[Dịch]Phong Ngự
Chương 64 : Pháp thuật
Người đăng: Tiểu Bạch Tử
.
“Phong Nhược! Nộp mạng ra đây! “
Trong rừng cây đằng sau nhà, Phong Nhược lười nhác dựa lưng vào một gốc đại thụ, cười cười nhìn mấy người Đường Thanh đáng đứng cách đó sáu mươi trượng.
Chỗ này là sân luyện công được mở ra theo lệnh của Lam Lăng, hiện giờ Đường Thanh đang học Hỏa Cầu thuật, mục tiêu tất nhiên là người có tốc độ phản ứng nhanh nhất – Phong Nhược.
“Đường Thanh, không cần phải la to làm gì. Quan trọng khi ngưng tụ pháp lực không được quá nhanh nếu không Hỏa Cầu sẽ không ổn định, cũng không được quá chậm Hỏa Cầu sẽ không hình thành được. Đến mức vừa đủ phải lập tức phóng ra, nhưng trước khi phóng phải xác định kỹ vị trí đối thủ đã! “
Lam Lăng tay cầm một cây gỗ nhỏ gõ gõ vào đầu Đường Thanh nói, Bành Việt đã rất thành thạo Hỏa Cầu thuật rồi, từ lần săn giết Hàn Băng thú lần trước cũng nhận ra được. Lam Lăng sớm đã học xong Thủy Long thuật, ngoài Phong Nhược chưa đủ điều kiện tu luyện chỉ còn lại Đường Thanh mà thôi.
Để tăng thực lực của cả nhóm nên mới có cảnh này xuất hiện.
Đường Thanh mặt mũi nhăn nhó, Lam Lăng chỉ bảo tất nhiên hắn chẳng dám chống lại, chỉ còn cách dồn nén trút hết lên Phong Nhược cho hả giận!
“Phong Nhược! Ngươi để lại mạng đi! “
Tập trung khí thế, Đường Thanh lại ngửa mặt hét lớn một tiếng. Hai tay thả lỏng để ngang trước ngực, chậm rãi chuyển động theo quỹ đạo hình tròn. Giữa hai tay liên tiếp xuất hiện những ngọn lửa, dường như chúng bị sức mạnh nào đó dẫn dắt từ từ hình thành một quả cầu lửa!
Đúng lúc này không biết sơ sót ở chỗ nào, quả cầu lửa “Bành “ một tiếng bắn tung tóe về bốn phía. Tuy nó chưa thật sự hoàn thành nhưng uy lực không hề nhỏ, dù Đường Thanh có mặc Tuyết Tằm sáo trang nhưng vẫn bị luồng sức mạnh này bắn ra lăn mấy vòng. Đến khi hắn đứng lên thì mặt mày đã cháy đen hết cả, như là mới từ trong bếp than chui ra vậy!
“Ha ha ha! “ Nhìn thấy cảnh này Phong Nhược không nhịn được cười đau hết cả bụng! Còn có chuyện gì buồn cười hơn thế này không chứ?
“Cười cái gì mà cười! Tiếp theo đến ngươi Bành Việt! Đường Thanh, ngươi sang bên kia tiếp tục lĩnh ngộ, hôm nay mà chưa phát ra được Hỏa Cầu thì chiều nay cắt cơm! “ Lam Lăng giận hổn hển gõ cho Đường Thanh một cái, đuổi hắn sang bên cạnh.
“Lam sư tỷ, ta mười lần phóng thành công cả mười rồi, chẳng lẽ vẫn phải luyện tập à? “ Bành Việt năn nỉ nói. Mỗi lần hắn luyện tập với Phong Nhược tiêu hao mười mấy quả cầu lửa cũng không chạm vào được chéo áo Phong Nhược, làm sao hắn chịu được nỗi buồn bực này chứ, hắn càng không muốn nghe tiếng cười của tên Phong Nhược chết tiệt kia!
“Ngươi nói cái gì cơ! Lấy cớ cái gì hả! “ Lam Lăng trợn mắt, “Bây giờ không tranh thủ tu luyện chẳng lẽ đợi đến lúc săn thú mới luyện tập à? Được thôi! Nếu ngươi đánh trúng được Phong Nhược một lần thù coi như ngươi vượt qua kiểm tra Hỏa Cầu thuật!
“Ặc! Không phải...việc này...! “ Bành Việt đúng là khóc không ra nước mắt. Nếu hắn đánh trúng được tên Phong Nhược quỷ quái kia thì đâu có khổ sở như vậy.
“Không phải cái gì, trên chiến trường có người cùng ngươi mặc cả à? Đi đi! Trước lần săn thú tiếp theo ngươi phải liên tục phát ra được hai quả cầu lửa mới được! “ Lam Lăng không khách khí ra lệnh.
Thật ra không chỉ Bành Việt, ngay cả Thủy Long thuật của Lam Lăng cũng không đánh trúng Phong Nhược, đúng là bó tay. Thanh Loan trủ trạc kết hợp cùng đôi giày kia làm cho tốc độ của Phong Nhược nhanh vô cùng, chưa nói đến việc đó chỉ riêng sức phán đoán kinh người của Phong Nhược cũng đủ làm cho hiệu quả tự động truy tìm mục tiêu của pháp thuật trở thành vô dụng!
“Hừ! Phong Nhược đáng chết, biết thế không đưa Thanh Loan trủ trạc cho hắn! “ Lam Lăng buồn bực nghĩ thầm. Nhưng dù thế nào thì khóa huấn luyện vẫn tiếp tục, nàng hiểu rõ sự tàn khốc trong tu tiên giới, nếu không có thực chỉ đành để người khác tùy ý lăng nhục thôi!
“Đoành! “ Một quả cầu lửa khác của Bành Việt lại bị Phong Nhược dễ dàng tránh được. Thế nhưng lần này hỏa cầu cũng đến gần Phong Nhược ba trượng, mà những mảnh đá vỡ kia cũng đánh trúng Phong Nhược rồi.
“Hắc! Tốt lắm Bành Việt! “ Dù vừa rồi hắn có chút lơ đãng nhưng đây là lần đầu tiên Bành Việt thành công một chút, Phong Nhược không khỏi bội bục.
Nói về Hỏa Cầu thuật thì Bành Việt đã rất thành thạo rồi, nếu Phong Nhược bị người quấn lấy thì ít nhất có bảy phần sẽ bị Bành Việt đánh trúng, thế nên hắn cũng không từ chối phương pháp huấn luyện này.
Nhân lúc Bành Việt và Đường Thanh khôi phục pháp lực, Phong Nhược khẽ chuyển mình đã vọt lên sáu mươi trượng tới cạnh Lam Lăng. Loại tốc độ này làm cho Đường Thanh và Bành Việt hâm mộ vô cùng, nếu không phải đánh không lại tên Phong Nhược biến thái này bọn họ đã xuất hiện tâm tư cướp đoạt rồi.
“Đến đây làm gì, chuẩn bị đỡ Thủy Long thuật của ta! “ Lam Lăng tức giận nhìn Phong Nhược một cái.
“Hắc! Lam sư tỷ à, ta cũng muốn học pháp thuật! “ Phong Nhược cẩn thận nói.
“Không được, ngươi mới là Luyện Khí sơ kỳ, không có cách nào học được pháp thuật cả, ít nhất phải đợi tới Luyện Khí trung kỳ mới được! “ Lam Lăng không hề nghĩ ngợi từ chối.
Ở tu tiên giới, ngoài Ngự Kiến thuật ra thì thủ đoạn công kích mạnh nhất chính là pháp thuật. Cũng vì thế mà tu luyện pháp thuật khó khăn vô cùng.
Giai đoạn Luyện Khí kỳ người tu đạo chỉ có thể học tập một môn pháp thuật trụ cột mà thôi. Vì dụ như Đường Thanh và Bành Việt tu luyện Hỏa Cầu thuật, Lam Lăng tu luyện Thủy Long thuật.
Sau khi tiến vào Trúc cơ kỳ, pháp lực tăng lên nhiều theo đó mới học tập được giai đoạn thứ hai của phép thuật. Ví dụ như Hỏa Cầu thuật tăng cấp chính là Hỏa Hải Liên Thiên thuật, uy lực mạnh mẽ vô cùng.
Chỉ là có rất người cùng một lúc tu luyện hai loại pháp thuật khác nhau vì phải tiêu hao rất nhiều tinh lực. Huống hồ trên chiến trường, với lượng pháp lực có hạn cũng không làm vậy được, không bằng chuyên tâm tu luyện một lại pháp thuật thôi, đến giai đoạn cuối cùng một chiêu cũng có uy lực hủy thiên diệt địa!
Cũng vì pháp thuật chỉ có thể chọn một loại nên khi người tu đạo bắt đầu luyện tập sẽ nghiêm túc chọn lựa. Trong tất cả pháp thuật trụ cột thì Hỏa Cầu thuật đơn giản nhất, uy lực khá. Yếu nhược nhất là Thuẫn Tường thuật chỉ để phòng ngự thuộc tính thổ, uy lực của Thanh Ti Triền Nhiễu thuộc tính mộc cũng không mạnh, ngược lại Thủy Long thuật có nhỉnh hơn đôi chút có thuộc tính thủy. Mạnh mẽ cường đại nhất phải nói đến Xuyên Vân thuật thuộc tính kim, cũng vì thế mà nó khó tu luyện nhất.
Sở dĩ Lam Lăng từ chối Phong Nhược một phần do tu vi hắn chưa đủ, một phần hy vọng Phong Nhược chọn được một môn pháp thuật uy lực mạnh mẽ để tu luyện!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện