[Dịch]Quan Môn - Sưu tầm
Chương 2 : Uyển chuyển hầu hạ
.
- Tạ công tử?
Lúc Chung Ly Dư vừa thấy Diệp Khai thì rõ ràng hơi ngạc nhiên.
Nàng thật không ngờ, vị Diệp công tử mà mình vẫn luôn muốn gặp lại có bộ dạng của một cậu học sinh cao trung, nhìn qua chắc chưa quá 18 tuổi. Vẻ ngoài Diệp Khai coi như không tệ, kế thừa được nét cao lớn uy phong của lão Diệp gia, thêm vào nét tuấn tú của con gái phương Nam của mẹ là Mạnh Chiêu Hoa, có thể nói là rất đẹp trai. Ngay cả Chung Ly Dư khi vừa nhìn thấy cũng cảm giác tim đập mạnh.
Với điều kiện của Chung Ly Dư, dĩ nhiên thấy qua không ít kẻ đẹp trai, nhưng nàng cũng biết rõ, đẹp trai không thể thay cơm ăn. Chỉ là hiện giờ trong nhà nàng xảy ra chuyện lớn, Chung Ly Dư bắt buộc phải theo điều kiện của người khác, bán thân để đổi lấy đường sống cho người nhà.
Trong kinh thành, có không ít những câu lạc bộ giao dịch thân xác cùng loại nhưng lại không mấy khi tiếp xúc được với những nhân vật quyền lực. Câu lạc bộ Đế Hào là một trong những số đó, thường xuyên có một đám con cháu cao quan đến đây ăn chơi. Người thay nàng liên hệ việc này là chị Mai càng cam đoan, đối tượng giao dịch lần này con cháu cao quan, có bối cảnh thâm hậu.
Chung Ly Dư nghĩ như thế nào cũng không ngờ đến, vị Diệp công tử này lại trẻ tuổi như vậy, khiến nàng bất giác hoài nghi lời của chị Mai. Tuổi nhỏ như vậy, dù có là con cháu cao quan thì trong nhà cũng có được địa vị gì?
Nghe nói, tuy đám con cháu cao quan này ra ngoài đường ăn chơi bốc trời nhưng về nhà ngay cả thở mạnh cũng không dám, trông vào hắn để giải quyết chuyện nhà mình e là không đáng tin. Dù sao chuyện trong nhà mình cũng không chỉ dùng tiền là có thể giải quyết.
- Sao?
Diệp Khai hờ hững dựa vào bộ sofa, hai chân duỗi thẳng, ánh mắt tuy trong trẻo nhưng ngẫu nhiên bắn ra vài tia sắc sảo.
Nghe tiếng hừ nhẹ của Diệp Khai, Chung Ly Dư bất giác run rẩy, bắt đầu tin tưởng thân phận con cháu cao quan của hắn. Đây chắc là khí thế quyền quý trong truyền thuyết? Âm nhạc trong phòng khiến cả hai đều nghe không rõ.
Trong hoàn cảnh này, nghe qua chữ Diệp và Tạ cũng không quá khác biệt khiến cả Diệp Khai cùng Chung Ly Dư đều nhầm lẫn, cho đối phương là người mà mình đang đợi.
- Là chị Mai bảo em tới...
Chung Ly Dư bị Diệp Khai nhìn vào, bất giác hơi khẩn trương, không dám nhìn thẳng vào hắn mà cúi gằm mặt. Tuy ngoài trời rất lạnh nhưng trong câu lạc bộ Đế Hào lại ấm áp như mùa xuân.
Chung Ly Dư mặc váy màu xanh nhạt, bên trong không có áo ngực mà chỉ có miếng lót mỏng. Đôi chân nàng thon dài, đi giày cao gót thời thượng. Diệp Khai nhìn nàng một lượt, thầy đầu ngón chân của Chung Ly Dư rất đẹp, cũng không tô màu gì, trông rất giản dị, bất giác đánh giá cao hơn mấy phần. Hắn ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú của nàng thấy không hề đánh qua một lớp trang điểm, để lộ vẻ đẹp tự nhiên, đôi chân dài thẳng tắp, khí chất rất ưu nhã.
Diệp Khai thầm gật đầu, trong lòng nghĩ nếu chỉ nhìn qua thì cô gái này chắc cũng là con gái nhà lành chưa có nhiều kinh nghiệm sống, không biết Diệp Kiến Hoan tìm ở đâu ra. Diệp Khai dĩ nhiên biết chị Mai. Bà chủ của câu lạc bộ Đế Hào quả thật có năng lực, chuyện ăn chơi của Diệp Kiến Hoan ở đây từ trước tới nay đều do một tay chị ta sắp xếp chu đáo.
- Ngồi xuống đi.
Diệp Khai vỗ vào bên cạnh mình, nói với Chung Ly Dư.
Nói thế nào thì đây cũng là ý tốt của Diệp Kiến Hoan, Diệp Khai nhìn Chung Ly Dư tương đối thuận mắt nên cũng không xua đuổi. Hơn nữa vào kiếp trước của hắn cũng thường xuất hiện trường hợp này nên cũng không phản cảm với loại chuyện nam hoan nữ ái. Huống chi, chuyện này là Diệp Kiến Hoan mời khách, Diệp Khai cũng không có gì để từ chối.
Từ khi bị người đập cho một côn vào đầu, nhiều chuyện xuất hiện trong đầu Diệp Khai khiến hắn nhất thời không thể tiêu hóa, tâm trạng khá bực bội. Lúc này lại thấy một mỹ nữ thanh thuần như thế nên hắn cũng động lòng.
Cứ thử một lần xem nàng có thanh thuần hay không, coi như là xả xui?
Diệp Khai thầm nghĩ.
Chung Ly Dư rụt rè ngồi xuống bên cạnh Diệp Khai.
Thân hình Diệp Khai cao lớn, dù mới chỉ cấp cuối cao trung nhưng cũng đã cao tới 1m8. Chung Ly Dư cao 1m72, dù không thấp nhưng ngồi bên cạnh hắn vẫn thấp hơn.
Diệp Khai nhìn kỹ Chung Ly Dư, đưa tay ôm lấy eo nàng. Hắn khẽ dùng sức khiến Chung Ly Dư ngả vào trong ngực.
- Trước kia đã làm chuyện này sao?
Diệp Khai khẽ nheo mũi, ngửi thấy hương thơm thân thể tự nhiên của Chung Ly Dư. Vòng eo của nàng vẫn thẳng, không nóng ran dưới sự âu yếm của hắn mà hơi căng cứng.
Thoạt nhìn qua, cô gái này quả thật không hề có kinh nghiệm gì trong chuyện này.
- Đừng......đừng... Ah......
Thân thể Chung Ly Dư cứng đơ, thậm chí nổi cả da gà. Đôi tay của Diệp Khai như có ma lực, vừa chạm vào đã khiến Chung Ly Dư thất thần.
Trước đây chưa từng trải qua sự khêu gợi như vậy, Chung Ly Dư cảm giác bản thân như bị Diệp Khai kéo vào vực sâu không đáy.
Nhìn phản ứng của Chung Ly Dư, trong lòng Diệp Khai cũng hơi kích động. Một tay hắn ôm siết lấy vòng eo của nàng, tay kia thám hiểm xuống vùng dưới, cảm giác rõ ẩm ướt.
Qua một lúc, dục hỏa bốc lên, hạ thân của Diệp Khai cương cứng, thân thể càng lúc càng nóng rực. Diệp Khai bế xốc Chung Ly Dư đặt lên đùi mình, chỉ thấy mắt nàng nhắm nghiền, cặp lông mày khẽ chau lại, khuôn mặt hồng rực, đôi môi hơi cắn lại.
Đầu óc Chung Ly Dư trống rỗng, bất giác đã bị đầu lưỡi của Diệp Khai công phá phòng tuyến. Nàng cảm nhận sự tiếp xúc của hai đầu lưỡi, mùi vị khác giới cực khó diễn tả.
Diệp Khai bắt đầu động tình. Hắn đặt Chung Ly Dư lên ghế rồi cởi hết quần áo. Chung Ly Dư hốt hoảng. Tuy nàng đã sớm nghĩ đến lúc này nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không thích ứng, đôi chân bất giác khép chặt.
Diệp Khai tách ra mấy lần, đều sắp thành lại bại. Cũng không phải hắn không thể dấn tới nhưng như vậy thì cảm giác mất hứng, hơi sẵng giọng:
- Chị Mai không nói gì với em à?
Cụ thể giá cả như thế nào, Diệp Khai tin tưởng Diệp Kiến Hoan không cần biết, chắc chị Mai đã sắp xếp. Lúc này cô gái vẫn ra sức chống cự, chuyện này chẳng lẽ nói là nghi ngờ giá trị của Diệp đại thiếu gia?
- Cái này...
Chung Ly Dư nghe Diệp Khai vậy liền giật mình.
Chuyện nhà của Chung Ly Dư không phải dùng tiền là có thể giải quyết, bằng không nàng đã chẳng cần làm như vậy. Chị Mai nói rất rõ ràng, đối phương chắc chắn có thể giải quyết chuyện của nàng.
Nhưng tầm mắt đối phương rất cao, lại không thiếu tiền, chỉ muốn chuyện kia. Nếu để hắn cao hứng, giải quyết chuyện nhà Chung Ly Dư chỉ là tiện tay mà thôi.
Nghĩ tới đây, Chung Ly Dư thầm thở dài một hơi, trong lòng hơi hối hận, chuyện này chỉ trách bản thân hồng nhan bạc mệnh. Nàng chậm rãi buông lỏng hai chân.
- Đồ lót không tệ, hàng hiệu đấy chứ.
Diệp Khai cởi bỏ quần ngoài của Chung Ly Dư, khẽ xoa lên quần lót của nàng, khen một câu.
Vào lúc Diệp Khai đi vào Chung Ly Dư, cảm nhận được trở ngại. Hắn khẽ nhíu mày, không ngờ cô gái lại còn là xử nữ nhưng cũng chỉ do dự một chút rồi tiến sâu. Dưới thân, Chung Ly Dư hít sâu một hơi, như đang chịu đựng sự đau đớn.
Xong chuyện, nghỉ ngơi qua một lúc, Diệp Khai âu yếm đôi gò bồng đảo của Chung Ly Dư, thấy miếng ngọc bội đeo nơi cổ nàng liền kinh ngạc:
- Đây là cổ ngọc cực phẩm, đáng giá hơn mười vạn. Em chắc là con nhà đại gia, sao lại làm loại chuyện này?
Kỳ thật, qua lần ân ái vừa rồi, Diệp Khai cũng đã biết như vậy.
Tuy bị hắn ôm ấp nhưng biểu hiện của Chung Ly Dư rất bảo thủ, giống như đã được giáo dục nghiêm khắc về chuyện này. Mâu thuẫn như vậy chứng tỏ lai lịch của nàng không hề đơn giản.
Trước đó, Diệp Khai cũng chú ý tới, đồ lót mà Chung Ly Dư mặc ít nhất cũng có giá tới mấy ngàn.
Mặc một cái áo khoác ngoài hàng hiệu cũng chưa là gì, người thật sự có tiền mời dùng được đồ lót hàng hiệu. Tuy nói một bộ đồ lót có giá mấy ngàn nhưng đối với con gái có thể bỏ ra cái giá như vậy quả thật là rất lớn.
Diệp Khai đột nhiên cảm thấy hoang mang, vì sao một cô gái như Chung Ly Dư lại đến chỗ này hầu hạ mình?
- Cạch cạch cạch cạch......
- Chung Ly tiểu thư, cô có ở bên trong không......
Diệp Khai đang nghi hoặc thì bên ngoài chợt vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp lẫn tiếng gọi giật giọng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện