[Dịch]Phượng Thiên Đế Thần - Sưu tầm
Chương 6 : Tới băng động. Hấp thu hàn khí cửu tử nhất sinh
.
Liên Y tìm bản đồ tới băng động. May mắn trong thư phòng có. Băng động cách Thanh Vân thành ba trăm dặm về phía bắc. Nằm giữa bình nguyên Bạch Băng. Gấp lại bản đồ. Liên Y chuẩn bị một ít quần áo, đồ ăn và phải mua ngựa chiến a.
" Lưu thúc, Lưu thúc a " Liên Y qua sân của Lưu thúc - Lưu Thăng. "Tiểu thư ngài tìm ta có chuyện gì vậy " Lưu thúc cười hỏi Liên Y. Ông phụ trách kinh doanh 2 cửa hàng nhỏ mà gia tộc cho Liên Y tại Thanh Vân thành. Nhưng người ngoài không ai biết hai cửa hàng ấy của Liên Y.
Liên Y cũng chẳng quan tâm, trước đây nàng chán nản vì không thể tu luyện, bây giờ nàng có nhiều việc phải nghĩ quá rồi. " Lưu thúc, thúc giúp ta mua một con ngựa chiến " . "Tiểu thư, ta có nghe Lâm thẩm nói ngài sẽ ra ngoài nhưng mà ngài định đi đâu? Bên ngoài cao thủ nhiều như vậy, tiểu thư còn nhỏ mà, chúng ta sẽ lo lắng. Hay ta đi cùng ngài " Lưu thúc lo lắng nói. "Thúc đưng lo, ta sẽ không sao, thúc mua ngựa giúp ta là được, thúc không tin ta sao. Thúc chắc nghe chuyện hôm nay ở Vạn Khí các rồi mà "
. Lưu thúc đương nhiên biết chuyện sáng nay. Vạn khí các là một trong hai cửa hàng của Liên Y mà. Thế nên mới không có người xuống ngăn cản xung đột vì ông muốn tiểu thư trưởng thành hơn nữa ông muốn xem tiểu thư thay đổi như thế nào. Aiz, nhìn ánh mắt kiên định của tiểu thư y hệt thiếu gia năm đó, ông chẳng biết nói sao nữa. "Thôi được, ta sẽ mua ngựa cho ngài nhưng ngài phải nói muốn đi đâu mới được".
"Ta tới hàn băng động ở Bạch Băng bình nguyên"
Liên Y nhẹ nhàng nói nhưng lại giống thiên lôi giáng đùng đoàng bên tai Lưu thúc. Nửa ngày ông cũng không nói nên lời. "Thúc đừng lo, ta sẽ không sao, nhất định, ta hứa với thúc nhất định trở về mà " Liên Y cố gắng thuyết phục Lưu thúc.
Cuối cùng ông gật đầu, tiểu thư giống thiếu gia sẽ không phải vật trong ao. Lưu thúc mang tâm trạng nặng nề đi mua ngựa. Ông biết tiểu thư trúng độc không thể tu luyện chứ không phải trời sinh phế vật nhưng thứ độc này ông tìm mười năm không có thuốc giải. Nay tiểu thư tu luyện được chứng tỏ độc hết. Có lẽ tiểu thư gặp kì ngộ a.
Thôi thì ông già rồi, ông không biết sẽ giúp được tiểu thư bao lâu nhưng ông sẽ dạy dỗ tốt con trai để hắn giúp tiểu thư. Ông trước chỉ là nô lệ may mắn được thiếu gia thu nhận, thiếu gia dạy ông tu luyện, cho ông được cuộc sống như bây giờ, cho ông gia đình. Ông nợ thiếu gia nhiều lắm.
Hôm sau, Liên Y lên đường từ sớm, nàng không muốn thấy nước mắt a. Nhưng nàng không biết Lưu thúc, Lưu thẩm, Lâm thẩm đứng hồi lâu ở của nhìn phương hướng nàng rời đi. Mong ông trời phù hộ tiểu thư bình an.
Liên Y cưỡi ngựa một ngày một đêm thì tới rìa ngoài Bạch Băng bình nguyên. Dù mang áo khoác da thú thì nàng vẫn thấy lạnh. Thả ngựa đi gặm cỏ, Liên Y đi bộ vào bình nguyên. Nơi đây hoang vu không một bóng người.
Mùa này rất ít người tới đây vì ma thú hầu như đã rút hết vào trung tâm bình nguyên. Người săn bắt ma thu không muốn mất mạng nhỏ khi vào trung tâm. Mùa hè, ma thú ở đây mới xuất hiện nhiều. Liên Y đi mất một ngày mới tới hàn băng động. Hàn băng động cách khu trung tâm bình nguyên năm mươi dặm. Hàn khí nơi này rất mạnh.
Thật ra thì trung tâm bạch băng bình nguyên hoàn toàn không lạnh. Ngược lại vô cùng ấm áp. Nhưng muốn tới đó thì phải đi qua Hàn băng động dài năm mươi dặm này. Hừ, ngươi mạnh đến mấy đi qua đây cung bị hàn khí xâm thể mà chết. Trừ khi ngươi có băng nguyên tố. "Ngươi tới trung tâm động đi, hàn khí nơi đó mạnh nhất "
Phong Ngân lên tiếng. Liên Y vận huyền khí muốn cố gắng hàn khí xâm thể nhưng nàng kinh hãi phát hiện trừ băng nguyên tố cùng phong nguyên tố mọi nguyên tố khác đều bị cắn nuốt. Đình chỉ vận huyền khi, Liên Y cố gắng chạy, để cơ thể không bị đóng băng. Dù vận dụng phong nguyên tố nhưng nàng vẫn thấy cơ thể trì trệ dần vì hàn khí ngày càng mạnh. Lê từng bước khó nhọc, chống lại hàn khí cùng gió lốc, cuối cùng Liên Y cũng tới được trung tâm băng động. Hàn khí tràn ngập làm hô hấp cũng thấy đau buốt.
Nhẫn nhịn đau đớn, Liên Y ngồi xuống điều tức.
Bắt đầu hấp thu và chuyển hóa hàn khí. Cơn đau đánh úp lại. Hàn khí như những mũi dao sắc bén lạnh lẽo, phá nát kinh mạch của nàng làm, mà Thiên Sát ngọc bội không ngừng phát sáng điều trị vết thương cho nàng. Cứ như vậy hàn khí phá vỡ, ngọc bội lại làm lành. Bạch y nàng mặc trở thành huyết y. Liên Y đau đớn đén hôn mê. Trong đan điền hàn khí mạnh mẽ tràn vào, ma sát với các dòng nguyên tố khác. Ở đây, hàn khí chiếm ưu thế. Nó làm cho các dòng khí khác bị chèn ép. Mà Liên Y thì đã không thể không chế được.
Trong Thiên huyền giới chỉ, Phong Ngân thấy thật không ổn, hắn ra sức gọi Liên Y mà không được. Hắn cố gắng gọi. Phong Ngân hối hận rồi. Hắn cứ nghĩ có Thiên Sát ngọc bội thì Liên Y sẽ giảm được nguy hiểm.
Nhưng bây giờ hàn khí sắp đóng băng nàng rồi, cả vùng băng xung quanh Liên Y toàn là máu. "Liên Y tỉnh lại " " Liên Y ngươi nói ngươi phải mạnh mẽ cơ mà " " Liên Y ngươi muốn làm rùa đen rút đầu hay sao" " Liên Y cha mẹ ngươi đang đợi ngươi cứu mà " " Liên Y tỉnh lại cho ta " Phong Ngân cố gắng truyền âm cho nàng, cố gắng gọi nàng.
Lớp băng bao phủ Liên Y ngày càng dày, đầu tiên từ chân, giờ đang nhanh chóng lan đến trái tim nàng rồi. Trong đan điền, hàn khí cắn nuốt những nguyên tố khác gần như không còn, chỉ còn lại từng đường mỏng manh.
Hàn Nguyệt kiếm bay lên, kiếm khí bao phủ Liên Y muốn ngăn cản hàn khí tiếp tục xâm lấn cũng bị đánh tan tác. Trước đây nó trôi nổi trên sông băng nhưng hàn băng nơi này mạnh gấp trăm lần sông băng. Nó không thể giúp được Liên Y.
Còn Liên Y, nàng hiện tại đang đắm chìm trong một thế giới khác. Nơi này rất lạnh, xung quanh toàn băng tuyết. Cả cơ thể nàng lạnh run. Nàng nhìn thấy mình ở hiện đại, lại nhìn thấy mình ở dị giới, cả hai nơi nàng đều là cô nhi, không cha không mẹ, chẳng ai yêu thương. Nàng thấy nàng nhận đủ mọi vũ nhục của bạn bè cùng tuổi.
Phế vật dị giới hay thiên tài hiện đại thì nàng cũng đều bị người ta ghét bỏ chỉ vì nàng không cha, không mẹ. Nàng thấy nàng năm mười bảy tuổi ở hiện đại, lấy hết dũng cảm nói thích một học trưởng trên nàng hai lớp. Người đó nhìn nàng khinh bỉ " kẻ không cha không mẹ như cô có cái gì để tôi thích cô ". Sau hôm ấy nàng thành trò cười cho cả trường. Nàng quyết định sẽ sống thật tốt cho tất cả phải ngưỡng mộ. Hai năm sau, người kia tìm nàng nói muốn nàng làm bạn gái. Nàng nói không. Hắn liền quay ngoắt " tôi để mắt tới cô đã là phúc cho cô, cô còn làm giá ?"
Nàng thấy mình đúng là mắt mù nên ngày đó mới thích hắn.
Rồi nàng lại thấy nàng ở dị giới, bị người ta cười nhạo phế vật, bị Mộ Dung Lãnh lấy ngọc bội. Nàng đuổi theo mỗi ngày để đòi lại thì liền bị nói là sắc nữ. Cả Thanh Vân thành phỉ nhổ nàng còn nhỏ mà suốt ngày đuổi theo nam nhân. Lưu thúc muốn trấn áp tin đồn nhưng không được. Càng trấn áp càng lan nhanh. Cuối cùng đành mặc kệ.
Liên Y thấy từng chuyện từng chuyện. Nàng sống hai kiếp người đều thật cô đơn.Liên Y đi mãi đi mãi. Nàng thấy có nguồn nhiệt ấm áp ở phía trước. Nàng phải qua đó, nàng đuổi theo nguồn nhiệt, nàng bước một bước, nguồn nhiệt lại xa nàng một bước.
Trong băng động, Liên Y đã bị đóng băng tới hai vai rồi. Phong Ngân điên cuồng gọi mà không được. Hắn thật hận mình chỉ là một linh hồn.
"Liên Y ..." một giọng nói vang vọng khắp băng động. Phong Ngân nhìn lại thì thấy một bóng dáng cao lớn hớt hả bay về phía Liên Y. " Liên Y , Liên Y . . ." Hàn Hạo Thần trông thấy Liên Y một thân huyết y, khuôn mặt tái nhợt rỉ máu, cả cơ thể bị đóng băng đến vai, vùng băng quanh nàng bị máu nhuộm đỏ thì thật sâu kinh hãi rồi.
Tim hắn như vỡ vụn. Khi hắn nghe thuộc hạ bẩm báo nàng đến Bạch Băng bình nguyên, hắn chỉ nghĩ nàng tới lịch lãm một chút nhưng hôm nay hắn bỗng thấy trái tim đau nhói như sắp mất đi thứ gì quan trọng. Hắn liền nghĩ đến nàng.
Hắn chạy đến Bạch Băng bình nguyên, thấy tên thuộc hạ hắn sai đi theo nàng đang ở ngoài bình nguyên đi tới đi lui. Hắn mới biết nàng thế nhưng vào bình nguyên sắp đầy một tháng mà vẫn chưa ra. Vứt tên thuộc hạ bên ngoài hắn bay thẳng vào băng động. Hàn khí nơi này chẳng thể làm hại hắn vì hắn trời sinh đã là Minh Hàn Thánh Thể. Băng nguyên tố là một trong số những nguyên tố hắn tu luyện.
Không nói hai lời, Hàn Hạo Thần muốn mang nàng đi nhưng mà Liên Y như mọc rễ trên băng, không di chuyển được.
Nam tử này là ai, thực lực lại sâu không lường được vì với thực lực hiện tại Phong Ngân cũng không dò được thực lực của nam tử này. Nhưng hắn thấy trong mắt nam tử này toàn bộ là lo lắng cho nha đầu nên hắn chọn quan sát.
Hàn Hạo Thần vừa gọi Liên Y vừa đưa quang nguyên tố vào trị thương cho Liên Y. Lần này Phong Ngân khiếp sợ rồi, có quang nguyên tố, lại không bị ăn mòn thì nam tử này nhất định là trời sinh Minh Hàn Thánh Thể. Đây cũng là điều cả vạn năm thậm chí nhiều vạn năm mới gặp một người. Cũng như Liên Y là thất hệ vạn năm khó gặp thì Minh Hàn Thánh Thể cũng vậy. Đây rốt cuộc là thế đạo gì, sao lại có nhưng người yêu nghiệt như hai người này. Cuối cùng là có để cho người khác sống không.
Liên Y đang đuổi theo nguồn nhiệt thì thấy một ánh sáng nhu hòa lóe lên cùng với đó là tiếng gọi văng vẳng "Liên Y... " " Liên Y . . ." Giọng nói này thật xa lạ nhưng mà lại rất ấm áp làm Liên Y muốn đáp lại. Nàng rối rắm. Nên đi về nguồn nhiệt hay đi theo ánh sáng nha.
Phong Ngân thấy nam tử kia vừa gọi Liên Y vừa dùng quang nguyên tố chữa trị cho nàng thì băng bắt đầu ngừng lại không tiếp tục tiến lên. Thế là Phong Ngân cũng truyền âm cho Liên Y, tiếp tục gọi nàng bằng đủ mọi cách từ dụ dỗ đến khích bác.
Một ngày lại một ngày băng trên người Liên Y bắt đầu tan, những vết thương được quang nguyên tố chữa trị đang dần bình phục. Liên Y vẫn chưa mở mắt. Hàn Hạo Thần xếp bằng ngồi đối diện nàng nhẹ nhàng để quang nguyên tố chữa thương cho nàng. Nhìn Liên Y, hắn liền biết nàng chính là cưỡng ép đưa hàn khí vào đan điền.
Chắc chắn nàng muốn nguyên tố tiến hóa mới làm vậy. Rốt cuộc nàng đã gặp chuyện gì mà một cô bé 10 tuổi phải gồng mình tu luyện bất kể sinh tử như vậy. Rốt cuộc Lăng gia đã làm gì mà để nàng ở nơi này điên cuồng tu luyện.
Hắn biết nàng là đích nữ duy nhất của Lăng gia nhất tộc La Thiên Quốc. Nhưng bị nói là phế vật, bị người người căm ghét. Thậm chí nếu không phải hàng tháng gia tộc gửi tiền chu cấp thì hắn đã cho rằng Lăng gia quên đi nàng.
Liên Y đứng giữa nguồn nhiệt ấm áp và ánh sáng nhu hòa. Nàng bỗng nghe thấy tiếng Phong Ngân. Hả, Phong Ngân. Liên Y giật mình tỉnh táo, nàng đang tu luyện, đang tiến hóa nguyên tố mà. Đây là đâu, giật mình nhìn về phía nguồn nhiệt, Liên Y kinh hãi thấy từng dòng dung nham nóng chảy, ùng ục sôi. Nàng dám đảm bảo nàng xuống đó sẽ thi cốt vô tồn.
Mặt đất nàng đang đứng run lên từng dòng, nham thạch bắt đầu cắn nuốt. Liên Y chạy thật nhanh theo tiếng gọi cùng ánh sáng. Nàng không thể chết, nàng phải cứu cha mẹ, nàng không thể chết. Liên y chạy mãi, chạy mãi. Lớp băng trên người nàng dần rút đi. Hàn khí trong đan điền dần ngưng tụ thành một dải màu lam nhạt.
Các nguyên tố khác dần được lấp đầy. Tám dải nguyên tố ngưng tụ, bằng nhau, uốn lượn trong đan điền. Khi băng tan hết thì Liên Y cũng bạo tăng thực lực.
Lục cấp đỉnh phong
Thất cấp sơ kì
Thất cấp trung kì
Thất cấp đỉnh phong
Bát cấp sơ kì
Bát cấp trung kì
Bát cấp đỉnh phong
Cửu cấp sơ kì
Tới đây tốc độ tăng cấp chậm lại. Cả Phong Ngân cùng Hàn Hạo Thần đều kinh hãi. Có ai thăng cấp như thế này không. Những tưởng Liên Y sẽ dừng tại cửu cấp nhưng mà sau đó huyền khí lại bùng lên lần nữa
Cửu cấp trung kì
Cửu cấp đỉnh phong
Tiên thiên
Tiên thiên sơ kì
Tiên thiên trung kì
Liên Y cực lực áp chế. Nàng không thể thăng cấp nữa nếu tiếp tục cấp bậc của nàng sẽ không vững chắc. Từng giọt mồ hôi rỉ ra trên trán nàng. Hàn Hạo Thần nhìn nàng tán thưởng. Biết dừng đúng lúc, không ham thăng cấp trong khi thực lực chưa được củng cố
Một canh giờ sau. Liên Y mở mắt. Nàng liền giật mình vì thấy một nam tử tuấn mĩ vô song, một thân tử bào quý khí bức người, một đôi mắt màu lam sâu thăm thẳm, một đầu tóc đen tùy ý buộc bằng dải lụa, thật là cực phẩm yêu nghiệt, đang nhìn mình chằm chằm. "Liên Y, nàng tỉnh, có chỗ nào không thoải mái" Hàn Hạo Thần thấy nàng mở mắt lại lẳng lặng nhìn mình, liền sờ sờ mũi hỏi nàng. " ngươi biết ta ? " Liên Y hỏi.
Nàng nhớ chưa bao giờ gặp người này mà Thanh Vân thành cũng không có người này. Nhưng giọng nói này, đúng rồi chính là khi nàng đang đuổi theo nguồn nhiệt thì giọng nói này vang lên cùng ánh sáng nhu hòa đem nàng thức tỉnh. "Là ngươi cứu ta " Liên Y khẳng định nói. Hàn Hạo Thần gật đầu. Hắn không ngạc nhiên. Nàng tất nhiên đoán ra. " ta là Hàn Hạo Thần, đúng là ta cứu nàng. Nhưng nàng không cần để trong lòng " Hàn Hạo Thần nhẹ nhàng nói. "Không, hiện tại ta không có gì cảm tạ ngươi, nhưng ơn cứu mạng ta nhất định báo. Sau này ngươi có việc gì, chỉ cần giúp được ta sẽ giúp ".
Hàn Hạo Thần nhìn nàng bỗng cười nói " ta chỉ muốn nàng lấy thân báo đáp, làm sao bây giờ ?". " Hả ?" Liên Y miệng há to đến nỗi nhét được cả quả trứng. Thấy biểu cảm đáng yêu của nàng, Hàn Hạo Thần liền cúi xuống hôn lên trán nàng một cái. Ghé sát tai nàng thì thầm ái muội " nương tử, vi phu nhất định chờ nàng " rồi ha ha cười bay mất, chẳng thấy bóng dáng, chỉ còn vọng lại tiếng cười. Liên Y lấy lại tinh thần thì đã không thấy người đâu. Nàng tức giận mắng " ta rút lời hứa, Hàn Hạo Thần chết tiệt " nhưng mà hai má Liên Y nóng lên
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện