[Dịch]Quyền Thế- Sưu tầm
Chương 62 : Tâm Thông - thăng cấp
.
Cái chức vụ Ủy viên công tác pháp chế này, chính là sô lượng ở Hội đồng nhân dân huyện không nhiều lắm, gân như là kết hợp luôn với mấy người quyền cao trong các ban bên chính phủ.
Vương Ba đương nhiên biết cái chức vụ này có ý nghĩa gì, là ban có thực quyền của Hội đồng nhân dân huyện, phạm vi công tác của Ủy ban công tác pháp chế không chỉ là suy nghĩ tới tính hợp pháp tính hợp lý tính pháp quy của luật lệ hiện hành của Huyện ủy và chính quyền địa phương, đặt ra tính pháp quy một chút cho địa phương, tiến hành điều chỉnh đối với pháp luật không phù hợp với sự phát triển trước mắt của xa hội, đặc biệt là trong tay còn có một quyền lợi cứng rắn rất quan trọng: nếu như trong công tác của người đứng đầu các ban nghành liên quan và các Phó huyện trong chính quyền xuất hiện vấn đề -- bao gồm cả Chủ tịch huyện, mấy Phó Chủ tịch huyện và đông đảo người đứng đầu các cục phía dưới của huyện ở trong đó -- Ủy ban công tác pháp chế này có quyền đưa ra dự thảo nghị quyết bãi miễn đối với những người này, rồi đệ trình lên Hội đồng nhân dân huyện xem xét.
Bí thư dựa vào cái gì mà chế định người đứng đầu chính quyền? Ngoại trừ trong tay nắm giữ một phiếu phủ quyết Hội Thường ủy và Hội Thư ký ra, dựa vào là chính là thân phận y là Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân, bí thư nắm trong tay ba quyền lợi lớn này, được gọi là ba cỗ xe ngựa kéo bảo vệ năng lực đứng đầu của bí thư, là một trong ba cỗ xe ngựa, quyền lợi của Hội đồng nhân dân hiển nhiên là lớn hơn so với sự tưởng tượng của rất nhiều người.
Đừng xem cái chức vụ này bình thường không thấy núi không chảy nước, tựa hồ một bộ dáng vô hại với người ta, mà nếu quả thực chọc giận người này, sẽ chết người đó!
Lại liên tưởng đến Chủ nhiệm Ủy ban công tác pháp chế chính là Bí thư Huyện ủy Triệu Văn Đường, tuy rằng vẫn có cái chức vụ Phó chủ nhiệm này, nhưng vẫn không có ai đảm nhiệm, hôm nay Triệu Văn Đường đem chức vụ này giao cho Trương Anh Duệ. . . Nói rõ ông chủ tương đối coi trọng đối với người này đó!
Vương Ba trái lại hít vào một ngụm lương khí, trong lòng cũng không dám khinh thường Trương Anh Duệ này.
Sau khi hiểu được thân phận ẩn chứa vàng này của Trương Anh Duệ, Vương Ba cũng không khỏi giơ ngón tay cái lên, vẻ mặt ước ao nhìn Trương Anh Duệ:
- Người anh em, cậu thật trâu bò!
-Ha hả. . .
Được Vương Ba khen như thế, Trương Anh Duệ trái lại nghĩ có chút không tốt lắm, gãi gãi đầu:
- Không được, sau này phải hạ thấp, phải hạ thấp.
Ta chửi ! Cái dạng này của ngươi mà gọi là hạ thấp? Ngươi giơ cao cũng sắp đến mức toàn bộ huyện đều biết rồi, Bí thư Huyện ủy tiền nhiệm cũng đều là do ngươi hạ thấp mới bị kéo xuống phía dưới, ngươi thật đúng là biết hạ thấp đó. Đối mặt với sự vô liêm sỉ như vậy của thằng nhãi này, cho dù là Vương Ba luôn luôn lấy độ dày của da mặt mình làm kiêu ngạo, nhất thời cũng không biết nói gì.
- Tôi nói người anh em này, chuyện này cậu không mời khách sao?
Tỉ mỉ ngẫm lại, Vương Ba nghĩ chuyện này mình bị thiệt thòi, một chuyện vui lớn như vậy, tên này không mời khách không nói, trái lại còn muốn mình đáp lên hai điếu Hồng Hà Đạo? Con mẹ nó, thật sự là không có đạo trời!
- Mời khách, đương nhiên phải mời khách.
Loại chuyện này, không mời khách quả thực là đắc tội với người ta, Trương Anh Duệ sảng khoái gật đầu:
- Tối nay tôi đã hẹn với Thư ký Huyện ủy Vương rồi, mọi người cùng nhau vui vẻ đi
Còn hẹn Vương Hải Triệu? Đây chính là một tin tức tốt, nói không chừng có thể giao hảo với Thư ký Huyện ủy, vậy thật đúng là kiếm được, Vương Ba vốn chỉ quan hệ thông thường với Vương Hải Triệu, lúc này gật đầu:
- Được, đến lúc đó đi đâu, gọi một cú điện thoại cho tôi là được.
. . .
Chuyện do Đại đội trưởng đại đội cảnh sát giao thông huyện tự mình căn dặn, ai cũng không dám chậm trễ, bên Sở Quản lý xe kia, thậm chí cả buổi trưa cũng không có nghỉ làm, trực tiếp tăng ca làm tốt thủ tục xe cho Trương Anh Duệ. Đợi tới lúc Trương Anh Duệ và Vương Ba ăn trưa xong rồi trở, Trương Anh Duệ đã thấy ở trên đuôi xe của mình có treo một cái biển số có dãy số tương đối không tồi, cảnh sát giao thông Ngụy Nhiên vừa bị Vương Ba phái đi chấp hành cái nhiệm vụ gian khổ này, đang là một đầu mướt mồ hôi đứng ở bên cạnh xe BMW của Trương Anh Duệ, trong tay cầm bao da của Trương Anh Duệ, trộng vẻ mặt của gã, không giống như là cầm một cái bao da, ngược lại như là nhón một quả bom có thể nổ tung bất cứ lúc nào vậy.
Hiện tại thấy Trương Anh Duệ và lão đại nhà mình cùng nhau xuống xe, sóng vai mà đi, lúc này mới thở dài một hơi, ôm bao da của Trương Anh Duệ đi lên nghênh đón, đem bao da giao vào trong tay của Trương Anh Duệ, một bộ dáng giống như trút được gánh nặng nói:
- Quản lý Trương, đã làm xong thủ tục xe của ngài, tổng cộng hết 5 vạn 4000 đồng, ngài kiểm một chút đi.
- Hả?
Vừa nghe được bao gồm cả thuế và bảo hiểm ở bên trong, lại có thển chỉ tốn 5 vạn 4000 đồng, Trương Anh Duệ có chút kỳ quái, trước lúc tới mình chính là đã đặc biệt kiểm tra trên mạng qua, trong lòng liền kỳ quái:
- Cái này hình như không quá đúng thì phải? Làm sao lại tiêu ít đi nhiều như vậy?
Không đợi Ngụy Nhiên nói cái gì, Vương Ba vỗ vỗ vai của Trương Anh Duệ, ngược lại là vẻ mặt ngạo nghễ nói:
- Anh em, đây mới là bình thường, nếu như anh đây đứng ra mà chút mặt mũi ấy cũng không có, vậy anh đây làm cái chức đại đội trưởng này cũng thật là quá uất ức đó. Tiền thuế và phí trước bạ kia thì chúng tôi không có cách nào, nhưng một chút cái khác, ai dám thu tiền của chúng tôi chứ?
Trương Anh Duệ sửng sốt, cảm thấy không thể hiểu được.
- Đám cảnh sát giao thông chúng tôi đây trái lại cũng dễ nói chuyện, công ty bảo hiểm có thể lấy tiền của chúng ta sao?
Căn bản là không phải cùng một cái hệ thống mà, Trương Anh Duệ không cách nào hiểu được, vì sao đội cảnh sát giao thông có thể trâu bò đến mức mua bảo hiểm cũng không đưa tiền cho công ty bảo hiểm?
- Cái này còn không đơn giản sao? Dám không cho chúng tôi mặt mũi sao?
Vương Ba nở nụ cười, trên mặt y lộ ra vẻ đắc ý và kiêu ngạo:
- Mẹ nó, nếu như công ty bảo hiểm dám đòi tiền chúng tôi, chờ khi xảy ra sự cố giao thông, chúng tôi ghi lệch bút ở trên giấy xác nhận sự cố giao thông, phía công ty bảo hiểm kia là có thể bồi thường chết! Công ty bảo hiểm cũng không ngốc, cậu nói họ có thể đắc tội với chúng tôi sao? Huống chi cả đội cảnh sát giao thông chúng tôi mới được có bao nhiêu chiếc xe chứ?
Mẹ kiếp! Quá độc ác, không ngờ còn có thể dùng tới một chiêu như thế! Trương Anh Duệ thế mới biết, vì sao cảnh sát giao thông không quản tới trên đầu công ty bảo hiểm người ta, mà còn dám như thế trâu bò như thế: nếu như công ty bảo hiểm không ra vẻ đáng thương, đám cảnh sát giao thông bên này dám cho bọn họ bồi thường rớt quần lắm!
Thì ra là thế, Trương Anh Duệ nhất thời cảm thấy Triết học mình học được ở thời gian học cấp 3 vẫn là rất hữu dụng : giữa vạn vật luôn luôn có liên hệ tất yếu.
Lẽ nào mình nên là lật lại sách giáo khoa chính trị cấp 3 một chút đi?
. . .
Cáo từ Vương Ba, Trương Anh Duệ chậm rãi lái xe chạy trên đường, lấy tính điều khiển vang danh hậu thế của BMW, cảm giác lái xe này quả thực không tồi, cái loại cảm giác tùy tâm sở dục này, quả thực không phải chiếc xe Poussin và xe buôn bán BuickLGL8 trước đây trong công ty có thể so sánh, giống như là mình vừa nghĩ muốn biết cái gì, trong lòng hai vị Vương Hải Triệu và Trương Bình Tuấn kia trái lại liền nghĩ tới cái đó, oa ca ca. . .
Hả? Trương Anh Duệ sửng sốt, vội vàng dừng xe lại bên đường: không đúng? !
Vừa nghĩ đến chuyện đó, làm cho Trương Anh Duệ lại càng hoảng sợ!
Vào lúc Vương Hải Triệu dẫn mình đi xem phòng làm việc của Chu Tử Hào kia ở bên Hội đồng nhân dân, lúc đó mình không biết Triệu Văn Đường vì sao lại an bài cho mình một gian phòng làm việc như vậy, vô ý thức muốn biết Vương Hải Triệu là nghĩ như thế nào, sau đó trong bụng Vương Hải Triệu quả nhiên là đi suy nghĩ tới chuyện mà mình muốn biết rằng. . .
Chuyện gì xảy ra? Từ lúc nào mình có thể làm cho người khác nghĩ tới một chút bí mật mình muốn biết chứ? !
Ngơ ngác ngồi ở trong xe, chuyện tự mình vừa ý thức được này, làm cho tim Trương Anh Duệ liên tục nhảy dựng lên đập bang bang: đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Trong lúc nhất thời, Trương Anh Duệ ngơ ngác ngồi ở trong xe, tâm loạn như ma, các tư liệu lúc vừa phát hiện thân mình có dị năng kiểm tra ý nghĩ trước đây, liên tục hiện lên ở trước mắt Trương Anh Duệ . . .
Sau khi các loại tư liệu hiện lên ở trong lòng của Trương Anh Duệ, một cái ý niệm hoang đường hiện lên ở trong đầu của Trương Anh Duệ: chẳng lẽ là. . . Dị năng của mình thăng cấp?
Cái ý nghĩ này thật là là quá mức hoang đường và lớn mật, ngay cả Trương Anh Duệ cũng đều cảm thấy ý nghĩ này của hắn có chút thiếu sót và sai lầm: mình có Thiên Nhãn hoặc là Tâm Thông chính là lão thiên gia rất cho mình mặt mũi, mà Thiên Nhãn hay Tâm Thông của hắn còn có thể thăng cấp? Này. . . Này. . . Làm sao có thể?
Mà nếu không phải là như thế, vậy một màn kia là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào nói là trùng hợp? Mà nếu quả thật là tùng hợp mà nói, cái trùng hợp này cũng không tránh khỏi quá mức trùng hợp đi.
Có cái ý nghĩ này, Trương Anh Duệ không còn có tâm tư lái xe hóng mát nữa, lập tức dùng cái Ipad2 mới vừa mua lên mạng điều tra xem. Khoa học kỹ thuật phát triển cũng có chỗ tốt, ví dụ như là cái Ipad2 này có thể dùng tín hiệu 3G lên mạng, tùy thời tùy chỗ đều có thể lên mạng tìm thứ gì mình cảm thấy hứng thú, tất cả điều này, hiển nhiên là tiện lợi hơn.
Nửa giờ sau, Trương Anh Duệ bỏ Ipad2 ra, trên mặt hỗn loạn là vẻ hưng phấn, chờ mong và lo lắng.
Vừa tra được tư liệu, làm cho Trương Anh Duệ biết, dựa theo thuyết pháp của Đạo gia hay Phật gia, loại năng lực Tâm Thông hay Thiên Nhãn này của hắn, quả thực là có thể theo công lực đề thăng mà không ngừng hướng tới tầng thứ càng cao hơn mà rảo bước tiến lên, nói đơn giản, chính là thăng cấp, mà nếu là thăng cấp, sau khi thăng cấp sẽ có cái dạng đặc thù gì, cũng nói không tỉ mỉ, chỉ nói là có " Đại thần thông". .
Nhìn đến chỗ này, Trương Anh Duệ cũng muốn chửi má nó : tôi chửi! Lão tử cũng biết có Đại thần thông, nhưng Đại thần thông này, rốt cuộc là thứ gì vậy? Cái "Đại thần thông" chết tiệt này, rốt cuộc là có khả năng gì chứ?
Đáng tiếc, tất cả những thứ này đều chưa biết được.
Bất quá, nếu như nói Tâm Thông của hắn thăng cấp, trái lại cũng không phải là không thể chấp nhận đượci. Dù sao thứ nghịch thiên như "Tâm Thông" của hắn cũng đều xuất hiện được, nếu như nói mình ngay từ đầu thu được là năng lực Tâm Thông sơ cấp, hiện tại thăng lên một cấp, tựa hồ cũng không phải quá khó chấp nhận.
Nhưng một bước thăng cấp này rốt cuộc là thăng cấp như thế nào? Thăng cấp này đỏi hỏi cái dạng điều kiện gì? Trương Anh Duệ cũng hoàn toàn mù mịt không manh mối, vấn đề này mới là làm cho Trương Anh Duệ đau đầu : không nghĩ ra vấn đề, nếu như cái sự thăng cấp chết tiệt này là thật mà nói, vậy sau này lão tử làm thế nào mới có thể làm cho mình thăng cấp?
Ngồi ngẩn người một lát, Trương Anh Duệ bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: đã biết dị năng rốt cuộc là thăng cấp thật sự hay là trùng hợp cũng không biết rồi, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Việc cấp bách, chính là nghiệm chứng một chút xem dị năng này rốt cuộc có phải là thực sự thăng cấp hay không. Về phần kiểm nghiệm thế nào? Biện pháp rất đơn giản, tìm một người thử xem là sẽ biết ngay.
Có cái ý nghĩ này, Trương Anh Duệ nhất thời cảm thấy cả người đều thoải mái hơn nhiều: đúng là, mặc kệ là trùng hợp hay là thực sự thăng cấp, nước đến thì tường ngăn đi, nghĩ nhiều như vậy để làm gì?
Khi không cần xem sắc mặt của người khác nữa, Trương Anh Duệ bắt đầu từ từ lộ ra bản tính của mình.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện