[Dịch] Quang Minh Kỷ Nguyên

Chương 57 : Cự xà điên cuồng

Người đăng: 

.
Kim bị Lâm Tề tặng một bạt tai, ngay cả kêu cũng không dám kêu thành tiếng. Mặt Lâm Tề méo mó khó coi, hung tợn giống như đang muốn giết người. Kim thấy được sát khí điên cuồng và sự chết chóc từ đôi mắt của Lâm Tề, hắn không dám mở mệng nói thêm lời nào. Lâm Tề đúng là một tiểu ác ôn, nhưng Râu Đen sau lưng hắn lại còn đáng sợ hơn. Tuy Kim không biết rõ về gia tộc Hắc Hổ, nhưng Duner bất luận thế nào cũng là một hậu bối đã từng bị các bậc tiền bối trong gia tộc cảnh cáo – không được mạo phạm tới người trong tòa nhà lớn trên đỉnh núi Cây Sồi Đen kia. Đó là một nhân vật có thể hô mưa gọi gió, cường thế, có sức ảnh hưởng cực kỳ lớn khiến Duner cùng tất cả nhà quyền quý quý tộc đều kiêng nể sợ hãi. Kim vỗ mạnh tay, quát bảo vệ của trường đấu thú mở cũi. Cái tát vừa mới bị Lâm Tề tặng in trên mặt, Kim đã nhanh chóng cho vào quên lãng. Hắn chỉ là một thương nhân, Lâm Tề đe dọa sẽ băm vằm hắn, hắn cảm thấy Lâm Tề có gan làm như vậy, cho nên hắn lựa chọn cách quên đi. Những công tử và thiên kim tiểu thư ở đây cũng đều im lặng không nói gì, sự tình rất rõ ràng, chuyện đã diễn biến thành sự cạnh tranh giữa hai tiểu thư ngoại lai và Lâm Tề. Đại tiểu thư của nhà quyền quý Liên bang Thương mại Villas đỉnh cấp, chống lại đại gia tộc ngang ngược xứ Duner, trận này bọn họ không cùng phe. Nhưng Lâm Tề dù sao xuất thân là người Duner, chẳng sợ việc xấu của mình bị phơi bày, đã đắc tội nhiều với những người ở đây. Thế nhưng dù sao y cũng là người Duner, còn hai thiếu nữ xinh đẹp lại là người từ nơi khác đến, những công tử và tiểu thư Duner kia nào có sợ gây thù chuốc oán, nhưng ít nhất bọn họ cũng vẫn đứng trung lập không nói tiếng nào. Lâm Tề xoay người với bộ mặt nhăn nhó, mắt đỏ hừng hực như nung lửa. Cậu ta nhìn Nhã và Linh bằng ánh mắt chết chóc, thản nhiên nói: - Nếu bằng hữu của ta thiếu một sợi tóc, vậy thì trên người các ngươi cũng sẽ thiếu một vài thứ. Ta sẽ không để các ngươi bình yên rời khỏi Duner. Nhã và Linh mỉm cười khinh miệt, họ nhẹ nhàng lắc đầu, nói giọng khinh thường: - Ý của cậu là, cậu, một thằng nhà quê, muốn uy hiếp chúng tôi sao? Lâm Tề cứng miệng không nói gì. Liên bang Thương mại Villas, quốc gia có văn hóa nghệ thuật dồi dào nhất, kinh tế phát đạt nhất, hoạt động thương mại đại lục phồn thịnh nhất phương Tây, người liên bang tự cao tự đại coi tất cả những người ngoại quốc đều là dân nhà quê, nhóm đại gia tộc quyền thế của liên bang lại dương dương tự đắc, ngạo mạn, ngang ngược không chịu nổi, giống y như Nhã và Linh hiện tại. Lâm Tề không cần nói nhiều lời với bọn họ, nếu thật sự họ làm Enzo bị thương, vậy thì cậu ta cũng sẽ làm họ vĩnh viễn phải ở lại Duner. Không chỉ riêng bọn họ, cả gia tộc của họ cũng sẽ phải chịu sự trả thù tàn khốc nhất của Hắc Hổ, thương đội của họ đã bị vô số sơn tặc, thổ phỉ trên đất liền liên hợp cướp sạch, thương thuyền của họ đã bị tất cả hải tặc trên hải dương coi như kẻ thù, những thành viên trong gia tộc của họ bị hết thảy các thích khách và sát thủ của thế giới hắc ám coi là mục tiêu, người làm thuê cho gia tộc bọn họ, bao gồm cả những họ hàng thân thuộc của họ, cũng sẽ không thể tránh khỏi sự bắt người cướp của và mưu sát vô tình. Nắm chặt hai tay, Lâm Tề đột nhiên có dụng ý vô cùng xấu với Nhã và Linh. Duner, nơi này là quê hương của Lâm Tề, là địa bàn của hắn, hai cô gái này không ngờ lại làm càn như vậy trước mặt hắn! Đại tiểu thư của nhà quyền quý cao nhất Liên bang Thương mại Villas, thật sự có điểm gì đặc biệt hơn người sao? Nhã và Linh nhíu mắt đánh giá Lâm Tề, đây là kẻ thù Arthur sẽ đối phó? Là người đồng hành của Al Hamm, các nàng gánh trách nhiệm nặng nề trên vai, cần phải gieo rắc ánh sáng của thần linh trên đế quốc Gaul, để thần quyền hoàn toàn áp đảo vương quyền. Mà muốn làm được điều này, các nàng cần lực giúp đỡ hùng mạnh hơn. Arthur chính là sự lựa chọn của họ, họ nhìn thấy tiềm lực hùng mạnh phía sau Arthur, cho nên họ đã chọn hợp tác cùng cậu ta. Nếu hợp tác với Arthur, như vậy Lâm Tề nhất định sẽ bị tiêu diệt. Đương nhiên, không thể làm chuyện này ở Duner, đó quả thật là sự lựa chọn không sáng suốt. Nhưng chỉ cần Lâm Tề rời khỏi Duner, rời khỏi sự bảo hộ của gia tộc, hắn sẽ là cái bình rỗng, mặc cho mưa rền gió dữ thổi đánh. Hôm nay người đến đây rốt cuộc chỉ là để biết hắn là người như thế nào mà thôi. Nhã và Linh chẳng qua đến trước để quan sát tình thế bên trong trước trận đấu. Hôm nay chỉ là đến để thử Lâm Tề, hai nàng cũng không làm Lâm Tề phải bực mình. Trừ việc có một gia tộc lớn mạnh, có một người cha ngang tàng, sự ngạo mạn của Lâm Tề còn có gì đáng kiêu hãnh chứ? - Thằng nhà quê! Đôi môi nhỏ nhắn của Nhã và Linh cùng đồng thời hừ một tiếng. Lâm Tề cười lạnh một tiếng, hắn nhìn thoáng qua Enzo đang nằm hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, lại nhìn người đàn ông trung niên đã đánh gục Enzo, khẽ gật gật đầu. Hắn đã hạ quyết tâm, cần phải để một số người biết được rằng nơi đây là Duner, không phải là Liên bang Thương mại Villas của bọn họ. Trong trận quyết đấu vĩ đại, mấy vệ sĩ cường tráng đang di chuyển chiếc bàn kéo thật lớn trong căn phòng tối, những tiếng bánh răng kim loại ma sát vang lên rất to, những âm “két két” phát ra nặng nề. Hàng chục cái xích sắt được cột rất chặt, theo tiếng động của chiếc xích sắt, hai ma thú bị nhốt trong cũi gào thét, cũi sắt chậm rãi nâng lên, được kéo sát vào góc tường. Màn che ở giữa đồng thời cũng được kéo vào góc tường, hai con ma thú lần đầu tiên thấy được mặt của nhau. Gấu trắng băng giáp ngửa mặt lên trời kêu gầm một tiếng, với dáng vẻ ngây thơ nó dùng hai chân trước cào cào mặt đất, một lớp đất lạnh như tuyết như băng bị cộm lên, trên người nó được khoác một bộ giáp trụ lạnh dày, hàn khí tỏa ra tua tủa, bốn phía bao quanh thân gấu trắng băng giáp đều được bao bọc một lớp da lạnh mỏng manh. Thế nhưng không đợi gấu trắng băng giáp chuẩn bị chiến đấu xong, trăn hoa xanh mắt vàng đã điên cuồng kêu vang, hơi thở tựa như một cơn gió xoáy. Con mắt màu vàng đã biến thành màu đỏ chói mắt, cự xà không để ý đến âm hàn trên người gấu trắng băng giáp, quấn chặt lấy thân bạch hùng. Cơ thể to lớn quấn chặt, cự xà mở chiếc miệng rộng hung hăng lao về phía đầu gấu trắng. - Tại sao có thể như vậy? Kim ngây người, điều này hoàn toàn không bình thường. Loài ma thú bò sát đối mặt với gấu trắng băng giáp, ít nhiều thì cũng bị lớp băng giáp trên người bạch hùng làm kinh sợ, căn bản không thể ngay từ đầu đã xông vào liều mạng như vậy. Trừ phi bị bạch hùng dồn tới đường cùng, bị bạch hùng đả thương nặng, thì loài ma thú bò sát này mới không thể không liều chết lao vào, quyết sống chết với gấu trắng băng giáp. Nhưng rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với con trăn hoa xanh mắt vàng này ? Nó rốt cuộc là phát điên vì cái gì? Bốn cái răng từ miệng đại xà tiết ra vô số nọc độc, cắm mạnh lên người gấu trắng băng giáp. Chỉ nghe thấy một tiếng gầm lớn, bốn chiếc răng thì gẫy mất hai, băng giáp trên người bạch hùng cũng bị đâm nát. Một chiếc răng độc cắm vào bả vai bạch hùng, nọc độc lan đi rất nhanh. Những người có mặt ở đây đều biến sắc, con đại xà này thật sự đã phát cuồng, một đại xà có linh trí ma thú nhất định, nó làm sao có thể chọn cách hy sinh răng độc của chính mình? Tuy rằng là đối đầu với băng giáp, nhưng sự hy sinh này là quá lớn. Lâm Tề ha hả cười lạnh lùng, chậm rãi nắm tay. Những người ở đây, chỉ có mỗi mình hắn là đang cười không ngừng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang