[Dịch]Phong Ngự
Chương 5 : Trận chiến đầu tiên
Người đăng: Tiểu Bạch Tử
.
Không khí chợt trở lên lạnh lẽo, dường như mọi liên hệ với xung quanh cũng bị cắt đứt, Phong Nhược thậm chí có thể nghe thấy tiếng đập của chính tim mình.
Hắc Linh Ly chỉ là một trong những linh thú cấp thấp thường thấy ở Thanh Vân sơn này, trong mắt đệ tử Thanh Vân tông như Khổng Phi thì cũng không tính là mối đe dọa gì, nhưng với Phong Nhược thì đây quả là một thách thức lớn.
Hắc Linh Ly toàn thân ngăm đen, lông sáng bóng, ngoại hình khá giống cáo nhưng bốn chân lại khỏe hơn rất nhiều, đặc biệt là đôi mắt của nó mang theo màu xanh quỷ mị.
Một người một thú giằng co trong chốc lát, rồi chỉ nghe “ Vèo “ một tiếng, mắt Phong Nhược hơi hoa lên một chút đã không thấy bóng dáng Hắc Linh Ly đâu.
“Tốc độ thật nhanh! “ Không dám khinh thường chút nào, Phong Nhược lập tức cầm lấy thanh đao, nhưng dường như cùng lúc đó hắn cảm thấy một cơn đau nhức thiêu đốt từ đằng sau truyền đến, đúng là do hắn không tránh né bị Hắc Linh Ly cào bị thương ở sau lưng!
“ A! “ Phong Nhược quát một tiếng lớn đồng thời chém về đằng sau một đao, nhưng đao này cũng bổ vào không khí mà thôi, tốc độ phản ứng của Hắc Linh Ly đúng là nhanh hơn hắn rất nhiều!
Có một tiếng “ Hống” từ đối diện Phong Nhược truyền tới, Hắc Linh Ly không biết lúc nào rơi xuống đối diện hắn, dùng ánh mắt yêu dị nhìn Phong Nhược kèm theo một chút nhạo báng.
“Chết tiệt!” Phong Nhược nhịn không được nắm chặt Ánh Nguyệt Đoản đao, vết thương trên lưng cũng chỉ làm hắn hơi chút nhíu mày, chút điểm nhỏ vết thương đó hẳn còn chịu được, chỉ là tốc độ con linh thú này quá nhanh, làm cho hắn không kịp thi triển Hỏa Diễm đao tới tấn công, như hắn phỏng đoán thì những con thú phàm tục như hổ, báo ..v.v. dã thú cũng không phải đối thủ của con Hắc Linh Ly này, quả nhiên được xưng là linh thú!
Hít sâu một hơi, Phong Nhược đột chắn ngang thanh Ánh Nguyệt đoản đao trước ngực, hướng tới phía Hắc Linh Ly lao tới giống như muốn liều sống chết, nhưng cũng lặng lẽ lưu lại một chút dư lực, đồng thời nhanh chóng chuyển pháp lực vào trong Ánh Nguyệt đoản đao.
Động tác của Hắc Linh Ly càng nhanh hơn, Phong Nhược vừa tiến về phía trước đã thấy nó nhẹ nhàng nhảy lên cao mấy trượng, thân hình từ không trung khéo léo chuyển biến định tiếp tục làm trò cũ đánh lén phía sau lưng Phong Nhược.
Mặc dù Phong Nhược không thể bằng mắt thường quan sát được động tác của Hắc Linh ly nhưng hắn từ cách đánh lén của nó mà phán đoán tới quỹ tích công kích, bèn đánh cược một phen là con Hắc Linh Ly này vẫn dựa theo cách cũ tới tấn công hắn!
“Đi chết đi! “ Vừa lúc thân ảnh của Hắc Linh Ly biến mất trước mắt, Phong Nhược nhanh chóng tính toán một chút thời gian liền quát lên một tiếng lớn, thân hình đang vọt tới trước lập tức ngừng lại mượn lực nhảy lên, đồng thời vung thanh hỏa diễm đao “ hô! “ một tiếng chém về phía sau lưng!
Mà cùng lúc này con Hắc Linh Ly kia đang rơi xuống, chỉ nghe “ Oanh “ một tiếng nổ, ánh lửa rực rỡ, con Hắc Linh Ly bị Ánh Nguyệt đao bổ trúng chỉ kịp thét thảm một tiếng đã bị bắn ra ngoài mấy trượng!
Nhưng uy lực của một đao này cũng không lập tức giết chết được Hắc Linh ly, nó rơi xuống trên mặt đất cuộn người một vòng liền giãy dụa nhảy lên hướng phía xa xa bỏ chạy, hiển nhiên là bị một đao này của Phong Nhược dọa cho sợ, nhưng do nó bị thương khá nặng nên không thể nào phát huy tốc độ như cũ.
“ Muốn chạy! Đâu có dễ như vậy! “ Phong Nhược cắn răng, sải bước đuổi theo, chém thêm vài đao giết chết con Hắc Linh ly vốn đã bị thương nặng!
Xác định Hắc Linh Ly đã chết hẳn, Phong Nhược mới buông lỏng đặt mông ngồi xuống đất, lúc này hắn mới phát hiện hơn phân nửa khí lực của mình đã tiêu tan sạch sẽ, hai đợt giao phong mặc dù ngắn ngủi nhưng cũng nguy hiểm cực kỳ!
Thành thật mà nói thì thực lực Hắc Linh Ly tuyệt đối cao hơn Phong Nhược rất nhiều, nếu không phải hắn mạo hiểm đánh cuộc thì kết quả cuối cùng khẳng định là hắn chết không có chỗ chôn!
Nhanh nhanh thở dốc một hồi, Phong Nhược không dám ở lại nơi này quá lâu, hắn thu thi thể của Hắc Linh ly vào trong túi càn khôn rồi hái hai cây Cam Lô chi sau đó vội vã chạy về Chủ Phong.
Cho đến khi leo qua xích sắt tới vách đá bên này, Phong Nhược mới hoàn toàn yên tâm, vì trong phạm vi này có đệ tử Thanh Vân tông tuần tra núi nê không có linh thú gì xuất hiện tại đây.
Vết thương sau lưng hắn không quá nghiêm trọng vì vậy Phong Nhược cũng không để ý nhiều đến, đương nhiên là không phải hắn muốn mặc kệ, mà do bị thương ở đó hắn không thể tự băng bó được, mà nghĩ tới muốn tìm đệ tử Thanh Vân tông giúp đỡ thì khó hơn lên trời.
“ Xem ra mình phải nghĩ biện pháp nhanh chóng luyện chế một chút Chỉ Huyết tán, chuyên để kịp thời chữa khỏi những vết thương không quá nghiêm trọng như thế này! “ Phong Nhược âm thầm nghĩ trong đầu, may mà Chỉ Huyết tán, Hoạt Lạc tán và Vạn Linh tán là đan dược phổ biến cấp thấp nhất nên khi chế luyện cũng không cần Đan Đỉnh chuyên dùng để luyện đan, chỉ cần điều khiển pháp lực trong cơ thể là có thể chế tạo ra, nếu không, hắn đào đâu ra Đan Đỉnh đây.
Phong Nhược đã từng nhìn thấy trong phòng của vị sư huynh chuyên luyện đan kia một cái đan đỉnh có chiều cao hơn người, mặt ngoài khắc rất nhiều hoa văn mô hình phức tạp, mà nghe nói đó chỉ là Đan Đỉnh cấp thấp, Phong Nhược từng phỏng đoán nếu mà tính nó ra Ngũ Hành thạch thì chắc cần rất nhiều Ngũ Hành thạch để đổi!
Mặc dù muốn chế luyện Chỉ Huyết tán nhưng Phong Nhược cũng không có lập tức động tay, vì hắn mới thi triển một lần Hỏa Diễm đao nên trong cơ thể chút ít pháp lực đã bị tiêu hao một nửa, hắn đành phải ngồi xuống điều tức một chút mới có thể tiến hành.
Nhưng trước đó hắn còn phải xử lý cẩn thận thi thể của Hắc Linh Ly, trước đây Phong Nhược đã được đám người Khổng Phi cho biết những linh thú cấp thấp này đều có thể buôn bán ở phiên chợ, đó cũng là cách mà bọn Khúc Vân Khổng Phi kiếm tiền.
Chỉ là hôm nay Phong Nhược còn không biết phiên chợ chính xác ở nơi nào, huống chi hắn còn chưa có thú cưỡi phi hành, ngay cả Thanh Vân sơn cũng không thể đi xuống, cho nên thi thể của Hắc Linh Ly nào cũng để chính hắn sử dụng.
Thịt tất nhiên là để ăn, Phong Nhược đã sớm cảm nhận đủ sự đáng sợ của bánh gạo nên luôn hi vọng mình có thể cải thiện một chút thức ăn của mình, còn cho tới da lông có thể luyện chế thành áo da, lực phòng ngự mặc dù không so sánh được với Tuyết Tàm sáo trang nhưng ít ra so với bộ quần áo vải rách rưới của hắn còn tốt hơn nhiều,
Về tới nơi ở của mình Phong Nhược nhanh chóng lấy thi thể của Hắc Linh ly ra, nhưng trong lòng hắn lập tức trở nên buồn bực không chịu nổi, do lúc trước giết Hắc Linh Ly hắn không để ý lắm cho nên chém vào nhiều vị trí khác nhau cuối cùng hậu quả là hắn không cách nào lấy được một cái da thú hoàn chỉnh.
“Được rồi! Dù sao thì thịt nướng cũng không tệ lắm! “ Phong Nhược tự an ủi chính mình nói.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện