[Dịch] Quang Minh Kỷ Nguyên
Chương 26 : Lấy danh nghĩa của thần
.
Một đội mười lăm tên Long kỵ binh và mười hai gã cảnh sát mũ đồng hùng hổ vọt vào trên lầu của ký túc xá, rất chính xác đi tới trước cửa phòng của Lâm Tề, là một phòng đơn của kí túc xá. Một gã cảnh sát sửa sang lại một chút cái mũ bằng đồng trên đầu có hình dạng giống như nửa cây ô-liu, uy nghiêm vô cùng giơ tay đập cửa phòng.
- Lấy danh nghĩa hoàng thất đế quốc, mời ngài mở ra cửa phòng!
Chưa đến một cái nháy mắt, cửa phòng màu nâu cũng không mở ra, tên cảnh sát gõ cửa liền lui về phía sau hai bước, hai tên Long kỵ binh cầm lên một cây chùy dùng để phá cửa, hét lớn một tiếng nện thật mạnh vào cánh cửa. Trong tích tắc ở thời điểm phá cửa, trên người của hai tên Long kỵ binh đều toát ra một vầng sáng tự nhiên màu đỏ, trên cây chùy phá cửa cũng hiện lên một chút màu đỏ tương tự.
Tượng gỗ ở trên cánh cửa bị vỡ nát, các mảnh gỗ vụn văng cả vào trong phòng, bảy tám tên Long kỵ binh rút ra trường kiếm xông vào, trong đó có một người thô bạo đá một cước vào cái bàn vuông đặt ở giữa phòng. Trên bàn vốn đã bày sẵn một cái hộp chứa nước trong đã kết băng, bên cạnh còn có một khối bánh mì đen. Kết quả là hộp nước rơi xuống dập nát, khối bánh mì đen cũng ngã chỏng chơ trên mặt đất.
Phòng đơn ở ký túc xá diện tích vốn không lớn, bảy tám gã Long kỵ binh lực lưỡng cao to chen chúc tiến vào, trong nhất thời coi như toàn bộ phòng đều chật cứng.
Một gã cảnh sát có dáng người gầy yếu khô quắt, sắc mặt nhợt nhạt kiêu ngạo đi vào phòng, cố làm ra vẻ gọi lớn:
- Học viên Lâm Tề, năm thứ ba ban tài chính và kế toán chuyên nghiệp đại học Đệ Ngũ Bolelli, có đúng ở đây không?
Mặc một bộ quần áo màu trắng đơn giản, ngồi nghiêm chỉnh ở bàn làm việc đang cầm bút viết tốc ký, Lâm Tề kinh ngạc quay đầu, vô cùng điềm tĩnh vuốt cằm nói:
- Đúng vậy, đại nhân tôn kính, tôi chính là Lâm Tề. Chẳng lẽ cha mẹ ngài không có dạy ngài vào phòng người khác phải gõ cửa sao?
Gã cảnh sát nheo nheo mắt, cười lạnh nói:
- Lấy danh nghĩa hoàng thất đế quốc, ngươi bị bắt . Chúng ta có đầy đủ chứng cớ chứng minh ngươi có liên quan đến vụ án tập kích và phóng hỏa ở quán rượu đêm qua. Nếu tội danh vô cùng xác thực, ngươi sẽ bị giam trong ngục hai mươi năm, đứa nhỏ đáng thương!
Tên cảnh sát nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Lâm Tề, từ từ rút ra một cây côn cảnh sát làm ra vẻ sẽ giáo huấn Lâm Tề một trận.
'Lấy danh nghĩa hoàng thất đế quốc ' ?
Lâm Tề vẻ mặt tự nhiên đứng dậy, cẩn thận đưa cây bút lông thỏ đến từ Đông Phương đặt lên giá bút. Chàng xoay người lại, nhìn bọn người Long kỵ binh và cảnh sát, nói từng chữ từng chữ một:
- Lấy danh nghĩa thần linh, mời các ngươi rời khỏi phòng của ta, nếu không tất cả hành vi của các ngươi đều là hành vi xem thường thần linh! Nếu tội danh vô cùng xác thực, các ngươi sẽ bị viện trọng tài giáo hội trừng phạt, đem các ngươi đưa lên giàn hoả thiêu!
'Lấy danh nghĩa thần linh' ?
Dáng vẻ của bọn người Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng vừa mới kiêu căng phách lối ngay lập tức liền ngậm miệng lại, cây côn trên tay gã cảnh sát gầy nhom cũng vội biến mất một cách vô cùng thần kỳ. Bọn họ cùng liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn về phía trước mặt bàn làm việc củaLâm Tề. Một giá bút có hình dáng kỳ dị, một cái giá sắt hình chữ thập trên đó có một nam tử bị xích sắt buộc chặt hai cánh tay, một cây bút lông thỏ đang gác lên ở vị trí đầu vai nam tử.
Bên cạnh giá bút là một chung nhỏ mực nước màu vàng, ở dưới ngọn đèn mực nước đặc chế tản mát ra rạng rỡ hào quang, bản thân mực nước giống như con vật bé nhỏ chậm rãi xoay tròn, tản mát ra hào quang thần thánh mà tràn ngập linh tính.
Nhóm Long kỵ binh này cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng tên cảnh sát dẫn đầu lại hít vào một hơi khí lạnh.
'Giá bút đoạn tội', 'Nước thánh tẩy tội', đều là những đồ dùng mà nhân viên thần chức giáo hội chuẩn bị để sao chép kinh văn. Lâm Tề sử dụng không phải là bút lông ngỗng mà các quý tộc đại lục phương Tây hay dùng nhất mà lại là bút lông thỏ đến từ Đông Phương. Một năm cũ vừa qua, một năm mới sẽ đến, ở thời điểm đại hội cầu nguyện đón mừng năm mới sẽ tiến hành đốt cháy kinh văn mới để dâng lên thần linh, kinh văn mới có thể sử dụng bút lông thỏ để sao chép lại.
Bởi vì bút lông ngỗng nét chữ rất nhỏ tuy rằng viết tiện lợi nhưng lại không bộc lộ vẻ phóng khoáng, còn bút lông Đông Phương có thể viết ra được chữ to với khí thế rộng rãi. Cho nên nhân viên thần chức giáo hội đều có thể sử dụng thuần thục bút lông để sao chép vì đấng Quang vinh, còn một số nhân viên cấp thấp khác không thể sử dụng thuần thục được thì bọn họ phải chịu hao tổn chút ít tiền tài, mướn người vì bọn họ sao chép kinh văn.
Hồi tưởng lại vừa rồi hộp nước trong và bánh mì đen trên bàn bị đá văng, tất cả Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng trong lòng đều không khỏi trầm xuống.
Ở thời điểm sao chép kinh văn, vì tỏ lòng tôn kính thần linh nên không thể sử dụng thức ăn mặn, không thể uống rượu, chỉ có thể uống nước trong, ăn bánh mì đen. Lâm Tề bày ra trên bàn hai dạng đồ vật kia, lại còn có giá bút đoạn tội và nước thánh rửa tội, chỉ cần đầu óc không bị hỏng ai cũng biết chàng đang làm việc gì!
Lâm Tề đang làm một nhân viên thần chức sao chép kinh văn để hiến cho thần linh!
- Gặp quỷ!
Tất cả Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng đều nhíu mày, khi so sánh giữa ' Danh nghĩa hoàng thất đế quốc ' với ' Danh nghĩa thần linh', nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nói chung thì ' Danh nghĩa hoàng thất đế quốc ' sẽ phải bị hạ thấp xuống!
- Thần ơi, hãy nguyền rủa bọn dị giáo đồ này đi vì đã dám xem thường ngài Vinh quang. Bọn chúng phải bị đưa lên giàn hỏa thiêu, cả nhà bọn chúng phải đưa lên giàn hoả thiêu, hàng xóm láng giềng bọn chúng cũng phải đưa lên giàn hỏa thiêu, các bà đỡ đẻ cho bọn chúng lúc mẹ bọn chúng sinh ra bọn chúng toàn bộ cũng nên đưa lên giàn hỏa thiêu! Vì sao lại có những tội nhân dám xem thường ngài Vinh quang như vậy?
Trong lúc bọn Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng trong lòng không yên tính toán các loại quan hệ lợi hại, thần phụ Ballin to béo thở hổn hển xông tới, hoa chân múa tay chửi ầm lên cả đám Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng. Làm trợ giáo thần phụ trường đại học Đệ Ngũ, thần phụ Ballin phụ trách hướng dẫn cho toàn bộ học viên tôn giáo ở trường đại học Đệ Ngũ, ở giáo khu Bolelli có địa vị cực kỳ đặc biệt, theo đạo sẽ có một trợ giáo thần phụ tuy rằng ít có thực quyền, nhưng thần phụ Ballin lại là một thần phụ bậc trung.
Địa vị của một thần phụ bậc trung đủ để áp đảo Phó giám đốc sở Cảnh giới hoặc trên cả đại đội trưởng Long kỵ binh. Đối mặt với 'Tức giận' thần phụ Ballin đang la hét, tất cả Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng đều cúi đầu. Trong lòng bọn họ đều rối rắm như tơ vò, lần này bọn họ đã gây ra phiền phức lớn.
- Lấy danh nghĩa thần linh!
Thần phụ Ballin giậm chân gầm hét:
- Bất luận cái gì mà phá hư cuốn kinh văn mới đang sao chép đều đáng chết, các ngươi đều phải bị đưa lên giàn hỏa thiêu. Không, giàn hỏa thiêu vẫn còn rất tiện lợi cho các ngươi, thiêu cháy một lần sạch sẽ căn bản không kịp rửa hết linh hồn đáng ghê tởm của các ngươi. Các ngươi phải bị hình phạt lăn dầu, phải nấu dầu lên giội khắp toàn thân các ngươi, sau đó nấu tan chì rồi rót vào miệng các ngươi, cuối cùng mới có thể đem bọn ngươi đưa lên giàn hỏa thiêu, cho các ngươi nhận sự trừng phạt của thần linh!
Tất cả Long kỵ binh và cảnh sát mũ đồng sắc mặt từng đợt trắng bệch, bọn họ bỗng nhiên hối hận, bọn họ không nên vì nịnh nọt gia tộc Hắc Mã House mà trêu chọc vào một cái phiền toái như vậy.
Gặp quỷ, giáo hội là không thể trêu chọc vào, nhưng mà bọn họ đã chọc giận một trợ giáo thần phụ!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện