[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu: Thần Ma Chi Chiến - Tàng Thư Viện

Chương 30 : Tạo hóa (phần 3)

Người đăng: Kyon

.
Tại nơi tiếp giáp giữa Ma Giới và Thái Cổ. - Gào! Những vòng sóng gợn to lớn từ trong hư không khoách triển ra. Tại trung tâm sóng gợn, một con Bạch Hổ to lớn gầm lên, từ trong hư không lao ra, hóa thành một vệt cầu vồng trắng thẳng tắp trên mặt đất Ma Giới âm u. Nơi vệt cầu vồng trắng kia đi qua, đông đảo yêu ma trên mặt đất không kịp kêu lên một tiếng đã ào ào hóa thành tro bụi. - Kéc! Trong tiếng phượng kêu réo rắt, thánh thú Chu Tước xé gió bay ra, thân thể ưu nhã ung dung lướt qua phía trên vùng đất Ma Giới. Sau đó bầu trời phương đông Ma Giới bỗng hóa thành một mảng đỏ rực, ánh lửa hừng hực biến nơi này thành một vùng đất địa ngục. - Gừ! Tại nơi cách Chu Tước mấy chục vạn dặm, khi thánh thú Huyền Vũ to lớn mang theo nước biếc ào ạt xuất hiện nơi chân trời, toàn bộ yêu ma trên mặt đất đều run rẩy. - Bốn Chí Tôn đã tấn công vào Ma Giới… - Nhân tộc Thái Cổ tấn công Ma Giới… - Chạy mau… Tại khu vực giữa ba thánh thú, những tên cao thủ Thần cấp hậu kỳ như khách độc hành xuất hiện trên vùng trời Ma Giới. Cả người bọn họ bao bọc trong áo bào đen rộng thùng thình, phát ra khí tức như hàn băng trăm triệu năm không thay đổi, trong tay cầm đao kiếm hoặc là để không, cũng không nói một lời nào. Mỗi lần xuất hiện giữa đại quân yêu ma, bọn họ đều giơ một tay lên như tia chớp, sau đó một vầng ánh sáng lĩnh vực nở rộ ra giữa đại quân, từng vầng nối tiếp nhau. Đám yêu ma không thể ngờ, cuộc phản công đến từ nhân tộc Thái Cổ lại kịch liệt và nhanh chóng như vậy. Khi rất nhiều yêu ma còn đang hoài nghi tin tức Chủ Thần thứ mười bốn chiến bại tại Thái Cổ là thật hay giả, đại quân nhân tộc Thái Cổ do bốn Chí Tôn lãnh đạo đã tiến vào đến Ma Giới. Không có tuyên bố, cũng không có bất kỳ dấu hiệu gì, chỉ có hành động bá đạo và tàn khốc. Đại quân đến từ Thái Cổ giống như một cỗ máy giết chóc vô hình, như thủy triều lặng lẽ tràn về trung ương Ma Giới, khí thế không thể ngăn cản được. Không có bao nhiêu yêu ma chú ý đến, trong đại quân Thái Cổ vốn không có nhiều cao thủ Thái Cổ bình thường, cũng không có thánh thú Thanh Long. Dưới thế công của đại quân Thái Cổ như chẻ tre, hoàn toàn áp đảo, trong đầu đám yêu ma chỉ kịp thoáng qua một ý niệm, đó là chạy trốn. Lửa lớn hừng hực thiêu đốt phương đông Ma Giới, ngày đêm không tắt. Nơi ba thánh thú đi qua lưu lại thi hài khắp nơi, rất nhiều yêu ma không trốn kịp lần lượt bị thánh lực của thánh thú giết chết. Trong không gian rộng lớn, từng luồng thần thức cường đại trải rộng ra, sau khi công lực đạt tới Thần cấp hậu kỳ thì cũng không còn bị ảnh hưởng bởi không gian Ma Giới nữa. Những cao thủ Thần cấp hậu kỳ đến từ Thái Cổ lơ lửng trong hư không, thần thức của bọn họ giống như mắt lưới nhỏ bé nhất vung khắp phương đông Ma Giới. Ý thức của bọn họ lãnh khốc và bình tĩnh, hành động tàn nhẫn và quả quyết, không có bất kỳ động tác dư thừa nào. Đám cao thủ Thần cấp hậu kỳ được chia làm hai nhóm, một nhóm đi theo Chí Tôn tấn công Ma Giới, còn một nhóm khác đi sau, lùng giết tất cả cá lọt lưới, để bảo đảm nơi ba hánh thú đi qua không còn bất kỳ sinh linh Ma Giới nào. Toàn bộ Ma Giới đều chấn động, tất cả thế lực đều bị chấn nhiếp vì Thái Cổ chủ động tấn công một cách khác thường. Mạnh như Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp cũng vội vàng triệu hồi quân đoàn đọa lạc thiên sứ. Phạm vi đóng quân của đám Đọa lạc thiên sứ đã từ đông nam Ma Giới mênh mông thu hẹp lại thành một đoàn, tiếp giáp với trung ương Ma Giới. Nếu không phải di động Chúng Ma điện cần tiêu hao rất nhiều năng lượng, có lẽ Lộ Tây Pháp đã dời cả thế lực quân đoàn đọa lạc thiên sứ về phía sau. Mạnh như Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp, đối mặt với thế công của ba Chí Tôn liên thủ cũng chỉ có thể co cụm trong Chúng Ma điện, không dám ham chiến, càng đừng nhắc tới những yêu ma khác. Những quân đoàn không ngừng thu hẹp lại, cố gắng tiến về tây bắc Ma Giới nơi ở của Chủ Thần thứ mười bốn. Tại Ma Giới, hai chữ “loài người” vốn là đại biểu cho sự yếu ớt và thức ăn. Đám yêu ma không thể ngờ, khi chủng tộc này nổi giận thì lực lượng của bọn họ lại kinh người như vậy. Toàn bộ Ma Giới đều cảm thấy hít thở không thông. Mà tại tây bắc Ma Giới, trong sương mù dày đặc, một bóng ma to lớn đội trời đạp đất từ xa xa ngóng nhìn trận chiến, căn bản không có ý tham gia vào. Khi vô số yêu ma đang chờ mong Chủ Thần thứ mười bốn đánh lui cuộc tấn công của nhân tộc Thái Cổ, phản ứng của Chủ Thần thứ mười bốn lại khiến cho lời đồn cuối cùng được chứng thực, Chủ Thần thứ mười bốn đúng là đã chiến bại tại Thái Cổ. Tại Ma Giới, lòng ma hoảng loạn. oOo Trong lúc ba Chí Tôn dẫn theo đông đảo cao thủ Thần cấp hậu kỳ tấn công vào Ma Giới, nhằm để đánh lừa tai mắt… Tại một góc vũ trụ tối đen, Ám Cát Cổ Đức lủi thủi bước đi, trên gương mặt anh tuấn l1uc này hiện lên đủ loại thần sắc lo lắng. Hai hàng lông mi dài thỉnh thoảng nhíu lại, biểu thị sự do dự chôn giấu trong lòng của vị thiên tài Ma Giới ngày xưa này. Từ khi rời khỏi Ma Tổ Xi Vưu đến nay đã qua một đoạn thời gian. Dựa vào thủ hạ của Ma Tổ và thanh danh của mình, chỉ trong thời gian ngắn Ám Cát Cổ Đức đã tập hợp được một đội quân trong vũ trụ mênh mông. Có điều dù là quy mô hay chất lượng, đội quân này đều không thể khiến cho hắn hài lòng. Sau khi Hoàng do Địch Tư Mã Sâm và Dĩ Tát kết hợp lại, dẫn theo đại quân của quốc độ Quang Ám do đông đảo ác ma lưu lạc trong vũ trụ tạo thành, vượt qua tầng tầng hư không hàng lâm đến Ma Giới, số lượng ác ma lưu lạc trong vũ trụ hư không đã giảm đi rất nhiều. Hơn nữa, sau khi Hoàng cường đại và đông đảo ác ma ác ma lưu lạc trong vũ trụ bị tiêu diệt tại không gian Ma Giới, tin tức này đã truyền đến trong vũ trụ hư không tối đen. Ám Cát Cổ Đức muốn triệu tập một lực lượng có thể vượt qua đại quân của quốc độ Quang Ám càng khó khăn hơn, gần như là chuyện không thể. Cho dù có thủ hạ cũ của Ma Tổ trợ giúp, nhưng đám ác ma lưu lạc trong vũ trụ lại trốn vào sâu trong hàng tỉ không gian. Bọn chúng dường như không muốn gia nhập vào trong chiến tranh tàn khốc tại Ma Giới, điều này khiến cho Ám Cát Cổ Đức bực bội không thôi. Không có một đội quân đội cường đại thì làm sao có chỗ đứng ở Ma Giới? Hơn nữa, chỉ cần nghĩ đến Cửu U đại quân do An Đức Liệt dùng phương pháp bí mật huấn luyện, trong lòng Ám Cát Cổ Đức liền phát lạnh. Cho dù mình có tập hợp được ác ma lưu lạc trong vũ trụ nhiều hơn nữa, thâm chí tất cả đều là ác ma lĩnh chủ, e rằng cũng rất khó so với Cửu U đại quân sau lưng An Đức Liệt gần như liên tục sinh ra. “Nếu như có được Hủy Thiên Diệt Địa đại ma công của Ma Tổ thì tốt rồi.” - Trong xa xăm, Ám Cát Cổ Đức đột nhiên ngẩng đầu lên, tay phải đang rũ xuống bên người nắm lại thật chặt, phát ra tiếng lốp đốp. Chia linh hồn ra làm chín, dung nhập vào cửu tinh, mượn lực lượng hùng hậu vượt qua tưởng tượng của thần ma, đạt đến cảnh giới bất tử bất diệt, đây là chuyện làm người ta điên cuồng đến thế nào. Cặp mắt của Ám Cát Cổ Đức phát ra ánh sáng khát khao trong bầu trời đêm đen nhánh, nhưng ánh sáng này rất nhanh phai nhạt đi. Ma Tổ lại làm sao có thể truyền loại công pháp đỉnh cao này cho mình, y chịu ra tay cứu mình đã là bất ngờ rồi. Ám Cát Cổ Đức hơi chán nản, lại cúi đầu xuống. Trong bóng tối, những vẫn thạch hình dáng kỳ lạ vẽ nên những đường cong hoàn mỹ trong khoảng hư không này. Trước cửu tinh liên châu, những vẫn thạch này chính là những ngôi sao lấp lánh trong bầu trời, còn bây giờ bọn chúng chỉ có thể yên lặng chuyển động trong bóng tối. Bước chân Ám Cát Cổ Đức di động, như ngựa trời lướt qua tầng tầng hư không, rơi vào trên một khối vẫn thạch cách đó không xa. Mũi chân nhún nhẹ một cái, lại nhảy lên lần nữa, bay vút về phía xa. Đã rất lâu không đi đến Ma Giới. Kế hoạch ban đầu của Ám Cát Cổ Đức là tiến vào Ma Giới trước thời hạn, dò xét một chút tình hình chiến tranh của “huyết tinh song quân vương”. Ở trong vũ trụ hư không, vấn đề lớn nhất chính là rất khó kịp thời biết được tin tức của Ma Giới. Tin tức cuối cùng mà hắn nhận được là cuộc chiến “huyết tinh song quân vương” đã đến thời khắc mấu chốt. Còn về phần Chủ Thần thứ mười bốn xuất thế ngang trời, tin tức đã sớm từ trong miệng đám ác ma lưu lạc truyền khắp hư không. Chính tin tức này đã khiến cho Ám Cát Cổ Đức từ trong bóng tối thấy được hi vọng. Nhưng kỳ quái là tuyến đường hiện giờ của Ám Cát Cổ Đức cũng không đi đến không gian Ma Giới. Khi đi được nửa đường, trong xa xăm bỗng có một cảm giác kỳ lạ kêu gọi, dẫn dắt hắn đến nơi này. Đây là một khoảng vũ trụ hư không cực kỳ vắng vẻ. “Chắc hẳn là hướng này.” - Quan sát khoảng hư không tối đen này một vòng, Ám Cát Cổ Đức xác định phương hướng một chút, sau đó lại tiến về phía trước. Ở trong đầu, loại cảm giác kêu gọi kia càng lúc càng mãnh liệt. Hắn có thể cảm nhận được, nguồn gốc của tiếng kêu dẫn hắn từ hướng Ma Giới đến cái góc vắng vẻ này đã không còn xa nữa. Tiếp tục lướt qua phía trên những vẫn thạch, cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng một giọng nói cực kỳ suy yếu, dường như lúc nào cũng có thể chết đi vang lên trong đầu Ám Cát Cổ Đức: “Khục khục… Ám Cát Cổ Đức… khục khục… bản tọa… chờ ngươi đã lâu rồi.” “Ong!” Trong đầu Ám Cát Cổ Đức kêu vang một tiếng, biển ý thức rung động, bước chân đột nhiên dừng lại. Hắn lơ lửng trên một khối vẫn thạch đen kịt, kêu lên thất thanh: - An Đức Liệt? Mặc dù giọng nói kia già hơn rất nhiều so với nhị hoàng tử An Đức Liệt trong ấn tượng của Ám Cát Cổ Đức, trong đó thậm chí còn mang theo tiếng thều thào như nến tàn trong gió, nhưng trong vẻ suy yếu cực độ vẫn lộ ra sự hưng phấn và điên cuồng, giống như nhị hoàng tử An Đức Liệt mà Ám Cát Cổ Đức từng biết. Trong hư không mênh mông hoàn toàn tối đen, chỉ có tiếng vẫn thạch xuyên qua trong bóng tối. Ánh mắt Ám Cát Cổ Đức quét qua khắp tinh vực, lại không phát hiện tung tích bất kỳ yêu ma nào. Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn liền tập trung vào một khối vẫn thạch đơn độc ở chân trời không hề chuyển động. Dường như cảm nhận được ánh mắt của Ám Cát Cổ Đức, khối vẫn thạch kia bỗng xoay tròn. Theo sự chuyển động này, hư không chung quanh vẫn thạch trăm trượng bỗng giống như sống lại. Trong ánh mắt kinh hãi của Ám Cát Cổ Đức, hư không trong phạm vi trăm trượng đột nhiên kêu lên răng rắc, sau đó rạn nứt sụp đổ. Những vết nứt hư không to lớn như mạng nhện từ chung quanh khối vẫn thạch kia kéo dài về bốn phương. Ở phía bên kia vẫn thạch là một thân thể lớn bằng một người, giống như một con bươm bướm gặp phải mạng nhện, dính vào giữa khoảng hư không sụp đổ này. Hình tượng anh tuấn tà dị, bá đạo ác độc trước đây đã hoàn toàn không tìm được trên người nhị hoàng tử An Đức Liệt. Giờ phút này, xuất hiện trước mặt Ám Cát Cổ Đức là một hình người đầu tóc rối loạn, toàn thân máu thịt đầm đìa, nhiều chỗ chỉ còn lại một chút da thịt nối liền với xương. Năng lực khôi phục của yêu ma vốn rất mạnh mẽ. Là một yêu ma cao cấp, năng lực tự hồi phục của An Đức Liệt càng kinh người. Nhưng Ám Cát Cổ Đức lại phát hiện, trên thân thể máu thịt đầm đìa của An Đức Liệt, mỗi khi máu thịt mới sinh ra, có dấu hiệu khôi phục lại, những mảnh thịt này lại nhanh chóng tự động tan vỡ. Dưới những mảnh thịt tan vỡ này đều có những tia sương đen tràn ra, dường như chính những tia sương đen nhìn có vẻ mong manh này đã ngăn cản An Đức Liệt hồi phục. Không chỉ như vậy, Ám Cát Cổ Đức đứng ở phía xa càng sinh ra một cảm giác quái dị. Hư không quanh người An Đức Liệt trong phạm vi trăm trượng giống như một trái tim nhảy lên, không ngừng đập đều. Năng lực tự động khôi phục của không gian khiến cho những vết nứt không gian này có dấu hiệu khép vào, nhưng một lực lượng còn mạnh mẽ hơn lại không ngừng phá vỡ khoảng hư không này, từ đó khiến cho nó liên tục biến đổi giữa hợp lại và tan vỡ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang