[Dịch]Quan Trường Vô Nhai- Sưu tầm
Chương 13 : Bị bắt
                                            .
                                    
             Đứng ở ngã tư đường, Triệu Trường Phong mờ mịt nhìn xung quanh, không  biết nên đi về nơi đâu. Lấy bối cảnh phổ thông của gia đình hắn, muốn từ  bên trong tìm ra một mối quan hệ có thể mạnh hơn Liễu Bình An, quả thực  nằm mơ giữa ban ngày.
Nhiều lần Triệu Trường Phong tự đánh gía,  cuối cùng hắn chỉ có một đường có thể đi, đó chính là đi chính phủ tỉnh  tìm phó tỉnh trưởng Triệu Cường.
Hiện tại Triệu Trường Phong đã  có thể khẳng định trăm phần trăm thư ký Lưu Quang Huy của Triệu Cường  nhất định không dựa theo yêu cầu của Triệu Cường gọi điện thoại cho Chu  hiệu trưởng Lịch Hoành trường đại học Hoa Bắc. Nghĩ một chút có thể  biết, nếu như Tống Lịch Hoành nhận được điện thoại của Lưu Quang Huy,  biết trong đại học Hoa Bắc có một sinh viên gọi Triệu Trường Phong rất  có thể là thân thích của phó tỉnh trưởng, loại tin tức này làm sao không  giống như mọc cánh bay ra ngoài? Kể từ đó, vô luận là chủ nhiệm khoa  Trương Bảo Tài, hay Lịch bí thư Trình Sinh, còn có xử trưởng bảo vệ xử  Liễu Bình An nuôi thằng khốn nạn kia, đám người bọn họ làm sao dám đơn  giản xử phạt lưu ban Triệu Trường Phong đây?
Đương nhiên, nghĩ  lại đạo lý cũng giống nhau. Nếu như Trương Bảo Tài, Lịch Trình Sinh, còn  có Liễu Bình An dám khai trừ xử phạt lưu ban Triệu Trường Phong, nói rõ  Triệu Trường Phong như trước vẫn là một sinh viên bình thường trong  lòng bọn họ. Nếu như Triệu Trường Phong vẫn là một sinh viên bình  thường, chứng tỏ thư ký Lưu Quang Huy nhất định không gọi điện thoại cho  Chu Lịch Hoành kia.
Nếu như Lưu Quang Huy đều lười gọi điện  thoại, như vậy làm sao Triệu Trường Phong vẫn còn muốn đi chính phủ tỉnh  tìm Triệu Cường đây? Nguyên nhân chủ yếu chính là hiện tại Triệu Trường  Phong đã cùng đường rồi, hắn không còn bất luận mối quan hệ nào có thể  vận dụng để đối kháng Liễu Bình An. Người duy nhất phát sinh quan hệ  cùng hắn mà có thể thắng Liễu Bình An, ngoại trừ phó tỉnh trưởng Triệu  Cường, không còn ai khác. Đúng như lời phụ đạo viên nói cho Triệu Trường  Phong, chỉ có nỗ lực tranh thủ mới có thể thay đổi tình trạng hiện nay  của hắn, nếu như không đi tranh thủ thì nhất định không thay đổi được  tình huống nguy hiểm hiện tại. Bất kể là Triệu Cường đáp ứng hay không  đáp ứng yêu cầu của hắn, hắn vẫn nên đi thử một lần, có thử mới biết  được.
Mặt khác trong nội tâm Triệu Trường Phong cũng suy nghĩ,  tuy rằng Triệu Cường là một phó tỉnh trưởng cao quý, thế nhưng lối sống  vẫn tương đối bình dị gần gũi, dễ tiếp xúc. Mượn yêu cầu thi lại lúc  trước Triệu Trường Phong đưa ra mà nói, Triệu Cường đáp ứng ngay tại  chỗ. Về phần cuối cùng có gọi điện thoại tới đại học hay không, chỉ có  thể nói thư ký Lưu Quang Huy kia bằng mặt nhưng không bằng lòng, không  để sắp xếp của Triệu Cường ở trong lòng, cũng không thể nói Triệu Cương  có địa phương nào không thích hợp. Bởi vậy Triệu Trường Phong mới hạ  quyết tâm, nếu như lần này có thể thuận lợi nhìn thấy Triệu Cường, Triệu  Cường còn đáp ứng yêu cầu của hắn, nhất định hắn sẽ mặt dạn mày dày yêu  cầu Triệu Cường tự mình gọi điện thoại mà không phải giao cuộc điện  thoại này cho thư ký Lưu Quang Huy gọi. Ai biết Lưu Quang Huy có thể lại  tiếp tục bằng mặt nhưng không bằng lòng đây?
Để hoàn thành kế  hoạch này, Triệu Trường Phong đều tính toán tất cả, thậm chí ngay cả làm  sao thông qua trạm gác võ cảnh ở cửa đại viện trà trộn vào chính phủ  tỉnh hắn đều tính được rồi. Nếu như gặp phải võ cảnh lần trước trực ban,  vậy thì đơn giản hơn nhiều, bởi vì lần trước đi ra từ chính phủ tỉnh,  Lưu Quang Huy tự mình gọi điện thoại cho hai vị võ cảnh này, để bọn họ  cho Triệu Trường Phong trực tiếp thông qua. Hiện tại Triệu Trường Phong  chỉ cần nhìn thấy hai chiến sĩ võ cảnh này, trực tiếp nói cho bọn họ hắn  đi tìm phó tỉnh trưởng Triệu Cường, phỏng chừng tuyệt đối bọn họ sẽ  không ngăn cản.
Nếu như không phải hai chiến sĩ võ cảnh gặp lần  trước, mà là hai người khác, Triệu Trường Phong cũng có biện pháp trà  trộn vào trong chính phủ tỉnh. Hắn sẽ trực tiếp cầm thẻ sinh viên đến  phòng trực ban của chiến sĩ võ cảnh đăng ký, đăng ký lý do tìm người. Có  kinh nghiệm từ lần trước, lần này tuyệt đối Triệu Trường Phong sẽ không  viết tìm phó tỉnh trưởng Triệu Cường, hắn sẽ viết tìm Lưu Quang Huy. So  sánh với phó tỉnh trưởng Triệu Cường, tuy rằng Lưu Quang Huy cũng là  cán bộ có cấp bậc nhất định, thế nhưng xa xa không đủ để chiến sĩ võ  cảnh cảnh giác như lần trước.
Triệu Trường Phong tính toán tốt  mọi kế hoạch, liền ngồi trên tàu điện 101 đến đường Vĩ Nhị, sau đó lại  đi thêm hai trăm mét, đi tới đại viện chính phủ tỉnh. Trùng hợp chính  là, hôm nay Triệu Trường Phong lại gặp phải hai võ cảnh lần trước trực  bạn. Triệu Trường Phong đi qua nói rõ với võ cảnh ý đồ đến của mình.
Trí  nhớ của chiến sĩ võ cảnh xác thực không tồi, còn nhớ rõ Triệu Trường  Phong là khách của phó tỉnh trưởng Triệu Cường. Vừa nghe Triệu Trường  Phong muốn đi tìm Triệu Cường, vội vã gọi điện thoại lên phòng làm việc  của phó tỉnh trưởng giúp Triệu Trường Phong. Triệu Trường Phong tràn  ngập chờ mong nhìn vào chiến sĩ võ cảnh đang gọi điện thoại, qua không  lâu sau, chiến sĩ võ cảnh đã buông điện thoại đi tới.
Triệu Trường Phong vội vã hỏi:
- Anh võ cảnh, Triệu tỉnh trưởng đồng ý gặp em rồi sao?
Chiến sĩ võ cảnh tiếc nuối lắc đầu:
-  Triệu đồng chí, rất xin lỗi. Triệu phó tỉnh trưởng đi Bắc Kinh họp rồi,  phải một tuần sau mới có thể trở về, một tuần nữa cháu quay lại tìm ông  ấy đi.
Một tuần? Triệu Trường Phong cười khổ, nhiều nhất ba ngày  nữa sẽ hạ quyết định xử phạt, một tuần sau hắn mới gặp được Triệu Cường  còn có ý nghĩa gì đây?
- Chú võ cảnh, vậy xin hỏi thư ký Lưu  Quang Huy của phó tỉnh trưởng có ở đây không? Không tìm được phó tỉnh  trưởng, tìm Lưu thư ký cũng có thể nói được.
Chiến sĩ võ cảnh như trước tiếc nuối lắc đầu:
- Triệu đồng chí, rất xin lỗi. Lưu thư ký đi theo Triệu tỉnh trưởng đi họp rồi.
Triệu  Trường Phong thở dài, thực sự là thiên cũng vong ta! Xem ra con đường  này của Triệu tỉnh trưởng thực sự không thể đi rồi. Hắn vô cùng chán nản  rời khỏi chính phủ tỉnh.
Triệu Trường Phong còn ôm tâm lý may  mắn đi nhà chú mình một chút, đây là tài nguyên duy nhất Triệu Trường  Phong có thể lợi dụng ở Trung Châu thị này, tuy rằng Triệu Trường Phong  biết vô ích, nhưng vẫn không nhịn được tới đây, vạn nhất có kỳ tích gì  phát sinh, biểu thúc biết được nhân vật lớn gì đây? Bất kể như thế nào,  Triệu Trường Phong không muốn nhận lần xử phạt này. 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện