[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Chương 23 : Hủy diệt đếm ngược (trung)
Người đăng: fishscreen
Ngày đăng: 16:30 01-01-2021
.
Phía trên Thái Bình Dương, Tào Sóc chạy nhanh giữa không trung, nhìn về chân trời phía xa đã thấp thoáng nhìn thấy đường nét của Thiên Đô. Nhưng cũng đúng vào lúc này, hắn nhìn thấy bóng dáng của một người khác, đó là Thiên Nhất.
Tào Sóc không biết vì sao đối phương lại chờ hắn ở đây, nhưng Thiên Nhất không thèm giải thích, chỉ lật bàn tay một cái. Không có gió nhưng sóng bỗng nổi lên, bốn con rồng nước đột nhiên xông ra mặt biển, đánh thẳng đến trước mặt.
Tào Sóc đưa tay chụp một cái, trong tay bỗng xuất hiện một hạt châu năng lượng phát sáng, lớn như quả bóng bàn, ánh sáng bắn ra bốn phía. Năng lượng từ hư hóa thành thực, từ một hóa thành bốn bay ra chung qaunh, nhanh như sấm sét bay lượn quanh người Tào Sóc, nơi hạt châu đi qua đan thành một tấm lưới ánh sáng lấp lánh.
Rồng nước bay tới thật sự bị hạt châu ánh sáng này ngăn cản mấy giây, nhưng mấy giây này đã khiến cho Tào Sóc thầm kinh hãi. Công kích của Thiên Nhất uy lực vượt xa tưởng tượng của hắn, lưới ánh sáng rất nhanh bắt đầu co lại, được chỗ này hỏng chỗ kia, dần dần khó ứng phó với rồng nước xung kích. Mà nước biển liên miên không dứt kia lại duy trì thân rồng, lực lượng dự trữ vô cùng hùng hậu.
Tào Sóc bất đắc dĩ phải biến chiêu, hạt châu ánh sáng trong tay bổ tung, bắn ra vô số ánh chớp, lực lượng dào dạt từ bên cạnh hắn xé gió tràn ra chung quanh. Chùm ánh sáng này trong nháy mắt đánh tan rồng nước đang vây công hắn.
Không ngờ Thiên Nhất chỉ lộ vẻ khinh thường, dùng ngón trỏ giống như gậy chỉ huy vẽ một vòng tròn, những bọt nước đang tản ra kia liền tập trung lại, bốn rồng hợp nhất trở thành một con. Rồng nước rõ ràng là do nước biển ngưng tụ thành, nhưng lại phát ra âm thanh giống như sinh vật sống, tiếng gầm xuyên phá trời cao. Chỉ riêng khí thế kia đã giống như chân long nhập thế, đe doạ trời đất. Ngay cả khí trời trên biển cũng phối hợp với sự xuất hiện con rồng nước to lớn này, nhất thời gió mây biến đổi, tiếng sấm ì ùng.
Thân hình Tào Sóc dừng lại, ngoài mặt vững vàng bất động, thực ra đã bị một áp lực không thể nói rõ, càng không thể lý giải khiến cho ngũ tạng quay cuồng. Hắn vốn tưởng rằng sau khi uống rượu đấu thần, mình đã khó tìm được địch thủ, hẳn là phải cùng cấp bậc với Lãnh Chúa, Tuyệt Ảnh, không ngờ lại gặp phải một đối thủ không muốn gặp nhất. Thiên Nhất chỉ hờ hững ra tay một phen đã khiến Tào Sóc khó đi nửa bước, tiến thoái lưỡng nan.
- Có biết tại sao ta ngăn cản ngươi không?
Thiên Nhất để rồng nước dừng lại trên trời, hỏi một câu.
Tào Sóc thấy đối phương cuối cùng đã mở miệng nói chuyện, tâm lý buông lỏng, vội nhân cơ hội lấy hơi, trả lời:
- Ngươi và Tiền Tuyến Tự Do đã đạt thành hiệp nghị sao?
- À... ngươi cảm thấy ta muốn giúp bọn họ?
Thiên Nhất cười hỏi ngược lại. Hắn quả thật không có ý trợ giúp Tiền Tuyến Tự Do, trước tiên xúi giục đối phương phái hai người siêu năng lực cấp cao tới, là muốn mượn lực lượng của bọn họ khuấy đảo cục diện của Thiên Đô, phối hợp với hành động phá hoại của Blood Owl và God Key, nhắm đảm bảo trước khi công kích của Sáng Thế Kỷ đến nơi, hòn đảo nổi sẽ không di chuyển vì bất cứ nguyên nhân gì. Có điều sự xuất hiện của Mirror Face đã giải quyết vấn đề này một cách hoàn mỹ, hắn chẳng những đã kiềm chế đám người siêu năng lực mạnh mẽ kia, còn đánh cho hòn đảo nghiêng lệch chìm xuống. Lúc này cho dù trung tâm động lực không bị hư hại, Thiên Đô cũng không thể thay đổi tọa độ được nữa.
- Nếu như không phải, vì sao ngươi lại chặn đường ở đây?
Tào Sóc hỏi.
- Ta đang giúp ngươi.
Thiên Nhất nói:
- Không, phải nói là cứu ngươi.
- Làm sao biết được?
- Ta không cần giải thích với ngươi, không lâu nữa ngươi tự nhiên sẽ biết.
Tào Sóc nói:
- Trả lời như vậy không có sức thuyết phục gì cả.
- Phương thức vừa rồi ta chào hỏi ngươi, còn chưa đủ khiến ngươi lui bước sao?
“Chào hỏi” mà Thiên Nhất nói chính là con rồng nước lúc này vẫn đang rục rịch.
- Nghĩa là... ngươi muốn dùng vũ lực để thuyết phục ta.
Tào Sóc nói.
- Đừng nói tới thuyết phục gì đó.
Thiên Nhất cười lạnh:
- Loại người hữu dũng vô mưu, lòng dạ đàn bà, ta cũng lười nói thêm với ngươi. Ta chỉ muốn cho ngươi thấy được chênh lệch, nếu như ngươi thông minh thì nên trở về.
- Ta vốn định đi thử phân lượng của mình một chút, nếu như bại thì nhường Thiên Đô cho Tiền Tuyến Tự Do là được.
Tào Sóc nói:
- Đã là khiêu chiến, làm sao có thể không chiến mà lui?
- Ài... cho nên ta mới nói ngươi hữu dũng vô mưu.
Thiên Nhất cười nói, một luồng sát ý thoáng hiện lên chân mày:
- Đánh với ta?
Hắn phất tay làm đao, vẽ ra một rãnh trời trong biển, nước biển bị chia làm hai, khe rãnh hư vô sâu không thấy đáy:
- Muốn biết mình có bao nhiêu phân lượng phải không? Vượt qua ranh giới này cho ta xem thử.
......
Thiên Đô, trước mắt Samael.
Blood Owl đứng giữa không trung, kéo chiếc lưỡi rắn đen, chào hỏi quái vật này:
- Mấy tháng không gặp, hình như ngươi đã mạnh hơn một chút.
Samael giận không kìm được, từ trong miệng phun ra ánh sáng đen. Ở khoảng cách này Blood Owl tuyệt đối không thể né tránh, bóng dáng của hắn trong nháy mắt bị năng lượng bao trùm.
Nhưng cho đến khi ánh sáng đen tan hết, Blood Owl vẫn đứng yên tại chỗ, lông tóc không tổn thương, hơn nữa trong tay vẫn kéo chiếc lưỡi kia:
- Công kích này không tệ, đáng tiếc còn chưa đủ mạnh.
Dứt lời cánh tay của hắn vận lực, kéo đứt chiếc lưỡi của Samael, trong miệng rắn đen liền phun ra một bãi nước đen.
Samael phát ra tiếng gầm khủng bố, một cơn cuồng phong đột ngột xuất hiện trên đầu Blood Owl, đẩy hắn bay ra. Thân thể rắn đen thì bay lên cao hơn, quay cuồng lượn vòng, muốn dùng ngọn lửa nóng bỏng trên cánh xương ép lui Blood Owl.
Sau khi lưỡi nhanh chóng khép lại, câu nói đầu tiên của Samael là:
- Blood Owl... thêm một mình ngươi cũng không sao, chỉ là thêm vài thứ cho bữa sáng của ta mà thôi.
- Vấn đề là không chỉ có một mình hắn.
Giọng nói của Lãnh Chúa vang lên, trong nháy mắt hắn đã đến trước mặt Samael.
Tại khoảnh khắc này áp lực giống như ngàn cân từ mỗi chiếc vảy rắn của Samael truyền đến, cảm giác nghiền xương ép tủy này cũng chỉ có năng lực của Lãnh Chúa mới làm được.
- Chúng ta tạm thời có chung nhận thức, quyết định xử lý ngươi trước rồi mới phân thắng bại.
Lãnh Chúa nói.
Samael còn chưa kịp phản ứng, lửa trên cánh xương sau lưng lại bị dập tắt, ngay cả nhiệt năng do nó sinh ra cũng nhanh chóng biến mất.
Chuyện hóa có thành không này dĩ nhiên là kiệt tác của Jefferson.
Ngọn lửa vừa tắt, bão giấy liền như hình với bóng cuốn tới, vô số tờ giấy màu trắng quấn lấy thân thể Samael giữa không trung, giống một bàn tay to lớn giơ lên trời bắt lấy con rắn đen này.
Samael bay lượn vốn không phải dựa vào cánh, lực lượng của lửa đã bị hóa giải, hắn liền dứt khoát từ bỏ cánh xương. Chỉ thấy thân rắn rung lên, những cánh xương kia liền khô héo biến thành xương vụn màu đen, như bụi bặm chấn động rớt xuống, theo gió tản đi.
Vảy đen trên người hắn lập tức được bao phủ bởi một lớp năng lượng càng hung bạo, chống lại áp lực của Lãnh Chúa. Thân rắn giữa không trung điên cuồng xoay chuyển, đồng thời bay lên cao hơn, lồng giam do bão giấy hình thành bị hắn dùng sức mạnh cưỡng chế giãy thoát.
Nhưng chưa bay ra được trăm mét, Samael lại đụng vào một lớp mạng nhện do năng lượng tạo thành, bền vững dị thường. Năng lượng có tính kết dính quấn lấy thân rắn to lớn của hắn, e rằng nhất thời nửa khắc khó mà giãy thoát được.
Nhưng hắn không có thời gian, Blood Owl đã tung người đuổi theo, một đòn mãnh liệt giống như bẻ cành khô đánh tới...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện