc này có hay không y như một tiểu hài tử- Kiều Mạch mỉm cười nhắc nhở phu quân của mình …….. _Hửm, thất đệ, kia có phải là Phan Xuân, hôm qua không phải hắn đã bị đệ đánh đến trọng thương hay sao -Minh Hào tứ vương gia gọi Minh Hiến _Ngân muội, cố gắng nhé- Diệp Chi đứng ở sau lưng nàng cô vũ nàng bước lên sàn đấu _Tiện tì, mày không thoát khỏi tay tao đâu – Man Nhược cấp 2 Sơ khí nhìn nàng đầy vẻ căm thường _Ngân nhi cố lên nào – Kiều Mạch cũng đứng cùng Lục Trọng cổ vũ cho nàng, khiến Man Nhược ghen tị không thôi, vì lí do gì nàng ta lại là con hoang, bị ruồng bỏ, cha không phải là Lục tướng quân oanh oanh liệt liệt, mà lại là con gái của kẻ đánh xe ngựa khi xưa chở mẫu thân mình. _Bắt đầu – Phong lão sư không đẻ ý tới lời nói của Man Nhược mà ra hiệu cho cuộc sát hạch bắt đầu _Cửu cung, hiện! – Man Nhược tay cầm cây cung cấp 3 sơ khí, tích tụ từ Thủy lượng, có lẽ nàng ta vừa mới lên cấp _Hỏa triệt phiến, hiện!- tay nàng xuất hiện cây quạt cũng cấp 3 sơ khí thuộc Hỏa Lượng. _Hỏa khắc thủy -Diệp Chi nhún vai, giọng không to không nhỏ, nhưng đủ để cho người trên đài thi đấu nghe thấy và bị lung lay tinh thần . Man Nhược tay hội tụ băng tiễn bắn về phía nàng, rất nhanh chóng, bang tiễn bị hỏa cầu từ cây quạt của nàng phát ra làm cho bốc hơi. Chỉ cần một chiêu cũng đã đủ đánh giá thực lực của hai bên _Dừng, Tuyết Ngân thắng -Phong lão sư ra hiệu, nàng lập tức bước xuống sàn đấu nhưng Man Nhược thì không, nàng ta rút ba mũi tên bắn về phía nàng, chuyện này ai cũng thấy được, nhưng ba mũi tên chưa kịp trúng đích thì lại quay ngược về hướng chủ nhân mình mà phóng _Chi Diệp, hồ nháo – Ngô lão sư nhìn Diệp Chi mà quát nhưng lòng thầm đắc ý với học trò, Man Nhược bị trúng thương nằm trên mặt đất, Man Châu sợ hãi chạy đến xem _Ai có đan dược trị thương không- Man Châu gào lớn nhưng không ai trả lời, đan dược trị thương đâu phải muốn cho là cho, dù là sơ cấp dược thì nó cũng rất đắc tiền mà. _Tuyết Ngân cô nương- Phân Xuân chờ nàng quay lại chỗ ngồi thì tiến tới chào hỏi – thật đa tạ ơn cứu mạng của Lục tướng quân _Phụ thân ta bên kia, qua đó mà tạ ơn, ta chẳng có liên quan – nàng lạnh lùng không thèm nhìn Phan XUân dù chỉ là một lần. Mà chỉ chú tâm đọc cuốn sách mà bá Quát đưa cho nàng. Phan Xuân cũng không dám quấy rầy nàng nữa mà quay về chỗ . Cao cấp đan dược trụ thương không những giúp hắn phục hồi mà còn thăng từ cấp 7 lên cấp 8 hạ khí. …………………. _Lão sư, có thể về học tiếp không – nàng nhìn Bá Quát đầy thâm ý, BÁ Quát cũng gật gật đầu, một sư một đệ tử cứ thế mà rời khỏi trường đấu _Ngươi thắc mắc gì trong cuốn sách này , ta có thể giải đáp – bá Quát mỉm cười _Có rất nhiều điều thú vị – ánh mát nàng phá lệ lóe sáng , tay trao cho Bá Quát hai viên đan dược, một xanh là dịch dung đan, màu nâu là hóa giải. _Tốt, lão sư ta rất thích ngươi- Bá Quát xoa xoa đầu nàng , cả hai cùng bắt đầu thảo luận về cuốn sách nàng đang đọc, cuốn sách có tên ” Ngũ Hành Trận “ _Chủ nhân, ở tướng quân phủ dường như có dược sư – bóng trắng xuất hiện nhìn Minh Hiến báo cáo _Uhm – Minh Hiến tay hạ tách trà lòng suy nghĩ , mỗi phủ đều có từ một đến hai dược sư thì không cần bàn đến , nhưng hôm nay Phan Xuân xuất hiện ở học viện làm một trận cuồng phong khiến ai ai cũng phải kinh hãi. Không những bị trọng thương mà còn lên cấp, chứng tỏ đã được sử dụng cao cấp đan dược. Mà sau khi hắn điều tra thì biết được dược từ Lục tướng quân mà có được. Phủ tường quân có cao cấp dược sư ẩn nấp, chuyện này rất thú vị _Chủ nhân, còn về Lục Tuyết Ngân, nghe nói từ nhỏ đã rất lạnh lùng, tính tình khác người. Từ bé đã bị mọi người hiếp đáp ruồng bỏ, đến khi năm tuổi mẫu thân được giải oan thì danh chính ngôn thuận làm tiểu thư duy nhất của Lục tướng quân phủ, nhưng là…. – bóng trắng ấp úng _Nhưng sao – Minh Hiến nhướng mày _Thuộc hạ không theo dõi được nàng bởi xung quanh nàng đều có cao thủ bảo hộ – bóng trắng ấp úng -đều là từ Thượng khí trở lên _Cao thủ?? Thượng khí ?? Lục tướng quân quả thật rất yêu thương đứa con gái này -Minh Hiến lóe lên một tia thưởng thức, nhớ lại thái độ của nàng đối với Phan Xuân mà không khỏi chấn động , rõ ràng người tên Tuyết Ngân kia phải có điều gì đó hơn người. ……….. _Chủ nhân, có người ở Thất vương phủ theo dõi chúng ta – Lãnh nhìn về nàng bẩm báo _Hắc, tiệt…. tại thất vương phủ -nàng nhíu nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, bởi lẽ nàng ghét nhất cái bản tính tò mò _Ân…- Tuy Hắc Long không hiện diện nhưng nàng vẫn nghe tiếng của Hắc Long trả lời . ………. _Chủ nhân, Tứ đã chết – bóng trắng nhìn Minh Hiến _Chết??? ….. ở đâu – Minh Hiến gầm nhẹ, bản tính trời sinh khiến hắn không dễ quá xúc động vào bất kì việc gì _Thưa, bên cạnh thuộc hạ nhưng thuộc hạ thật sự không rõ ai đã làm việc này, mong chủ nhân trị tôi – bóng trắng quỳ xuống, MInh HIến nhíu nhíu mày, cấp 12 trung khí bĩ giết mà 15 cấp trung khí không hề hay , người này thực lực đến đây, sao lại nhắm vào người của hắn _Chủ… nhân… cẩn… thận…. – bóng trắng giọng đứt đoạn, hắn quay lại một lần nữa thì thấy thuộc hạ của mình đã chết, hắn rốt cuộc đã chạm đến ai thế này ……………. _Ngân nhi, xong rồi – Hắc Long ôm chầm lấy nàng mà cọ cọ đầu _Ừ, há mồm ra – Hắc Long há mồm, nàng quăng cho Hắc Long một viên đan dược màu đen- học viện sẽ trùng tu 15 ngày, chúng ta đến Ma Nhai Động chơi đi _Bé con, ngươi toàn chọn những nơi mà người khác không bao giờ dám vào – Bạch Hổ cười khổ _Lãnh, Tiêu cần lên cấp …. – nàng đang định nói _Với lại kiếm nguyên liệu để chế dược – bốn người đồng thanh nói rồi cười lớn, còn đầu nàng thì đầy hắc tuyến _Sao lại thế này – Kiều Mạch nhìn Phan học sỹ mang Phan Xuân đến cầu thân con gái mình thì không khỏi ngạc nhiên _Thật sự ta cũng nói rõ , hôn nhân là do nữ nhi ta tự quyết, ta tôn trọng nữ nhi của mình – Lục Trọng mãnh liệt cự tuyệt khiến Phan học sỹ thất vọng ra mặt. _Lục tướng quân, con biết tướng quân rất xem trọng Ngân muội, Phan Xuân hiện chỉ muốn làm thân với muội ấy trước mà thôi – Phan Xuân lễ phép _Phụ thân, đuổi về hết đi- nàng lạnh lùng bước đến _Chắng lẽ cũng đuổi cả ta – Minh Hiến mỉm cười bước vào _Tham kiến vương gia -mọi người đếu thi lễ với Minh Hiến _Vương gia, người đến tướng quân phủ không biết có chuyện gì – Lục Trong nhìn MInh Hiến _ Ta đương nhiên là đến để cầu thân – ánh mắt của MInh Hiến hướng về nàng mà mỉm cười _Thứ lỗi nói thẳng – nàng nhìn Phan Xuân cùng Minh Hiến một cái rồi rời ánh mắt đi nơi khác như thể trước mắt nàng là hai đống phân thối tha biết chuyển động, Minh Hiến bắt gặp ánh mắt này của nàng mà lòng nổi lên tính hiếu thắng muốn chiếm hữu nàng – các ngươi chẳng ai vừa mắt ta, cầu thân vì tình hay vì đan dược có ở trong tướng quân phủ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang