[Dịch] Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 17 : Hồng phát tựa hỏa diễm (5)
.
Ngẩn người trong phút chốc hắn liền minh bạch, thần bí nhân thoạt nhìn lãnh khốc này đại khái là đang cảm tạ hắn lúc nãy cho nàng cưỡi Hỏa Kì Lân.
Đó chỉ là một chuyện nhỏ nhặt nhưng người này lại ghi nhớ trong lòng. Tính cách có ân tất báo này làm hắn vô cùng thưởng thức.
“Hiện tại các hạ đã có chỗ dừng chân chưa ? ”
Ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục, người ta thường kính xưng nhau một tiếng các hạ nếu thực lực hai bên tương đương nhau.
” Ta vừa đến quý quốc không lâu, tạm thời không tìm được địa phương nghỉ lại. ”
Hoàng Bắc Nguyệt vừa mới dứt lời, Tiêu Trọng Kỳ nãy giờ đứng một bên liền mở miệng:
” Nếu như Hí Thiên đại nhân không chê, có thể ở lại nhà ta. Cha mẹ ta nhất định phi thường hoan nghênh ngươi lưu lại ! ”
Nếu có thể làm cho cao thủ thần bí tên là Hí Thiên này trở thành bạn với chính mình, phụ thân nhất định sẽ cao hứng vô cùng, đến lúc đó, tiểu nha đầu Tiêu Vận kia nhất định sẽ tức chết cho mà xem !
Để xem nàng còn dám hung hăng đối với mình nữa không !
Tâm tư của hắn, Hoàng Bắc Nguyệt lại nhìn không ra sao ? Trong lòng thầm nghĩ ngươi này xú tiểu tử có cừu oán với ta, ta làm sao có khả năng giúp ngươi đây ? Không thu thập ngươi coi như vận khí của đã tốt lắm rồi !
Nàng không muốn bại lộ thân phận nên mới dùng tên giả là Hí Thiên, làm sao có khả năng ở lại Trưởng công chúa phủ được ?
“Đa tạ Tiêu đại thiếu gia, bất quá con người ta thích thanh tĩnh, không nhọc ngươi quan tâm. ” Khẩu khí nhàn nhạt, cự tuyệt Tiêu Trọng Kỳ.
Tiêu Trọng Kỳ vẻ mặt thất vọng. Cao thủ đều thích thanh tĩnh a. Haizz, nếu như hắn cũng là Triệu hoán sư thì thật tốt !
Nhìn Băng Linh Huyễn Điểu, Tiêu đại thiếu gia trong lòng không khỏi ghen tị !
Chiến Dã vốn là muốn mời nàng ở lại biệt viện của mình, bất quá nghe được ý lạnh nhạt trong lời nói của nàng đối với mọi người nên cũng không đề cập đến nữa.
” Nếu như vậy, chúng ta làm sao để liên lạc với đại nhân ? ” Trầm viêm hỏi, cũng không thể cùng vị đại nhân này mất đi liên hệ nha.
Đợi khi hồi cung mình sẽ bẩm báo bệ hạ, nhất định phải tự mình thiết yến chiêu đãi vị đại nhân này, dùng quan to lộc hậu mời chào, chỉ cần vị đại nhân nàymuốn cái gì, bệ hạ đều phải nghĩ cách thỏa mãn nàng.
Hoàng Bắc Nguyệt nghĩ nghĩ, nói: ” Ta sẽ thường xuyên đến dong binh công hội làm nhiệm vụ, các ngươi có chuyện liền phái người lưu lại tin tức bên trong, nếu ta thấy tự nhiên sẽ đi tìm các ngươi. ”
Cao thủ thời đại này đều có một chút tính cách kiêu ngạo như vậy, vị Hí Thiên đại nhân này đã chịu lưu lại phương thức liên hệ, vậy là tốt lắm rồi !
Trầm Viêm ngay lập tức gật đầu : ” Đa tạ đại nhân. ”
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn sắc trời không còn sớm, nàng còn muốn mua thuốc cho Đông Lăng trị thương, chẳng qua hiện tại nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, nàng biết đi tìm ai mà đòi tiền đây ?
Rõ buồn bực, tiền,thứ này quả thật có thể làm khó anh hùng hảo hán a !
Chút nữa ly khai đám người này thì để cho Băng mang theo nàng đi tìm dược liệu đi.
Nghĩ vậy, Hoàng Bắc Nguyệt từ biệt đám người Chiến Dã rồi xoay người hướng về phía Băng Linh Huyễn Điểu mà đi.
” Hí Thiên các hạ. ” Chiến Dã lãnh khốc mở miệng, lập tức từ trong nạp giới lấy một lọ thủy tinh màu xanh biếc ném tới, nói: ” Tay ngươi bị thương, băng bó một chút đi. ”
Nói xong liền cưỡi Tử Diễm Hỏa Kì Lân, trong chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt mọi người, chỉ lưu lại một trận Kỳ Lân chi hỏa nóng bức.
Hoàng Bắc Nguyệt tiếp nhận lọ thủy tinh kia, hơi run run.
” Là Phỉ Thúy Ngọc Dịch! ” Tiêu Trọng Kỳ kinh ngạc thốt lên. Thân là Tiêu gia Đại thiếu gia, hắn cũng đã gặp không ít thánh dược chữa thương nhưng Phỉ Thúy Ngọc Dịch này là một loại dược phẩm phi thường trân quý, có tiền cũng không mua được.
Hắn cũng chỉ mời gặp một lần mà thôi. Không hổ là Thái tử điện hạ a, vừa ra tay đã là Lục phẩ linh dược !
” Lục phẩm linh dược, ở trên đại lục có thể là coi là phi thường hiếm thấy a. “
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện