[Dịch] Phật Bản Thị Đạo
Chương 72 : Tứ Diện Bát Tí
.
Chu Thanh toàn lực vận khởi Bát Cửu Huyền Công, hai tay kết thành Bất Động Minh Vương ấn. Phía sau lưng hắn, Lục Trượng Kim Thân cũng nhô ra như mặt trời mọc. Đám âm binh vây quanh bị Kim Thân thiêu đốt nên kêu gào thảm thiết vô cùng.
Khói đen từ bọn âm binh bị đốt cháy bốc ra liên tục. Lục Trượng Kim Thân so với ban đầu rõ ràng đã to lớn hơn không ít, đã có thể mơ hồ nhìn thấy 4 mặt và 8 cánh tay, mỗi bàn tay đều như đang cầm nắm một thứ gì đó, nhưng thật sự vẫn khá mông lung mờ mịt,nhình không rõ. Xem ra tinh thần niệm lực của Chu Thanh mặc dù đã mạnh hơn nhiều nhưng vẫn còn chưa đủ năng lực cần thiết.
Có Kim Thân bên cạnh hộ thân, cộng thêm bọn âm binh quỷ hồn bị mấy trăm kim giáp thiên thần của Ôn Lam Tân thu hút nên nhất thời áp lực đối với Chu Thanh giảm đi rất nhiều. Hắn liền vận động thần niệm, tức thì Hóa Huyết thần đao lập tức phóng xuất ra một cái miệng lớn, mạnh mẽ cắn nuốt đám âm hồn quỷ binh. Hắc khí từ người đám âm hồn này nhanh chóng bị hút vào trong thân đao. Sau đó 2 cái đầu sói ở chuôi đao lập tức phun ra một đoàn bạch quang bay thẳng vào mi tâm của Chu Thanh, sáp nhập trực tiếp vào đại tiểu Xá Lợi bên trong thể nội của hắn.
Bạch quang thuần khiết của Xá Lợi dường như sáng hơn một tí nữa. Đồng thời Chu Thanh cũng có thể cảm nhận tinh thần lực của mình lớn hơn một chút.
Tinh thần lực cứ thế nhập vào mi tâm Chu Thanh như thủy triều vọt xuống. Chu Thanh càng gia tăng Bát Cửu Huyền Công, thôi động Bất Động Minh Vương quán chú vào sau lưng của Lục Trượng Kim Thân. Dần dần, kim quang trên người của Lục Trượng Kim Thân ngày một lớn, diện mục cũng rõ ràng hơn!
Đám âm hồn phía trước vừa ngã xuống thì đám sau lại tiếp tục ào lên như thác lũ, nhưng chúng đều bị kim quang ngăn lại ở khoảng cách ngoài 3 trượng.
Cách thức vận khởi, điều khiển Hóa Huyết thần đao của Chu Thanh rất lạ lùng, có lúc thì đao quang như thu lại, có lúc lại mở rộng ra. Đây chính là đao pháp mà hắn vừa học trộm được từ tên quỷ tướng kia. Trên thực tế, Chu Thanh chỉ cần toàn lực vận dụng chân nguyên, mở ra Hóa Huyết thần đao Đô Thiên đại trận là đã có thể hạ sát cùng lúc hơn trăm tên quỷ hồn. Nhưng nếu làm vậy, chân nguyên sẽ hao tổn rất lớn, chẳng khác nào tự sát.
Hiện tại Chu Thanh hoàn toàn không cần dùng tới chân nguyên mà chỉ tập trung niệm lực để ngự đao, cho nên chân nguyên của hắn hầu như không mày may tổn hại, thư thả hơn rất nhiều so với hai người Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân.
Chỉ trong một thời gian rất ngắn, đã có một số âm binh quỷ hồn bị hạ sát dưới tay thần đao của Chu Thanh. Từng đoàn, từng đoàn tinh thần lực thuần khiết từ thân thể chúng dưới sự khống chế của thần đao, dần dần dung nhập vào tiểu Xá Lợi bên trong mi tâm của Chu Thanh. Mỗi lần giết chết một âm binh, quỷ hồn thì Xá Lợi của hắn lại to hơn một chút, niệm lực khổng lồ cũng tăng lên, còn Kim Thân phía sau lưng hắn thì ngày một rõ nét! Truyện "Phật Đạo "
Cho đến khi Chu Thanh hấp thụ xong niệm lực của mười mấy tên âm hồn quỷ binh thì tiểu Xá Lợi của hắn đã to bằng hạt đậu tương, còn Lục Trượng Kim Thân phía sau thì phát ra kim quang chói lọi như ba đào mênh mông. Ngay cả những tên quỷ hồn hung mãnh nhất cũng không thể xông vào bên trong kim quang được nữa.
Tuy nhiên, bọn chúng vẫn không hề e ngại, lớp này ngã xuống thì lại có lớp khác xông lên, như con thiêu thân liên tục lao đầu vào trong phạm vi của kim quang đang nóng rực.
Tức thì hàng loạt tiếng xèo xèo vang lên không ngớt, từng đoàn khói đen từ trong thân thể của chúng trực tiếp bị kim quang luyện hóa, tan vào trong hư không. Những tên quỷ hồn yếu kém đều bị tan biến ngay lập tức, còn những tên hùng mạnh hơn thì may ra còn ngưng tụ lại được thành thực thể, nhưng khí thế đã kém đi rất nhiều. Tất nhiên nguyên nhân là do chúng đã bị kim quang đả thương nguyên khí trầm trọng.
Hiên Viên pháp vương cũng thu được mười mấy âm binh nên uy lực Sinh Hồn Huyết Thủ cũng đã tăng lên mấy bậc. Trong lòng lão rất đắc chí. Nhưng bất chợt lão cảm giác được trong thông đạo đột nhiên có kim quang chói lòa làm sát khí giảm đi không ít nên lập tức chú ý tới dị biến phát sinh bên phía Chu Thanh.
Lúc này, đứng vững ở sau lưng Chu thanh là một Lục Trượng Kim Thân to lớn có 4 cái mặt, 8 cánh tay. Bốn khuôn mặt trên Kim Thân quay về 4 hướng, thần sắc trên đó rất không đồng nhất hoặc là vui mừng, hoặc là dữ tợn, hoặc là lạnh nhạt, hoặc là nghiêm trang. Nhất là trên mi tâm của mỗi khuôn mặt đều chỉ có một con mắt. Tuy nhiên, 8 cánh tay vẫn còn mơ hồ, chưa nhìn thấy rõ được trên bàn tay đang cầm loại binh khí nào.
“Đây là cái gì vậy?”
Ôn Lam Tân cũng chẳng phải kẻ mù, đã sớm chú ý tới biến hóa của Chu Thanh. Hiên Viên pháp vương và ôn Lam Tân cùng liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt cất tiếng hỏi.
Hai người đều có kiến thức rộng rãi nhưng cũng không thể biết Kim Thân to lớn này là thần thánh phương nào. Lúc ở sơn cốc, Hiên Viên pháp vương cũng đã từng thấy qua một lần, nhưng bấy giờ lão chỉ nghĩ đó là Lục Giáp Kim Thân, là một loại bí pháp có cách vận hành tương tự như mật pháp Tác Đậu Thành Binh của Ôn Lam Tân. Nhưng giờ đây nhìn kỹ lại mới thấy hoàn toàn không phải như thế. Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "
Sát!
Một thanh trường đao mang quỷ khí dày đặc đột nhiên xuất hiện. Ánh đao biến ảo liên tục, cho dù Chu Thanh có tránh né thế nào cũng không thoát khỏi cảnh bị trường đao quấn lấy, đành phải liều mạng một phen.
Hóa Huyết Thần Đao không hổ danh là thượng cổ ma binh, bản năng bên trong đao đột nhiên thôi thúc, lập tức phóng xuất ra một đạo huyết quang rất mạnh bạo, trực tiếp chấn nát thanh quỷ đao kia. Nhưng tinh thần của Chu Thanh cũng bị một trận rung động, thiếu chút nữa thần niệm của hắn đã không thể khống chế được thân đao.
Thanh quỷ đao kia vừa rồi quả thật rất lợi hại, trực tiếp cắt xuống điểm tiếp xúc giữa thần niệm của hắn và Hóa Huyết thần đao. Nếu không nhờ bản năng của Hóa Huyết thần đao thúc động thì có lẽ Chu Thanh đã tạm thời mất khả năng khống chế đối với thần đao này rồi.
Chu Thanh vội vàng thu hồi đao vào trong tay. Hiện tại thanh đao này giống như là bảo vật quý giá nhất của mình, nếu bị mất đi, không những thực lực đại giảm mà có thể sống sót để đi ra ngoài hay không cũng là một vấn đề.
Quỷ khí dày đặc lại hội tụ thành một thanh trường đao, sau đó rơi vào trong tay tên quỷ tướng. Tên quỷ tướng này hoành đao trước ngực, chỉ đứng cách Chu Thanh khoảng hơn 3 trượng. Nhưng sau khi xuất ra một chiêu vừa rồi thì hắn không tiếp tục động thủ với Chu Thanh nữa mà gầm lên một tiếng, sau đó vọt vào trong chiến trường của bọn quỷ binh và đám kim giáp thiên thần
Trường đao của hắn bay múa không ngừng, mỗi một đạo vừa ra thì lại có một kim giáp thiên thần bị phách tan, giống như là hổ vào bầy sói vậy.
Đợi cho Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân hồi phục lại tinh thần thì đám kim giáp thiên thần ở xung quanh bọn họ đã bị giảm mất một nửa. Còn bọn quỷ hồn, âm binh thì lại hăng hái xông lên. Do số lượng đôi bên quá chênh lệch nên trưng bình có tới mấy tên quỷ hồn cùng vây đánh một kim giáp thiên thần.
Hiên Viên pháp vương thầm kêu một tiếng không tốt, nếu như đám kim giáp thiên thần này bị tiêu diệt hết thì bên cạnh ba người không còn tầng phòng hộ nào. Đến lúc đó dưới sự vây công của hằng hà sa số quỷ binh, có lẽ đành phải ôm hận về nơi chín suối.
Huyết Thủ cự đại và Thần Ma tướng không hẹn mà gặp, đều cùng hướng về tên quỷ tướng hung mãnh mà tấn công. Bọn chúng đều biết, nếu không giải quyết tên đầu sỏ lợi hại này thì cho dù có giết nhiều âm binh hơn nữa cũng vô ích.
Hai cao thủ đồng loạt ra tay. Đây là giây phút sinh tử quan đầu nên họ không còn so đo nề hà gì nữa. Tên quỷ tướng kia không giống với bọn âm binh, dường như biết mình đã chọc giận bọn họ nhưng vẫn không hề đón đỡ. Hắn ỷ vào việc mình không có thực thể, lúc tụ lúc tán, trốn khỏi sự truy kích của Huyết Thủ và Ma Thần tướng. Không những thế, thỉnh thoảng thực hiện “chiến tranh du kích”, thoắt ẩn thoắt hiện, lén tập kích giết chết vài tên kim giáp thiên thần.
Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân gặp phải đối thủ quỷ quyệt như thế, trong lòng hai người lập tức cảm thấy sốt ruột, lập tức gia tăng tốc độ truy kích của mình. Nhưng mỗi khi nguy hiểm tới gần thì tên quỷ tướng kia lại dùng một loại thân pháp huyền diệu để né thoát.
Trong lúc này, đám kim giáp thiên thần kia đã bị bọn âm hồn tiêu diệt khá nhiều, chỉ còn lại có loe hoe mười mấy tên. Bọn âm binh thì dường như càng lúc càng đông hơn, phút chốc đã tràn ngập mấy chục trượng xung quanh. Mặc dù 3 người cũng đã giết chết không ít âm binh, nhưng đó chỉ là con số nhỏ trong tổng số hơn 2000 ở đây.
Rốt cục thì toàn bộ kim giáp thiên thần mà Ôn Lam Tân gọi đến cũng bị tiêu diệt sạch bách. Tên quỷ tướng và bọn âm binh không còn trở ngại, liền nhất tề xông lên.
Tên quỷ tướng nhanh nhẹn hóa thành một luồn khói đen vẩn vào bên trong đám âm binh đông đảo, biến mất không thấy tăm hơi. Về phần hai người Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân thì thần niệm đã bị sát khí của vô số âm binh ngăn lại nên cũng không có cách nào tìm ra tên quỷ tướng.
Hiên Viên pháp vương vừa nhìn thấy tình thế bất lợi, lập tức hét lớn một tiếng, sau đó cắn nát đầu lưỡi. Một dòng máu huyết đỏ tươi liền vọt ra. Sinh Hồn Huyết Thủ được dòng máy này gia trì liền phồng to lên gấp đôi, hung hăng đánh mạnh về phía đám âm binh ở phía trước. Sau đó Hiên Viên pháp vương liền vung hai tay ra, không gian chợt nứt ra một kẽ hở. Lão không thèm thu hồi lại kiếm trận mà trực tiếp chui vào trong không gian đó, biến mất như chưa từng tồn tại!
Quả thật lần này do sơ suất, không tính toán cặn kẽ nên lão đành phải chịu thiệt không ít!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện