[Dịch] Quang Minh Kỷ Nguyên
Chương 60 : Điên cuồng rình giết
.
Sắc mặt của Nhã và Linh không chút thay đổi theo cửa chính làm bằng vàng ròng của Kim Tường Vi đi ra. Người đàn ông trung niên lái xe xách cổ áo Enzo đi theo, một tấc cũng không rời bước theo hai nàng. Cửa chính ở sau lưng bọn họ đóng lại thật mạnh, lại còn nghe rõ tiếng cài then cửa. Ngay sau đó cửa chính của Kim tường Vi hiện ra quang vân mờ nhạt, mở ra một trận pháp phòng hộ .
Nhã và Linh đồng thời hừ lạnh một tiếng, trong lòng tức giận không thôi. Đây là lần đầu tiên hai nàng bị người ta không chút khách sáo đuổi đi, ông chủ Kim của Kim Tường Vi không ngờ không nể một chút mặt mũi tuyên bố các nàng là những người khách không được hoan nghênh, ép buộc hai nàng rời đi.
Càng làm cho các nàng tức giận chính là người đại diện La Fontaine mà hai nàng đã thuê không ngờ cũng ở lại Kim Tường Vi. Vẻ mặt của gã thấp hèn giải thích, cầu xin tha thứ với ông chủ Kim, không thèm để ý tới hai nàng mới chính là chủ nhân của gã. Nhã và Linh lớn tiếng quát La Fontaine vài câu, nhưng La Fontaine dường như ngay cả vàng gã cũng không cần, quyết tâm lưu lại Kim Tường Vi để giải thích với ông chủ Kim.
Càng làm cho các nàng nổi điên chính là, lúc gần đi câu Lâm Tề đã ác độc mắng nhiếc khiến cho Nhã và Linh thực sự ngây dại.
Xuất thân vô cùng tôn quý, ở giáo hội có thế lực rất mạnh, Nhã và Linh gần như chỉ cần một lời nói là có thể thay đổi chính sách triều chính của một số tiểu quốc. Nhưng lại không ngờ có người dùng những lời nói dơ bẩn hạ lưu nhục mạ các nàng! Hai nàng thật giống như hai đóa hoa quỳnh thuần khiết tinh khôi, ai dè lại bị người tạt vào một chậu nước cống dơ bẩn.
Tất cả những chuyện đó làm cho hai nàng Nhã và Linh tức giận đến mức hồ đồ. Thậm chí hai nàng vò nát góc ống tay áo dùng để theo dõi trận pháp để ngừa El Hamdaoui ở khách sạn Hoa Hồng Xanh chứng kiến bộ dạng của hai nàng. Lần đầu tiên trong đời bị người ta đối đãi như thế, El Hamdaoui là đồng bạn cùng với các nàng lớn lên từ nhỏ, là bạn học, lúc này lại là cộng sự cùng nhau làm nhiệm vụ, lúc các nàng nổi giận làm sao có thể để cho El Hamdaoui nhìn qua quả cầu thủy tinh thấy hai nàng bị nhục?
Trận pháp trên tay áo bị phá hủy, El Hamdaoui đã không thể nào thi triển thần thuật để xác định vị trí của hai nàng, quả cầu thủy tinh đương nhiên cũng mất đi hiệu lực. El Hamdaoui không còn có thể nhìn thấy được hai nàng, bấy giờ trong lòng hai nàng mới thở phào nhẹ nhõm, cái trò cười này sao có thể để cho người khác nhìn thấy?
- Lâm Tề, tên tội đồ thấp hèn khốn kiếp này, hắn nhất định phải bị xét xử nghiêm khắc nhất.
Tròng mắt hai nàng phun hỏa, toàn thân đều phát run. Ở mi tâm (giữa hai chân mày) của các nàng một ngọn lửa dần dần sáng lên, hơi nóng mờ ảo lan rộng ra xung quanh, những cơn gió lạnh gặp phải đều trở nên nóng bỏng, trong phạm vi mười thước tất cả tuyết rơi trong nháy mắt đều bốc hơi.
Người trung niên mang theo Enzo thấp giọng hỏi:
- Hai vị tiểu thư, tiểu tử này xử lý như thế nào?
Người trung niên đã nắm cổ của Enzo, chỉ cần hắn cử động ngón tay, có thể bóp vỡ cổ của Enzo.
Nhã và Linh trầm mặc hồi lâu, không thèm để ý phất tay:
- Đồ sâu bọ, cứ vứt hắn ở đây cho hắn tự sinh tự diệt.
Trong lòng của Nhã và Linh, Enzo là hạng người xuất thân từ gia đình bình dân, thực lực tuy là kỵ sĩ Nhân vị, nhưng hắn chỉ là một tiểu nhân vật không có thế lực cũng không có thực lực, lại càng nhìn không ra có bất kì triển vọng nào, căn bản không đáng để các nàng chú ý nhiều. Thật giống như rác rưởi ven đường, không còn giá trị lợi dụng chẳng lẽ còn phải giẫm lên mình hắn một cước? Nhã và Linh tư cao tự đại tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.
Người trung niên gật đầu, tiện tay vất Enzo bên ven đường, từng mảng lớn tuyết trắng không ngừng rơi xuống trên người Enzo, trong chớp mắt đã che phủ một lớp mỏng.
Ở giữa đường trong một hẻm nhỏ, trên vách tường có một cửa ra vào, ở bên này là một bãi đậu xe nhỏ, hơn mười xe ngựa đỗ ở bên trong, có chuyên gia chăm sóc, trông coi những chiếc xe ngựa sang quý này. Đây là bãi giữ xe của quán rượu tư nhân Kim Tường Vi, chỉ có những vị khách sang trọng của quán rượu mới có thể đem chiếc xe đậu ở nơi đây.
Người trung niên tiếp lấy xe ngựa đã chuẩn bị sẵn sàng từ trong tay người đầy tớ, cung kính hầu hạ Nhã và Linh trèo lên xe. Một tiếng quát nhẹ, bốn con ngựa đen hí lên một tiếng, chân giẫm mạnh lên mặt đất làm bắn ra tung tóe một đốm lửa lớn. Xe ngựa cùng với tiếng bước chân trong trẻo rời khỏi bãi đỗ xe, nhanh chóng đi ra khỏi ngõ nhỏ.
Vừa mới đi ra ngõ nhỏ, người trung niên sắc mặt hơi biến đổi. Không ngờ trên con đường lớn Tân Hải này lại không có lấy một ngọn đèn dầu, tất cả đèn đường trên con đường dài hơn mười dặm đều bị người tắt hết. Trong không khí thoang thoảng có mùi dầu thắp, quả nhiên những ngọn đèn đường này đều đã bị người ác ý phá hư, những cái chao đèn ở giữa cây đèn cũng bị đánh nát mới có mùi dầu thắp bay ra.
Bỏ roi ngựa xuống, người trung niên buông dây cương, hạ giọng nói:
- Hai vị tiểu thư, có điều bất thường.
Lâm Tề đang đứng ở trên đài của một thuyền đánh cá nhìn ra xa, nhìn về phía bên này từ rất xa. Từ xa truyền đến tiếng hổ gầm trầm thấp, theo ngữ điệu biến ảo, Lâm Tề hiểu rõ ý nghĩa của tiếng huýt gió - đã tìm được Enzo bình an..
- Vậy thì bắt đầu đi!
Lâm Tề mặt âm trầm nói:
- Hãy để cho những kẻ từ xa tới biết được nơi này là Duner, là địa bàn của gia tộc Hắc Hổ. Tại địa bàn của gia tộc ta mà khiêu khích ta, bọn họ phải trả giá bằng máu!
Theo cánh tay vung lên, làm một động tác giống như đao chém xuống, Lâm Tề cười lạnh nói:
- Baar thúc thúc, nam nhân kia có thể chặt thành thức ăn cho cá. Còn hai nữ nhân trong xe, thúc cứ tự xử lý, nhưng kim phiếu và đồ trang sức trên người các nàng đều rất đáng giá, con muốn một nửa.
Mình mặc áo choàng đen, chiếc áo khoác cũng theo gió biển nhảy múa vũ điệu điên cuồng ở sau lưng, trên tay phải của Baar là một lưỡi hái tử thần to lớn dài đến chín thước. Hắn cười âm trầm vài tiếng, rồi cong môi huýt sáo một tiếng, ác nghiệt nói:
- Là hai tiểu mỹ nhân sao? Là hai cô gái song sinh ư? Những người trên đảo Ngũ Đại Liên này sẽ thích các nàng, những người trong vương tộc của bọn họ rất hoan nghênh các người đẹp!
'Thình thịch, thình thịch, thình thịch', ba tiếng nổ truyền đến, ba đạo hàn quang tối đen xuyên vào trong bóng đêm đen kịt.
Cơ thể của Độc Giác Cuồng Kình (cá voi một sừng) dài hơn ba mươi mét, da thịt cứng rắn còn hơn sắt thép, sức lực bền bỉ có thể mạnh hơn rắn. Cái đinh ba săn cá voi đặc chế dùng để đi săn Độc Giác Cuồng Kình có uy lực kinh người, nó được rèn từ hợp kim chuyên dùng sử dụng trận pháp bùng nổ hỏa hệ, trên đó có đủ các loại ký hiệu biến đổi, trong vòng ba trăm bước có thể xuyên thủng một tấm thép dày một thước, sức bật theo sau có thể đánh bay văng cả một cái phòng nhỏ.
Ba nhánh của cây đinh ba săn cá voi có chiều dài hai thước được phóng ra khi cách xe ngựa không đến một trăm bước, đúng là phạm vi để cây đinh ba.có uy lực lớn nhất.
Âm thanh của ba nhánh cây đinh ba gần như là xé gió cùng lúc bắn tới trước xe ngựa, người đàn ông trung niên đương nhiên có đề phòng từ trước nhưng cũng không nghĩ tới tập kích lại đến nhanh và mãnh liệt như vậy. Hai tay của hắn huy động, toàn bộ nắm tay đều bao phủ bởi một vầng sáng màu xanh đen ngoằn nghoèo, một tầng vầng sáng màu xanh nồng đậm bao trùm bên ngoài vầng sáng màu xanh đen kia, một tầng màu xanh thậm chí đã hơi ngả sang màu lam.
Địa vị kỵ sĩ đỉnh cao, còn thiếu một chút là có thể bước vào ngưỡng cửa thiên vị.
Nhưng đối phó với hắn , là ba cái nhánh của một cái đinh ba dùng để săn bắn cá voi, ma thú bậc cao.
Hai tay của người đàn ông trung niên bổ rất chính xác vào hai nhánh của cây đinh ba đang theo đường nghiêng phóng tới. Một tiếng nổ vang lên, hai nhánh của cây đinh ba ầm ầm nổ tung, hai cánh tay của hắn bị nổ thành thịt vụn. Một nhánh đinh ba còn lại theo đường nghiêng từ phía sau phóng tới xuyên thủng ngực của hắn, gần như đánh bay toàn bộ nửa phần thân trên.
Phía trước bốn con ngựa đen kéo xe cũng bị nổ tan thành từng mảnh nhỏ, xe ngựa bị lực đẩy của vụ nổ đẩy dời đi hơn mười thước, sau đó nặng nề lật nghiêng trên mặt đất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện