[Dịch]Quan Trường Vô Nhai- Sưu tầm
Chương 25 : Vào Đảng
                                            .
                                    
             Lịch Trình Sinh tự đắc cười, thầm nghĩ dù sao mình cũng là sinh viên làm  công tác tư tưởng. Biện pháp đối phó với sinh viên vẫn trên Trương Bảo  Tài rất nhiều.
Lịch Trình Sinh rèn sắt khi còn nóng, muốn hỏi  được nhiều vấn đề hơn từ trong miệng Triệu Trường Phong. Nhưng Triệu  Trường Phong đã say đến mức bất tỉnh nhân sự, miệng chỉ biết phát ra  những tiếng lầm bầm không hề có chút ý nghĩa nào.
Bất quá như vậy  đã đủ rồi! Lịch Trình Sinh cho rằng hắn ta đã nhận được đủ tin tức từ  miệng của Triệu Trường Phong. Chỉ cần có thể chứng minh Triệu Trường  Phong và Triệu Phó tỉnh trưởng có quan hệ mật thiết là đủ rồi.
Lập  tức Lịch Trình Sinh bất chấp mình đã say tới bảy tám phần, hắn và  Trương Bảo Tài đã say tới chín phần, cùng nhau loạng choạng đỡ Triệu  Trường Phong vào phòng ngủ.
Trong lòng Triệu Trường Phong cười thầm. Người say rượu đỡ người tỉnh táo. Loại trường hợp đảo ngược này lại vô cùng thú vị!
…
- Trường Phong, kiên trì...
Triệu Trường Phong sợ hãi tỉnh lại, ôm chăn ngồi dậy, toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh.
Lại là giấc mơ này! Vì sao càng ngày lại càng hay mơ tới giấc mơ này vậy?
- Trường Phong, tỉnh rồi sao?
Một  giọng nói vang lên. Lúc này Triệu Trường Phong mới phát giác, phụ đạo  viên Vương Hướng Đông đang ngồi ở dưới chân hắn. Hắn lại nhìn sang  giường khác. Tất cả đều trống rỗng. Bạn cùng phòng cũng không thấy bóng  dáng. Triệu Trường Phong cầm lấy đồng hồ đeo tay để ở đầu giường xem  qua, đã là hơn mười giờ sáng.
- Vương đạo viên, ngại quá. Có lẽ tôi quá mệt mỏi, không ngờ đã ngủ quên!
Triệu Trường Phong vừa giải thích, vừa hoảng hốt vội vàng mặc quần áo.
-  Trường Phong, không sao đâu. Hôm trước cậu đã bị oan ức ở lại chỗ bảo  vệ suốt một đêm. Hôm nay ngủ nhiều thêm một chút bổ sung năng lượng cho  cơ thể cũng là chuyện bình thường.
Vương Hướng Đông cười ha hả a  đi đến cửa sổ, kéo bức màn ra. Mất đi tấm màn che, ánh mặt trời liền  không kiêng nể gì chiếu vào. Phòng ngủ đang u ám lập tức sáng tới có  chút chói mắt.
Không trách được Triệu Trường Phong ngủ say không  cảm thấy đây. Hoá ra không biết ai đó đã kéo rèm cửa sổ của phòng ngủ  lại. Trong lòng Triệu Trường Phong thẩm cảm thấy có chút kỳ lạ. Rèm cửa  sổ của phòng 623 chưa từng kéo. Vì sao lần này lại có người kéo nó lại  chứ?
Triệu Trường Phong lại không biết, hơn tám giờ sáng một  chút, Vương Hướng Đông đã đến phòng 623. Các bạn cùng phòng vốn đang  muốn tận hưởng cảm giác trốn giờ học và các cảm khác giác, nhưng Vương  đạo viên đến khiến mộng đẹp của bọn họ liền tan biến. Bọn họ ngoan ngoãn  rời giường đi lên lớp.
Bọn họ vốn muốn đánh thức cả Triệu Trường  Phong, lại bị Vương Hướng Đông ngăn lại. Các bạn cùng phòng đi rồi,  Vương Hướng Đông còn cảm thấy trong phòng quá sáng, sợ ảnh hưởng đến  giấc ngủ của Triệu Trường Phong, liền đi tới kéo rèm cửa lại. Sau đó hắn  ta ngồi dưới giường Triệu Trường Phong. Nghe thấy tiếng ngáy của Triệu  Trường Phong trong lòng hắn ta lo lắng không yên chờ Triệu Trường Phong  tỉnh lại.
Chiều ngày hôm qua, Vương Hướng Đông nghe được tin đồn,  Triệu Trường Phong và vị lãnh đạo nào đó trên tỉnh có quan hệ mật  thiết. Lúc ấy Vương Hướng Đông đã hối hận muốn chết, Vì sao ông ta lại  bị ma quỷ ám ảnh nghe theo lời sai khiến của Liễu Bình An, xúi giục  Triệu Trường Phong chạy trốn đây?
Nếu Triệu Trường Phong biết rõ  sự việc này, sẽ không bỏ qua hắn ta? Điều duy nhất Vương Hướng Đông có  thể làm là cầu nguyện Triệu Trường Phong vĩnh viễn không biết được sự  thật về chuyện này.
Hơn mười một giờ đêm, Vương Hướng Đông nhận  được điện thoại của Lịch Trình Sinh, nói rõ sáng hôm sau ông ta đi tìm  Triệu Trường Phong, bảo Triệu Trường Phong viết đơn xin vào Đảng, để  Triệu Trường Phong trở thành đảng viên dự bị.
Chuyện lấy lòng này  Lịch Trình Sinh vốn định tự mình đi xử lý, nhưng Lịch Trình Sinh biết  mình uống quá nhiều rượu, chỉ sợ sẽ khó chịu suốt một này. Nếu chậm xử  lý một hai ngày, lại biểu hiện không được thành ý của khoa đối với sinh  viên Triệu Trường Phong.
Vương Hướng Đông có tật giật mình, có  chút sợ hãi khi phải gặp Triệu Trường Phong. Hắn ta vốn định thoái thác  một chút, để phụ đạo viên Tô Phi đi làm. Nhưng sau đó nghĩ đi nghĩ lại,  dù sao đi nữa sớm muộn gì cũng phải gặp Triệu Trường Phong. Không bằng  sớm giải quyết vấn đề này.
Nếu Triệu Trường Phong vẫn đối xử với  mình như thường lệ, chứng tỏ Triệu Trường Phong không phát hiện hắn đã  giở trò quỷ. Nếu như vậy Vương Hướng Đông sẽ coi như chuyện này chưa  từng xảy ra, tiếp tục với thân phận phụ đạo viên kiêm đại ca ca của  Triệu Trường Phong mà qua lại với hắn, thuận tiện xem thử có thể kiếm  chút tợi từ Triệu Trường Phong hay không.
Nếu Vương Hướng Đông  cảm thấy Triệu Trường Phong có thái độ thay đổi rõ ràng hoặc là điểm nào  khác thường, vậy Vương Hướng Đông liền quyết định lập tức sám hối với  Triệu Trường Phong, tuyệt đối không dám có ý đồ che dấu điều gì. Trên  phương diện này, Vương Hướng Đông biết rõ thẳng thắn nhận tội sẽ được  khoan hồng hơn là kháng cự.
Thứ nhất, người sám hối luôn khá dễ  dàng nhận được sự tha thức của người bị hại. Vương Hướng Đông thậm chí  thiết kế tốt cảnh hai tay che mặt đau đớn nức nở để dự phòng cho trường  hợp cảm động. Với một sinh viên đơn thuần như Triệu Trường Phong, hẳn là  không chống đỡ được trước tình cảnh đau buồn như vậy.
Cảm giác  ngủ nướng bị phụ đạo viên bắt được, Triệu Trường Phong vốn có chút lo  lắng bất an. Nhưng sau khi nghe Vương Hướng Đông nói xong, lúc này Triệu  Trường Phong mới nhớ tới tất cả những gì đã phát sinh trong ngày hôm  qua.
Hiện tại thân phận của hắn đã không giiống trước kia, đã là  người dính dáng tới một vị lãnh đạo nào đó trên tỉnh, tất nhiên phải  nhận được một vài ưu đãi đặc biệt.
Ý thức được điểm này, Triệu  Trường Phong có chút yên tâm thoải mái hơn. Hắn không chút lo lắng mặc  quần áo, xoay người từ trên giường tầng bước xuống. Lúc này hắn mới nhìn  Vương Hướng Đông nói:
- Vương đạo viên, sao thầy lại ở đây?
Vương  Hướng Đông đã sớm lén quan sát tất cả thái độ của Triệu Trường Phong,  trong lòng kết luận, Triệu Trường Phong tuyệt đối không ý thức được  những động tác nhỏ của mình lúc trước.
Nói đi còn có nói lại, nếu  lúc trước mình nói những lời này, bất kỳ ai nghe thấy đều cho là mình  thật lòng suy nghĩ cho Triệu Trường Phong. Chẳng qua sau việc trưởng bảo  vệ xử Liễu Bình An bao che khuất điểm, khiến tất cả điều này đều thay  đổi hương vị mà thôi.
- Ha hả, Trường Phong, tôi qua tới tìm cậu có chút việc.
Vương Hướng Đông tới bên cạnh Triệu Trường Phong, thân thiết vỗ vỗ bả vai Triệu Trường Phong:
- Ngồi, ngồi xuống hãy nói.
Hắn kéo Triệu Trường Phong ngồi xuống giường ngay cạnh, nói chuyện thân tình như nói về việc nhà:
- Trường Phong, trên tư tưởng có theo đuổi suy nghĩ cầu tiến hay không?
Triệu Trường Phong cười nói:
- Vương đạo viên, xem thầy hỏi gì kìa. Có ai mà không theo đuổi ý tưởng cầu tiến chứ?
- Tốt, có tư tưởng cầu tiến là tốt rồi!
Vương Hướng Đông liên tục gật đầu, lại hỏi:
- Trường Phong, cậu có suy nghĩ gì đối với việc vào Đảng không?
Đương  nhiên Triệu Trường Phong rất muốn được vào đảng, hơn nữa còn rất mong  muốn! Lại nói tiếp, ngược lại nếu không phải Triệu Trường Phong ngưỡng  mộ lý tưởng cao đẹp của Đảng, yêu cầu nghiêm khắc bản thân mình phải phù  với với tiêu chuẩn của một đảng viên, suốt đời phấn đấu vì sự nghiệp  của Đảng. Triệu Trường Phong tự nhận mình còn không đạt được trình độ  cao thượng như vậy. 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện