[Dịch]Phế Tài Tiểu Thư: Phúc Hắc Tà Vương Nghịch Thiên Phi - Sưu tầm
Chương 39 : Mất tích (2)
.
Quân Mặc Sơ hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng rơi trên người Quân Chấn Thiên, "Không ngờ Quân gia gia chủ lại đối đãi với thê tử và nữ nhi của ngươi như vậy?"
Quân Chấn Thiên quay đầu nhìn về phía Quân Mặc Sơ, tựa hồ muốn nói cái gì.
Quân Mặc Sơ ném hạ nhân trong tay, giọng điệu trào phúng: "Nữ nhi bị người đuổi giết, mẫu thân thiên tân vạn khổ chạy về gia để tìm người cứu mạng, ngươi lại đem nàng nhất ở sài phòng, xem ra ngươi đã chuẩn bị tốt để nhặt xác nữ nhi của ngươi."
Ánh mắt Thương Vân lão giả và Hoắc lão khác thường liếc nhìn Quân gia gia chủ.
Đều nói hổ phụ vô khuyển tử (*hổ dữ không ăn thịt con*), Quân Chấn Thiên này thật đúng là nhẫn tâm.
Bị chọc trúng tâm sự Quân Chấn Thiên xuống đài không được, thẹn quá hóa giận "Quân Mặc Sơ! Ngươi đang ở đây nói bậy bạ cái gì!"
"Có đúng hay không ngươi trong lòng ngươi rõ ràng." Khuôn mặt Quân Mặc Sơ băng lãnh, ánh mắt âm hàn xẹt qua người hắn, nhìn chung quanh toàn bộ người Quân gia ở đại thính (*đại sảnh, phòng khách*) một vòng.
"Nếu nương ta xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"
Bỏ lại một câu ngoan thoại, tay Quân Mặc Sơ quay về tên hạ nhân kia.
"Dẫn đường!"
Hạ nhân nơm nớp lo sợ vội vã dẫn Quân Mặc Sơ đi về phía sau viện.
"Phụ thân... Tam muội tại sao có thể nói những lời như vậy, vô luận như thế nào chúng ta cũng là người nhà của nàng, làm sao có thể làm tổn thường Trữ di." Quân Thiến Thiến khổ sở nói.
Thanh âm của nàng không lớn, nhưng vừa lúc làm cho mọi người trong đại thính nghe được rõ ràng, ánh mắt hữu ý vô ý rơi vào trên người Thanh Minh Dạ, phảng phất đang nhắc nhở hắn, nhìn thấy sao, Quân Mặc Sơ bất quá là người không có cấp bậc lễ nghĩa, là người không có giáo dướng, nữ nhân cuồng vọng vô lễ, làm sao có thể xứng với hắn?
Quân Chấn Thiên cảm thấy ngày hôm nay thật đúng là đem mặt mũi nhiều năm của hắn ném đi sạch sẽ, mà tất cả đều do Quân Mặc Sơ ban tặng!
Trong lòng âm thầm cắn răng, chết tiệt nghiệt chủng, tối hôm qua nên cắt đứt hai chân của nàng, xem nàng đi, hôm nay cũng sẽ không nhiều chuyện như vậy!
Thương Vân lão giả và Hoắc lão đối với sự tình trong gia tộc khác không có hứng thú, hôm nay mục đích đến Quân gia cũng đã đạt thành, lúc này thấy Quân gia phải xử lý gia vụ sự (*xử lý việc nhà*), liền đứng dậy cáo từ.
"Hôm nay quấy rầy hồi lâu, hai người chúng ta cũng nên đi."
Tươi cười trên mặt Quân Chấn Thiên thu lại vẻ tươi cười, "Thực sự xin lỗi hai vị tiền bối, sau này vãn bối nhất định đăng môn bái phỏng cảm tạ hai vị tiền bối."
Hai vị lão nhân nhàn nhạt khoát tay áo, lúc này ly khai.
Khi đi qua bên người Thanh Minh Dạ, nam tử một thân bạch y đột nhiên khẽ cười một tiếng, "Hai vị nếu là đến Quân gia chiêu thu học sinh, không ngại thu thêm một người?"
Nghe vậy, Thương Vân lão giả và Hoắc lão hai người đều dừng bước.
Quân Thiến Thiến nghe vậy, ngực không hiểu có chút bất an, nhịn không được tiến lên một bước nhắc nhở: "Quân gia ngoại trừ ta là cao cấp huyết mạch, đại ca và Ngũ muội bọn họ cũng chỉ là trung đẳng huyết mạch."
Ngụ ý, Quân gia ngoại trừ nàng có tư cách tiến nhập Thánh Giả học viện, những người khác đều không đạt được yêu cầu.
Thanh Minh Dạ nhưng là ngay cả dư quang khóe mắt cũng không cho nàng.
Thương Vân lão giả và Hoắc lão liếc nhau, trầm giọng hỏi: "Người trong lời Tôn chủ không biết là người phương nào?"
Thanh Minh Dạ cúi đầu cười, tiếng nói trầm thấp dễ nghe, tiếu ý không đạt tới đáy mắt, mang theo nhè nhẹ trong trẻo nhưng lạnh lùng, "Quân Mặc Sơ."
Hắn nói ra tên này, dừng một chút, cười tủm tỉm nói thêm một câu: "Tiểu Sơ nhi của bản tôn mà."
Huyệt Thái Dương của Thương Vân lão giả nhảy lên, nhịn không nhịn được nhắc nhở hắn: "Tôn chủ, ngài biết Thánh Giả học viện chỉ tuyển nhận học sinh cao đẳng huyết mạch, Quân gia Tam tiểu thư sợ là không đạt được yêu cầu này."
Không chỉ không đạt được yêu cầu này, quả thực là kém rất nhiều được chứ?
Quân Mặc Sơ là tử chi huyết mạch! Là phế huyết mạch không thể nào tu luyện được! Dù cho nàng dùng dược vật cường hành đề thăng lực lượng huyết mạch, để nàng có vũ lực, nhưng nàng vẫn là một phế vật, muốn thành thiên tài vào Thánh Giả học viện? Nàng ngay cả cánh cửa cũng không đủ tư cách vào!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện