[Dịch] Phong Lưu (Phong Lưu Gian Thương)
Chương 72 : Trung Hoa đường.
.
Phân chia sáu bốn, đối phương không tính quá tham, chỉ bất quá do Ngọc gia gánh chịu toàn bộ phiêu lưu, khiến trong lòng nàng cảm giác áp lực trước nay chưa từng có.
Nếu như hợp tác thành công, có thể mang tới cho Ngọc gia lợi nhuận và danh tiếng thật lớn, có lẽ là cơ hội Ngọc gia quật khởi một lần nữa. Thế nhưng, nếu như thất bại, Ngọc gia sẽ tơi vào hoàng cảnh đáng sợ, vạn kiếp bất phục.
Ngọc gia đã xuống dốc nhiều năm, toàn bộ dựa vào bản thân nàng đau khổ chống đỡ mới không ngã xuống, mà mục tiêu phấn đấu cả đời này của nàng chính là vì trọng trấn Ngọc gia, gánh nặng vô cùng trên vai nàng khiến mỗi một lần lựa chọn của nàng đều rất cẩn thận, tuyệt đối không cho phép phạm sai lầm.
Nhìn biểu tình tự tin quyết đoán của Đường Tiểu Đông, nàng biết việc này không có dư địa thương lượng, nàng phải suy nghĩ thật kỹ.
Đường Tiểu Đông biết chuyện này rất lớn, Ngọc Nhược Vân cần có thời gian suy nghĩ, không có khả năng lập tức đáp ứng, hắn mỉm cười cáo từ, cùng Đường Phúc rời khỏi Ngọc phủ.
Thời điểm xoay người lên ngựa, thấy một vị công tử mặc cẩm y dưới dự hộ vệ của hai người vạn vỡ, nghênh ngang tiến vào trong Ngọc phủ, gia nô Ngọc phủ đều có biểu tình cung kính, nhất thời hiếu kỳ, thuận miệng hỏi:
- Lục thúc, gia hỏa này là ai?
Đường Phúc nhíu mày:
- Đây là nhị công tử của ngự sử trung thừa Trương Trữ, tên Trương Quang Viễn, hắn tới Ngọc phủ làm gì?
Nhìn biểu tình cổ quái trên mặt Đường lục thúc, trong lòng Đường Tiểu Đông thở dài. Con bà nó là con gấu, lão tử hiện tại thiếu thốn nhân thủ rất nghiêm trọng a.
- Lục thúc, phái người theo dõi hắn chặt chẽ!
Đường lục thúc kiên quyết gật đầu:
- Người này là thành viên của thương minh Kim Nguyên, lại liên tiếp ra vào Ngọc phủ, nhìn bộ dáng vừa rồi, tựa hồ được Ngọc phủ hoan nghênh, khẳng định có quỷ!
Hắn phân phó vài câu với hai tên đệ tử Đường Môn, cùng Đường Tiểu Đông dẹp đường hồi phủ.
Dọc theo đường đi khó nhịn lại hiếu kỳ cường liệt, Đường lục thúc ép hỏi hình thức kinh doanh lý hiệm hoàn toàn mới về báo lá cải, hộp đêm các loại, Đường Tiểu Đông chỉ là đại thể giới thiệu về báo cá cả, còn đối với lý niệm hình thức kinh doanh hoàn toàn mới thì ngậm miệng không nói, đây là cơ mật thương nghiệp, tạm thời không thể tiết lộ.
Tại lúc Đường lục thúc còn chưa kịp tiêu hóa hết báo cá cải, hắn tìm một cớ chuồn đi, sau đó thẳng tới đường khẩu vừa mới thiết lập hôm qua.
Cái gọi là đường khẩu, thực tế chỉ là mấy gian nhà dân bình thường mà thôi, đây chính là ban đầu xây dựng cơ nghiệp, tài chính khan hiếp, cái gì cũng thô sơ.
Vừa mới vào bên trong, không khỏi bị dọa giật nảy mình.
Ngoại trừ ngoài cửa chính hơn mười người không nói, mấy gian nhà đã được phá thông có rất nhiều người thanh niên đứng túm tăm tụm ba, ít cũng có năm sáu mươi người, đám người Tần Thiên Bảo đều có mặt.
Kháo!
Đường Tiểu Đông rất bất mãn, đêm qua tất cả các bang phái nhỏ trong thành bắc đều bị phá hủy, đã khiến các thế lực đại phái chú ý. Chỉ trong thời gian nửa ngày đã mời chào nhiều người như vậy rồi, phát triển nhanh tới dọa người, hiện tại không biết có bao nhiêu người nhìn kỹ động tĩnh của bọn họ, hơn nữa trong số những người này, quỷ mới biết có bao nhiêu gian tế, đây không phải là điều hắn hi vọng.
Thấy nhãn thần đánh tới của Chu Bất Vi, Đường Tiểu Đông hiểu ý tiến vào trong, Tần Thiên Bảo cũng theo vào, sau đó là Chu Bất Vi.
Chu Bất Vi mỉm cười nói:
- Không biết vì sao lão đại đối với việc này rất không hài lòng?
Hắn cười tủm tỉm đưa ra một quyển danh sách.
Nhìn biểu tình bộ dáng định liệu trước của hắn, Đường Tiểu Đông mở danh sách, danh sách bên trong đều là những người mới vừa gia nhập ngày hôm nay, có một số tiên phía sau khoanh tròn, cũng có cái tên dấu chấm, còn có cái tên dấu chấm hỏi.
- Đây là cái gì?
Chu Bất Vi thong dong nói:
- Cái tên có đấu chấm khẳng định là gian tế đối phương phái tới, dấu chấm hỏi là chờ khảo sát, vòng tròn là những người có năng lực, nếu như thông qua khảo nghiệm, sau khi chứng minh bọn họ tuyệt đối trung thành, có thể trọng dụng.
Hắn lại giải thích nói:
- Lão đại yên tâm, Bất Vi biết, hiện tại chúng ta đã trở thành đối tượng quan tâm trọng điểm của các bang phái lớn, vì vậy sẽ hành sự cẩn thận.
Đường Tiểu Đông lãnh tĩnh nhìn chằm chằm Chu Bất Vi, người này nghênh đón ánh mắt nhìn kỹ của hắn, có vẻ thong dong tự tin.
- Được, tất cả chuyện này giao cho ngươi để ý, Thiên Bảo làm phó phụ trợ ngươi!
Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người, chí ít hiện tại không nhìn ra được Chu Bất Vi có lòng phản loạn.
- Đa tạ lão đại tín nhiệm, Bất Vi sẽ không để lão đại phải thất vọng!
Chu Bất Vi ôm quyền, vẻ mặt cảm kích giống như gặp được minh chủ.
Nghiên cứu sự phát triển sau này, Chu Bất Vi đề nghị trước tiên chia làm ba phân đường, cho người tuyệt đối trung tâm làm đường chủ, chậm rãi phát triển thế lực phân đường, thẳng cho tới khi cánh chim đầy ắp, sẽ tiếp tục phát triển vào trung tâm thành.
Bang phái tương đối lớn trong thành Trường An có hơn mười, bang phái nhỏ càng tràn lan, thành bắc căn bản không có đại long đâu gì đó, các bang phái lớn khinh thường chiếm giữ, cho nên mới để các bang phái nhỏ tùy ý tranh đấu.
Đường Tiểu Đông tiếp thu kiến nghị của Chu Bất Vi, cũng đưa ra cải tiến.
Điều quan trọng nhất hiện tại chính là củng cố vững chắc địa bàn đang nắm giữ, khảo nghiệm thành viên phải đặt độ trung thành lên hàng đầu, thứ hai mới là năng lực. Thành viên thông qua khảo hạch, theo năng lực phân công công việc.
Bởi vì có các đại bang phái chú ý, hành sự sau này không được đường hoàng, tất cả các thành viên phải tăng cường luyện tập kỹ thuật đánh nhau trong đoạn thời gian này, bởi vì không có huấn luyện viên, không thể làm gì khác hơn là để Tần Thiên Bảo và Chu Bất Vi bớt thời gian dạy dỗ.
- Lão đại, bang phái của chúng ta nên đặt tên gì?
Tần Thiên Bảo xoa xoa hai tay, đã hưng phấn tới mức mặt đỏ bừng.
- Đặt tên là Trung Hoa Đường đi!
Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:
- Các phân đường dựa theo Trung Hoa nhất đường, nhị đường phân xuống.
- Trung Hoa đường?
Vẻ mặt Tần Thiên Bảo không giải thích được.
Đường Tiểu Đông cười giải thích:
- Thần Châu đại địa chúng ta chính là đại Trung Hoa!
- Tên rất hay!
Chu Bất Vi giơ ngón tay cái lên:
- Lão đại không phải người thường, Bất Vi bội phục!
Đường Tiểu Đông cười mắng:
- Ít vuốt mông ngựa, chờ chúng ta hoàn toàn phát triển lớn mạnh, mọi người sẽ biết cái gì là Đại Trung Hoa!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện