[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm

Chương 73 : Vấn đề nan giải.

Người đăng: 

.
- Trương Anh Duệ, cậu có cảm thấy… bây giờ mà vẫn có cái gọi là thế gia tồn tại không? Trên đường trở về, Lý Tuyết Âm luôn im lặng bỗng nhiên hỏi vậy. - Khẳng định là có. Trương Anh Duệ không nghĩ ngợi gì mà gật đầu luôn. - Hả? Vì cái gì? Lý Tuyết Âm phản ứng có chút kinh ngạc với Trương Anh Duệ, không ngờ là hắn không cần suy nghĩ gì mà trả lời luôn: - Trung Quốc mới được xây dựng dựa hoàn toàn trên cơ sở hệ thống cũ, lúc xây dựng Trung Quốc mới đã phá hết cái cũ, làm gì còn có cái gọi là gia thế? - Đây chẳng qua là nói từ phía chính quyền mà thôi, có bao nhiêu cách nói thật? nhưng dù có thế nào Trung Quốc mới cũng được xây dựng trên hệ thống cũ, cho dù có phá bỏ cái cũ thì cũng không thể tránh khỏi tàn dư của nó, tuy chưa nghe nói tồn tại thế gia nhưng nếu để người ta phán đoán trong Trung Quốc chỉ có khoảng 20 đến 30 người đoán có thế gia…. Trương Anh Duệ nghĩ ngợi thận trọng rồi trả lời. Đáp án này có chút kinh thế hãi tục, tuy bây giờ không phải là thời quá khứ nhưng “ Khấu trừ chụp mũ” vẫn là một cái tội, so sánh với thời cổ đại có tiến bộ hơn. Những cái này Lý Tuyết Âm hiểu được, cho nên mới há mồm trợn mắt nhìn Trương Anh Duệ, không dám tin lắc đầu: - Một khi đã như vậy. Cậu nghĩ xem cái gọi là thế gia mà gắn với gia tộc mình thì mình có thể làm được gì chứ? Câu nói này, không thể không thừa nhận lời của Trương Anh Duệ là chính xác. - Ừm, từ trước đến nay mạng lưới quan lại rắc rối, chính là còn tồn tại cái bùa phép này. Nghe được Trương Anh Duệ nói câu này, Lý Tuyết Âm lại ngẩn người ra, lắc đầu nhìn hắn cười khổ: - Thật đúng là như vậy, đối với bọn họ giữ được quyền thế là biện pháp quan trọng nhất. - Thực ra không khó lý giải, cái này cây cối cũng có thể nhìn ra. - Trong sách có? Lý Tuyết Âm kinh ngạc, chuyện này như mơ hồ không thể lý giải được: - Cái gì mà trong sách có? - Inte, điểm khởi đầu của xã hội và quan trường người ta đều nhắc đến. Trương Anh Duệ nói rõ ràng. Văn học trên Inte… Lý Tuyết Âm nhất thời không nói gì. Không biết là vì cái gì mà Lý Tuyết Âm chần chừ một chút: - Trương Anh Duệ, tôi có một người chị em gặp phải chuyện này, cậu có thể nghĩ cách giúp tôi được không? - Chuyện này để tôi nghĩ kế ư? Trương Anh Duệ ngẩn người, tạm dừng trong vài giây, không dám tin vào mũi mình: - Không phải đâu? Tuy bây giờ tôi biết có còn thế gia nhưng hoàn toàn không biết tốt cục nó sẽ xảy ra chuyện gì. Lý Tuyết Âm cũng lặng người đi một chút, sau đó nhìn Trương Anh Duệ suy nghĩ: - Thực ra mình cũng chẳng khác gì tiểu thuyết, tỷ muội của tôi, trước kia nhà họ có xảy ra chút chuyện gây ra tổn thất lớn đang có nguy cơ bị một người có thế lực nuốt chửng. - Ngoài ta, một tiểu thư như tôi và muội muội kia không thể làm gì được, đối với gia tộc của muội tôi mà nói thì phải giải quyết được nguy cơ trước mắt, chỉ có một cách là phải… - Đó chính là bọn họ nghĩ phải gả tiểu muội của tôi cho một tên đại gia tộc kia, để cho họ không dám ra tay nữa.Còn vấn đề tiểu muội tôi có thích hay không, không quan trọng.Tóm lại dù là nguyên nhân gì đi nữa tôi cũng không thích gả cho tên kia, đúng không? Không đợi cho Lý Tuyết Âm nói xong, Trương Anh Duệ đã ngắt lời. - Chuyện là như vậy! Lý Tuyết Âm gật đầu liên tục vẻ mặt như chờ đợi Trương Anh Duệ: - Chuyện như vậy, có cách nào giải quyết không? Trương Anh Duệ có chút đau đầu: - Chuyện này thì tôi làm sao có cách gì được? Thấy vẻ chờ đợi của Lý Tuyết Âm, tự nhiên Trương Anh Duệ nói không lên lời từ chối. - Chuyện này, để tôi suy nghĩ lại. Trương Anh Duệ vẻ mặt sầu khổ: - Nhưng tôi cũng phải nói trước, cô cũng đừng quá hi vọng, từ xưa đến nay không có ít những người hi vọng rồi không được đến đâu cả, khả năng của tôi cũng không quá lớn đâu. Lý Tuyết Âm gật đầu liên tục, đương nhiên cô biết chuyện này khó khăn đến mức nào, lý trí nói cho cô biết vấn đề này Trương Anh Duệ cũng không có cách nào nhưng nhìn bộ dạng lúc này của hắn khiến cô có tham vọng, không chừng tên tiểu tử này cũng có cách đấy? Sau khi quay về, không để cho Trương Anh Duệ ngồi ấm chỗ, Triệu Văn Đường đã gọi điện đến. - Anh Duệ à, hôm nay hôm nay tiểu thư Lý Tuyết Âm vui vẻ chứ? Vui hay không chẳng lẽ ông không biết hay sao?Trương Lam oán thầm, hắn thật không ngờ là đến giờ phút này rồi mà ông ta còn không biết chuyện gì xảy ra, lúc này còn gọi điện thoại cho mình e rằng đang muốn biết xem mình và Lý Tuyết Âm đã nói những cái gì. Trương Anh Duệ cười khổ một tiếng nói: - Không cho là vui vẻ. Lúc đi xuất hiện một tên… tôi đoán là từ kinh thành xuống, sau khi nói vài câu với tiểu thư Lý Tuyết Âm thì tâm trạng của cô ấy không vui lắm, rồi về luôn. - Người kia và tiểu thư Lý Tuyết Âm đã nói những gì vậy? Triệu Văn Đường vội vàng hỏi. - Lúc đó tôi không ở đấy nên không biết. Trương Anh Duệ tràn đầy bất đắc dĩ, chuyện này mà ông cũng có tư cách hỏi sao? ông ta chỉ là một bí thư huyện ủy nhỏ nhoi, hỏi chuyện này không muốn chết thì là gì?Trương Anh Duệ nói tiếp: - Hơn nữa, bí thư chuyện này tốt nhất là chúng ta không nên hỏi. - Hả? Đại khái là rất ít người dám nói với ông ta như vậy. Triệu Văn Đường tức giận lập tức ý thức được chuyện này có thể liên lụy đến những ai, liền hít một hơi thật sâu, ngay cả muốn hỏi điều gì cũng quên đi mất, nói với vẻ khó khăn: - Đúng, đúng rồi, chuyện này chúng ta không nên biết thì hơn… khụ khụ Trương Anh Duệ, Anh Duệ à, Lý tiểu thư cần gì câu trực tiếp phụ trách là được rồi, sau đó sẽ tính tiền với huyện lý.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang